Dị thế tà quân

Chương 499: Đối sách âm hiểm

Nhưng trình độ tu chân ngu ngốc của Quân đại thiếu gia tự nhiên là không biết nguyên nhân chuyện này a, lúc này đây luyện đan thất bại, hắn đã muốn đem ba loại đan này xếp vào loại siêu cấp đan dược luyện cực khó khăn. Trong lòng của hắn, Thiên Nguyên Đan hiệu quả cao cường như thế, tự nhiên là trân quý nhất. Nhất định là so với Thông Nguyên Đan còn muốn càng khó luyện chế.

Nghỉ ngơi, chỉnh đốn một chút. Quân đại thiếu tắm rửa xong lại chuẩn bị đi vào phấn đấu.

Tiểu la lị Khả Nhi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên cực kỳ thẹn thùng ở một bên hầu hạ. Nhìn thấy thiếu gia thân hình trắng trẻo, cường tráng, tựa hồ phát ra ánh sáng thần bí, tiểu nha đầu trên mặt đỏ bừng, người khô nóng, trong lòng mơ hồ nhảy loạn. Hai ánh mắt xinh đẹp quay ra né tránh, nhưng lại khống chế không nổi mà nhìn lén.

"Thật là đẹp mắt! Như vậy mới tốt, thiếu gia đúng là một nam nhân a!" Tiểu nha đầu nghĩ thầm.

- Cái gì? Tam Thiếu đã ra rồi? Mau để cho ta đi vào. Vì sao? Bằng vào cái gì mà không cho ta vào? Ta và hắn là huynh đệ, hảo huynh đệ biết không? Hắn đang tắm? ĐM! Đều là nam nhân, hắn tắm rửa ta đi vào có sao? Chẳng lẽ ta có thể cưỡng gian hắn? Cút nhanh cho ta!

Đường Nguyên Đường đại thiếu gia căm giận hô to gọi nhỏ tiến vào.

Bịch một tiếng, thời điểm Đường Nguyên vào phòng, cửa phòng Quân đại thiếu gia thực sự có chút quá chật, bị chen chúc rớt một cánh cửa. Quân Mạc Tà đang ở trong thùng tắm nhắm mắt dưỡng thần, nhất thời vừa lật mí mắt nhìn thấy toàn bộ, như thế nào lại không giận.

- Tam Thiếu, thật là tức chết ta, thật là tức chết ta, mụ nội nó con gấu.

Đường Nguyên không đợi Quân Mạc Tà nổi giận, chính mình lại phát hỏa trước:

- Hoàng gia kia cư nhiên còn có chuyện bậc này, thật là không biết sống chết! Lại còn muốn ta đền mạng cho tên bảo bối nhi tử đê tiện, tiểu nhân kia. Cư nhiên dở trò bắt Độc Cô thế gia đem Độc Cô Tiểu Nghệ cử hành hôn lễ với linh vị của nhi tử hắn. Ghê tởm nhất chính là Tam Thiếu ngươi phải quỳ lạy trước bài vị nhi tử hắn nhận sai! Đây là cái thế đạo gì! Mẹ nó, hiện tại con thỏ cũng có thể uy hiếp sói sao?

- Mập mạp, có chuyện gì?

Quân Mạc Tà nhắm mắt, cau mày nằm trong thùng tắm, rất không kiên nhẫn. Ca trước mắt là đang trần truồng nha, nếu là ngày thường mọi người gặp mặt trong nhà tắm, đều trần truồng thẳng thắn gặp nhau, ca ca dáng người xuất sắc tự nhiên là không hề băn khoăn. Nhưng nay ngươi cứ vậy tiến vào, trừng tròng mắt nhìn vào bồn tắm, nước miếng văng khắp nơi, ca thật sự xấu hổ đó!

- Lão đại, ngài không biết a, Hoàng gia thật không biết sao đột nhiên hung hăng càn quấy, quả thực so với chó cụt đuôi còn ngang tàng, phách lối hơn!

Đường Nguyên thượng thoan hạ khiêu (nhảy lên nhảy xuống), ý tứ rất dữ tợn.

- Hiện tại trực tiếp chúng đã bắt đầu nói xằng nói bậy ở ngoài! Quả thực là liều lĩnh tới cực điểm. Thật sự là có thể nhẫn cũng không thể nhẫn! Lão tử quyết định tức khắc khởi binh đi diệt cả nhà nó! Ông nội ta bên kia không biết nghĩ như thế nào, lại đặc biệt phái người đến Quý Tộc Đường báo cho ta ngàn vạn lần không được hành động thiếu suy nghĩ. Độc Cô thế gia cũng như vậy án binh bất động. Ta thật là con mẹ nó buồn bực, chỉ là một cái Hoàng gia, chẳng lẻ có thể lật trời sao?

- Hoàng gia? Hung hăng càn quấy đi lên?

Quân Mạc Tà mấy ngày nay bởi vì một mực luyện công, luyện đan có chút hoang mang. Suy nghĩ dần dần tập trung, mạnh mẽ ngồi dậy, sắc mặt cũng càng trầm trọng.

Bởi vì Quân đại thiếu gia đột nhiên nhớ lại lúc xử quyết Hoàng Thư Lưu, vị Hoàng gia Nhị phu nhân của Độc Cô Vô Địch từng nói qua một câu: "Hoàng gia ta đã từng có một vị tổ tiên là người của Mộng Huyễn Huyết Hải."

Mà một câu trước đây Mai Tuyết Yên nói, cũng hiện lên trong lòng: "Đan dược của ngươi tác dụng thật sự thần kỳ. Ta nhận định lần đấu giá Diệp Cốt Đan này, Tam Đại Thánh Địa có khả năng sẽ cử người đến."

Quân Mạc Tà cau mày, trong lòng suy nghĩ: "Chẳng lẽ lúc này, thật sự dẫn động Mộng Huyễn Huyết Hải? Hơn nữa, tới đây vừa khéo lại là vị tổ tiên Hoàng gia kia? Chính là cũng trùng hợp phá hoại một chút sao?"

- Bàn Tử ngươi đừng có gấp. Sốt ruột có tác dụng cái rắm, ngươi trước tiên đem mọi hành động ngươi áp dụng sau đó kể lại một lần, không được quên bất kỳ điểm nào!

Quân Mạc Tà một lần nữa nhắm hai mắt lại nằm xuống, nhưng trong lòng cấp tốc tự hỏi, càng không bỏ sót một câu nào của Đường Nguyên.

Bởi vì hắn cần tìm dấu vết để lại từ nơi này, nhìn được sự thật gì đó!

Tâm tính của Đường Nguyên cũng khó có người thường nào sánh bằng, đang nóng giận nhưng tựa hồ cũng ý thức được có gì đó, trong lòng lộp bộp hạ xuống nên cũng không dám tiếp tục hồ ngôn loạn ngữ. Thành thành thật thật đem nhiều sự tình trải qua hết sức tỉ mỉ kể lại một lần.

Ở trong ấn tượng của hắn, vị lão đại Quân Mạc Tà cho tới bây giờ đều là không sợ trời không sợ đất. Chưa từng thấy sắc mặt hắn thận trọng như vậy? Chẳng lẽ sự tình lúc này thật sự nghiêm trọng thế sao? Sau lưng Hoàng gia kia chẳng lẽ lại có một nhân vật cực kì lợi hại sao?

Quân Mạc Tà nghe Đường Nguyên nói, Hoàng gia kia căn bản là không có lực hoàn thủ. Thậm chí đã bắt đầu tới tìm quan hệ cầu xin tha thứ. Toàn thế gia gần như kinh hoàng không thể chịu nổi một ngày. Nhưng không biết tại sao, hai ngày gần đây lại từ khom lưng khụy gối biến thành cực kì khinh người một cách khác thường!

Hơn nữa bọn hắn còn đưa ra mấy điều kiện, đều là đòi hỏi tam đại thế gia tuyệt đối khó có thể chấp nhận, thật là rắc rối. Hơn nữa, tựa hồ có ý tứ lập uy với tam đại thế gia!

Hoàng gia dựa vào cái gì mà dám như thế? Nếu là thế lực trên thế gian này, ngay cả là dựa vào đại lục hoàng thất cũng không dám. Vậy họ dựa vào cái gì?

Thứ nhất Quân Mạc Tà nghĩ đến vấn đề này, Hoàng gia quyết không có khả năng cả nhà đều là người ngu. Nếu ngay từ đầu còn biết tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, vậy cũng sẽ không mang tính mạng cả nhà ra nói giỡn. Nhưng đột nhiên lập tức chuyển biến to lớn như vậy, trong long Quân Mạc Tà đã có kết luận!

Tin tưởng nếu không phải vị lão tổ tông Hoàng gia kia đột nhiên trở về, coi như … cho Hoàng gia một vạn lá gan cũng tuyệt không dám làm việc tự diệt vong này, lại tuyệt đối không có bất kì đường lui nào!

Nhưng tự nhiên có vị Hoàng gia lão tổ tông đến từ Mộng Huyễn Huyết Hải là chỗ dựa, hai việc này lại hoàn toàn bất đồng. Có chỗ dựa Mộng Huyễn Huyết Hải, ngay cả Phong Tuyết Ngân Thành khổng lồ như vậy, Hoàng gia cũng dám động chứ đừng nói ba nhà Quân gia Đường gia Độc Cô gia!

Bất quá, Hoàng gia kêu gào lợi hại như vậy, nhưng đã nhiều ngày trôi qua, lại vẫn chỉ là có sấm mà không có mưa. Điều này làm cho Quân Mạc Tà càng khẳng định lời nói của Mai Tuyết Yên: Những người này, đều vì Diệp Cốt Đan mà đến!

- Đường Nguyên, ngươi an tâm một chút, chớ vội nóng nảy.

Quân Mạc Tà hời hợt nói:

- Hoàng gia cũng đáng ngạc nhiên như thế sao? Chờ ca ca ta qua mấy ngày bận rộn này, sẽ tính chuyện báo thù sau. Có đôi khi "tế thủy trường lưu" (DG: Nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài, ý nói là từ từ hành hạ) lại đã ghiền hơn!

Bàn Tử ngạc nhiên, hắn cũng không phản đối câu nói của Quân đại thiếu gia, "tế thủy trường lưu" quả thật càng nhiều niềm vui, nhưng vấn đề là không giống tác phong, thái độ làm người của Quân Mạc Tà!

- Còn nữa, Diệp Cốt Đan không tiếp tục đặt ở Quý Tộc Đường, đợi lát nữa ta thỉnh lão Ưng đi theo ngươi thu hồi lại, để ở chỗ của ta sẽ an toàn một chút.

Quân Mạc Tà trong mắt hàn quang chợt lóe, vừa muốn đối phó ta, lại vừa muốn Diệp Cốt Đan? Trong thiên hạ có việc dễ dàng như vậy sao? Ta mặc kệ ngươi là Mộng Huyễn Huyết Hải trong Tam Đại Thánh Địa có năng lực ra sao? Muốn cùng ta đối lập, phải nhận hậu quả bị ta chơi chết! Có chỗ dựa liền dám kêu gào với bổn thiếu gia sao? Thiếu gia lần này quyết định sẽ không lập tức thịt các ngươi, mà sẽ chầm chậm, một chút một chút chơi chết các ngươi!

Diệp Cốt Đan do Ưng Bác Không lấy về thì sẽ không có bất cứ sơ hở gì. Cho dù Bát Đại Chí Tôn có vây công, vị thảo nguyên ưng thần này ngay cả không địch lại cũng có thể trốn thoát, toàn thân trở ra.

- Ừ, như vậy cũng tốt. Gần đây có nhiều dạ hành nhân qua lại Quý Tộc Đường không ngừng, ngay cả Hải Trầm Phong, Tống Thương trấn thủ, hiệu quả cũng là rất nhỏ. Ta đã sớm lo lắng đề phòng.

Đường Nguyên làm ra vẻ lau mồ hôi lạnh. Những lời này nếu để Hải Trầm Phong cùng Tống Thương nghe được sẽ đem quả tim Bàn Tử moi ra!

Tất cả dạ hành nhân đều là hai người bọn họ xử lý, mỗi một đêm đều là mệt gần chết. Nếu không có hai người bọn họ, phỏng chừng Quý Tộc Đường sớm đã bị người ta hủy đi. Đường mập mạp này tiếng ngáy ít nhất cũng có thể náo loạn Thiên Hương Thành, thậm chí âm thanh truyền xa tám dặm, mười dặm cũng không phải là không thể. Hắn còn không biết xấu hổ nói lo lắng đề phòng.

- Ừ, Mập mạp. Nếu là ngộ nhỡ có người bắt được ngươi, ép hỏi đan dược ở đâu. Ngươi không cần thiết phải sống chết gánh vác, thậm chí có thể nói rõ đan dược ở Nhã Hương Tiểu Trúc của Quân gia. Số lượng không nhỏ, chất lượng lại thượng thừa.

Quân Mạc Tà nghiêm túc nói.

- Vì sao?

Đường Nguyên khó hiểu hỏi:

- Nhã Hương Tiểu Trúc chính là chỗ ở của Thanh Hàn tỷ. Nếu những người đó thật sự xông vào thì phải làm sao? Thanh Hàn tỷ là nữ tử nhỏ bé, có vẻ không ổn tí nào!

- Ổn thỏa! Ổn thỏa vô cùng!

Quân Mạc Tà cười híp mắt nói:

- Ngươi không cần phải xen vào việc này. Nếu quả thật vạn nhất bị bắt, ngươi nói như vậy là được. Ta nói thế thì cứ làm thế đi!

Mập mạp, ngươi chỉ biết nơi đó là chỗ ở của Thanh Hàn tỷ, ngươi làm sao biết trong đó còn là chỗ ở của hai mẫu lão hổ (cọp mẹ) a! Phi, cọp mẹ cũng không đáng sợ bằng hai nàng, ít nhất cũng phải là nữ hoàng của cọp mẹ a!

Những người này vô luận là ai, chỉ cần tin lời ngươi tiến vào Nhã Hương Tiểu Trúc trộm đan, tin tưởng sẽ chết vô cùng thảm! Đạo lý này giống như là đốt ngọn nến trên bao thuốc nổ a!

Lại nói, cái này cũng không tính là nói dối. Quân đại thiếu gia trước đây thật sự có đưa cho Mai Tuyết Yên mấy viên Diệp Cốt Đan chất lượng thượng thừa nhất để mời đánh giá thử.

Oa ha ha ha, đây tuyệt đối là một cái bẫy hoàn hảo a!

Đường Nguyên mơ mơ hồ hồ gật đầu, tuy rằng không biết Quân Mạc Tà có ý tứ gì, nhưng hắn theo bản năng lựa chọn là tin tưởng. Trong bồn tắm lâu cũng lạnh, Quân Mạc Tà trừng mắt:

- Nhìn đủ rồi chứ?

Đường Bàn Tử:

- A? Nhìn đủ cái gì?

- Xem đủ rồi còn không nhanh chóng cút mau! Ca muốn đứng lên mặc quần áo!

Quân Mạc Tà hung tợn nói:

- Ngươi là một đại nam nhân, trơ mắt nhìn một đại nam nhân khác tắm rửa, ngươi không sợ bị đau mắt sao? Ca ca như thế nào lại không biết ngươi có ham muốn này nhỉ?

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status