Đao kiếm thần hoàng

Chương 957: Nhân tộc xu hướng suy tàn


Kính hồ là nơi cư trú của Tuần Sát Sử Huyền Sương Thần Cung phái ra, cũng là vùng đại môn phái Tuyết Châu tỷ thí. Kính hồ kinh doanh mấy ngàn năm, mặc kệ môn phái Tuyết Châu như đèn kéo quân nổi tội hay suy sụp thì chỗ này luôn là thánh địa võ đạo của nhân loại.

Vấn Kiếm tông, Vô Niệm phái, Trảm Nhật thành, Thiên Âm cốc...

Các đại tông môn người Tuyết Châu nghe là thuộc đề đặt phân đà quan trọng tại Kính hồ.

Những ngày không có đại tái tông môn thì Kính hồ cũng khá là phồn hoa, náo nhiệt. Tuy nhiên gần ba tháng nay ven Kính hồ đã không thể hình dung bằng phồn hoa mà chỉ có từ 'chen chúc' mới diễn đạt đủ.

Đúng vậy, chen chúc.

Trong mấy trăm dặm ven Kính hồ đã tụ tập vô số sinh linh yêu tộc, nhân loại. Kiến trúc Kính hồ bị các phương thế lực cường giả đến trước và sau cưỡng ép chiếm cứ. Nhân loại, yêu tộc vì vấn đề chỗ ở xung đột nhiều lần. Cường giả chiếm mảnh đất và đình viện tố nhất ven Kính hồ. Một số thế lực tông môn bản địa Tuyết Châu đành nén giận, miễn cưỡng nhường ra tài sản của mình, bản thân thì đi đất hoang dựng lều.

Rồng rắn hỗn tạp, sóng ngầm dâng lên.

Yêu tộc chiếm ưu thế, kiêu căng vênh váo.

Còn năm ngày trước khi đại hội minh ước bắt đầu.

Các đại thế lực nhân loại, yêu tộc Bắc Vực sắp đến đông đủ. Lực lượng cường đại, yêu khí dao động trong thiên địa, đứng trên cao nhìn xuống toàn là đầu người.

- Tổ cha nó, đám yêu tộc thật là quá kiêu ngạo, chẳng những chiếm chỗ trú đóng của các đại môn phái nhân tộc chúng ta còn hoành hành bá đạo khắp nơi, nhìn lâu một chút là bọn họ sẽ xông lên gây sự.

- Suỵt, nói nhỏ tiếng chút, đừng để yêu tộc nghe thấy.

- Đúng vậy. Ngươi không biết sao? Hôm qua thiên tài số một của Duyên Sinh tông, Nhất Kiếm Minh Tâm vì trừng một thiếu niên yêu tộc mà bị đánh gãy chân, võ công hầu như bị phế.

- Nhất Kiếm Minh Tâm? Đó là cao thủ trẻ tuổi nổi tiếng trong thế hệ trẻ Tuyết Châu chúng ta, Nhất Kiếm Minh Tâm cũng không thể tự bảo vệ mình?

- Ài, cao thủ Tuyết Châu chúng ta có là gì? Những người từ bên ngoài đến thực lực cường đại không ai bì nổi, toàn là cảnh giới Võ Hoàng cảnh, Võ Đế cảnh. Dù chúng ta là cao thủ số một Tuyết Châu thì không bằng một móng út của người ta.

- Nghe nói chỗ trú của các đại môn phái Vấn Kiếm tông, Minh Tâm tông, Trảm Nhật thành, Thiên Âm cốc vân vân bị yêu tộc cưỡng ép chiếm cứ?

- Ừm! Mới đầu có người trong đại môn phái chống cự, kết quả tông chủ Minh Tâm tông bị một cao thủ yêu tộc giết tại chỗ. Trảm Nhật thành, Duyên Sinh tông tổn thất nặng nề. Nếu không nhờ Huyền Sương Thần Vệ ra tay vào phút mấu chốt thì sợ là mấy đại tông môn đã biến mất khỏi Tuyết Châu.

- Ài, nói đúng lắm. Bây giờ nhân tộc ta suy yếu, nếu không nhờ Huyền Sương Thần Cung chấn nhiếp thì sợ là trong trăm dặm quanh Kính hồ không có chỗ cho nhân tộc.

Đứng trên dãy núi nhìn ra xa Kính hồ mấy chục dặm, một số võ giả nhân loại bản địa Tuyết Châu than thở.

Mấy ngày nay bọn họ chịu nhiều bực tức.

So sánh với những người từ bên ngoài đến cao cao tại thượng thì đám võ giả bản địa Tuyết Châu yếu đến không chịu nổi một kích. Rất nhiều võ giả bản địa coi như cao thủ trong Tuyết Châu so đấu với cường giả từ ngoài đến thì yếu như con kiến với thần long.

Ngày tháng cụp đuôi làm người khiến nhiều võ giả nhân loại cảm thấy tuyệt vọng.

Một đám võ giả mặt ủ mày chau.

Một thanh niên bất mãn nói:

- Siêu tông môn nhân tộc Bắc Vực chúng ta như Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông đều cử cường giả đến đây chẳng lẽ không thể chấn nhiếp yêu tộc sao?

Một người khác thở dài nói:

- Tiểu huynh đệ ngươi có điều không biết. Nghe nói ở Trung Thổ Thần Châu xảy ra việc lớn rất tệ hại cho nhân tộc chúng ta. Trung Thổ Thần Châu đã rối loạn, tuy Bắc Vực tạm thời bình ổn nhưng nhân tộc vẫn yếu thế, các siêu thế lực nhân tộc phải cố kiềm chế tránh cho ảnh hưởng đại hội minh ước lần này.

Thanh niên sa sầm né mặt, cắn răng nói:

- Chẳng lẽ không ai thay đổi được cục diện chết tiệt này sao? Nhớ năm xưa Tuyết Châu ta cũng từng ra một vị tuyệt thế thiên tài, không hiểu sao hai năm nay hắn mai danh ẩn tích. Nếu có hắn ở thì tốt biết bao.

- Ngươi nói đến người kia của Vấn Kiếm tông?

- Đúng vậy. Năm xưa đao cuồng kiếm si Đinh Hạo xuất sắc biết mấy. Đầu tiên là truyền dạy Thất Huyền Trảm đến bây giờ được võ giả Tuyết Châu gọi là đệ nhất chiến kỹ sát phạt, bản thân liên tục đánh bại mấy siêu tông môn, cố gắng xoay chuyển, cứu Vấn Kiếm tông. Sau này Đinh Hạo một mình một kiếm tiêu diệt Liệt Thiên Kiếm tông, nhớ lúc đó bốn chữ đao cuồng kiếm si có sức nặng biết bao.

Thanh niên hớn hở kể, vui vẻ như trông thấy hy vọng.

Mấy người khác gật gù.

- Lúc trước đao cuồng kiếm si Đinh Hạo đúng là mạnh mẽ, một hơi xông lên trời, xem như thiên tài xuất sắc nhất Tuyết Châu, là tấm gương của các võ giả Tuyết Châu, là kỳ tích của Tuyết Châu.

- Đúng vậy. Nếu không có Đinh Hạo thì Vấn Kiếm tông sẽ không thành tông môn số một Tuyết Châu, dù tám môn phái hợp sức lại cũng không phải đối thủ của Tu La Ngọc Nữ Lý Lan quản lý Vấn Kiếm tông.

- Đã hai năm qua đi, đao cuồng kiếm si rốt cuộc đi đâu? Đủ mọi suy đoán nhưng không có cách nói chính xác. Có người nói Đinh Hạo ẩn cư sau núi Vấn Kiếm tông lĩnh ngộ võ công tuyệt thế, có người nói hắn rời khỏi Bắc Vực vân du thiên hạ. Có người nói Đinh Hạo luyện công tẩu hỏa nhập ma, đã chết...

Thanh niên kích động nói:

- Không thể nào! Đinh Hạo thiên tài tuyệt thế sao chết được?

Thanh niên là người sùng bái điên cuồng của Đinh Hạo.

Có người tiếp tục bảo:

- Nhưng lại nói mặc dù đao cuồng kiếm si kinh diễm dù sao còn quá trẻ, dù bây giờ Đinh Hạo có xuất hiện cũng khó thay đổi cục diện. Ngươi không thấy Vấn Kiếm tông bây giờ không dám ngay mặt đối đầu với người từ ngoài đến sao? Vân Kiếm sơn trang sau khi xây dựng đều bị đám đại yêu của Yêu Thần cung chiếm cứ.

Có người khẽ thở dài:

- Đúng vậy. Thiên địa bao la, vô số cao thủ, yêu tộc đang thế lớn, dù là cường giả thánh nhân cảnh cũng khó thể thay đổi xu hướng mạnh yếu giữa hai tộc. Đao cuồng kiếm si có xuất hiện thì khó thể thay đổi được gì.

Mặt thanh niên đỏ rực nhưng không cãi lại.

Mặc dù thanh niên rất sùng bái Đinh Hạo nhưng trong lòng gã biết rõ người đó nói thật sự, lực lượng một người quá yếu, Đinh Hạo còn trẻ, chưa trưởng thành.

Lúc này phía xa bỗng xôn xao.

Có người ngoái đầu nhìn, phát hiện điều gì, kinh ngạc nói:

- Ủa? Là người của Trảm Nhật thành. Có thấy đao khách áo lam không? Chính là thanh niên trên mặt có một vết đao đấy, là Đao Khuynh Thành đại sư huynh Trảm Nhật thành. Hình như bọn họ đi hướng trung tâm Kính hồ.

- Đao Khuynh Thành giờ là cao thủ trẻ có tiếng trong Tuyết Châu chúng ta, là tiểu chưởng môn của Trảm Nhật thành. Đao Khuynh Thành đi trung tâm Kính hồ làm gì?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status