Đế tôn

Chương 119: Cao Thủ Đấu Pháp

Hắn không khỏi lâm vào trầm tư:

- Nếu ta muốn đuổi theo bước chân của tỷ tỷ, liền chỉ có so với bọn hắn càng cường đại hơn, chính thức làm được cùng cảnh giới vô địch!

- Mà cùng cảnh giới vô địch, thì nhất định phải có căn cơ vô cùng kiên cố, tỷ tỷ từng nói qua, chỉ có căn cơ vô cùng vững chắc, mới có thể ở trên đường tu luyện đi xa hơn những người khác!

- Nếu ta ở lúc thần thông tam trọng, còn không cách nào đánh bại Quân Mộng Ưu Âu Dương Vũ hôm nay, như vậy nói gì đuổi theo bước chân tỷ tỷ?

Lần này chém giết Dã Cẩu đạo nhân có tất cả tám mươi điểm công lao, phân cho bọn người La Thanh, Uông Phong tất cả mười điểm, Giang Nam được 50 điểm. Đợi đem đầu lưỡi của Bích Nhãn Thiềm Thừ cùng đầu lâu Kê Yêu giao ra, hắn lại có thêm hai mươi điểm công lao.

- 70 điểm công lao, không biết có đủ tiến vào Nguyên Khí Đại Điện hay không?

Giang Nam hướng La Thanh cùng Uông Phong, Ngụy Hạo cáo biệt nói:

- Các ngươi đều có hơn mười điểm công lao, có thể đi Khổ Châu Các đổi một môn thần thông cấp công pháp, đem môn công pháp này luyện thành, liền có tám chín thành đả thông tiền ngũ quan Vũ Thánh Các, đến lúc đó liền có thể thành ký danh đệ tử.

Bọn người La Thanh cảm kích vạn phần, nếu như không phải gặp được Giang Nam, chỉ sợ bọn họ vẫn còn đau khổ giãy dụa, chẳng biết lúc nào mới có thể có hi vọng thành ký danh đệ tử, ân tình bực này giống như tái tạo chi ân!

- Đồ nhi ngoan, tới để cho vi sư nhìn một cái, nhìn xem mấy ngày nay không thấy, thân thể của ngươi đã phát dục chưa?

Lĩnh Tụ Phong Thúy Vân Cung, Lạc Hoa Âm cười hì hì hướng Giang Nam duỗi ra lộc sơn chi trảo, ánh mắt mê ly nói:

- Chậc chậc, thân cơ bắp lại rắn chắc rồi...

Trong lòng Giang Nam biết đối phó nữ lưu manh này, chỉ có so với nàng càng lưu manh, dứt khoát nâng cánh tay, cười hắc hắc nói:

- Sư tôn, ngươi nhìn ta lớn ở chỗ nào!

- Còn có hai khối cơ ngực phát đạt, hơn nữa, mông của ta cũng trở nên càng phát đạt...

- Sư tôn, chớ có sờ...

- Dừng tay!

Lạc Hoa Âm lưu luyến, từ trên mông hắn thu hồi tay ngọc, cười nói:

- Không tệ, không tệ, rất có xúc cảm.

Giang Nam triệt để bái phục, vội vàng đối với nữ nhân này đứng xa mà trông, e sợ cho nàng lại làm ra cái sự tình gì người người oán trách, nói sang chuyện khác:

- Sư tôn, ta lần này xuống núi được 70 điểm công lao, không biết có đủ tiến vào Nguyên Khí Đại Điện hay không?

- 70 điểm công lao? Dùng thực lực của ngươi đạt được nhiều công lao như vậy thực sự không dễ, chỉ là vẫn kém chút.

Sắc mặt Lạc Hoa Âm nghiêm lại, nghiêm mặt nói:

- Tiến vào Nguyên Khí Đại Điện cần trăm điểm công lao, bất quá chưởng quản Nguyên Khí Đại Điện Lam Sơn đạo nhân là sư huynh của vi sư, giao tình không phải nông cạn, vi sư cùng với ngươi đi Nguyên Khí Đại Điện, hắn tất nhiên sẽ xem ở chút tình mọn của ta, dàn xếp thoáng một phát cho ngươi đi vào.

Giang Nam đại hỉ, cười nói:

- Người quen xử lý sự tình, có những lời này của Sư tôn, ta liền yên tâm.

Bên ngoài Nguyên Khí Đại Điện, Lam Sơn đạo nhân ngơ ngác nhìn xem một đạo kiếm khí y hệt như sơn nằm ở trên cổ của mình, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra, bày ra một bức uy vũ không khuất phục, hiên ngang lẫm liệt nói:

- Lạc sư muội, 100 điểm công lao mới có thể tiến nhập Nguyên Khí Đại Điện, đây là quy củ, lệnh đồ chỉ có 70 điểm công lao, còn kém 30 điểm. Không có trăm điểm công lao, Thần Tiên cũng vào không được!

Trong mắt Lạc Hoa Âm hàn quang lóe lên, cười mỉm nói:

- Sư huynh, chúng ta là sư huynh muội, tốt xấu gì cũng nên dàn xếp một chút!

Giang Nam đứng ở một bên, trợn mắt há hốc mồm:

- Cái này là giao tình không phải nông cạn theo như lời của Sư tôn sao? Cái Sư tôn này của ta phỉ khí nặng nề, chẳng lẽ trước khi bái nhập Thánh tông là xuất thân thổ phỉ?

- Bất quá, ai bảo sư huynh muội chúng ta giao tình so sánh tốt đây này?

Lam Sơn đạo nhân nhìn chằm chằm vào kiếm khí trên đầu vai, vẻ mặt bất đắc dĩ, thay đổi một bộ khuôn mặt tươi cười nói:

- Bất quá chỉ một lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa. Sư muội, ngươi là hiểu được đấy, vì ngươi thương lượng cửa sau vi huynh cũng là gánh chịu áp lực rất lớn. Ngươi có thể đem kiếm khí của ngươi dời một chút hay không, ta áp lực rất lớn...

- Một chuyện không phiền hai chủ.

Lạc Hoa Âm thu kiếm khí, cười nói:

- Làm phiền sư huynh mở cửa sau cho đệ tử này của ta, về sau lại để cho hắn có thể tự do ra vào Nguyên Khí Đại Điện, sau đó tiểu muội liền sẽ không tới quấy rầy sư huynh nữa.

- Sư muội, ngươi vẫn là giết ta đi!

Sắc mặt Lam Sơn đạo nhân thảm đạm, kêu khổ nói:

- Phá lệ một lần coi như bỏ qua, nếu như sau này hắn có thể tùy ý ra vào Nguyên Khí Đại Điện mà không hao phí bất luận công lao gì, những người khác cũng như ngươi làm như vậy, Nguyên Khí Đại Điện ta sẽ triệt để đã xong.

- Quỷ hẹp hòi.

Lạc Hoa Âm cũng không có tiếp tục khó xử hắn, hướng Giang Nam vứt cái ánh mắt, cười nói:

- Còn không mau đi vào?

Giang Nam khom người nói:

- Đa tạ Lam sư bá thành toàn.

Lam Sơn đạo nhân phất phất tay, tức giận nói:

- Chạy nhanh đi vào, nhớ kỹ, ngươi chỉ có một tháng thời gian! Một tháng sau, ngươi sẽ tự động bị tống xuất khỏi đại điện! Nếu ngươi tự giác tu luyện thành công, muốn sớm ly khai, chỉ cần tâm niệm vừa động, sẽ bị truyền đi.

Giang Nam mới vừa tiến vào Nguyên Khí Đại Điện, đột nhiên chỉ cảm thấy không gian trở nên vô cùng bao la, mình thân ở trên một tòa cô đảo treo trên bầu trời, mà bốn phía là hư không mênh mông bát ngát!

- Nơi này chính là Nguyên Khí Đại Điện?

Giang Nam hướng bốn phía nhìn lại, chỉ thấy trên phiến Cô đảo này còn có từng vị đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông, từng người chiếm cứ một chỗ cắm dùi, khoanh chân mà ngồi, lẳng lặng tu luyện.

Những người này đều là thần thông cường giả, chỗ mi tâm thần luân liên tục động, bên trong thần luân có thần thông lưu chuyển, có thần thông là một đóa tách ra đại hoa, có thần thông là một thanh lợi kiếm xanh thẳm, có thì là chuông lớn, còn có thì là Chân Long, Tường Phượng, thiên kì bách quái.

Những thần thông này vận chuyển, liền thấy giữa không trung có đạo đạo ánh sáng rủ xuống, đó là nguyên lực thuần túy ngưng tụ mà thành ánh sáng, hồng lam xanh trắng hoàng.

Giang Nam theo những ánh sáng này ngẩng đầu nhìn lại, không khỏi thần thái ngốc trệ, chỉ thấy cao giữa không trung nổi lơ lửng năm Thái Dương cực đại, cũng hiện ra năm loại nhan sắc hồng lam xanh trắng hoàng, mà những ánh sáng kia bắt đầu từ trong Thái Dương này bắn ra!

Ngũ Luân Liệt Nhật này cách bọn họ chỉ có hơn mười dặm, cao cao treo trên không trung, có phát ra cuồn cuộn sóng nhiệt, có như là đại cầu kim loại, có tràn ngập hơi nước, có lộ ra trầm trọng như là đại địa, còn có tản mát ra sinh cơ nồng đậm.

- Ngũ Đại Nguyên Lực!

- Huyền Thiên Thánh Tông nuôi dưỡng Ngũ Đại Nguyên Lực mấy chục vạn năm, thật không ngờ hùng hậu, có thể hóa thành Ngũ Luân Liệt Nhật!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status