Đêm ấy, tôi rơi vào...

CHƯƠNG 26: TẠO RA MỘT YÊU NGHIỆT



CHƯƠNG 26: TẠO RA MỘT YÊU NGHIỆT

Tôi không biết Trương Ngọc Dung muốn làm gì, nhưng tôi biết mình muốn làm gì.

Thân hình non mềm của cô ấy, tôi ngấp nghé cũng không phải ngày một ngày hai, sau lần đầu gặp mặt, tôi đã nói với cô ấy, sớm muộn gì tôi cũng phải ngủ với cô ấy, nhưng không ngờ sau đó lại đi từ hướng nửa kẻ thù thành chị em, đây chuyện tôi là cô ấy không ngờ được.

Càng khiến người ta chờ mong là, tối hôm nay cuối cùng tôi cũng có được rồi.

Không nghĩ quá nhiều, tôi trực tiếp đi đến trước người cô ấy, chen ngón tay vào trong tầng cuối cùng của áo bó, này da thịt bóng loáng non mềm đó, làm tôi say mê, mà mùi trầm hương say lòng trên cơ thể của cô ấy, càng làm tôi mê muội.

Từng chút từng chút, xốc quần áo của cô ấy lên, mềm mịn trắng nõn, để cho tôi hoa mắt mê hoặc, sau khi cởi được một nửa, hai tay tôi không tự chủ được đụng chạm vào phần eo của cô ấy, ấm áp đó, trơn mịn đó, làm tôi trầm luân: “Chị, chị thật đẹp."

Trương Ngọc Dung nhìn chằm chằm vào tôi, gương mặt xinh đẹp mị hoặc, giọng nói như là chảy từ trong miệng ra, dịu dàng mà đầy ma lực câu hồn: “Sau đó thì sao?"

Sau đó tôi hôn lên đôi môi của cô ấy, chỉ là còn chưa động vào được, phần eo đã bị bấm một cái, làm tôi đau đến nhe răng nhếch miệng, tất cả những đám mây kiều diễm đều biến thành sương khói.

"Nhớ kỹ, không được dùng hôn môi để phân tác sự chú ý của đối phương, sau đó nhân cơ hội cởi quần áo, biện pháp này chỉ có tác dụng với hai loại phụ nữ, một loại là nguyện ý không quan tâm đến chút thủ đoạn lừa gạt của người như cậu, còn có một loại là mấy cô nàng ngốc mới mười sáu mười bảy tuổi đang hoài xuân.”

Hai tay lần nữa lật áo bó che lấp thân hình xinh đẹp lên, mười ngón tay nhẹ nhàng hoạt động trên da thịt bóng loáng trong trắng đẹp đẽ của Trương Ngọc Dung.

"Chị, tôi có chút ghét cái áo bó này của chị."

"A, vì sao, chẳng lẽ không đẹp sao?"





"Không phải, rất đẹp, nhưng một tấm lụa đẹp cũng không nên có ý đồ che đậy viên ngọc quý. Thân thể của chị giống như là một khối Dương Chi Ngọc, đẹp đến mức tôi cũng không muốn khinh nhờn, thậm chí ngay cả đụng chạm cũng không dám dùng sức, sợ để lại dù là một chút dấu vết, sẽ phá đi viên ngọc quý này. Chị, chị thật đẹp, nếu như so sánh lòng tôi với một thế giới, vậy cô chính là mặt trời trong thế giới của tôi, sáng chói."

Trương Ngọc Dung không nói gì, chỉ híp mắt nhìn tôi, tôi nhìn cũng hiểu được sự chờ mong trong ánh mắt của cô.

Vì vậy tôi tiếp tục xốc quần áo của cô ấy lên, lộ ra cái áo ngực thêu hoa màu vàng kim.

"Chị, áo ngực của chị thật đẹp..." Sau khi khen áo ngực xong, tôi lại nhẹ nhàng chạm lên nửa bán cầu lộ ra bên ngoài áo ngực: “Nhưng mà có đẹp hơn nữa, cũng không thể che đậy được sự no đủ và kiên ngạo của nó. Tôi muốn nó, lần đầu tiên nhìn thấy chị tôi đã muốn nó."

Cuối cùng, cả cái áo bó đều bị tôi thành công cởi ra, nửa người trên mê người của Trương Ngọc Dung lúc này chỉ còn lại một cái áo ngực treo ở phía trên, che đi cảnh đẹp cuối cùng của cô ấy.

Tôi đi đến sau lưng Trương Ngọc Dung, nhẹ nhàng liếm láp vành tai tinh tế của cô ấy, nói mấy lời ngọt ngào, sau đó hai tay lướt qua vòng eo mảnh khảnh hoàn mỹ của cô ấy, cuối cùng thành công đi đến phần no đủ bên trên.

Tôi nhẹ nhàng vân vê, cố gắng thả chậm tiết tấu của mình, thả lỏng tâm trạng của cô ấy, đồng thời miệng cũng không ngừng nói mấy lời ca ngợi.

Chỉ là, sau một chợt mắt, lúc bản năng tôi dâng lên, lại bị hung hăng đánh một bạt tai, thiếu chút nữa bị đánh lệch cả mặt.

Trương Ngọc Dung mặc áo bó vào lại, sau đó xoay người ngoái đầu nhìn lại nhìn về phía tôi: “Miệng không tệ, đây là ưu thế rất lớn của cậu. Nhưng mà ăn nói quá văn nhã, dễ dàng làm cho người ta thoát vai, trường hợp này, cậu phải nói chuyện thô bỉ một chút, cậu nhớ kỹ, chỉ có ngôn ngữ thô, mới có thể hình tượng hơn biểu hiện được sự xúc động vì yêu này, hai từ yêu và làm tình này rõ ràng đều cùng một chuyện nhưng nó nghe hăng hái hơn, dễ dàng kích động cảm xúc của người khác hơn."

"Còn có, nhớ kỹ, chuyên tâm một chút, đừng có mà lúc khen ngực tôi đẹp lại dùng cái thứ kia chạm vào mông tôi, cái này sẽ chỉ làm tôi hoài nghi rốt cuộc ngực của tôi có đẹp hay không, nếu không sao cậu lại phải chạm vào mông tôi. Hành động này của cậu, sẽ làm tôi thoát vai."

Lập tức, Trương Ngọc Dung lại bình luận tôi rất nhiều, tôi cẩn thận lắng nghe, mỗi cái đều có lý của cô ấy.

Sau khi đánh giá mấy phút đồng hồ xong, Trương Ngọc Dung cuối cùng tổng kết lại: “Tổng thể mà nói cũng là không tệ, ít nhất nếu như Diêu Mộc Thanh tại trước mặt cậu, bây giờ đã rơi xuống, càng đừng nói những người phụ nữ kia. Nhưng cậu nhớ kỹ, phàm là người có thể bỏ hết mặt mũi đi tìm trai, cũng không chỉ có mấy loại người. Mấy người ấy đã qua nhiều loại đàn ông rồi, Vũ Bích Phượng cùng Địch Lệ Ba, chỉ là hai người chơi vừa lướt qua đã dừng lại. Lão luyện thật sự..."

Không nói tiếp nội dung sau đó, Trương Ngọc Dung chỉ cúi thấp đầu, tôi cũng biết cô ấy muốn nói cái gì rồi.

Nếu như gặp được lão luyện chân chính, bây giờ tôi đã sớm bị người ta ăn đến không còn bã rồi, đừng nói gì mà đi dụ dỗ người ta.

Trương Ngọc Dung rút USB ra, xoay người lập tức rời đi.





Nhìn qua dáng người kiều mị của cô ấy, tôi nhịn không được mở miệng nói: "Chị, tôi nghẹn quá."

Nói hết lời, Trương Ngọc Dung dừng chân rồi, nhưng không quay đầu lại.

Tôi không biết cô ấy đang suy nghĩ gì, nhưng tôi biết tôi đang nghĩ gì, tôi muốn làm cái gì.

"Chị, mị lực của cô quá lớn, tôi căn bản không nhịn được, cô giúp tôi một chút được không, bằng không tôi sẽ nghẹn chết mất."

Cuối cùng, Trương Ngọc Dung xoay đầu lại, sau đó đi đến bên sofa, cởi giày ra, sau đó ngồi trên ghế sofa, thả hai cái đùi bị tất chân bọc lại lên sofa.

"Hai cái chân, mười phút, giải quyết không hết nghẹn chết đáng đời."

Trương Ngọc Dung vừa mới dứt lời, tôi bổ nhào cả người cô ấy lên sofa. Cô ấy vốn đang định châm thuốc bị hành động bất thình lình của tôi dọa sợ.

Nhưng giây tiếp theo, tôi cũng đã hung hăng hôn lên đôi môi nóng bỏng của cô ấy.

Không cho cô ấy thời gian phản ứng lại, tôi nhanh chóng dứt ra quay về, vừa cởi quần ra, thả cái thứ gần như sắp nổ tung kia ra, sau đó cầm lấy hai chân xinh đẹp tuyệt trần trong tất chân của cô ấy, cách tất chân kẹp lấy vật kia, nhanh chóng vận động.

Nhục cảm này, ấm áp này, làm tôi mê say...

Rất nhanh, tôi có cảm giác, nhưng tôi không tiếp tục nữa, mà là nhanh chóng lao người về phía trước, cưỡng chế lật ngược váy của cô ấy lên, sau đó hung hăng đâm vào nơi bí ẩn nhất trên cơ thể của cô ấy, sau đó từng đợt từng đợt đâm thẳng vào.

Hiếm khi, Trương Ngọc Dung đỏ mặt, nhưng hai ráng đỏ này lại làm cho cô ấy có vẻ càng thêm động lòng người.

Sau mấy lần đâm sâu, tôi dựa vào thân thể mềm mại của Trương Ngọc Dung, sau đó hôn khẽ lên môi cô ấy một cái: “Chị, cám ơn chị, đời này tôi sẽ nhớ rõ sự tốt đẹp của chị, dù là có một ngày chị giết chết tôi, tôi cũng sẽ không oán không hối."

Ánh mắt Trương Ngọc Dung sáng trong, ẩn ẩn có chút mê ly: “Cái miệng này của cậu, không biết làm cho bao nhiêu phụ nữ gặp nạn."

Nói xong, cô ấy hôn tôi, sau đó đẩy tôi đứng dậy, đi giày vào rồi rời đi.

Nhìn bóng lưng cô ấy rời đi, tôi kêu lên: "Chị, món quà vừa rồi tôi tặng chị đang chảy xuống theo tất chân!"

Trương Ngọc Dung cởi giày ra xoay người liền ngã về phía tôi, tôi đưa tay đón được, sau đó đi đến trước mặt cô ấy, ngửi ngửi giày cao gót: “Chị, chị thật thơm!"

Trương Ngọc Dung ngửa đầu nhìn trời,lâu sau mới ôm trán thở dài: "Dường như tôi tạo ra nghiệp chướng rồi, tạo ra một tên yêu nghiệt."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status