Đấu la đại lục 3: Long vương truyền thuyết

Chương 115: Võ hồn thức tỉnh?


Biên soạn: Đức Uy

----------------------------------------------

Vương Kim Tỳ ngơ ngác biến sắc, hắn rõ ràng địa cảm giác được, dưới ảnh hưởng của luồng hơi thở này, thực lực của chính mình nhiều nhất có thể tung ra 5/10 là tốt lắm rồi. Hơn nữa đây là tình huống không trực tiếp đối mặt với Đường Vũ Lân mà đã vậy, áp chế này cũng thực sự là cường hãn quá đi!

Trảo thủ bắt đầu trở nên to lớn, khớp xương tráng kiện, Kim Long Trảo tùy theo đó cũng dần hiện ra.

Toàn bộ cánh tay được bao phủ trong từng lớp vảy mịn ánh lên ánh vàng kim rực rỡ, ba tấc móng vuốt sắc bén bóng loáng như gương.

"Ầm ầm, răng rắc!"

Một con số chớp lóe lên một cái rồi biến mất. Máy kiểm tra sức mạnh hoàn toàn hỏng hẳn, lớp lớp mảnh vụn kim loại văng tung tóe, ở giữa xác máy là một lỗ thủng to đến rợn người.

Kim Long Trảo, kỹ năng đánh tan.

Quả nhiên hỏng rồi...

Cái số liệu thoáng hiện vừa rồi là bao nhiêu?

Bốn học viên còn lại đều bị sức mạnh khủng khiếp đánh tan nát máy kiểm tra của Vũ Lân làm cho khiếp sợ. Không ai kịp nhìn rõ ràng cuối cùng con số vừa chợt lóe lên rồi biến mất là số nào.

Tất nhiên ngoài trừ, Vũ Trường Không lão sư. Trên quyển sổ ghi chép của mình, hắn viết một nhanh một con số: 3998 cân.

Dù trầm ổn như hắn, băng lãnh như hắn, cũng không khỏi nuốt một hớp nước miếng.

Trương Dương Tử cảm giác chân mình có chút đau đớn, đồng thời cũng cảm thấy, chân của mình gãy cũng không hề oan uổng. Nếu như lúc đó bọn hắn không thi triển Võ Hồn dung hợp kỹ, sợ là không đơn giản chỉ bị gãy chân như vậy thôi.

Cái tên quái vật này, ta không muốn báo thù hắn. Lúc này Trương Dương Tử trong lòng bi thảm than lên một tiếng

Vương Kim Tỳ đã hoàn toàn nghẹn ngào, đứng ở nơi đó, nhìn qua vẻ mặt tưởng chừng hồi phục bình thường, nhưng hai tay của hắn khẽ run rẩy.

"Tiếp theo là kiểm tra phản ứng"

Không nghi ngờ chút nào, kiểm tra phản ứng, Tạ Giải là người đầu tiên. Nhưng làm cho mọi người bất ngờ chính là, người thứ hai kiểm tra năng lực phản ứng, cũng không phải là Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư Trương Dương Tử, mà là Đường Vũ Lân, sau đó là Cổ Nguyệt, cuối cùng mới tới Trương Dương Tử cùng Vương Kim Tỳ.

Mà cùng với quá trình kiểm tra tiếp diễn, càng lúc càng làm cho Trương Dương Tử cảm thấy xấu hổ vì khi trước hắn tự cho mình đã là thiên tài hiếm thấy.

Trừ năng lực phản ứng, gần như những thứ hạng đứng đầu đều do Đường Vũ Lân nắm giữ. Thậm chí cả Cổ Nguyệt vốn tưởng là miếng lót nồi, cũng đều có kết quả không tầm thường.

Bọn họ là người sao? Là người sao? Là người sao?

Là quái vật đội lốt người thì đúng hơn!

"Kiểm tra hoàn tất. Hôm nay chỉ kiểm tra tố chất cơ thể là chính. Võ hồn đối với hồn sư cũng quan trọng không kém. Vì lẽ đó, một vài em đừng vội nhụt chí. Giải tán. Đường Vũ Lân, ngươi đi theo ta." Vũ Trường Không nói rồi đi thẳng, Đường Vũ Lân theo sau.

Trương Dương Tử đứng lặng nơi đó, cảm giác trên trán mình phảng phất có một trận gió lạnh thổi qua, con tim như chết lặng.

‘Một-vài-em’, là đang nói ai?

Trong văn phòng Vũ Trường Không.

"Ngồi đi." Chỉ vào ghế đệm, Vũ Trường Không nói với Đường Vũ Lân.

"Cảm tạ Vũ lão sư." Đường Vũ Lân ngồi xuống.

Vũ Trường Không thản nhiên nói: "Hiện tại ta cần ngươi nói cho ta biết, ở trên thân thể ngươi đã phát sinh cái gì. Trong thời gian ngắn ngủi như vậy, tinh thần lực của ngươi tăng lên một phần ba, cánh tay có thêm khả năng khống chế năng lực Kim Lân nhuần nhuyễn hơn, chưa kể tới năng lực Kim Long Trảo. Sức mạnh tăng lên trên diện rộng, phản ứng thân thể, khả năng chịu đòn đều có tiến bộ rất rõ ràng. Dựa theo tính toán thời gian, hẳn là trong lúc cơn bão xảy ra, ngươi đã trải qua biến hóa hoặc kỳ ngộ nào đó, ta nói không sai chứ?”

Đường Vũ Lân kỳ thực cũng đoán được mục đích Vũ Trường Không gọi mình đến đây, hắn cũng biết không gạt được lão sư. Những biểu hiện thực lực hiển lộ quá rõ ràng, muốn ẩn giấu cũng không thể.

"Vũ lão sư. Lần trước con từng với ngài, con phát hiện phương diện huyết mạch xảy biến đổi, chính là trong những ngày bão đó, con chịu đựng thống khổ rất lớn, lúc tỉnh lại, liền phát hiện đã biến thành như bây giờ. Cụ thể phát sinh cái gì con cũng không biết, có vẻ như trong huyết mạch của con có năng lượng đặc thù nào đó làm thay đổi tất cả những thứ này, ngay cả Lam Ngân Thảo võ hồn cũng theo đó mà phát sinh biến hóa, Hồn Linh cũng vậy.”

Vừa nói, hắn thả ra Lam Ngân Thảo cùng Kim Quang. Đồng thời để Kim Quang hiện ra trước mặt Vũ Trường Không.

Nhìn trên người Vũ Lân lớp kim lân phát ra ánh vàng nhạt, và Tiểu Thảo Xà thể tích cũng lớn hơn trước, Vũ Trường Không kinh ngạc nói: "Hồn Linh cũng có thể phát sinh biến dị? Tình huống như thế phi thường hiếm thấy, điều này có nghĩa là sức mạnh huyết thống của ngươi cực kỳ mạnh mẽ”. Để ta nghĩ một chút xem sao, tình huống như thế hình như điển tịch xưa đã từng có ghi chép lại.

Điển tịch xưa có ghi chép lại tình huống tương tự như mình? Đường Vũ Lân trong lòng cả kinh, nếu thực là như vậy thì càng tốt. Chí ít có thể biết được tình huống tiếp theo sẽ phát sinh những thứ gì!?

Nhưng chuyện về Lão Đường thế nào hắn cũng sẽ không nói ra, dù sao việc đó cũng khó mà tưởng tượng nổi.

Vũ Trường Không ở trong phòng làm việc đi qua đi lại, trong mắt lộ ra nét suy tư.

Một lát sau, đột nhiên Vũ lão sư bước lại và ngẩng đầu lên nhìn hắn nói "Ta đã nghĩ ra rồi, tình huống biến hóa của ngươi, rất có thể cùng võ hồn thức tỉnh có quan hệ."

"Võ hồn thức tỉnh?" Đường Vũ Lân nghe nhưng cũng không hiểu đến cuối cùng là chuyện gì.

Vũ Trường Không gật gật đầu, nói: "Đúng, chính là võ hồn thức tỉnh. Ngươi suy nghĩ một chút xem, Hồn Linh dễ dàng xuất hiện biến hóa nhất chính là vào lúc nào?"

Đường Vũ Lân không chút do dự nói: "Vào thời điểm dung hợp Hồn Linh cùng Võ Hồn, do Võ Hồn tác động dẫn đến phát sinh biến hóa." Lúc trước khi hắn cùng tiểu Kim Quang dung hợp, Kim Quang phát sinh biến hóa không tính là quá lớn, đó là bởi vì võ hồn Lam Ngân Thảo của hắn vốn yếu kém. Đổi lại nếu là võ hồn mạnh mẽ, lúc dung hợp sẽ có trợ giúp rất lớn cho hồn linh, giúp hồn linh nảy sinh biến hóa nhiều hơn.

Vũ Trường Không nói: "Không sai. Hồn Linh biến hóa của ngươi lúc này so với lúc dung hợp tương tự nhau. Ở trong lịch sử từng có ghi chép về trường hợp giống vậy, chính là trong cơ thể hồn sư có ẩn giấu một đệ nhị võ hồn, vốn võ hồn này không thể tự thức tỉnh ngay, mà nương theo quá trình trưởng thành của hồn sư từng bước thức tỉnh. Trong quá trình thức tỉnh sẽ dẫn tới một loạt biến dị, ảnh hưởng đến võ hồn đầu tiên và chính bản thân hồn sư."

Đường Vũ Lân nghe hắn nói tới chỗ này liền minh bạch ra không ít, nhưng tình huống mà Vũ lão sư đề cập so với tình huống của mình vốn không giống nhau. Trong cơ thể mình không hiểu vì sao Kim Long Vương tinh hoa lại chia thành 18 đạo phong ấn, và hoàn toàn không có cái gọi là đệ nhị võ hồn.

Vũ Trường Không tiếp tục nói: "Tình huống như thế bình thường có hai hướng phát triển, đều theo hướng tốt. Hướng đầu tiên chính là đệ nhị võ hồn thành công phá vòng vây mà ra, triệt để thức tỉnh, do đó ngươi sẽ giống như Tạ Giải, song sinh võ hồn hồn sư. Hướng còn lại là hai võ hồn của ngươi sẽ dung hợp lại cùng nhau, khiến cho võ hồn triệt để biến dị, tương hỗ lẫn nhau hình thành một võ hồn cực kỳ mạnh mẽ. Bây giờ ngẫm lại, ngươi hẳn là rơi vào trường hợp thứ hai, cho nên mới khiến quá trình biến dị kéo dài."

Đường Vũ Lân trong lòng âm thầm kính nể, tuy hắn biết Vũ Trường Không suy đoán cũng không hoàn toàn chính xác, nhưng có thể đoán được nhiều như vậy, chí ít chứng minh Vũ lão sư hiểu biết thật uyên thâm. Hơn nữa, suy đoán của thầy là giải thích tốt nhất cho tình huống của chính mình hiện tại.

"Chắc hẳn là như vậy ạ!" Đường Vũ Lân lơ đễnh trả lời.

Vũ Trường Không tiếp lời, "Thế nhưng, trong quá trình võ hồn biến dị, ngươi rất có thể sẽ gặp phải nguy hiểm. Bởi vì thân thể của ngươi cần có đủ khả năng chịu đựng biến dị mới được. Vì lẽ đó, lần sau khi ngươi cảm giác được thân thể có biến hóa, nhất định phải ngay lập tức tới chỗ của ta, ta sẽ đến giúp ngươi hộ pháp, bảo đảm ngươi biến dị thành công. Đem độ nguy hiểm giảm xuống mức thấp nhất."

Đường Vũ Lân gật đầu, trong lòng xuất hiện một cảm giác ấm áp.

Tuy Vũ lão sư thể hiện mặt ngoài một nét đẹp lạnh lùng, nhưng hắn nhận ra được, Vũ Trường Không bản thân cũng không thực sự lạnh lùng đến như vậy.

"Hừm, ngươi cũng không cần lo lắng quá, phương hướng biến dị dù theo hướng nào cũng đều là chuyện tốt, hơn nữa, nhờ biến dị mà cường độ thân thể của ngươi được tăng cường, đối với những lần sau có hỗ trợ rất lớn. Bởi vậy, ngươi chỉ cần yên lặng chịu đựng là tốt rồi. Số lần biến dị càng nhiều, tiềm lực phát triển tương lai của ngươi càng lớn. Hiểu chưa?"

"Dạ, con đã hiểu, cảm tạ Vũ lão sư."

"Trở về đi!" Vũ Trường Không đều trực tiếp như vậy.

Đường Vũ Lân đứng lên, đi ra ngoài.

Chính vào lúc này, Vũ Trường Không đột nhiên nói: "Chờ một chút."

Đường Vũ Lân dừng bước lại, xoay người lại nhìn về phía hắn, nhìn hắn còn có dặn dò gì.

Vũ Trường Không khẽ nhíu mày, trong mắt lộ ra chút suy tư, một lát sau, "Còn nhớ bộ pháp ta triển khai tại khóa học thực chiến hôm trước không? Ngươi có hứng thú học không?"

Đường Vũ Lân trong mắt loé lên một vẻ vui mừng, "Đương nhiên là có hứng thú. Vũ lão sư, ngài đồng ý dạy chúng con sao?"

Vũ Trường Không trầm giọng nói: "Bộ pháp này phi thường thần kỳ, nhưng có điều cũng không thuộc về ta. Nó thuộc về một một tổ chức rất lớn, nếu như ngươi muốn học, trước tiên phải gia nhập vào tổ chức này. Tuy vậy, ta cũng không có quyền quyết định, chỉ có thể tiến hành dẫn tiến, thông qua sát hạch hoàn tất ngươi mới có thể gia nhập."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status