Dị thế tà quân

Chương 1095: Quá cuồng vọng rồi

Nơi này chính là nơi mà năm đó, vị Đại Chí Tôn thứ tám Lệ Tuyệt Thiên đã lập ra Huyết Hồn sơn trang!

Nơi này có núi non bao bọc, lưng tựa vào Thiên Phát sâm lâm, tiến có thể công, lùi có thể thủ, thực là một chốn hiểm địa thiên nhiên!

Nhưng hôm nay, ngoại trừ hai ngọn núi như cánh cửa nằm cách xa bên ngoài, những thứ khác như dãy núi, khe sâu, rừng rậm đều tan biến không để lại dấu vết!

Phương viên vạn trượng chỉ là một dải đất bằng phẳng! Mặt đất bằng phẳng trơn trượt dị thường, hình như ngay cả ruồi cũng không đứng được ở trên nơi này!

Mà nằm sừng sững ở vị trí trung gian lại là một trang viên đồ sộ dị thường rộng lớn! Chậc, không thể nói đó là trang viên được, mà là cung điện! Chẳng những vậy, có thể nói trong nhân gian, đây là cung điện hoa lệ đệ nhất trên đời!

Tùy ý nhìn bất kỳ một khối gạch nào trên tường vây cung điện cũng thấy nó rộng tới hai trượng, dài ba trượng, dày một trượng! Một khối gạch như vậy, nhẹ cũng nặng mấy vạn cân! Gạch lớn như vậy, cho dù là cường giả đã ngoài Thánh Cấp cũng chưa hẳn có thể phá hủy!

Vậy mà tường vây của cả cung điện đều được xây từ loại gạch này! Tường vây cao tới mười trượng! Trải dài ở trên tường vây là một dải xanh xanh, mảnh như lông tơ, gợi vẻ mỹ lệ dưới ánh mặt trời...…

Nhìn qua là hiểu, thứ này ngoài vẻ sắc bén dị thường còn ẩn chứa kịch độc cực kỳ đáng sợ!

Nhân vật tầm thường từ tu vị Thiên Huyền trở xuống, nếu nhảy từ trên mặt đất thì không thể nhảy qua, ắt phải đạp vào tường để mượn lực nhảy tiếp, một khi mượn lực sẽ bị lôi xuống Quỷ Môn Quan!

Trên "Bình nguyên" khổng lồ này cắm vô vàn cột cờ màu đặc biệt, cột cờ đều dùng thân cây đại thụ che trời đã ngoài trăm năm tuổi để chế thành, có thể nói là vững chắc đến cùng cực. Mặt lá cờ rộng hàng chục xích, tung bay trong gió phần phật phần phậ...t.

Khỏi cần phải nói, chỉ cần nhìn dải tường thành, cờ xí này đã hiển lộ vẻ vương giả chi khí tựa khí thôn sơn hà, duy ngã độc tôn!

Khắp núi khắp đồng nơi xa xa đều là đám người đang chờ đợi thời khắc chúc mừng! Cũng chỉ mới xem qua, số người trong tầm mắt đã vượt qua mười vạn! Ngước nhìn cờ xí tung bay, tường vây nguy nga sừng sững, trong lòng mỗi người đều trào dâng cảm xúc khiếp sợ cùng tôn kính như đang dừng chân dưới ngọn núi cao hùng vĩ!

- Vị Tà Chi Quân Chủ này.... không hổ là nhân vật phong vân như mặt trời ban trưa, thật giàu sang!

Miêu Trảm cảm thán một câu tự đáy lòng:

- Cả cuộc đời, đây là lần đầu tiên lão phu được nhìn thấy khung cảnh long trọng như vậy!

Cung điện đứng sừng sững nơi xa xa

Dù không nói không động nhưng khí thế của nó thật là phong lăng thiên hạ!

Mặt trời đỏ mới lên!

Tia nắng ban mai vừa chớm lên ở phương đông, khoảng khắc tia nắng đầu tiên buông xuống tòa thành, một tiếng "Ầm" vang thật lớn đột nhiên vang lên, hai cánh cửa thành bằng đồng đỏ cao hàng trượng bỗng nhiên khai mở!

Hai cánh cửa thành đồ sộ chậm rãi tách ra hai bên, ngoài dự liệu của mọi người, quá trình này không hề tạo ra một tiếng vang nào!

Trong mắt đám người Miêu Trảm lại ánh lên vẻ tán thưởng, chỉ từ một điểm nhỏ nhặt này là có thể nhận ra cơ quan của toà Tà Quân Phủ này tinh xảo và nghiêm mật đến mức nào!

Lại có một thanh âm sắc bén phá không mà lên, đó chỉ là một mũi Kỳ Hoa Hỏa Tiễn bị bắn ra từ trong trạm canh gác! Ầm ầm nổ tung giữa không trung!

Nhưng không ai biết, một mũi Kỳ Hoa Hỏa Tiễn này đã mở màn cho việc nhất thống giang hồ, chấm dứt vạn năm hỗn loạn!

Sau khi một tiếng lệ dài vang lên, mấy ngàn con phi hành Huyền thú cửu cấp đồng thời bay lên, lao thẳng lên mây trời cao hàng trăm trượng, nhanh chóng xếp thành hình một thanh kiếm to lớn ở giữa không trung, mũi kiếm chỉ trời xanh, mà vị trí chuôi kiếm lại nghiêng nghiêng rủ xuống, đúng là rủ về phương hướng Phủ Tà Quân!

Sau đó lập tức im ắng bất động, mấy ngàn con phi hành Huyền thú đều giữ nguyên trạng thái bất động!

Khung cảnh này kiến phủ của Tà Chi Quân Chủ phảng phất như một vị viễn cổ cự nhân, trong tay cầm một chuôi đao sắc bén có đủ khả năng khai thiên lập địa, một kiếm chém xuống... thiên hạ bao la!

Đột nhiên núi thở biển gầm, tiếng nổ vang trời như tiếng hò reo!

Một lúc lâu sau....

- Im lặng!

Một thanh âm hờ hững mà uy nghiêm vang lên, tựa như không muốn lãng phí sức lực, tuy không đinh tai nhức óc nhưng tất cả mọi người đều nghe thấy rõ ràng trong cảnh núi thở biển gầm.

- Người lên tiếng là cao thủ đẳng cấp Thánh Hoàng! Tối thiểu cũng phải tam cấp!

Nét mặt Mạc Vô Đạo lộ vẻ chấn động, mở miệng nói và nhìn về phía Hề Nhược Trần.

Thực ra trong lòng Mạc Vô Đạo đã có đáp án từ lâu, chỉ là hắn không dám tin, cũng không muốn tin. Hắn còn đang hi vọng mình sẽ nhận được câu trả lời phủ định của đồng bạn!

Mặt Hề Nhược Trần lộ vẻ nghiêm trọng, ánh mắt cứng lại, không biết đang suy nghĩ gì, cuối cùng lại nhẹ gật đầu.

Ngay sau đó, thanh âm uy nghiêm và trang trọng lại vang lên:

- Ngày mười lăm tháng sáu, Tà Quân Khai Phủ, nhật nguyệt vây quanh, trời đất khâm phục. Thưa các vị, hôm nay chính là lần đầu tiên Tà Chi Quân Chủ Phủ đối mặt với người đời! Cũng có nghĩa là, trên đời này lại có thêm một siêu cấp thế lực có đủ sức khuấy động phong vân! Cảm ơn tất cả mọi người đã đến đây chung vui!...

Đúng là nói khoác không biết ngượng, tự cao tự đại!

Miêu Tiểu Miêu nhếch miệng, người điên thì nàng gặp nhiều rồi, nhưng vẫn chưa thấy tên điên nào dám há miệng nhận mình là "Siêu cấp thế lực có đủ sức khuấy động phong vân"!

Người này.... một hai câu khiêm tốn cũng không nói được, đúng là thần kinh.

- Bọn họ hôm nay không thể khiêm tốn nữa rồi.

Mạc Vô Đạo cười nhạt:

- Thế lực cuồng vọng như vậy, sợ rằng sẽ khiến nhiều người phẫn nộ, ngày diệt vong không còn xa. Nhưng Tà Chi Quân Chủ buộc phải cứng cỏi! Nếu khiêm nhường, e là sẽ bị người khác coi thường!

Tâm của Mạc Vô Đạo giả vờ rất cao minh, cảm giác mất mác vừa hiện lên liền bị đè xuống, trong nháy mắt vẫn có thể đưa ra lời phán đoán chuẩn xác, đám người già đi cùng đều gật đầu đồng ý.

Bởi vì, trong đám người dự lễ có siêu cấp đại thế lực của tam đại thánh địa!

Lần này Tà Chi Quân Chủ mở phủ, tuyên bố bản thân gia nhập hàng ngũ siêu cấp thế lực của thế gian. Thế lực lão làng như tam đại thánh địa đương nhiên không thể không đến! Mặc dù trên danh nghĩa đều là đến đây chúc mừng, nhưng kỳ thực lại là rắp tâm làm loạn!

Vì vậy, một khi vị chủ trì do Tà Chi Quân Chủ lựa chọn nói ra những lời như vậy, tức là đã buông cung bắn ra mũi lên không thể quay đầu lại!

Tuyệt đối không thể tỏ ra yếu kém!

Một khi tỏ ra yếu kém, không thể trở thành một trong những thế lực lớn nhất thiên hạ, ngày hội hôm nay sẽ biến thành nỗi nhục, vạn năm sau vẫn bị người đời cười chê!

Tam đại thánh địa dĩ nhiên sẽ không phá hư nghi thức vào lúc này nhưng cũng không cho phép Tà Quân mở phủ được thuận buồm xuôi gió! Cho dù bọn họ hành động như thế nào thì chắc chắn cũng có chuyện xảy ra!

Mà lúc này, vị chủ trì này chính là người nói thay lời cho Tà Chi Quân Chủ!

Hai phương diện này, bề ngoài có vẻ không liên quan đến nhau, nhưng ở bên trong lại đối địch đến cùng cực!

Tam đại thánh địa ra tay là chuyện hiển nhiên, mà Tà Chi Quân Chủ bên này lại biểu hiện ra phong thái cực kỳ cứng rắn!

Như vậy cũng có nghĩa là sau những lời nói này của người chủ trì, phủ Tà Quân phải bằng tốc độ nhanh nhất dùng thế vạn quân lôi đình, một lần động dẹp yên âm mưu của tam đại thánh địa.

Chỉ như vậy mới có thể giữ nguyên phần uy thế tuyệt đối này!

Không làm như vậy, không thể bảo đảm khai phủ thành công!

Chỉ có thể tận sức đánh cược một lần!

Cho nên lời vị chủ trì này nói mặc dù chỉ là một lời tuyên bố, thậm chí có phần hơi cuồng vọng nhưng lại chẳng khác gì chính thức tuyên chiến với tam đại thánh địa ở ngay trước mặt thiên hạ anh hùng!

Chẳng trách sắc mặt Hề Nhược Trần và Mạc Vô Đạo lại khó coi như vậy.

Đám người Miêu Trảm cẩn thận suy nghĩ một lát, rốt cục cũng hiểu rõ đạo lý này, không khỏi thở dài, thầm nghĩ: Thì ra là vậy!

-... Thế gian vạn tà, ta vì Quân Chủ! Uy nghiêm của Quân Chủ là không thể nghịch! Hôm nay thông báo cho các lộ hào kiệt, các vị hảo bằng hữu trong giang hồ biết. Ngày sau hãy lưu lại cho ta chút mặt mũi, nếu không một khi Quân Chủ nổi giận, trăm vạn thây chết trôi, ngàn dặm biển máu!…

Thanh âm của vị chủ trì này, ngoài uy nghiêm trang trọng còn mang theo lãnh khốc trấn định, kiên quyết. Mỗi mội câu nói đều mang theo sát ý lẫm liệt, sát cơ lành lạnh! Ngay cả lời chúc mừng, qua miệng hắn cũng trở thành gió tanh mưa máu...…

Càng về sau, càng là uy hiếp thẳng thừng!

Chuyện này căn bản chỉ là: Ngươi cho ta mặt mũi, tất cả mọi người đều vui vẻ. Ngươi không cho ta mặt mũi, ta liền tiêu diệt ngươi!

Người chủ trì càng nói càng giống kiểu lên mặt nạt người, thậm chí là bá đạo đến cực điểm, vẻ mặt không ít người đã lộ vẻ giận dữ. Trong ngày khai phủ lại dám uy hiếp thiên hạ anh hùng?

Tà Chi Quân Chủ thì thế nào, có thể dùng lực của Phủ để đối chọi với cả thiên hạ sao? Các ngươi có coi trọng mình quá không đấy?

Ngươi cho rằng ngươi là Cửu U đệ nhất thiếu hả?

- Hé hé hé hé.

Trong cung điện, Ưng Bác Không đang cười như diều hâu:

- Thằng Phong Quyển Vân này giỏi thật! Lão phu không phục cũng không được, nếu việc này để cho lão phu làm... Chậc, e rằng có đánh chết lão phu cũng không làm được, thực sự không làm được!

Thì ra vị chủ trì kiêu ngạo của Tà Quân Khai Phủ lần này lại là thần kiếm Phong Quyển Vân năm xưa! Cũng chỉ có kẻ ngông cuồng như người điên này mới đủ tự tin nói ra loại lời khiến người ta muốn phanh thây xé xác này...…

Tiếng xôn xao bốn phía ngày càng nhiều....

Đúng vào lúc này, vị chủ trì làm cho người ta nổi cáu rốt cục cũng đã ngừng nói chuyện.

- Tà Chi Quân Chủ, nghi thức khai phủ, chính thức bắt đầu!

Lời còn chưa dứt, một lá đại kỳ đỏ tươi từ trong thành đã chậm rãi bay lên trời.

Đón lấy ánh bình minh, tắm trong ánh nắng mặt trời, một lá cờ Huyết Hải đột ngột bay lên!

Ở trên lá cờ, chỉ có một chữ: tà!

Nhưng một chữ này lại to lớn không gì sánh được! Hơn nữa bên trên còn lóng lánh nước sơn, tin rằng cái chữ này dù ở cách xa mấy trăm dặm, người bình thường cũng có thể thấy rõ ràng!

Lá cờ vừa mới bay lên, cái chữ này vừa mới xuất hiện, trong lòng những người ở nơi này đều dâng lên một loại cảm giác quái dị khó nói lên đời.

Không hổ là Tà Chi Quân Chủ!

Con mẹ nó.... về nhà cũng tà....

Về nhà cũng điên cuồng!

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status