Đế tôn

Chương 2806: Ngươi đánh ta ah? (2)

Nguyên Dục tiên đế có vẻ sâu không lường được, trong mắt mơ hồ hiện ra thái cực vạn vật, nói:

- Dệt hoa trên gấm không bằng giúp người khi gặp nạn, thiên hạ đạo quân thiên quân đều lấy Đế, Tôn làm chính thống, làm cho thế lực của họ lớn, mà thế lực thiên tôn bạc nhược, bởi vậy ta tới gặp thiên tôn chính là giúp người khi gặp nạn. Hơn nữa Đế Tôn có thù với ta, đoạt pháp bảo của ta, bức ta chuyển kiếp, ta tự nhiên sẽ không đi gặp bọn họ. Mấu chốt nhất chính là, thiên tôn tựa hồ cho rằng tịch diệt kiếp của Tiên Đạo thời đại sẽ tới, ta cũng cho rằng như vậy.

Trong mắt Giang Nam chợt lóe tinh quang, nói:

- Ngô? Vạn Tượng đạo hữu có biện pháp vượt qua tịch diệt kiếp?

Nguyên Dục tiên đế, cũng chính là Vạn Tượng đạo tổ, gật đầu nói:

- Tự nhiên là có. Hơn nữa thiên tôn hẳn đã sớm nghĩ qua biện pháp tránh tịch diệt kiếp, dù ngươi không nói, nhưng ta thấy ngươi triệu tập bộ hạ cũ của mình, liền biết suy nghĩ của ngươi cũng giống như ta. Tương lai nếu Tiên giới xuất hiện dấu hiệu của tịch diệt kiếp, hắc hắc, đó mới là trở mặt đâu!

Giang Nam nhìn hắn thật sâu, cười nói:

- Vạn Tượng đạo hữu là người biết chuyện. Mà trở mặt như ngươi nói, chỉ sợ còn hoàn toàn hơn ngươi tưởng tượng, liên lụy thật khổng lồ, làm cho ngươi tưởng tượng không nổi! Vạn Tượng đạo hữu, mời ngồi!

Trong lòng Vạn Tượng đạo tổ vừa động, đang định truy hỏi, Giang Nam chợt cười nói:

- Đế, Tôn cùng Đạo Không giảng đạo, ta cũng giảng đạo, các ngươi đều tự tìm hiểu.

Bất tri bất giác, trăm năm trôi qua, Đế, Tôn cùng Đạo Không ngừng giảng đạo, Giang Nam cũng cho mọi người rời khỏi Đại La Thiên, ngay cả Hiên Vi cũng đi hạ giới.

Một ngày này Thanh Liên tiên tôn đi lên Đại La Thiên, gặp mặt Giang Nam.

Trên Đại La Thiên, hai vị thiên tôn đang ngồi, Giang Nam châm trà, cười nói:

- Tiên tôn vì sao mà đến?

- Đến thỉnh tiểu hữu rời đi Tiên Ma nhị giới.

Thanh Liên tiên tôn uống trà, cười nói:

- Hiện giờ Tiên giới đã có chủ, hơn nữa đã phát triển hoàn thiện, tiểu hữu bảo hộ Tiên Đạo hơn ba trăm triệu năm, hiện giờ nếu chúng ta đã sống lại, không dám tiếp tục nhờ tiểu hữu.

Trong mắt Giang Nam lóe tinh quang, nói:

- Đại La Thiên của ta chiếm cứ tầng trời cao nhất Tiên Đạo thời đại, danh thiên tôn của ta trấn áp Tiên Ma nhị giới, làm cho tiên tôn kiêng kỵ sao?

Thanh Liên tiên tôn gật đầu, nói:

- Tiểu hữu không phải nhân vật tiên đạo, Tiên Đạo thời đại nếu đã có thiên tôn, như vậy không cần làm phiền người ngoài xử lý.

Giang Nam cười nói:

- Ta nhượng ra Đại La Thiên, tiên tôn cùng Đế Lân ai tới nhận?

- Tự nhiên là ta.

Thanh Liên tiên tôn cười nói:

- Ta cùng Đế Lân vừa là thầy vừa là bạn, Đế Lân sẽ không tranh chấp cùng ta.

Giang Nam gật đầu, nói:

- Đế Lân sẽ không tranh chấp, vậy Đạo Không đây?

- Đạo Không không là đối thủ của ta.

Thanh Liên tiên tôn mỉm cười nói:

- Chỉ cần ngươi nhượng ra Đại La Thiên, rời khỏi Tiên giới, ta cam đoan Tiên giới không xảy ra chuyện gì, sẽ không tạo ra bao nhiêu phân tranh, mà phái hệ của ngươi ta cũng sẽ không động tới bọn hắn mảy may. Ngươi cũng có thể mang theo bọn hắn, rời xa Tiên giới, ta sẽ không ngăn trở.

Giang Nam kính trà, cười nói:

- Hiện giờ tiên tôn nghĩ chiếm cứ Đại La Thiên, chẳng lẽ muốn đợi một tỷ bốn trăm triệu năm sau, tới Tiên Đạo thời đại trung kỳ? Nếu khi đó Tiên Đạo từ thắng mà suy, tiên tôn đã chiếm cứ Đại La Thiên nhiều năm, tôn lâm thiên hạ, một tỷ bốn trăm triệu năm sau nhất định là nhân mã đông đảo ah.

Trong mắt Thanh Liên tiên tôn có hồng mông linh quang chớp động.

Giang Nam thu vào đáy mắt, cười nói:

- Ta sẽ không nhường ra Đại La Thiên, ngươi tới đánh ta ah!

- Đường đường thiên tôn, lại có thể lưu manh như vậy! Ngươi cũng xứng là người đọc sách?

Khóe mắt Thanh Liên tiên tôn nhảy lên, trầm mặc một lát, chợt giãn ra cười nói:

- Tốt, ta đánh ngươi ah.

- Đừng mạnh miệng, ngươi đánh không lại ta.

Giang Nam nâng chén cười nói.

Hai người tiếp tục uống trà, uống xong, Giang Nam đặt chén trà xuống, thở dài:

- Chưa chiến trước lo bại, tiên tôn đã bắt đầu lo lắng cho một tỷ bốn trăm triệu năm sau, trí mưu thâm trầm, khiến người khâm phục. Tiên tôn với là đạo quân đỉnh cấp, lần này chết mà sống lại cũng không tính là chuyển kiếp, mà chỉ tương đương ngủ say, mượn dùng việc mở Tiên giới luyện thành đạo quả, sau khi sống lại vẫn là đạo quân đỉnh đi?

Thanh Liên tiên tôn gật đầu, thản nhiên nói:

- Chúng ta chỉ ngủ say một lần mà thôi, mượn dùng sinh linh tiền sử cùng Tiên Đạo thời đại đến hoàn thiện đạo quả của chúng ta. Đáng tiếc tiểu hữu sớm nhảy ra ngoài, nếu không ngươi trở thành người cường đại nhất Tiên Đạo thời đại, có Nguyên Thủy đại đạo của ngươi hoàn thiện đạo quả của chúng ta, chỉ sợ lần này chúng ta sống lại liền có thể lập tức chứng minh nguyên thủy, hơn nữa còn là hoàn mỹ nhất.

- Tiên tôn quá khen.

Giang Nam khiêm tốn nói:

- Tiên đạo Nguyên Thủy thật sự không phải Nguyên Thủy chân chính, chỉ là một bộ phận của tiên đạo mà thôi, khoảng cách Nguyên Thủy chân chính còn kém xa vạn dặm. Nếu ta tu luyện tiên đạo Nguyên Thủy, chỉ sợ cũng không cấp được dẫn dắt gì cho tiên tôn.

Thanh Liên tiên tôn nghiêm mặt nói:

- Thực sự không phải khen quá lời, lần trước luận đạo vô luận là Tịch Diệt hay Đạo Không hoặc là Vô Cực, đều cho ta dẫn dắt thật lớn, giúp ta đem đạo quả càng thêm hoàn thiện, nhưng dẫn dắt lớn nhất vẫn là Nguyên Thủy đại đạo của đạo hữu, Nguyên Thủy tiên thiên làm cho ta hồi ức vô cùng, làm tu vi đạo quả của ta còn hoàn mỹ hơn ta dự đoán. Nguyên Thủy đại đạo của ngươi đích xác trực chỉ cuối đại đạo, đủ đặt song song với chúng ta! Tiểu hữu có thể đem lý niệm của ngươi nói lại một chút hay không?

Hai người cũng không có bộ dạng như sắp khai chiến, ngược lại như bạn tốt tri giao, đàm luận lý niệm quý trọng của riêng mình vốn không dễ dàng ngoại truyền.

Giang Nam mỉm cười nói:

- Con đường ta đi là đường nghịch chứng đại đạo. Ta thiết tưởng cuối đại đạo là một đại đạo hoàn mỹ, xưng là Nguyên Thủy. Nguyên Thủy đại đạo là vạn đạo chi mẫu, bất kỳ đại đạo nào đều từ Nguyên Thủy đại đạo diễn biến mà đến, vô luận hồng mông, thái sơ, nhân quả, tịch diệt, hỗn độn, thái cực đều sinh từ Nguyên Thủy. Hết thảy đại đạo đều là một bộ phận của đại đạo Nguyên Thủy, đều là đại đạo Nguyên Thủy diễn sinh mà ra. Như thế nào có thể nghịch chứng?

- Mời tiểu hữu dạy ta.

Thanh Liên tiên tôn nghiêng người nói.

- Ta dung hợp đại đạo, dung hợp càng nhiều càng tiếp cận bản chất Nguyên Thủy, nhưng đại đạo thiên biến vạn hóa, nói có vạn loại thì vẫn thiếu, nói có hàng tỉ loại vẫn là thiếu.

Giang Nam cười nói:

- Từ Nguyên Thủy đại đạo diễn sinh ra đại đạo, có thể thành vô số loại, có biến hóa vô cùng, so với tinh tú trong Tiên Đạo thời đại còn nhiều hơn, so với nước trong tiên hải còn vô số, bởi vậy cho dù dung hợp bao nhiêu cũng khó thể hiện Nguyên Thủy chân chính.

Thanh Liên tiên tôn gật đầu, nói:

- Cho nên đây là con đường cùng. Ta đã sớm ý thức được loại nghịch chứng đại đạo thế này không thể được, nếu mạnh mẽ tu luyện phiền não sẽ ngày càng nhiều, càng ngày càng khó giải. Bởi vậy ngươi lựa chọn chính là con đường khó khăn nhất, nhất định vô duyên đạt tới chung cực đại đạo!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status