Đao kiếm thần hoàng

Chương 820: Lão bản xinh đẹp


Thư sinh tuấn tú lắc người biến mất, không ai biết thư sinh tuấn tú làm sao rời khỏi Đao Kiếm các, trông như hòa tan tại chỗ.

Thanh âm còn văng vẳng trong Đao Kiếm các.

Đinh Hạo đăm chiêu.

Thiếu nữ thư sinh tuấn tú lai lịch bí ẩn, mới rồi chắc sớm biết đám người La Tương Tài đi vào nên nàng cố ý khiêu khích, làm gã tức giận ra tay. Thư sinh tuấn tú chuyển dời Lạc Thần Đại Chưởng Ấn đi xa, chọc vào nhân vật ghê gớm gì đó trong Tổ Nga tửu lâu phía xa, giờ nàng cố ý vạch thân phận của Đinh Hạo.

Thư sinh tuấn tú cố ý châm ngòi các thế lực tranh đấu với nhau.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đất rung rinh, mấy chục người toàn thân phu ánh sáng xuyên qua vách tường xông vào Đao Kiếm các. Người dẫn đầu ánh mắt sắc bén như tia chớp trong bóng đêm nhìn hướng La Tương Tài.

Nam nhân lạnh lùng cười:

- Mới rồi là ngươi đánh lén?

Thực lực mấy người này không tầm thường, rất là kiêu căng.

Đao Kiếm các yên lành bị đám người này quậy phá sắp sập. Đám võ giả lúc trước bị La Tương Tài tai họa giận mà không dám nói gì, đều chạy ra ngoài. Các võ giả muốn ở lại xem trò vui cũng lặng lẽ lùi ra.

Một khi La Tương Tài, Đinh Hạo hay mấy cường giả cao thủ kia đánh nhau, bọn họ không thể chịu nổi dư âm kình khí.

- Phi Hùng, ngươi quá nóng nảy.

Sau lưng La Tương Tài, một nam nhân trung niên khí độ bất phàm đứng ra, người này long hành hổ bộ, phong vân màu vàng nhạt lượn lờ quanh thân gã như có người không, cho cảm giác sâu không lường được.

Nam nhân trung niên này có địa vị cao nhất trong đoàn người Lạc Thần Sơn, mấy người khác đều vây quanh gã.

Đoàn người Chiến Thần Điện hùng hổ xông vào có một nam nhân râu xồm bước ra, lạnh lùng cười:

- Ha ha ha ha ha ha! Ta đã nói phế phẩm như La Tương Tài bị man dân Bắc Vực đánh abàm dập sao dám kiêu ngạo như thế? Thì ra là đại sư huynh Chung Tình của Lạc Thần Sơn cũng có mặt. Như thế nào? Lạc Thần Sơn các ngươi cũng có hứng thú với di tích Thánh Đường Thần Điện?

Nam nhân râu xồm mặc áo giáp dày nặng, lóng lánh ánh bạc, sau lưng cõng hai cây búa to cỡ ván cửa. Nam nhân râu xồm như cự linh thần.

Nam nhân trung niên tên Chung Tình mỉm cười, biểu tình bình tĩnh nói:

- Thượng cổ di tích thần tàng hiện thế, Trung Thổ Thần Châu chấn động, muốn có được di tích Thánh Đường Thần Điện tự dựa vào bản lĩnh, cơ duyên của mình. Chiến Thần Điện các ngươi có thể đến đây, còn phái ra nhà ngươi, Cự Chiến Thần Liêu Cự Chiến một trong Ngân Giáp Tứ Thần, chẳng lẽ Lạc Thần Sơn ta không thể đến?

Nam nhân vạm vỡ mặc giáp nặng, cõng búa lớn, Cự Chiến Thần Liêu Cự Chiến lạnh lùng cười:

- Hừ! Tông ta gọi là Chiến Thần Điện, các ngươi cố tình tự xưng Lạc Thần Sơn, giữa ngươi và ta sớm muộn gì sẽ đánh một trận.

Các cao thủ Chiến Thần Điện đứng bên cạnh Cự Chiến Thần Liêu Cự Chiến cũng mặc giáp nặng, trông như từng hung khí kim loại.

Chung Tình không lùi bước cũng vặt lại:

- Chung ta tùy thời thỉnh giáo.

Cự Chiến Thần Liêu Cự Chiến không yếu thế:

- Tốt, nếu ngươi có thể sống vào Mai Cốt sâm lâm thì ta sẽ dạy ngươi 'thật kỹ'.

Trông Cự Chiến Thần Liêu Cự Chiến lỗ mãng, thô kệch nhưng rất nhanh trí, nếu không thì đã chẳng là một trong Ngân Giáp Tứ Thần của Chiến Thần Điện siêu thế lực Trung Thổ Thần Châu. Cự Chiến Thần Liêu Cự Chiến thấy đám người Chung Tình đều có mặt, thầm tính toán nếu đánh nhau sẽ không có nhiều phần thắng, cộng với đánh nhau trong Hội Ninh thành sẽ dẫn đến Siêu Thiên Thần Vệ, không đáng.

Mắt Chung Tình lóe tia sáng, chộp sau lưng hút một luồng khí lãng vàng ra.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Hai tầng vách tường bị đánh mở, trong tiếng kinh kêu, một thân hình yểu điệu bị ánh sáng vàng hút tới.

Mắt Chung Tình như điện quát to:

- Là ai? Lén lút núp sau tường làm gì?

Người bị Cự Chiến Thần Liêu Cự Chiến bắt là một mỹ nữ trẻ tuổi, hoảng loạn giãy dụa nhưng không thể thoát khỏi ánh sáng vàng:

- Tha mạng... Ta... Ta là chưởng quầy của tửu lâu này...

- Một nữ chưởng quầy cảnh giới Võ Vương cảnh?

Ánh mắt Chung Tình sắc bén nhìn chằm chằm nữ nhân nửa ngày, biểu tình nghi ngờ dần rút đi. Chung Tình hừ lạnh, thả tay ra. Bùm một tiếng, nữ nhân té xuống đất, ôm cổ thở hổn hển. Chung Tình vùng vẫy đứng dậy, xoay người bỏ đi.

Chính lúc này...

La Tương Tài lên tiếng:

- Khoan đã.

Nữ nhân cứng người, không dám nhúc nhích, đưa lưng hướng mọi người.

La Tương Tài từng bước đến gần nữ nhân, hít ngửi không khí.

La Tương Tài lạnh lùng cười:

- Tại sao trên người của ngươi có mùi diệu dục hương của Diệu Dục Trai? Ngươi là đệ tử của Diệu Dục Trai?

Nữ nhân run lẩy bẩy, lắc người định bỏ chạy.

La Tương Tài đã chuẩn bị trước, vươn tay điểm, một luồng sáng vàng bao phủ nữ nhân hóa thành hoa văn trói người. Nữ nhân vùng vẫy cách mấy cũng không thể chạy thoát.

La Tương Tài cười to bảo:

- Không lẽ đây là một phân đà kín của Diệu Dục Trai?

La Tương Tài bóp vai nữ nhân, chậm rãi nói:

- Tiện tỳ, hãy ngoan ngoãn nói cho ta biết người của Diệu Dục Trai trốn đi đâu thì hôm nay sẽ tha cho ngươi một mạng.

Nữ nhân vô cùng kinh hoảng vùng vẫy:

- Không, không, ta không biết, ta sớm không phải đệ tử của Diệu Dục Trai...

- Nói vậy lúc trước ngươi là đệ tử của Diệu Dục Trai?

La Tương Tài cười tàn nhẫn. Tay đặt trên vai nữ nhân xinh đẹp như kiềm sắt mạ vàng. Nữ nhân hét đau như thể bị phỏng.

Chung Tình trầm ngâm nói:

- Đệ tử cảnh giới Võ Vương cảnh cũng coi như là đệ tử tinh anh của Diệu Dục Trai, chắc chắn ngươi biết nhiều bí mật, hãy ngoan ngoãn nói ra hết đi.

Nữ nhân xinh đẹp đau đớn la hét xin tha:

- Ta thật sự không là đệ tử của Diệu Dục Trai nữa, các ngươi hãy tha ta...

Người xung quanh không nhìn được.

Trong không khí tràn ngập mùi thịt khét.

La Tương Tài ra tay tàn nhẫn, không cho nữ nhân cơ hội giải thích.

Đinh Hạo thở dài, bỗng ra tay.

Vù vù vù vù vù!

Đinh Hạo búng tay, mấy kiếm ý bắn ra.

- Đã sớm chờ ngươi!

Mắt Chung Tình lóe tia sáng lạnh, tay phải ngưng tụ một thanh kiếm vàng, cổ tay rung lên. Đinh đinh đinh hơn mười kiếm hao đánh bật kiếm khí, kiếm ý Đinh Hạo phát ra.

Cùng lúc đó, Đinh Hạo ngồi trước cái bàn bỗng như hồn ma lướt qua Chung Tình, chớp mắt xuất hiện trước mặt La Tương Tài. Kiếm quang xẹt qua, phập một tiếng, bàn tay vàng La Tương Tài đặt trên vai nữ nhân đứt từ tận cổ tay. La Tương Tài không kịp phản ứng thì Đinh Hạo lắc người mang nữ nhân quay về cái bàn.

Một chuỗi động tác động tác mau lẹ, siêu nhanh.

Rất nhiều cường giả cao thủ có mặt nhưng đều không kịp phản ứng.

- A! Tay của ta...

La Tương Tài đau đớn hét to, bị Chung Tình trừng một cái cắn răng im miệng. La Tương Tài đau đớn trán toát mồ hôi, cắn răng vận chuyển huyền khí nhặt bàn tay rớt dưới đất lên dính lại. La Tương Tài là cường giả đẳng cấp Võ Hoàng cảnh nên làm chuyện này không khó khăn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status