Đấu la đại lục 3: Long vương truyền thuyết

Chương 555: Tình địch?


Biên soạn: Đức Uy

- --

Náo động lớn đến như vậy? Ngay cả phía học viện đều được thông báo? Bất quá, nghe Lãnh Diêu Thù nói xong, Đường Vũ Lân cũng coi như là an lòng phần nào. Cách làm việc của Truyền Linh Tháp vẫn là cực kỳ đáng tin cậy, có người của học viện ở đây, chính mình dĩ nhiên là không cần lo lắng gì.

"Vâng thưa miện hạ, ta nhất định sẽ phối hợp." Hắn cười híp mắt nói rằng.

Bá Vương Long được Lãnh Diêu Thù mô tả như vậy, tựa hồ lại càng thêm mạnh mẽ. Nhưng đáng tiếc chính là, nó cường đại như vậy, toàn thể tựa hồ cũng đều đã dung nhập vào trong thân thể của mình, nhưng vì cái gì thân thể mình lại không hề có lấy nửa điểm phản ứng vậy?

Lãnh Diêu Thù để bọn họ trước tiên tùy ý. Việc kiểm tra đối với Đường Vũ Lân, phải đợi sau khi người của Sử Lai Khắc học viện đến mới có thể bắt đầu.

Nếu đổi lại là những Hồn Sư khác, sợ là đã sớm bị trực tiếp kéo đi kiểm tra. Nhưng Đường Vũ Lân thì lại khác, hắn không chỉ là bạn của Cổ Nguyệt, đồng thời cũng là học viên của Sử Lai Khắc học viện. Lãnh Diêu Thù đang ở Truyền Linh Tháp, đều đã nghe nói một chút những chuyện có liên quan tới Đường Vũ Lân. Không nghi ngờ chút nào, Sử Lai Khắc học viện cực kỳ coi trọng hắn. Mạo muội tiến hành kiểm tra tỉ mỉ cơ thể hắn, rất dễ dàng sẽ dẫn đến mâu thuẫn cùng Sử Lai Khắc học viện. Vì lẽ đó, bọn họ mới ngay lập tức thông báo cho phía học viện trước.

"Miện hạ, người bên Sử Lai Khắc học viện đã đến rồi." Thời gian không lâu, một người phụ nữ trung niên đi tới phòng của Lãnh Diêu Thù, thấp giọng báo cáo.

"Người đến là ai?" Lãnh Diêu Thù lạnh nhạt hỏi.

Người phụ nữ trung niên nọ thoáng chần chờ một chút, mới thấp giọng đáp: "Là Thánh Linh Đấu La miện hạ."

Nghe đến danh tự này, thân thể Lãnh Diêu Thù rõ ràng cứng đờ một thoáng, sau đó mới đứng lên, "Cho mời!"

Rất nhanh, Đường Vũ Lân liền nhìn thấy Thánh Linh Đấu La.

Không biết có phải là vì trang phục hay không, ngày hôm nay Thánh Linh Đấu La càng có vẻ thanh nhã hơn, một thân áo dài trắng noãn không dính một hạt bụi, cả người đều có một loại vẻ đẹp mờ ảo. Làn da nàng trắng nõn nà mềm mịn, nào giống với một vị Phong Hào Đấu La đã thành danh nhiều năm. Coi như nói nàng năm nay bất quá tuổi mới tròn đôi mươi, chắc chắn cũng sẽ không có người nào không tin.

"Thiên Phượng miện hạ." Thánh Linh Đấu La hướng về Thiên Phượng Đấu La, khẽ chào.

"Nhã Lỵ tỷ, từ lúc nào lại khách khí như vậy?" Lãnh Diêu Thù cười híp mắt nghênh đón, trao cho nàng một cái ôm khẽ.

Thánh Linh Đấu La khẽ mỉm cười, "Đây không phải là giải quyết việc chung sao. Đã lâu không thấy ngươi, thật là hoài niệm. Sao vậy? Đứa nhỏ Vũ Lân này gây phiền toái cho các ngươi?"

Thiên Phượng Đấu La mỉm cười, "Đúng là có phiền phức hơi nhỏ, vì lẽ đó chúng ta mới trước tiên thông báo cho các ngươi. Bất quá không phải vấn đề của hắn, là vấn đề của chính chúng ta."

Bà đơn giản đem chuyện đã xảy ra kể lại một lần. Nhã Lỵ không hề hỏi lại Đường Vũ Lân. Với sự thấu hiểu của nàng đối với Thiên Phượng Đấu La và việc Thiên Phượng Đấu La đại biểu cho Truyền Linh Tháp, cũng không thể nói lung tung với nàng.

"Vậy thì phối hợp kiểm tra với các ngươi một chút vậy. Toàn bộ quá trình ta đều có mặt ở đây là được." Thánh Linh Đấu La mỉm cười nói.

"Đương nhiên."

Lúc này, Thánh Linh Đấu La mới đi tới bên cạnh Đường Vũ Lân, "Không cần lo lắng, ta sẽ bồi tiếp con toàn bộ quá trình này. Sau khi kiểm tra, chúng ta liền trở về." Trước sau nàng luôn luôn mỉm cười, lời nói dịu dàng, nhưng phần tự tin và kiêu ngạo ẩn hàm trong nụ cười đó, bất kỳ ai cũng đều nghe ra.

Đường Vũ Lân cảm thấy Thánh Linh Đấu La ngày hôm nay tựa hồ có chút không giống so với trước đây. Trước đây nàng đều luôn hiền hoà, ôn nhu như nước vậy. Nhưng hôm nay, nàng lại tựa hồ như có thêm mấy phần sắc bén.

Đường Vũ Lân bị dẫn tới một căn phòng toàn là các loại máy móc to lớn. Sau đó chính là một loạt kiểm tra đã bắt đầu rồi.

Phần lớn máy móc nơi này, Đường Vũ Lân cũng không nhận ra, các loại quét hình, đo đạt không ngừng được tiến hành. Hắn chỉ cảm thấy mình giống như là một con rối vậy, không ngừng bị các loại máy móc thao túng. Nói đơn giản, cũng không có quá nhiều thống khổ gì.

Thời điểm lấy máu gặp phải một chút vấn đề, da thịt Đường Vũ Lân quá mức cứng cỏi, kim tiêm lấy máu thông thường căn bản là không đâm vào được. Cuối cùng, vẫn là Đường Vũ Lân dùng chính Kim Long Trảo của mình cắt ra một đường, lúc này mới lấy máu thành công.

Cổ Nguyệt vẫn luôn đi theo bên cạnh hắn. Khi nàng nhìn thấy Đường Vũ Lân rút máu, rõ ràng nhíu mày.

Dằn vặt ròng rã suốt hai giờ, các loại kiểm tra mới xem như là hoàn thành.

Bình thường tu luyện cả ngày đều sẽ không cảm thấy uể oải, nhưng lúc này, đầu óc Đường Vũ Lân thật sự có chút choáng váng.

Cuối cùng nhờ có Cổ Nguyệt đưa nước qua, uống mấy ngụm lớn, ngồi nghỉ ngơi tại chỗ, lúc này hắn mới lấy lại sức được.

"Cuối cùng cũng coi như là xong việc!" Đường Vũ Lân thở dài một hơi.

Cổ Nguyệt thấp giọng nói: "Xin lỗi..."

"Hả? Xin lỗi cái gì?" Đường Vũ Lân nghi ngờ hỏi.

Cổ Nguyệt cúi đầu đáp: "Ta không nên nổi máu nhỏ nhen với ngươi. Nếu không ngươi cũng sẽ không muốn đi đến Thăng Linh Đài. Kỳ thực, ngày hôm nay ta nhìn thấy ngươi và Na."

Đường Vũ Lân ngẩn người, "Làm sao có thể trách nàng, ta vốn là tự mình muốn đến. Chỉ có thể nói vận khí chúng ta tương đối kém mà thôi. Na? Na làm sao? Nàng..."

"Không có chuyện gì!" Cổ Nguyệt đột nhiên ngắt ngang lời hắn.

Lúc này, hai vị Phong Hào Đấu La đã đi tới.

"Vũ Lân, chúng ta trở về đi thôi." Nhã Lỵ chủ động kéo tay Đường Vũ Lân.

Thiên Phượng Đấu La mỉm cười nói: "Nhã Lệ tỷ, đã lâu không gặp, hay là để ta mời tỷ ăn bữa cơm đi. Kết quả kiểm tra chỉ cần thêm hai giờ nữa sẽ có, ngươi xem..."

Nhã Lỵ mỉm cười lắc đầu, "Không cần, ta trở lại còn có chút chuyện. Chàng còn đang chờ ta đây! Chúng ta đi thôi!" Vừa nói, nàng dẫn theo Đường Vũ Lân đi hướng ra ngoài.

Nữ tử trung niên đứng ở nơi cửa, sắc mặt âm trầm thấy rõ, nhìn về phía Thiên Phượng Đấu La, đưa ra một ánh mắt hỏi ý kiến.

Thiên Phượng Đấu La khẽ lắc đầu.

Thánh Linh Đấu La cứ như vậy mang theo Đường Vũ Lân rời đi, không có bất kỳ một nhân viên Truyền Linh Tháp nào ngăn cản.

"Ầm!!" Lãnh Diêu Thù đột nhiên vỗ thẳng một cái tát xuống chiếc bàn trước mặt, sắc mặt rõ ràng có chút tái nhợt.

Cổ Nguyệt sợ hết hồn, nàng còn chưa từng thấy lão sư giận đến như vậy.

"Lão sư, ngài làm sao vậy?" Nàng ân cần hỏi han.

Lãnh Diêu Thù căm hận nói: "Ả ta chính là đến thị uy với ta. Hừ, có gì đặc biệt! Tỏ vẻ thánh khiết gì chứ. Hừ!"

Cổ Nguyệt có chút ngơ ngác, chuyện này là thế nào vậy?

Rời khỏi Truyền Linh Tháp, Thánh Linh Đấu La vung tay lên, một đoàn ánh sáng màu trắng quấn lấy chính mình và Đường Vũ Lân. Cảnh vật chung quanh nhất thời trở nên mơ hồ đi.

Phi hành không hề có cảm giác gì, thậm chí không nhìn thấy tất cả mọi thứ bên ngoài, cứ như thể bản thân ở trong một không gian riêng vậy.

"Có phải là có chút ngạc nhiên về thái độ của ta?" Thánh Linh Đấu La nhìn dáng vẻ có chút ngơ ngác của Đường Vũ Lân, không nhịn được mỉm cười hỏi.

Đường Vũ Lân thành thật gật gật đầu. Ngày hôm nay Thánh Linh Đấu La đúng là trở nên xa lạ với tất cả mọi người!

Thánh Linh Đấu La nói: "Vốn là ngày hôm nay ta không cần đến, nhưng ta vừa nghe là Lãnh Diêu Thù nên mới đến. Cũng không thể để cho cô ta bắt nạt con. Nói ra để cho con chê cười rồi, cô ta xem như là tình địch của ta đi. Vũ Lân à! Con rất có thiên phú tu luyện, tương lai cũng nhất định có thể thành tài. Nhưng ở phương diện tình cảm phải chú ý. Chính là bởi vì con rất ưu tú, cùng với tuổi tác tăng lên, con sẽ hấp dẫn càng ngày càng nhiều cô gái khác. Nhưng không nên lạm tình, chung thủy mới là phẩm chất nên có của một người đàn ông tốt! Tuyệt đối không nên giống với một ít người như vậy..."

Hải Thần Các.

“Một ít người” đột nhiên hắt hơi một cái, mũi có chút nhột nhột.

Có chuyện gì vậy? Chính mình đã sớm nóng lạnh bất xâm, vì sao lại như vậy? Ai đang nói xấu mình hay sao?

Truyền Linh Tháp.

"Kết quả kiểm tra đã có."

Bên trong phòng họp, Lãnh Diêu Thù ngồi ở vị trí chủ tọa, phía dưới đều là chủ quản mỗi bộ ngành của Tổng bộ Truyền Linh Tháp, trong đó cũng bao gồm cả người quản lý của Trung cấp Thăng Linh Đài.

"Hừm, nói một chút cho mọi người nghe!" Lãnh Diêu Thù hướng về tên nhân viên ra lệnh.

Nhân viên lập tức mở máy chiếu, bóng người Đường Vũ Lân xuất hiện ở trên bức tường trắng.

Cổ Nguyệt đứng ngay sau lưng Lãnh Diêu Thù, nhìn thấy hình ảnh Đường Vũ Lân trên màn hình chiếu, không khỏi có chút cảm giác quái dị. Đây vẫn là lần đầu tiên nàng dùng phương thức này nhìn ngắm Đường Vũ Lân đấy! Lúc này, hắn có vẻ hơi bất lực vậy, vô hình, trong lòng nàng có chút đau đớn...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status