Đệ nhất sủng

Chương 237: Cô nhóc này quá xảo quyệt



Vì phóng viên giả mạo kia làm âm ï như vậy, khoảng thời gian tiếp theo, vấn đề của tất cả phóng viên đều rất có quy tắc. Đương nhiên đều là về hướng phát triển tiếp theo của truyền thông Cửu Nguyệt, thật sự cực kỳ chuyên nghiệp Bảy giờ năm mươi phút, buổi họp báo kết thúc.

Các phóng viên đến phòng lớn của khách sạn tham gia buổi tiệc dưới sự hướng dẫn của nhân viên Còn Cố Cơ Uyển thì cười nhạt rời đi cùng Giang Nam.

Nụ cười kia cực kỳ quyến rũ, khiến người đàn ông bên cạnh nhìn đến hơi mắt hồn. Nhưng chỉ chốc lát anh ta đã lấy lại tinh thân, ho khẽ hỏi: "Khi nãy sao cô lại biết phóng viên kia có vấn đề thế?”

Biểu hiện của cô nhóc này trên buổi họp báo, anh ta gần như có thể cho cô chín mươi điểm Nhưng suy cho cùng vẫn có hơi non nớt, mới mười tám tuổi, vài vấn đề phát triển không thể trả lời hoàn mỹ được. Nhưng tất cả đáp án của cô đều cách hoàn mỹ không xa lắm.

Xuất sắc nhất là phải nói đến chuyện tên phóng viên giả mạo kia Biểu hiện này tuyệt đối có thể cho max điểm! "Tôi có đôi mắt tinh tường mà." Cố Cơ Uyển cười với anh ta, không trả lời thẳng vấn đề này.

"Cậu hai, tôi phải đi thay quần áo, trang điểm lại để lát nữa dự tiệc, tôi đi trước." Giang Nam chỉ có thể nhìn cô rời đi, sải bước nhẹ nhàng, đáng người mềm mại, cứ khiến anh ta có một ảo giác. Giống như cả mình cũng bị đùa giỡn vậy.

"Phóng viên khi nây đâu?” Giang Nam hỏi Vince bên cạnh. Vince lập tức gọi điện thoại, chỉ chốc lát, anh ta nhìn Giang Nam nói:

"Bị Đàm Kiệt dẫn đi rồi, sau đó không có tin tức nữa ”

"Đàm Kiệt?"

"Chính là nam sinh dẫn vệ sĩ đến bắt người kia, người của câu lạc bộ vẽ Cửu Nguyệt Giang Nam nhướng mày, đột nhiên tỉnh táo lại. Giỏi lắm Cố Cơ Uyển, không ngờ lại sắp xếp tỉ mỉ mọi chuyện, ngay cả anh ta cũng bị lừa rồi! Con nhóc kia đúng là... đúng là... Giang Nam hừ hừ, thật muốn bắt cô lại đánh một trận. Cũng dám giở trò xấu trước mặt anh ta! Muốn chết rồi à?"

Cuối cùng Vince cũng hiểu ra, không nhịn được cười nói: "Cô nhóc này... rất thú vị đúng không?”

"Xảo quyệt!” Giang Nam hừ lạnh, rời đi Trước khi anh ta rời đi, Vince nhìn thấy ý cười không thể nhận ra trong đáy mắt anh ta. Giống như tức giận thì tức, thật ra, cũng không nhịn được cảm thầy quỷ kết của Cố Cơ Uyển rất tuyệt diệu à? Không ngờ ngay cả anh ta và cậu hai cũng bị lừa, cô nhóc kia... ừm, thật sự rất xảo quyệt.

“Ha ha ha, thế nào? Tớ diễn giỏi không? Có phải rất có thiên phú làm diễn viên không?” Trong phòng trang điểm, Tô Tử Lạp còn đang tẩy trang cho Lưu Thượng. Lưu Thượng vẫn không chịu yên, cứ đòi mọi người khẳng định diễn xuất tuyệt diệu của anh ta.

“Có phải không? Khi nãy tất cả mọi người đều bị lừa rồi, cậu nhìn lúc tớ bị dẫn đi kìa, đều khiến bọn họ sợ chết đi được!” “Vậy à? Là tớ diễn tốt khiến mọi người bị sợ mới phải.” Đàm Kiệt không chịu yếu thế. Nếu khi nãy không phải có anh ta hung ác dẫn hai vệ sĩ mang Lưu Thượng sắm vai phóng viên đi, buổi họp báo nhàm chán này sẽ thật sự bị dọa sợ sao?

“Gì cơ? Tớ cảm thấy rõ ràng là tớ diễn tốt.” Cố Cơ Uyển mặc đồ đi làm đẩy cửa ra, đi vào.

Cô nhìn thoáng qua bọn họ, bu môi: “Nói chuyện lớn tiếng như vậy, sợ không có ai phát hiện có phải không?”

“Không phải, chúng tớ chỉ là... chỉ là hơi hưng phấn thôi”

Lưu Thượng cười hì hì, lại không nhịn được tranh công trước mặt cô: “Thế nào? Uyển Uyển, cậu nói xem là tớ diễn tốt hay Đàm Kiệt diễn tốt?”

“Đều tốt.”

Dù sao kết quả cuối cùng là các phóng viên bị dọa sợ, cả đám đều trở nên cực kỳ “chuyên nghiệp”. Thật sự không ai dám hỏi những lời nói vô căn cứ nữa.

“Nhưng Uyển Uyển cậu đúng là lợi hại, đoán được từ trước là mấy phóng viên này không biết điều.” Mưu hay chước giỏi của Cố Cơ Uyển, ngay cả lớp trưởng Hạ Lăng Chi tự cảm thấy IQ rất cao cũng không nhịn được giơ ngón tay cái lên với cô. “Làm ầm ï như vậy, trên mạng chắc chắn sẽ hơi mâu thuẫn với tin tức buổi sáng, nhưng cường độ vẫn chưa đủ.” Cố Cơ Uyển cởi áo khoác âu phục ra, nhận lấy váy dạ hội Tô Tử Lạp đưa tới.

“Đàm Kiệt, nghĩ cách đăng ký nhiều tài khoản, ám chỉ chuyện ầm ĩ trên buổi họp báo hôm nay là có người cố ý."

“Uyển Uyển, cuối cùng cậu cũng chịu đánh lại rồi sao?” Trước mắt Tô Tử Lạp sáng ngời.

Hạ Lăng Chi cũng trở nên kích động: “Không phải cậu nói người không phạm ta... Không đúng, không đúng, bây giờ người ta đã phạm cậu từ lâu rồi!” Cướp chồng chưa cưới của cô, giành lấy nơi thuộc về cô, khiến cô bị cậu cả Mộ vứt bỏ, còn đăng báo hủy bỏ hôn ước.

Những điều này còn không đủ sao? “Thật ra, chuyện cậu cả Mộ và tớ huỷ bỏ hôn ước không liên quan đến Cố Vị Y.”

Cố Cơ Uyển không phải người không phân biệt phải trái như vậy, tuy sự thương tiếc của cậu cả Mộ với Cố Vị Y thật sự khiến cô không dễ chịu.

Nhưng quyết định của cậu cả Mộ, sẽ dễ dàng chịu ảnh hưởng bởi người khác như vậy sao? Anh có mục đích của anh, nhưng cô cũng không muốn tiếp tục làm đồ lệ thuộc bên cạnh anh nữa. Vị trí mợ cả của nhà họ Mộ, ai thích ngồi thì ngồi, còn cô sẽ có cuộc đời đặc sắc của riêng mình.

“Nhưng lời mắng chửi tớ trên mạng bây giờ đa phần đều do Cố Vị Y gây ra, người phụ nữ này, sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để hãm hại tớ."

Trước kia không muốn làm ầm ĩ, là vì cảm thấy không cần thiết. Bây giờ thủ đoạn của người phụ nữ này đã ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của cô rồi. Bây giờ, không thể không đánh trả! Đàm Kiệt lập tức ra dấu ok với cô: “Xem tớ này!”

“Không cần tốn sức quá, chỉ ám chỉ một chút thôi, đừng lập tức chuyển hướng dư luận, vậy sẽ lộ rõ là có người cố ý.”

“Ừm!”

Đàm Kiệt, Tô Tử Lạp và Lưu Thượng đều mở to mắt nhìn cô, nghe chỉ huy của cô. Trong mắt chỉ còn lại ánh sáng sùng bái.

“Cho mọi người có chút thời gian suy nghĩ, đợi suy nghĩ của mọi người thay đổi tàm tạm, đều đang nghi ngờ, thì ra sức sau.”

“Đã hiểu!”

Tuy Đàm Kiệt không hiểu lắm cái gọi là thay đổi trong lòng. Nhưng trên cơ bản cũng biết nên làm thế nào. Mộ Hạo Phong nhìn sườn mặt của Cố Cơ Uyển, chỉ cảm thấy khuôn mặt này càng động lòng người hơn.

Cô không chỉ đẹp, còn thông minh, thậm chí là năng lực lãnh đạo cực kỳ mạnh. Lúc trước giả điên giả ngốc, tẩm ngẩm tầm ngầm, bây giờ muốn đánh trả đã lập tức bộc lộ tài năng. Cô gái như vậy, thật sự chói mắt như ánh sao, khiến người ta hoàn toàn không thể dời mắt.

“Tớ phải thay quần áo, các cậu có thể ra ngoài tránh một lát trước không?” Lúc Cố Cơ Uyển quay đầu lại, Đàm Kiệt và Lưu Thượng đều đi rồi, Tân Chi Châu cũng đi đến cạnh cửa. Chỉ còn lại Hạo Phong còn đứng tại chỗ, không biết đang nghĩ gì. Mộ Hạo Phong hoàn hồn, mặt nóng lên, vội vàng đi theo phía sau Tân Chỉ Châu, bước nhanh ra cửa.

“Uyển Uyển, tớ trang điểm cho cậu.” Tô Tử Lạp cầm lấy hộp trang điểm. “Đừng, thẩm mỹ lúc trước của cậu chỉ hại tớ thôi.” Cố Cơ Uyển từ chối.

“Gì chứ? Gần đây tớ còn cố ý học trang điểm đó, nhất định sẽ không khiến cậu thất vọng đâu”

Tô Tử Lạp cũng coi như người từng trải qua giai đoạn giả xấu, bây giờ yêu cầu với cái đẹp cực kỳ nghiêm khắc.

"Cứ đợi đi! Đợi lát nữa cậu ra ngoài chắc chắn sẽ khiến mọi người sáng cả mắt!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 35 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status