Đấu la đại lục 3: Long vương truyền thuyết

Chương 217: Sân khấu này là của Linh Ban!


Biên soạn: Đức Uy

----------------------------------------------

Lúc Tất Nhiên cách Đường Vũ Lân chưa tới 10 mét đột nhiên phóng thích Võ Hồn, đệ nhất Hồn Hoàn dưới chân cũng đồng thời sáng lên, sau đó thân thể của hắn đột nhiên gia tốc, đưa tấm khiên về phía trước, hung hãn hướng về Đường Vũ Lân đâm đến.

Ba người hầu như là cùng một lúc đều hướng về Đường Vũ Lân khởi xướng tấn công. Xem dáng dấp kia là muốn tập trung sức mạnh của ba cá nhân, hợp sức lại triệt hạ Đường Vũ Lân.

Tuy rằng Đường Vũ Lân chỉ có một cái Hồn Hoàn, những cũng đã đạt đến Thiên Niên cấp độ, điểm này khiến Tất Nhiên có chút bất an, vì lẽ đó khi vừa bắt đầu hắn đã chọn cậu làm con mồi đầu tiên.

Đối mặt với công kích đồng thời của ba người, Đường Vũ Lân dừng bước lại, hắn không hề thử né tránh, với tốc độ của hắn, bị ba người vây công, né tránh là điều không thể.

Từng cây Lam Ngân Thảo tỏa ra, mục tiêu nhắm thẳng vào Vũ Vũ Hàm, quấn quanh thân thể của hắn và võ hồn Lôi Lang. Đồng thời tay phải Vũ Lân đưa lên, Kim Lân bao phủ, trực tiếp cường hãn chụp vào quả cầu sét cuả Lôi Tuấn.

Về tấm khiên phía trước mặt, Vũ Lân dùng Đoán Tạo Chuy màu xanh bạc trên tay trái trực tiếp đập tới.

Đã “săn” hắn như vậy, vậy thì hắn sẽ lấy một địch ba!

Ngay cả vị trọng tài điều khiển trên đài thi đấu cũng há hốc mồm. Một tên nhất hoàn Hồn Sư, lại dám đối kháng với một chọi ba trước công kích liên thủ của ba tên Hồn Sư, mà tu vi đều mạnh hơn hắn nhiều.

Va chạm đầu tiên xuất hiện giữa Lam Ngân Thảo và thân thể của Lôi Lang, Vũ Vũ Hàm. Đối mặt với những dây leo quấn quanh, Vũ Vũ Hàm không bất cẩn chút nào. Ở Thiên Hải học viện, khóa học thực chiến đã dạy cho bọn họ, bất luận dù đối mặt với đối thủ thế nào nhất định đều phải toàn lực ứng phó.

Hồn Hoàn màu tím của Đường Vũ Lân gây cho họ xung kích rất lớn về…thị giác, tuy rằng chỉ là đệ nhất Hồn Hoàn, nhưng hồn kỹ lại là ngàn năm.

Vì lẽ đó, hắn không chút nào do dự trực tiếp thôi động đệ nhị Hồn Hoàn của mình. Một tầng lưới điện chói mắt, lấy thân thể của hắn làm trung tâm, đột nhiên hướng ra phía ngoài bắn đi. Đường kính lưới điện bao phủ đến tận 3 mét, tương đương với tạo thêm một tầng bảo vệ. Lam Ngân Thảo tiếp xúc với mặt trên liền bị luồng điện lưu mãnh liệt dồn dập bắn lên. Nhờ tấm lưới bảo vệ này, Vũ Vũ Hàm - Lôi Lang vẫn tiếp tục lao về phía Vũ Lân, cấp tốc tiếp cận con mồi.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên, bên trong những dây leo kia có một cây trực tiếp biến thành màu vàng, chạm vào tấm lưới điện. Dây leo không những không bị bắn lên, mà còn trực tiếp siết chặt tấm lưới điện, áp bức tấm lưới này ngày càng bị co lại về bên trong; đem thân thể Vũ Vũ Hàm cứ như vậy quấn chặt lấy.

Một bên khác, quả cầu sấm sét Lôi Tuấn phóng thích cũng đã đến trước mặt Đường Vũ Lân.

Kim Lân bao trùm trên tay phải của Đường Vũ Lân đột nhiên hóa lớn lên, biến thành Kim Long Trảo, một trảo này đột ngột nắm lấy quả cầu sét siết lại. Điện quang của quả cầu bắn ra bốn phía, nhưng chỉ có thể từ khe hở của Kim Long Trảo tản ra, tất cả lực công kích của lôi điện đều bị vuốt và vảy rồng ngăn trở bên ngoài.

"Ầm!" Thiên Đoán Trầm Ngân Chuy đập thẳng vào giữa tấm khiên đang lao tới.

Thiết Lãng Thuẫn, đây là Võ Hồn của Tất Nhiên.

Thiết Lãng Thuẫn - tên như ý nghĩa, ở trong chiến đấu nắm giữ tầng tầng điệp lãng năng lực. Đệ nhất hồn kỹ hắn phát động chính là Thiết Lãng Kích. Công thủ song toàn.

Nhắc tới cũng trùng hợp, chỉ riêng Thiết Lãng Kích khi tấn công, đã có 3 tầng sức mạnh trước sau ào ạt tuôn ra. Nhưng mà Thiên Đoán Trầm Ngân Chuy lại có điệp chuy đặc hiệu, một đòn lại cũng tương đương với ba lần công kích.

Trong chớp mắt va chạm, thân thể của Đường Vũ Lân cùng Tất Nhiên đồng thời đều bị chấn động. Tất Nhiên “trời sinh đại lực” hơn người, hơn nữa lại có hồn kỹ của Thiết Lãng Thuẫn, hắn vô cùng tin tưởng vào sức mạnh của mình.

Đáng tiếc, hắn lại xui xẻo gặp phải quái vật Đường Vũ Lân. “Trời sinh đại lực” và “trời sinh thần lực” ấy vậy mà chênh lệch tựa như rãnh trời. Tuy rằng tu vi hồn lực của hai người cách biệt không ít, thế nhưng, sức mạnh khủng bố của Vũ Lân đã bù đắp lại sự thiếu hụt này.

Sau khi va chạm, thân thể của Đường Vũ Lân khựng lại tại chỗ, còn Tất Nhiên lại bị bắn lui về sau một bước.

Bất kỳ người nào đang xem cuộc chiến này diễn ra, đều hít một ngụm khí lạnh. Lấy một địch ba, không rơi xuống hạ phong, trái lại còn chiếm cứ một chút thượng phong. Điều này cũng quá khó mà tin nổi!!

Thế tiến công hung mãnh của đội 2 Thiên Hải học viện tựa như đụng phải bước tường sắt kiên cố, đột nhiên ngừng lại.

Vuốt phải của Đường Vũ Lân chộp thẳng vào Thiết Lãng Thuẫn đang khựng lại trước mặt hắn.

Trong lúc đó, một bóng người đã lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở phía sau Vũ Vũ Hàm. Quang Long Bão Táp, phát động!

Một bên khác, trên đầu Lôi Tuấn không biết lúc nào đã xuất hiện một quả thủy cầu khổng lồ bỗng nhiên hạ xuống. Công kích lần hai của hắn vốn đang định phát động đột nhiên tứ tán thành vô số luồng điện lưu, truyền vào bên trong thủy cầu. Không những chẳng gây được hiệu quả công kích nào, ngược lại điện lưu còn bay tán loạn, tổn thất lượng lớn hồn lực.

"Ầm!" Lại là một tiếng vang trầm thấp, lần này, Thiết Lãng Thuẫn trong tay Tất Nhiên trực tiếp bị bật ngược ra ngoài. Cùng lúc đó, vài gốc Lam Ngân Thảo quấn chặt lấy người hắn.

Thiết Lãng Thuẫn tuy không bị Kim Long Trảo đánh cho nát tan, nhưng trên mặt trước cũng hằn sâu vết móng rồng khủng bố. Thời điểm va chạm, Tất Nhiên chỉ cảm giác mình tựa như bị một con hung thú trực tiếp ủi trúng vậy. Hồn lực trong cơ thể hắn khẩn thiết nhập vào bên trong tấm thuẫn, nhờ đó tấm thuẫn của hắn mới không bị phá nát. Hắn ngơ ngác, trực tiếp phát động hồn kỹ thứ ba. Thiết Lãng Thuẫn đột nhiên phóng to gấp ba, độ dày gia tăng gấp đôi; lúc này hắn mới có thể ổn định lại thân thể của chính mình. Nhưng cũng đúng lúc này, từng cây Lam Ngân Thảo đã kịp trói chặt lấy cơ thể của hắn.

Ánh sáng màu xanh lấp loé, dưới chân Đường Vũ Lân có thêm một làn gió mát. Ở một bên khác, Lam Ngân Thảo cũng đã tìm đến chỗ Lôi Tuấn đang bị bao vậy bên trong thủy cầu.

Nước có thể dẫn điện, hút lấy lượng lớn hồn lực của hắn, càng bi kịch hơn, những giọt nước này trong nháy mắt lại ngưng kết thành băng, khiến cho Lôi Tuấn trở tay không kịp đã bị Lam Ngân Thảo quấn quanh.

Bản thân Đường Vũ Lân lại hung hãn lao về phía tên tam hoàn Phòng Ngự Hệ Chiến Hồn Sư, Tất Nhiên.

"Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm!" Kim Long Trảo liên tiếp đánh liền 5 phát.

Thời điểm Tất Nhiên đối mặt với Kim Lân Trảo lần thứ nhất, tinh lực cuồn cuộn của vuốt rồng khiến hắn vô cùng rúng động. Hắn làm sao cũng nghĩ không thông, tại sao sức mạnh của một cá nhân lại có thể đột nhiên tăng lên gấp mấy lần.

Lúc này mặc dù có đệ tam hồn kỹ chống đỡ, nhưng Kim Long Trảo lại quá mạnh mẽ và sắc bén, làm tấm thuẫn của hắn tiêu hao đi lượng lớn hồn lực để duy trì. Tam hoàn so với nhất hoàn, dưới ảnh hưởng của “trời sinh thần lực” của Vũ Lân, vậy mà lại bị san bằng khoảng cách về thực lực.

Một trảo lùi một bước, năm trảo lùi năm bước.

Ngực nôn nao một cảm giác khó chịu, từng dấu móng vuốt hằn sâu trên Thiết Lãng Thuẫn khiến tấm khiên đã muốn tiếp cận biên giới tan vỡ.

"Dừng lại!"

Âm thanh của trọng tài vang lên, đập vào tai Tất Nhiên lại tựa như âm thanh của Quan Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn. Hai chân hắn mềm nhũn, suýt nữa ngã ngồi trên đất, may mà tỳ người vào tấm Thiết Lãng Thuẫn trên tay chống đỡ mới có thể miễn cưỡng ổn định lại thân thể.

Công kích Quang Long Bão Táp đã được trọng tài đánh tan để bảo vệ Vũ Vũ Hàm. Còn Lôi Tuấn, chung quanh thân thể hắn, bị bao vây bên trong vô số những viên băng trùy lơ lửng. Bị Lam Ngân Thảo quấn quanh, thân thể như bị bọc trong băng, tựa như một con cá nằm trên thớt đợi làm thịt mà thôi.

"Trận đấu kết thúc, đại biểu Đông Hải học viện, Linh Ban giành thắng lợi."

Từng cây Lam Ngân Thảo thu hồi về, Kim Long Trảo cũng thu hồi. Đường Vũ Lân đỡ lấy Tất Nhiên đang lảo đảo định ngồi bệch xuống đất.

"Học trưởng, đa tạ."

Nhìn nụ cười như mùa thu tỏa nằng lan khắp khuôn mặt xán lạn của Đường Vũ Lân, Tất Nhiên làm thế nào cũng không cười nổi. Dưới tình huống vượt trội hoàn toàn về tu vi lại bị thua nhanh chóng như vậy, trong lòng hắn kỳ thực lại có chút không cam lòng. Nhưng mà không cam lòng thì đã sao? Thua chính là thua!

Cổ Nguyệt cùng Tạ Giải trở lại bên người Đường Vũ Lân, tuy rằng trong trận đấu bọn họ cũng mang lại tác dụng không thể thiếu được, nhưng không thể nghi ngờ chút nào, cuộc tranh tài này tỏa sáng nhất vẫn là Đường Vũ Lân. Một chọi ba liên thủ công kích lận đó nha! Đã vậy còn đồng thời khống chế chiến trường vô cùng tốt, mới có thể đem lại thắng lợi dễ dàng đến vậy cho bọn họ.

Tất Nhiên thật vất vả mới đứng vững được lại, cánh tay phải vẫn như trước có chút run run, đúng vào lúc này, hắn mơ hồ nghe được tiếng lầm bầm trong miệng Tạ Giải, "Tam hoàn hóa ra cũng không phải rất khó đối phó!" Nhất thời tức giận đến nỗi suýt phun một ngụm máu ra ngoài.

Ý nghĩ trong lòng của Đường Vũ Lân lúc này cũng khá giống với Tạ Giải, tuy rằng Tất Nhiên là tam hoàn, nhưng so với Diệp Tinh Lan nhị hoàn hôm qua hắn phải đối mặt, áp lực nhỏ hơn không biết bao nhiêu lần.

Đương nhiên, điều này cũng liên quan đến việc năng lực của các đối thủ ngày hôm nay bị hắn khắc chế.

Tên mạnh nhất của đối phương là Phòng Ngự Hệ Chiến Hồn Sư, Phòng Ngự Hệ Chiến Hồn Sư bình thường đều rất am hiểu cận chiến, mà sức mạnh của Đường Vũ Lân lại vừa vặn có thể phát huy được tốt nhất khi cận chiến. Hồn kỹ của Tất Nhiên không triển khai toàn bộ ngay từ ban đầu, tự nhiên sẽ rơi xuống hạ phong. Phải biết, thời điểm Đường Vũ Lân đang sử dụng Kim Long Trảo, sức mạnh có thể sánh ngang với tam hoàn Cường Công Hệ Chiến Hồn Sư. Chớ nói chi là Kim Long Trảo vô cùng sắc bén lại còn có đặc hiệu Nát Tan củng cố cho sức mạnh này.

Kỳ thực vận khí của Tất Nhiên coi như không tệ, Đường Vũ Lân liên tục công kích hắn sáu lần, đặc hiệu Nát Tan đều chưa từng xuất hiện, nếu không, hắn sẽ còn thua thảm hơn nữa.

Một trong những nguyên nhân của sự may mắn là tỷ lệ xuất hiện của đặc hiệu Nát Tan trên cơ thể sống cao hơn so với vật phẩm, vũ khí.

Thi đấu vòng tròn, sơ chiến kết thúc.

Phòng khách số 07.

"Xác thực rất tốt mà." Đây vẫn là lần đầu tiên Thẩm Dập xem Linh Ban thi đấu, vừa rồi nàng cố ý dùng màn hình pha lê phóng đại trận đấu lên để quan sát rõ ràng hơn.

Biểu hiện cường hãn của Đường Vũ Lân lưu lại cho nàng ấn tượng thật sâu.

"Cánh tay phải của hắn, chính là huyết mạch biến dị mà ngươi nói?" Thẩm Dập hướng về Vũ Trường Không hỏi.

Vũ Trường Không gật gật đầu.

Thẩm Dập mỉm cười nói: "Hắn không chỉ đơn giản như vậy đúng không? Theo ta thấy, hắn không chỉ dựa vào huyết thống biến dị. Bản thân thiên phú cũng tương đối khá, rất có khả năng chỉ huy."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status