Dị thế tà quân

Chương 1134: Đây là Khai Thiên Tạo Hóa: Cút!”

Ở ngoài đừng nói Miêu Trảm ở Huyễn Phủ tới, cho dù là người của Thiên Phạt sâm lâm, Bát Đại thánh tôn cũng nhìn đến líu lưỡi. Cho dù là người cả đời này đều ở Thiên Phạt sâm lâm nhưng cũng chưa từng gặp qua chuyện tình ly kỳ bực này.

Cũng không chỉ là có gió, một âm thanh chợt vang lên, trời trở nên u ám như có hàng ngàn hàng vạn chim ưng bay qua che kín bầu trời. Nhưng lập tức xung quanh lại yên tĩnh lạ thường.

Rồi mây đen đầy trời.

Thần công cỡ này thì không phải gọi là Khai Thiên Tạo Hóa, bốn chữ này sao?

Rất nhiều người trong lòng đều thầm nhủ như vậy.

Nhưng vượt ra ngoài dự đoán của mọi người chính là sức gió càng lúc càng lớn, mây càng lúc càng dày đặc làm cho mọi người có cảm giác mình chỉ cần chìa một bàn tay ra là có thể kéo một đám mây xuống, nhưng thủy chung vẫn không có sấm chớp.

"Oanh" một tiếng, khối không khí màu lam sau khi tách ra liền bay lên, càng lúc càng cao còn khối không khí màu xám phía dưới thì vẫn nằm im bất động nhưng màu sắc càng ngày càng đậm trông như thật.

Quân Mạc Tà rút cuộc đã minh bạch người luyện công phu này, một khi luyện đến cực điểm thì tự bên trong bản thân có thể sinh ra một mảng thiên địa mới mà trong mảnh thiên địa này, hắn chính là bá chủ, là người sáng lập, là chúa tể.

Trong khối thiên địa của Mạc Tà, mặc dù vẫn còn mông lung nhưng đã có ánh sáng.

Biến hóa này thật là quỷ dị.

Đây chính là hô phong hoán vũ trong truyền thuyết, đại thần thông a.

Màu xám như ngưng đọng thành thực thể ở phía dưới.

Màu lam ở tít trên cao như bầu trời.

Tuy rằng mọi thứ vẫn còn rất trừu tượng, cũng rất mơ hồ nhưng đây quả thật là thiên địa lúc sơ khai.

Những thay đổi sau này đều cần Quân Mạc Tà phải tiếp tục cố gắng phát triển. Khó trách công pháp Tạo hóa này lại có thể được xưng là đệ nhất công pháp, thần công có thể tạo hóa thiên địa vạn vật mà không đệ nhất thì chẳng nhẽ có công pháp khác lợi hại hơn thần công này hay sao?

Khai thiên tích địa tạo hóa vạn vật.

Mạc Tà mỉm cười nhẹ nhàng đi tới, chân chính tiến vào mảng thiên địa của mình...

Mây từ bốn phương tám hướng tụ về giữa, giống như thế vạn mã thiên quân ào ào kéo tới, mỗi đám mây lớp trước lớp sau tốc độ nhanh như chớp, chỉ trong vài hô hấp đã kéo che kín bầu trời. Vốn dĩ lúc trước trời quang mây tạnh, nhưng giờ mây dày đặc đến nỗi không có bất kỳ khe hở nào, che hết toàn bộ ánh sáng từ mặt trời, ngăn cách hoàn toàn, đúng như câu nói: Che trời.

Lộc thánh tôn sắc mặt rất khó nhìn, hiển nhiên là rất lo âu, nói bề ngoài không xem những đám mây này ra gì cũng chỉ là tự mình an ủi mình thôi. Ngay cả là thánh tôn cường giả đối mặt với thiên địa chi uy cỡ này cũng không có đường sống. Chỉ có thể chờ đợi, bị động thừa nhận.

Trong lúc này Quân Mạc Tà nhớ lại truyện Tây Du kí, lúc Hầu Tử và Hổ Lực, Lộc Lực, Dương Lực, tam đại tiên tỷ thí, Hầu Tử đem Kim Cô bổng hướng lên thiên không quát: Gió.

Nhất thời, nơi phía chân trời đột nhiên dẫn phát lực lượng đặc biệt nào đó gió càng lúc càng lớn. Cây cối bên trong Thiên Phạt sâm lâm rung động, cây nhỏ thì bị thổi cho ngã rạp.

Cả người Quân Mạc Tà như ẩn như hiện phía trên Thiên Phạt sâm lâm. Ngày sau đó gió biến mất mặt trời bắt đầu lên, thời tiết rất đẹp.

Ánh mặt trời lần thứ hai xuất hiện. Gió nhẹ ấm áp, ngàn dặm không mây...

- Thực sự có thể hô phong hoán vũ?

Hùng Khai Sơn Hùng vương cười toe toét, đem câu nói mà mọi người đều muốn nói, dùng một loại phương thức thô tục nhất để diễn đạt, hai con mắt gấu của hắn trợn ngược, miệng cười toe toét, nước dãi chảy ròng ròng.

Nhưng ngay sau đó, dòng khí mạnh mẽ như bài sơn đảo hải này lại vô cùng an phận tiến vào trong đan điền của Quân Mạc Tà.

Mạc Tà trong lòng lại hiểu rõ tình cảnh này bởi vì sự xuất hiện hai lực lượng đặc thù mây và gió đã giúp hắn hiểu được vấn đề này.

Chính mình cũng có thể tạo ra một mảnh thiên địa.

Ngoại trừ một mảnh thiên địa trụi lủi thì cũng không có cái gì khác.

Khai Thiên Tạo Hóa Công khẩu quyết tầng thứ sáu.

Mạc Tà quỷ dị cười một tiếng, theo cách vận khởi Ngự Phong Quyết, chợt quát lên: Gió.

Chẳng lẽ ta cũng có thể giống phong thái của Hầu Tử?

Ở phía chân trời xa xôi, một tia sáng chợt lóe lên.

Chỉ có một tia.

Nếu Miêu Trảm không rõ, thì Miêu Đao cũng không hiểu, chỉ lên bầu trời lắp bắp nói:

- Gió lớn, mây mù xảy ra thật là kỳ lạ. Lúc trước, cho dù mưa như trút nước, thậm chí đem Thiên Phạt sâm lâm bao phủ, biến rừng rậm thành hải dương, lão phu cũng không cảm thấy kỳ quái. Nhưng gió to như vậy chắc chắn là có điềm báo.

Giữa không trung, Quân Mạc Tà giống như đang đùa giỡn lần thứ hai mỉm cười, vung tay lên quát

- Mây.

- Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

- Hiệu lệnh phong vân tùy theo ý thích.

Đây mới chính là Khai Thiên Tạo Hóa Công.

Từ lúc này đây, Quân Mạc Tà chính thức nắm giữ thiên địa phong vân.

Ngàn dặm trời quang không mây bỗng dưng, từ bốn phương tám hướng mây lại bắt đầu tụ hội lại, giống như thiên binh thiên tướng xuất trận, chuẩn bị chém giết trăm vạn dặm.

Miêu Trảm, Miêu Đao, Miêu Kiếm ba vị thánh tôn đức cao vọng trọng không hẹn mà cùng đồng thanh mắng một câu.

- Trên có trời cao dưới có đất bằng, tạo hóa thiên môn, huy thủ ngự không, chỉ chưởng vũ vân.

Mọi người hoàn toàn không thể nào giải thích nổi.

Trước là mây tím tiến đến, sau đó là diễn ra một trận biến ảo trước mắt Quân Mạc Tà, huyễn hóa ra các loại bộ dạng quái lạ rồi sưu một tiếng chui vào trong đầu Quân Mạc Tà.

Có vẻ như Ngự Phong Quyết thật đúng là sắc bén không gì sánh được.

Nhưng khi tiến vào đan điền, nó vẫn không kiêng nể gì, một mạch tiến vào vị trí trung tâm cùng với hai khối không khí màu lam và máu xám.

Quả thật là cổ quái.

Mạc Tà bảo trì vận chuyển Ngự Phong Quyết không ngừng, sức gió càng lúc càng lớn, dần dần cát bay đá chạy, bụi đất mù mịt, trong vòng phạm vi ngàn dặm, cuồng phong quét đi tất cả mọi thứ.

- Lộc huynh, Mai Tôn Giả, các ngươi xem... Đang xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ thời tiết ở Thiên Phạt luôn biến hóa như thế này sao?

Mạc Tà thì thầm ghi nhớ trong đầu, đột nhiên cười trong bụng, lắc lắc đầu thấp giọng nói: Tâm khả dung địa, thủ khả kình thiên( tâm trùm mặt đất, tay đủ che trời). Những lời này quả thật chuẩn xác, vùng trời này quả thật là nằm trong lòng bàn tay của ta, ta hoàn toàn có thể chống đỡ cả bầu trời này.

- Dòng khí khổng lồ như nước vỡ đê Trường Giang, Hoàng Hà, thế như chẻ tre đánh vào kinh mạch tuy rằng kinh mạch và thân thể Quân Mạc Tà đã trải qua vô số lần cường hóa nhưng vẫn không thể thừa nhận lực lượng cường đại bất thình lình tấn công vào, vẫn chỉ là chống cự một chút rồi bị phá tan thành mảnh nhỏ, tùy thời có thể nguy hiểm đến tính mạng.

- Nhưng "Phong vân chi bí, xúc thủ nhãn tiền, cụ thể chỉ đắc thị thập yêu" là cái gì?

Trong lòng Mạc Tà, khi cỗ mây tím tiến vào thì vài câu khẩu quyết không hiểu đột nhiên hiện ra.

Thật là quái dị. Cái này là sao đây?

Tầng thứ sáu, Hồng Quân Tháp giao cho Quân Mạc Tà lực lượng đặc thù, nắm trong tay phong vân.

Hiện giờ ở trong đan điền của mình, đã hình thành một mảnh thiên địa nguyên sơ.

Đây chính là Hồng Quân Tháp tầng thứ sáu.

Tiếp tục chỉ tay lên trời, thét lên

- Mây.

Mạc Tà hai mắt không khỏi tỏa sáng, phía trước mây lúc trước không biết đã đi đâu bây giờ lại bị kích động trở lại.

Vô hạn tĩnh mịch.

Cuồng phong vù vù.

- "Tâm nội bất không, thiên địa kỳ trung, hỗn độn sơ khai, quân khả ngự phong."

- Hiện.

Đúng lúc này Quân Mạc Tà trong lòng chợt lóe linh quang, đột nhiên hiểu rõ hàm ý sâu xa của Khai Thiên Tạo Hóa Công tầng thứ sáu này.

Lộc Thánh Hoàng, không đúng, hiện tại phải gọi là Lộc thánh tôn, vân vê chòm râu thưa thớt, cũng lắc đầu liên tục

- Đao lão nói vậy cũng có thể đúng, ta phải thông tri cho bọn trẻ lập tức bắt tay chuẩn bị, nếu không nói không chừng sẽ bị cuốn đi. Lúc đó mới chính là hạo kiếp hiếm thấy của Thiên Phạt sâm lâm. Nhưng mây nhiều vậy sao chỉ toàn là màu trắng vậy?

Miêu Trảm ngửa đầu cau mày

- Hoàn cảnh Thiên Phạt sâm lâm cũng kỳ quái nhỉ? Nói gió có gió, nói mây có mây. Tốc độ biến hóa cũng quá nhanh. Lão phu coi như sống hơn nghìn năm nhưng hôm nay mới thấy thời tiết biến hóa như vậy. Chẳng lẽ thời tiết Huyền Huyền đại lục và Huyễn Phủ khác biệt nhau lắm sao? Lão phu cũng từng đến Huyền Huyền đại lục du lịch ngoạn, khi đó thời tiết hai nơi không có gì khác biệt.

Trước mắt vô luận là người hay thú đều từ trong phòng đi ra, kinh ngạc quan sát đến thời tiết thay đổi đột ngột, trong lòng mọi người đều hết sức buồn bực.

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status