Dị thế tà quân

Chương 546: Tứ đại yếu tố

Một lúc sau ba đóa hoa do sương mù dầy đặc tạo thành "Sưu" Mai Tuyết Yên thu vào trong người, sau đó Mai Tuyết Yên nhẹ nhàng mở mắt, trong mắt bắn ra ánh sáng kỳ lạ, thấy Quân Mạc Tà, trong lòng bốn bề dậy sóng, ánh mắt phức tạp, bách vị tạp trần.

Một chút cũng không sai!

Mai Tuyết Yên rõ ràng cảm giác được, nguyên lực trong cơ thể mình ở nơi này chỉ trong chốc lát được đề cao đến mức độ cực điểm! Tròn năm mươi năm tinh thuần nguyên lực, thậm chí còn hơn lúc trước!

Mai Tuyết Yên kể từ lần trước bị hơn mười đại cao thủ vây công, chẳng may thân chịu trọng thương, gắng gượng chống đỡ bỏ chạy về Thiên Phạt Sâm Lâm. Nhưng thương thế có thể nói cực kỳ trầm trọng, từ trong tới ngoài bị chưởng, kiếm, đao thương mà ở nơi đó một chỗ, càng bị một loại công phu tà môn âm độc đến cực điểm đánh trúng. Khí âm tà ấy thủy chung chiếm giữ trong cơ thể, khu trừ không ra! Mai Tuyết Yên cực khổ trị liệu mấy chục năm. Thậm chí khôi phục nguyên thần huyền thú tu luyện nhưng thương thế thủy chung không hề thuyên giảm. Năm đó Mai Tuyết Yên cũng chỉ vì nhân từ nương tay. Ngay từ đầu chưa xuất ra toàn lực, những người này đều là chủ lực của Đoạt Thiên chi chiến, động một tý là liên lụy đến toàn bộ an nguy của đại lục, tổn hại không kể hết, lúc đó mới chịu tổn thương nặng nề! Nếu Mai Tuyết Yên thực lực không có chút thành tựu, chỉ sợ sớm đã hương tiêu ngọc vẫn lâu rồi.

Một lần bị thương tổn trầm trọng, đối với Mai Tuyết Yên mà nói, chỉ thiếu chút nữa là tai họa ngập đầu! Thập đại cao thủ Chí Tôn chi thượng vây công, nào phải là chuyện bình thường sao? Chính là trận chiến ấy, nhưng mà là vô số lần giẫy dụa ở ngưỡng cửa quỷ môn quan!

Mãi đến đêm họp trước cuộc chiến Thiên Phạt, Mai Tuyết Yên rốt cuộc mới cảm nhận được khôi phục được gần như trước, rồi lại trong quá trình khẩn yếu nhất, trải qua kinh sợ, sắp tới thành công, thì mất trộm Phạt Thiên Thánh Quả. Thế nên tâm tư nàng mới kích động, nguyên lực toàn diện phản phệ, nháy mắt trong lúc đó lại trở về nguyên hình!

Mà Quân Mạc Tà ngay tại lúc nàng vô lực hành động, may mắn thế nào lại xông vào, tưởng như ngày thường bắt đầu hành động hại người. Đùa quái đản thật lớn một phen, làm cho Mai Tuyết Yên xấu hổ và giận dữ muốn chết mà không làm gì được!

Nhưng ngoài ý muốn, Quân Mạc Tà vô tình sử dụng thiên địa linh khí chữa thương cho nàng, đã làm ra hiệu quả thật lớn! Tuy rằng chưa thể chữa cho nàng khôi phục hoàn toàn, nhưng cũng làm cho bệnh cũ nguyên bản trầm kha tiêu thất hơn nửa. Thậm chí cả nguyên lực phản phệ kết quả cũng không có gì trở ngại. Sau khi Quân Mạc Tà rời khỏi, Mai Tuyết Yên dốc lòng vận công, rốt cục cũng khôi phục được tám phần thực lực, thành công đem thương thế cũ mạnh mẽ áp chế, xuất chiến cùng Tứ Đại Chí Tôn! Cũng một lần hành động mà thắng!

Nhưng Mai Tuyết Yên cũng biết thương thế của mình còn xa xa mới có thể chân chính khôi phục, mà Đoạt Thiên chi chiến đã gần ngay trước mắt. Thầm biết ở dạng trạng thái này mình không có nắm chắc, lúc này mới đưa ra chủ ý du lịch đại lục, hi vọng có thể tìm kiếm cơ duyên khôi phục hoàn toàn.

Mà đi theeo bên người Quân Mạc Tà, đúng là nàng sớm có dự mưu an bài. Bởi vì Quân Mạc Tà có thiên địa linh khí, đúng là vô thượng pháp môn để khôi phục thương thế của nàng!

Quân Mạc Tà hiếp đáp nàng, nhưng nàng lại cần thiên địa linh khí của Quân Mạc Tà trị thương cho mình. Đúng là một quan hệ rắc rối phức, quỉ dị khó có thể diễn tả bằng lời. Mai Tuyết Yên dọc theo đường đi bị hai loại tâm tình này hành hạ đến kiệt sức, nhưng Quân Mạc Tà một đường xuân phong đắc ý, khiến Mai Tuyết Yên càng thêm khó chịu, vì thế một lần lại một lần bố trí trêu chọc, lại bị người này có thể đón đỡ được toàn bộ.

Cho dù là lúc này chưa có kế tiếp theo để sửa trị hắn, nhưng người này thật sự là da mặt dày đến thiên hạ vô song, đỏ mặt một lần cũng chưa từng có, đây rốt cục là loại người nào a…

Mai Tuyết Yên tuy rằng cấp bách cần thiên địa linh khí của Quân Mạc Tà chữa thương, nhưng nàng thủy chung cũng là một đời Thiên Phạt Thú Hoàng, há có thể dày mặt khẩn cầu hắn sao? Cân nhắc một hồi lâu cũng không có chủ ý rõ ràng, vì thế trong thời gian tiến nhập vào Thiên Hương thành, lợi dụng cùng Xà Vương Thiên Tầm âm thầm mà đến.

Thẳng đến khi hai người gặp mặt một lần. Quân Mạc Tà lại đưa ra phương pháp cực kỳ vô lại, không kềmchế nổi đánh chính mông của mình, cư nhiên còn hôn hít chính mình, điều này làm cho tâm hồn thiếu nữ của Mai Tuyết Yên đại loạn!

Giết nhất định là giết không được, đánh cũng không thể đánh quá nặng, về phần mắng đối với tên gia hỏa mặt dày mày dạn này mà nói lại càng vô ích, đúng là không có cùng đẳng cấp với hắn! Mai Tuyết Yên bàng hoàng vô kế khả thi, vừa lúc nghe Quân Mạc Tà hẹn đến Quân gia cư ngụ, thần hồn điên đảo, u mê đáp ứng hắn, vì thế ở đây cho tới bây giờ!

Nhưng đáng kể trong thời gian dài ở chung, cũng không biết là tại làm sao, bóng dáng vô lại của thiếu niên này từng bước xâm nhập vào trái tim nàng, làm cho nàng tâm tư bình tĩnh đã lâu thế nhưng bây giờ chỉ trong một thời gian ngắn đã nổi sóng.

Hơn nữa trong đoạn thời gian này, thương thế của mình tuy rằng vẫn chưa từng khôi phục, nhưng một viên Thiên Nguyên đan trên người Quân Mạc Tà, chính mình lại gia tăng tốc độ kinh mạch gấp ba lần, mà một viên Thông Nguyên đan lại có sản sinh ra bù đắp năm mươi năm tinh thần nguyên lực chính mình! Thương thế dưới tác dụng của hai viên thần đan, lại có thể dần dần có xu thế khỏi hẳn!

Như vậy, chính mình một khi khôi phục mà nói, không chỉ khôi phục được thực lực trình độ năm đó, thậm chí xác xuất rất lớn còn có thể tiến thêm một bước! Ngay cả không thể bù lại lỗ hổng những năm gần đây, nhưng kém cũng không quá xa!

Kỳ thật nói đến toàn diện khôi phục, bù lại lỗ hổng tu luyện cũng không cần làm gì khác, chỉ cần mỗi ngày dùng thiếu niên này lấy thiên địa nguyên khí đùa bỡn một lần, giống như lần đó ở trong Thiên Phạt Sâm Lâm, tin tưởng không cần lâu lắm, mình có thể tinh tiến trên phạm vi lớn, nhưng tình cảnh ngày đó thật sự rất khó xử, coi như Quân Mạc Tà đồng ý, mình có thể chịu không?

Thiếu niên cổ quái này làm cho người ta vừa yêu vừa hận, đến tột cùng còn có bao nhiêu thần kỳ?

Xà Vương, Hùng Vương, Hổ Vương chính là ở chỗ này âm thầm điều tức bên trong, bọn họ bản thân thực lực cùng Mai Tuyết Yên hiển nhiên có khoảng cách chênh lệch tương đối, lúc này bỗng nhiên gia tăng năm mươi năm công lực, ngay cả bọn hắn có trình độ Chí Tôn cũng cần tiêu phí đại lượng thời gian để tiêu hóa hấp thụ!

Quân Mạc Tà rốt cuộc phát hiện Mai đại mỹ nhân ở nơi đó nhìn chằm chằm chính mình, tựa hồ rất chuyên tâm nhìn, không khỏi làm mấy tạo hình hoàn mỹ, làm bộ như không biết, mặc cho nàng nhìn. Chỉ bằng mị lực của bản thiếu gia, mỹ nữ nào mà không quỳ dưới khố của thiếu gia ta chứ!

Thật lâu sau, vẫn cứ thấy Mai Tuyết Yên nhìn như vậy. Quân Đại thiếu rốt cuộc không nhịn nổi, cười khổ một tiếng:

- Tại sao lại nhìn ta như vậy?

- Thấy si mê sao?

- Có phải hay không cảm thấy ta đặc biệt đẹp trai?

- Dưới ánh dương quang bộ dáng rất đặc biệt anh tuấn tiêu sái vượt hẳn người thường phải không?

- Bổn thiếu mặc dù ngọc thụ lâm phong, anh vĩ bất phàm, nhưng cô nhìn ta như vậy, người ta thủy chung cũng có chút xấu hổ nho nhỏ. Hề hề…

Mai Tuyết Yên suy nghĩ nhiễu loạn dồn dập rốt cục thu trở về, thản nhiên cười nói:

- Có thể ở chung với nhau đã lâu, ngươi nói cái kia ta thật sự là không cảm thấy được. Nhưng bất quá quả thật da mặt ngươi vô cùng dày, nên cho ta cảm giác rất không giống người thường, ngươi mà cũng có thể biết đến ngượng ngùng sao?

Quân Mạc Tà vuốt vuốt sống mũi, cười gượng hai tiếng, nói:

- Da mặt dày, kỳ thật cũng là một loại ưu điểm. Cô không thấy vậy sao?

- Thánh nhân nói rất đúng: Da mặt mỏng, ăn không đến lượt; da mặt dày ăn no. Bất kể là ăn uống hay tìm lão bà, đều cần da mặt phải dày mới có thể nhanh chân đến trước! Da mặt mỏng, nhiều nhất cũng chỉ có thể bắt chước người khác mà thôi. Nhặt cơm thừa canh cặn của người khác, vậy không có ý nghĩa, dù sao ta có chút khẩu vị không tốt…

- Phải không?

- Nói như vậy da mặt dày mới là ưu điểm tốt nhất sao?

Mai Tuyết Yên giọng điệu có chút trào phúng nói.

- Mặc dù không đúng lắm nhưng cũng không sai biệt nhiều! Bất kể là muốn thăng quan phát tài hay là lãnh binh hai nước đại chiến hoặc là đế vương chi tâm kiêu hùng, không có được nhân tố này làm sao có thể đoạt được thắng lợi cuối cùng! Phải biết rằng, từ trước sự thành công ấy, có tứ đại yếu tố, thiếu một thứ cũng không được. Quân Mạc Tà ba hoa chích chòe, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

- Tứ đại yếu tố? Ngươi đừng nói sách với ta, nhanh thống khoái nói một chút rõ ràng đi!

Mai Tuyết Yên thật sự bị hắn khơi gợi lên lòng hiếu kỳ, dù sao cũng không có việc gì, nghe hắn thổi da bò khoác loác cũng là cách thức giết thời gian tốt.

Yếu tố quan trọng thứ nhất là: Tâm tối! (Nguyên văn là: phúc hắc 腹黑)

Quân Mạc Tà nghiêm túc nói:

- Không đen, thì cơ hội thành công xa vời! Điểm này, cực kỳ trọng yếu, vô số âm mưu quỷ kế đều là từ nơi này hình thành. Nói là căn bản của thành công cũng không quá!

- Yếu tố thứ hai?

Mai Tuyết Yên tinh tế cân nhắc, thật cảm thấy điểm này không phải không có lý.

- Yếu tố thứ hai là: Gan lớn. Nếu dám nghĩ, phải dám làm! Tuyệt đại đa số chuyện tình, suy nghĩ không sợ hãi cũng đã thành công một nửa, người khác không dám, hết lần này đến lần khác cô dám. Cô so với người khác nhiều hơn một phần cơ hội thành công.

Quân Mạc Tà làm bộ dáng trang nghiêm như một đại nho học giả, rung đùi đắc ý, chính là dậy dỗ không quản công.

- Yếu tố thứ ba là…?

Mai Tuyết Yên nghĩ nghĩ. Cũng nở nụ cười, gan lớn căn bản không cần phải nói, người nhát gan có nhiều ít thành tựu gì chứ? Coi như bán rau xanh cũng bị người khi dễ.

- Yếu tố thứ ba, có thể nói cũng rất quan trọng! Chính là: Tâm ngoan thủ lạt! Mọi việc tất thảy phải lấy chính mình làm trung tâm, bất luận kẻ nào chỉ cần phạm đến lợi ích của mình, một mực giết chết, không chút lưu tình! Phàm những người ngáng trên đường, như nhau không thương tiếc gì mà đập tan! Thà ta phụ người, chứ không để người trong thiên hạ phụ ta! Chỉ có như thế, mới có thể thành nghiệp đế vương, thậm chí cơ nghiệp muôn đời!

Quân Mac Tà hừ một tiếng, nói tới đây, không khỏi nhớ tới Lý Du Nhiên!

Từ khi Quân gia quật khởi, Lý Du Nhiên ánh mắt lạnh dạm đã nhìn lâu rồi, một số hành động gần như là âm thầm, nhưng đối với vị Lý gia trẻ tuổi đệ nhất nhân này. Quân Mạc Tà chưa bao giờ buông lỏng cảnh giác. Tuy rằng lấy trình tự của mình, Lý Du Nhiên đã không còn tạo thành uy hiếp đáng kể cho mình, thậm chí cả Lý gia cũng không coi là cái gì. Nhưng tiểu tử đó trong đầu toàn âm mưu quỷ kế, một bụng dã tâm bừng bừng, lại không thể không phòng! Không cẩn thận có thể bị hắn lợi dụng!

- Thà ta phụ người trong thiên hạ, chứ không để người trong thiên hạ phụ ta? Lời nói thật bá đạo, bất quá cũng quả thật như thế. Còn yếu tố thứ tư?

Mai Tuyết Yên dần dần trịnh trọng lên, nàng tựa hồ cảm giác được, Quân Mạc Tà có ý gì đó, tựa hồ cũng không phải đơn giản chỉ là khoác lác mà thôi.

- Đệ tứ yếu tố còn cần phải nói sao? Đương nhiên chính là: Da mặt dày!

Quân Mạc Tà ha ha cười.

- Ha ha ha, tứ đại yếu tố này, bản thân ngươi cảm thấy trong đó mình có mấy điểm?

Mai Tuyết Yên xoay người nghiêng đầu hỏi, thần sắc giả bộ cực kỳ đứng đắn.

- Yếu tố thứ hai gan lớn cùng yếu tố thứ tư da mặt dày, ta hiển nhiên đã đăng phong tạo cực, lô hỏa thuần thanh! Tin tưởng nhìn quanh đương kim thế gian, có thể có hai yếu tố này hơn ta, chắc là cũng có, nhưng tuyệt đối là ít ỏi có thể đếm trên đầu ngón tay được!

Quân Mạc Tà tự nhiên phối hợp diễn trò, nghiêm mặt nói:

- Yếu tố thứ nhất tâm tối cùng yếu tố thứ ba tâm ngoan thủ lạt, ta hiện tại chỉ có một nửa, cảm tình phong phú luôn là nhược điểm lớn nhất của ta, thân nhân, còn có bằng hữu lại càng khó có thể dứt bỏ.

Quân Mạc Tà thở dài một tiếng:

- Cái gọi là có thể thấy nhưng không thể chữa là đây, ta mặc dù biết vấn đề của ta, cũng rất khó thay đổi, vô tâm có tâm, bạc tình hay hữu tình, ta cả đời này không có khả năng có đầy đủ tứ đại yếu tố! Cách mạng còn chưa thành công, đồng chí còn cần phải cố gắng a! (Nguyên văn tác giả đó)

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status