Đêm nay ngủ cùng ai

Chương 34: Đại Thần Thổ Lộ



Ben im lặng lẩm bẩm “ Phi lễ chớ nhìn”, lén lút dùng ánh mắt ra hiệu Chung Thụy, ý bảo anh giải quyết mọi chuyện cho tốt đi, kẻo lại giận dỗi với Tiêu Tiêu mãi thì phiền lắm.

Chẳng qua nhìn dáng vẻ nóng bỏng của hai người ở trong phòng bệnh, đoán chừng vấn đề cũng không còn to tát gì nữa.

Chung Thụy lại càng thêm hăng hái, rất dụng tâm mà dỗ dành, thì làm sao Tiêu Tiêu chống đỡ cho được?

Ben đóng cửa phòng lại cẩn thận, rồi căn dặn vệ sĩ phải canh gác thật nghiêm ngặt tất cả những nơi gần đây, tạm thời không cho bất kì người nào đi vào.

Cửa đóng lại, Tiêu Tiêu đỏ mặt mà quay đầu hung hăng trừng mắt với Chung Thụy đang ôm cô ở phía sau.

Đều tại anh, nếu người này không bất ngờ hôn mình, làm cô bị dọa đến nỗi không phản ứng kịp, lúc nãy mới bị vướng cái chân thiếu chút nữa té xuống giường rồi, còn bày ra cái tư thế rất ư là mờ ám này囧囧…

Thế nhưng phân nửa cơ thể của Tiêu Tiêu đã nhoài ra ngoài giường, cô lay lay cánh tay anh, người ở phía sau lại bất động, cô giống như bị treo giữa không trung, khỏi phải nói có bao nhiêu buồn bực…

Một tay của Chung Thụy nắm lấy bầu ngực sữa của cô, cảm xúc thật nóng bỏng, nhiệt độ của lòng bàn tay cách lớp quần áo mỏng manh được truyền sang, làm ngực cô nóng không chịu nổi.

“ Còn không mau thả ra, nếu không cẩn thận để phóng viên nhìn thấy thì làm sao bây giờ?” Tiêu Tiêu nghiến răng nghiến lợi, người này sao còn chưa buông tay, cuối cùng anh muốn gì đây?

Chung Thụy sửng sốt, cánh tay đỡ Tiêu Tiêu hơi buông lỏng, cô lập tức ngã về phía trước, khuôn mặt cách mặt đất lại gần thêm một chút nữa, cô sợ tới mức mặt không còn chút máu: “ Đừng thả tay, tôi sắp té xuống rồi…!”

Chung Thụy ở phía sau nghe vậy, cười thành tiếng: “ Em một hồi kêu tôi buông tay, một hồi kêu tôi không cần buông, cuối cùng là em muốn gì đây?”

Người này căn bản đã biết rõ còn hỏi, Tiêu Tiêu rất tức giận, nhưng lại không có cách nào với anh.

Nếu Chung Thụy thả tay thật, vậy khuôn mặt này của cô khỏi cần gặp người ta nữa…

“ Mau đỡ tôi lên, cái tư thế này rất khó chịu đó”

Cái cảm giác đầu nặng hơn chân, thật đúng là rất khó chịu, Tiêu Tiêu sắp hôn mê rồi.

Chung Thụy nhìn thấy cô nhăn nhó mặt mày, khó chịu nói không nên lời, cũng không nói giỡn nữa, anh liền dùng sức đỡ Tiêu Tiêu ngồi trở lại giường.

“ A…” Tiêu Tiêu ngượng ngùng mà cúi đầu, vừa rồi Chung Thụy chạm vào cái mềm mại trước ngực cô, lòng bàn tay của anh có dùng một chút lực, giống như là vân vê một cái, làm cô nhịn không được rên nhẹ thành tiếng, lúc khôi phục lại tinh thần, cô hận không thể cắn đứt môi mình.

Bị người ta làm bậy đến nỗi rên thành tiếng, bây giờ cô cực kì xấu hổ!

Tiêu Tiêu quay đầu lại, đang chuẩn bị lên tiếng hỏi thăm rồi chuồn đi cho lẹ.

Lần này đến thăm bệnh, cô rõ là mất mặt đến nỗi không dám về nhà…

Nhưng do cô xoay quá nhanh, lơ đãng đụng vào môi của Chung Thụy.

Cô sửng sốt, đang định lui về phía sau, nhưng eo lại bị Chung Thụy ôm chặt, kéo cô thật mạnh vào lòng anh, đôi môi bị anh hung hăng chiếm lấy.

Tiêu Tiêu bị ép vào vách tường ở đầu giường, tiến lùi đều không được, thụ động mà ngẩng đầu, chấp nhận nụ hôn hàm chứa sự chiếm giữ của Chung Thụy.

Nụ hôn mãnh liệt mà cực nóng, cánh tay mạnh mẽ, lồng ngực rắn chắc, chặn tất cả đường lui của cô.

Giờ phút này, trong đầu Tiêu Tiêu xuất hiện một ý nghĩ.

Chung Thụy là nghiêm túc!

Có lẽ lúc diễn tập cảnh hôn, Tiêu Tiêu có thể lừa mình dối người mà nói với chính mình, lúc đó hai người chỉ luyện tập đơn thuần mà thôi, không liên quan đến tình yêu hay cái gì khác.

Có lẽ trước khi Chung Thụy hôn cô, Tiêu Tiêu còn có thể nói với chính mình như vậy, Chung Thụy chẳng qua chỉ đùa giỡn với mình thôi, không phải nghiêm túc!

Hoặc là, mỗi một lần Chung Thụy đến gần cô, Tiêu Tiêu đều có thể tìm được lí do để thuyết phục mình, tất cả đều là ảo giác, chẳng qua chỉ là suy nghĩ đa tình của mình mà thôi.

Thế nhưng chỉ trong nháy mắt, nụ hôn khiến cho người ta trầm mê này, trong ánh mắt kia tràn đầy ý cười, cánh tay ôm lấy cô thật mạnh mẽ, làm cho Tiêu Tiêu không thể không đánh gãy cái tư tưởng lừa mình dối người của cô lúc trước.

Chung Thụy dùng nụ hôn này, là để chọc thủng cái trang giấy mông lung mờ ảo giữa bọn họ, xé bỏ tất cả các lớp ngụy trang bên ngoài, và để phơi bày những suy nghĩ riêng của hai người…

Lúc mới đầu trong lòng Tiêu Tiêu tràn đầy vui mừng, thần tượng của cô, khát khao của cô đang gần trong gang tấc, ôm lấy mình mà hôn môi thắm thiết.

Nhưng mà ngay sau đó, cô giống như rơi vào hầm băng, cái ngọt ngào trên môi đã biến thành sự chua xót, giống như từ kẹo ngọt mà biến thành thuốc độc vậy, hoặc như là thiên đao vạn quả*, đau thấu tim.

*Thiên đao vạn quả: là một hình phạt cho tù nhân phạm tử tội ngày xưa, nói gọn là cắt thịt từng đoạn ấy ( ghê quá)

Cô sao có thể quên mất, cái đêm hoang đường ngày hôm đó, sự phản bội lần đó, ngày ấy cùng với đạo diễn Ôn…

Nói tới đây, Tiêu Tiêu vẫn muốn lừa mình dối người, không muốn vạch trần lẫn nhau trong khi khoảng cách của bọn họ vẫn còn rất xa, cũng bởi vì cô có nổi khổ riêng

Chuyện một đêm kia, nếu Chung Thụy biết thì sẽ như thế nào đây?

Sau đêm hôm đó, cô lấy tư cách gì để ở cùng một chỗ với Chung Thụy đây?

Sợ hãi, chán nản, thống khổ, tuyệt vọng…

Tất cả những đau khổ đều từ đáy lòng dâng lên, bỗng nhiên Tiêu Tiêu cảm thấy ngực rất đau, hai mắt cơ hồ nhịn không được muốn rơi lệ.

Angel và đạo diễn Ôn đã hủy hoại cái thuở hồn nhiên của cô, tư cách để yêu một người, Tiêu Tiêu không biết làm sao để mở miệng với Chung Thụy, càng lo lắng Chung Thụy sẽ đối xử với mình như thế nào…

Tiêu Tiêu đã từng oán hận, nhưng đến cuối cùng, người khó chấp nhận nhất cũng chính là bản thân mình.

Nếu mình không tin tưởng một cách mù quáng, mình ngây thơ, mình không đề phòng, thì Angel và đạo diễn Ôn làm sao mà thực hiện cho được?

Kết quả, cô vẫn còn quá non.

Mặc dù cô tiến vào giới giải trí đã năm năm rồi, nhìn thì đã năm năm, nhưng hiểu biết vẫn còn quá ít, sự từng trãi quá ít, và lúc này đây cô mới có chút phương hướng cho mình.

Tiêu Tiêu vẫn còn ôm một chút tâm lí may mắn, do đó cô mới lâm vào cái tình cảnh như thế này.

Cô không muốn viện cớ là còn trẻ không hiểu chuyện, và cô sẽ không phạm cùng một cái sai lầm đó nữa.

Nhưng mà lúc này Tiêu Tiêu vẫn không thể nói ra toàn bộ sự thật được, không thể đi về phía người mình thích rồi xé miệng vết thương ra , sau đó thừa nhận mình chính là người đêm hôm đó.

Tiêu Tiêu rũ mắt xuống, cười tự giễu, thực ra cô chỉ là một người nhát gan thôi…

Khi nụ hôn vừa kết thúc, Chung Thụy liền nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng của cô, cùng với khuôn mặt bị nhuộm một tầng đỏ ửng nhàn nhạt của Tiêu Tiêu, anh ôm eo cô cười ra tiếng: “ Sờ cũng sờ qua rồi, hôn cũng hôn rồi, dù tôi có muốn ăn quỵt cũng không được nữa, chỉ có thể toàn quyền chịu trách nhiệm mà thôi”

Tay nắm lấy cằm của Tiêu Tiêu, Chung Thụy đến gần tai của cô nhẹ giọng hỏi: “ Em chỉ có hai lựa chọn, một là ở cùng một chỗ với tôi, hai là không được rời khỏi tôi, sao được không?”

Không có sự lựa chọn, Tiêu Tiêu nghe xong vốn rất muốn cười, Chung Thụy thật sự rất lưu manh, lại có thể đưa ra hai lựa chọn như vậy.

Nhưng khóe miệng chỉ hơi cong lên một tí, thì lập tức bị đóng băng lại, từ từ rũ xuống…

Ở chung với Chung Thụy, thật sự là một giấc mộng đẹp, nhưng mà mơ vẫn chỉ là mơ thôi, vừa huyền ảo cũng vừa xa xôi…

Tiêu Tiêu nghe thấy tiếng nói của mình, mang theo một tia lãnh đạm: “ Xin lỗi, tiền bối Chung, tôi chưa bao giờ có ý định tìm một người sẽ là nửa kia của mình trong cái vòng lẩn quẩn này, xin anh hãy thông cảm!”

Chung Thụy chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào hai mắt của cô, thu lại nụ cười trên mặt: “ Tôi nói rồi, em chỉ có hai lựa chọn. Ngoài những cái đó, tôi đều không đồng ý”

Rất bá đạo!

Tiêu Tiêu nhíu mày, kéo cánh tay đang vòng trên lưng mình ra: “ Những người trong vòng lẩn quẩn này là những người như thế nào, tiền bối Chung chắc đã thấy rõ rồi, và cũng có thể hiểu được nguyên nhân vì sao tôi không muốn tìm người ở trong giới…”

Chung Thụy không rút tay về, ngược lại càng dùng sức ôm chặt thắt lưng của cô, không vui mà nhíu mày: “ Ý em nói là, tôi cùng với bọn họ không có gì khác biệt, cho nên em mới từ chối tôi phải không?”

“ Đúng vậy” Tiêu Tiêu cúi đầu, ngoại trừ thừa nhận, cô cũng không giải thích gì nữa.

Chung Thụy đưa tay nắm cằm của cô, buộc Tiêu Tiêu phải ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng rực: “ Thật xin lỗi, lý do này… Tôi không thể nào mà chấp nhận được!”

Tiêu Tiêu trừng lớn mắt, không thể tin mà nhìn về phía Chung Thụy.

Không chấp nhận? Không chấp nhận là ý gì đây? Lẽ nào cô không có quyền cự tuyệt sao?

Tiêu Tiêu cũng không biết, một Chung Thụy luôn luôn dễ nói chuyện lại có một mặt cứng rắn như vậy.

Cô thở dài, không chút để ý mà nói: “ Giao ước mà tiền bối Chung đã nói trước kia vẫn còn hiệu lực, tôi vẫn là tình nhân của anh”

Chung Thụy tức giận, cánh tay đang nắm cằm của cô tăng thêm một chút lực, nhìn thấy Tiêu Tiêu cau mày: “ Tình nguyện làm tình nhân trong bóng tối, nhưng lại không đồng ý ở cùng một chỗ với tôi? Đây là lời nói thật lòng thật dạ của em, là câu trả lời của em sao?”

Tiêu Tiêu mím môi, đưa tay nắm lấy cổ tay của Chung Thụy, nghiêng nghiêng cơ thể về phía trước, mặt đối mặt kề sát vào Chung Thụy, lộ ra một mặt tươi cười nũng nịu hòng lấy lòng anh: “ Chúng ta như vậy không phải rất tốt sao? Tôi có thể qua bên chỗ của anh, anh cũng có thể sang nhà của tôi. Tôi có thể giúp anh nấu cơm, cũng có thể lúc anh cần thì cùng anh ( ai không hiểu ý này giơ tay lên ^^). Nếu chán phiền, thì khi tách ra cũng không cần dài dòng dây dưa…”

“ Lúc cần thì đến, lúc không cần thì đi ?” Chung Thụy đem cô áp ở trước ngực, khóe miệng nở nụ cười lạnh: “ Không nghĩ tới vào lúc này, lại nghe được lời nói thật tâm của em”

Anh ở trước mặt Tiêu Tiêu đã bày tỏ rất dứt khoát và rõ ràng, nhưng mà cô lại luôn không hiểu.

Hóa ra cô lại có những suy nghĩ như vậy, báo hại Chung Thụy hao tổn tâm trí suy nghĩ phải nói với cô như thế nào.

Ben đã đưa ra ý kiến, đối với người con gái như Tiêu Tiêu, thì nên ăn ngay nói thật, nói vòng vèo chắc chắn các cô sẽ không hiểu.

Chung Thụy nhắm mắt lại, anh đã đủ ngay thẳng rồi, nói ra những suy nghĩ của mình, nhưng lại không đạt được thứ mình muốn.

Thì ra Tiêu Tiêu căn bản không muốn như vậy, từ lúc đầu cho tới bây giờ, cô chẳng qua là dựa vào quan hệ thân mật với mình, đạt được càng nhiều thì càng có lợi.

Danh xưng Ảnh đế, so với trong tưởng tượng của Chung Thụy lại có ích như vậy.

Xem ra, không ít nữ minh tinh ra sức phấn đấu muốn mượn địa vị của anh để leo cao, muốn tạo scandal cùng với anh rồi từ đó nâng cao giá trị của mình. Hiện tại, ngay cả Tiêu Tiêu nhìn đơn thuần như vậy, hóa ra cũng không ngoại lệ.

Giờ phút này, Chung Thụy không thể nói ra đáy lòng mình dâng lên nỗi thất vọng hay là khổ sở…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.6 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status