Đế tôn

Chương 537: Đưa ấm áp hiến ái tâm (2)

Hai vị Thái Thượng Trưởng Lão khác trong lòng lẫm nhiên, vội vàng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy tinh không vắng vẻ, trừ bọn họ cùng một chút đệ tử Cổ Thần Các bị kinh động ra, cũng không có người nào khác xuất hiện.

- Lạc Hoa Âm xuất quỷ nhập thần, hôm nay Giang Nam hiện ra ở nơi này, khó bảo toàn nữ nhân này không có núp trong bóng tối. Nữ nhân này luôn luôn trộm đạo lừa gạt, không thể không phòng!

Vị Thái Thượng Trưởng Lão cầm đầu kia mắt sáng như đuốc, nhìn về phía Giang Nam, điềm nhiên nói:

- Tiểu Tà Vương, ngươi tới Cổ Thần Các ta rốt cuộc làm gì?

Ánh mắt Giang Nam quét nhìn mọi nơi, chỉ thấy mặt lưới lớn này đem trong vòng ngàn dặm bao phủ sạch sẽ, tìm không được bất kỳ đường nhỏ chạy trốn, trong lòng âm thầm gấp gáp nhưng trên miệng cười nói:

- Gần đây Thái Hoàng lão tổ cùng Tịch chưởng giáo của thánh tông ta thương nghị, quyết định mở rộng một hoạt động giao lưu của thiên hạ tu sĩ, thầy trò cùng nhau hiến ái tâm, đem ấm áp đưa đến ngàn nhà vạn hộ. Vãn bối bất tài, cùng sư tôn ta rút phải quý tông, không thể làm gì khác hơn là đến đây đưa ấm áp hiến ái tâm.

- Thái Hoàng cùng Tịch Ứng Tình định hoạt động đưa ấm áp hiến ái tâm?

Mấy vị Cổ Thần Các Thái Thượng Trưởng Lão kia hai mặt nhìn nhau, một vị lão giả buồn bực nói:

- Thiệt hay giả? Thái Hoàng không đi diệt giáo cũng đã là đại cát đại lợi, còn có thể lòng tốt như vậy, đưa ấm áp cho những môn phái khác?

- Nói nhảm! Tự nhiên là giả!

Vị Thái Thượng Trưởng Lão cầm đầu kia sắc mặt âm trầm, hừ lạnh nói:

- Tiểu tử này miệng đầy ba xạo, không có mấy câu lời thật, bất quá hắn nói hắn cùng với Lạc Hoa Âm tới, này thật không thể không phòng! Lạc Hoa Âm chính là Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả, cực kỳ mãnh liệt, chúng ta ở chung một chỗ cũng ngăn không được nàng. Hai vị sư đệ, các ngươi một người nhanh tìm Các chủ, tên còn lại mọi nơi sưu tầm tung tích Lạc Hoa Âm, ta tới bắt giữ tiểu tử này.

Hai vị Thái Thượng Trưởng Lão khác gật đầu đồng ý, riêng phần mình phi thân rời đi, phía sau vị Thái Thượng Trưởng Lão cầm đầu kia hiện lên lưỡng trọng Thiên Cung, Thiên Cung nặng nề, bên trong truyền đến ba động pháp bảo mênh mông, âm thầm đề phòng, để tránh bị Lạc Hoa Âm đánh lén.

Cùng lúc đó, hắn tâm niệm hơi động, lưới lớn lập tức bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ lại, chuẩn bị đem Giang Nam một lưới bắt đi!

- Không hiểu sao ta lại dùng Loạn Không Đại Trận rời thánh tông, đích xác là có chút thất sách, ngay cả chưởng giáo cũng không biết hướng đi của ta.

Giang Nam ngẩng đầu nhìn lên lưới lớn, chỉ thấy lưới lớn bao phủ mà đến, rất nhanh sẽ đem mình bắt ở trong lưới, lúc này không lùi mà tiến tới, gào thét hướng chỗ cao nhất của Cổ Thần Các Tông Chủ Phong phóng đi, thầm nghĩ:

- Ta bị vây ở chỗ này, tuyệt sẽ không có người tới cứu, đã chết cũng là chết vô ích! Hôm nay chỉ có thể trì hoãn một thời gian ngắn, nhân cơ hội luyện chế một bộ tinh kỳ bày Loạn Không Đại Trận!

Một bên nữ đệ tử Cổ Thần Các kia lập tức thanh quát một tiếng, hướng Giang Nam phóng đi, quanh thân Đạo văn xông ra, hóa thành ngàn cánh tay, chi chít hướng Giang Nam chộp tới, cười khanh khách nói:

- Tiểu Tà Vương, chuyện cho tới bây giờ ngươi còn muốn chạy ra tìm đường sống sao? Lưu lại cho ta!

Bá...

Một mặt trận đồ đột nhiên thường thường trải rộng ra, nàng kia cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy Thiên Sơn Vạn Thủy đập vào mặt, không khỏi kinh hô một tiếng:

- Lượng Kiếp Trận Đồ?

Lượng Kiếp Trận Đồ là thành danh chi bảo của Giang Nam, nương theo Giang Nam nam chinh bắc chiến, sau khi danh tiếng hắn lên cao, mấy kiện pháp bảo của Giang Nam cũng lan truyền đi ra ngoài, vì vậy rất nhiều người nhận được cuốn trận đồ này.

Lượng Kiếp Trận Đồ đột nhiên hỏng mất mai một, hóa thành Hỗn Độn hư vô, nàng kia hừ cũng không hừ một tiếng, liền trực tiếp bị trận đồ đồng hóa, hóa thành Huyền Hoàng nhị khí.

Giang Nam thu trận đồ, lắc mình liền xông vào trong tòa đại điện này, chỉ nghe phía sau truyền đến vị Thái Thượng Trưởng Lão kia rống giận:

- Đồ hỗn trướng, đi tới Cổ Thần Các ta cũng dám càn rỡ! Ngươi giết nhị đệ tử Cổ Thần Các Chủ ta, coi như là Lạc Hoa Âm thật ở chỗ này, cũng không thể nào cứu được ngươi!

Trong đại điện, Giang Nam nhanh chóng du tẩu, trong đại điện này có không gian rộng lớn vô cùng, hẳn là một Thiên Cung chi bảo.

- Chỉ cần trì hoãn một thời gian ngắn, là có thể luyện thành một bộ trận kỳ khác, thuận lợi chạy trốn!

Giang Nam vỗ cánh mà bay, trong Tử Phủ có Huyền Thai cùng Thần Thứu Yêu Vương liên thủ, không ngừng luyện chế từng mặt trận kỳ, chỉ cần luyện thành trận kỳ, là có thể bố trí một bộ Loạn Không Đại Trận, rời đi nơi đây!

Sau lưng một cổ hơi thở vô cùng cuồng bạo đuổi giết mà đến, để cho không gian cả tòa đại điện bấp bênh, lung la lung lay, tựa hồ ngay cả không gian cũng sẽ hỏng mất tan rã!

- Tiểu quỷ đầu ngươi trốn không thoát! Vô luận ngươi trốn đi nơi nào, đều không thể chạy ra lòng bàn tay của ta!

- Vạn Thần Triều Tông!

Từng tôn Thần Ma gào thét từ trong cơ thể vị Thái Thượng Trưởng Lão kia xông ra, bay múa đầy trời, gào thét hướng đại điện này đuổi giết đi. Những Thần Ma này tự nhiên không phải Thần Ma chân chánh, mà là một loại Thần Thông lợi hại.

Hô...

Những Thần Ma này bay lên, mang theo ma khí vô biên vô hạn, mọi nơi xâm nhập, trong ma khí, Thần Ma Loạn Vũ, kinh khủng âm trầm, hướng các nơi trong đại điện dũng mãnh lao tới, chỉ cần bị ma khí dính vào, chỉ sợ dù cho một tia, cũng không cách nào chạy ra cảm ứng của vị Thái Thượng Trưởng Lão kia.

Hơn nữa, nếu bị những Thần Ma này đuổi theo, chỉ sợ lấy thực lực của Giang Nam, cũng muốn nuốt hận tại chỗ!

- Chỗ đại điện này không gian có hạn, ma khí của vị Cổ Thần Các Thái Thượng Trưởng Lão kia rất nhanh sẽ đem không gian nơi đây hết thảy tràn ngập, khi đó ta liền không đường có thể trốn.

Giang Nam quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tất cả Thần Ma ở trong ma khí gào thét, cuồn cuộn mà đến, cách mình dần dần đến gần, trong lòng không khỏi âm thầm gấp gáp.

Đột nhiên, hắn thấy phía trước dựng thẳng một môn hộ đen nhánh, không biết đi thông nơi nào, lúc này không chút nghĩ ngợi liền vọt đi vào.

- Quản hắn khỉ gió là địa phương nào, vốn so sánh với ở chỗ này chờ chết tốt hơn!

Giang Nam mới vừa xông vào trong môn hộ đen nhánh này, đột nhiên cảm giác được thần uy vô cùng nặng truyền đến, ép tới Đạo Tâm của mình cơ hồ hỏng mất tan rã, trong lòng chỉ có kính sợ đối với Thần Ma, không sinh ra nửa phần phản kháng!

Hắn hai chân mềm nhũn, cơ hồ quỳ rạp trên đất.

- Thần Ma có cái gì đáng sợ? Ta ngay cả Thiên Đạo cũng không sợ, đối với Thần Ma còn có gì phải sợ?

Giang Nam rống giận, bên trong mi tâm, Huyền Thai đi ra Tử Phủ, giống như một pho tượng Thiên Thần thống ngự Chư Thiên, trấn giữ Thiên Đình trong mi tâm của hắn, đại phóng tia sáng, Giang Nam đứng lên, thầm nghĩ:

- Trong đại điện Cổ Thần Các này làm sao cổ quái như vậy, thậm chí ngay cả thần uy cũng nồng nặc như này? Ta từng thấy qua Bất Tử Minh Vương, cho dù là Bất Tử Minh Vương cũng không thể tản mát ra thần uy nồng nặc như thế!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status