Dị thế tà quân

Chương 58: Ám sát

Dịch Giả: KobayashiMidori.

Phái đi hai gã Ngân phẩm Huyền giả đối phó ta? Mấy tên này thật đúng là coi trọng ta quá. Quân Tà trong lòng cười khổ, đối phó một tên công tử bột cũng điều động cao thủ như vậy, sắp đặt lần ám sát giết người này thật là đại thủ bút à (ý là hào phóng). Hai vị Kim phẩm cao thủ, bảy vị Ngân phẩm cao thủ, tổng cộng là chín tên cao giai Huyền giả đồng thời hành động, đối phó một người không hề phòng bị, vả lại cũng không có cao thủ đi theo đoàn xe, quả thực đúng là dễ như trở bàn tay, lấy đá chọi trứng. Hai thanh trường kiếm lóng lánh ngân quang, hung hăng đâm xuống. Hai ánh mắt sau mặt nạ bảo hộ, lộ vẻ tàn nhẫn hiếu sát, một kích tất sát. Đối mặt với hai thanh trường kiếm đâm tới, trong lòng Quân Tà chỉ một thoáng hiện lên hơn mười loại phương pháp đối phó, nhưng lại thay đổi suy nghĩ, với mấy loại phương pháp đó vô luận một loại nào cũng có thể bại lộ chính mình. Bây giờ Hoàng đế vô cùng yên tâm với tình thế của Quân gia hiện nay, tuy rằng Quân gia xuống dốc, nhưng Quân Vô Ý nửa thân dưới tê liệt, Quân Mạc Tà là tên công tử bột không có triển vọng, chẳng khác nào không còn hậu duệ, thế hệ sau không có, thêm vào đó Quân Chiến Thiên tuổi đã cao, có thể chứng tỏ rằng Quân gia không hề có dã tâm. Cho nên hoàng đế mới có thể đem quân đội quốc gia đều giao vào tay lão. Nhưng nếu phát hiện Quân Mạc Tà lại là rồng trong loài người, như vậy, sự tin tưởng hiện tại sẽ lập tức biến thành nghi ngờ rất lớn. Dù sao, địa vị của Quân Chiến Thiên trong quân đội, thật sự rất dọa người. Mà hiện tại nếu Quân Tà bại lộ thực lực trước mắt thị vệ công chúa, xét về góc độ nào đó mà nói, tương đương bức hoàng đế xuống tay đối với Quân gia. Cho nên, không thể!

Trong nháy mắt Quân Tà đã có quyết định. Thần sắc Quân Tà cực kỳ kích động, chân tay luống cuống liên tiếp lui về phía sau, đột nhiên dưới chân tựa như vướng tới cái gì đó, lảo đảo ngã ngồi về phía sau, nữa cố ý, nữa vô tình làm cho một thanh trường kiếm sượt qua đầu. Đồng thời hắn thầm vận Khai Thiên Tạo Hóa Công, bảo vệ nội phủ, dùng sức vặn một cái, một thanh trường kiếm khác xoát một tiếng đâm nghiêng vào ngực. Nhìn như nghiêm trong, nhưng ngay cả đầu khớp xương cũng không bị thương tổn. Khai Thiên Tạo Hóa Công toàn lực vận chuyển, sương trắng nồng đậm nháy mắt tràn ngập trăm mạch tứ chi Quân Tà, đến từng nhánh kinh mạch, rất nhanh tiến hành chữa trị thân thể hắn. Cùng lúc đó, tên còn lại hai chân cùng bay ra, bang bang hai tiếng đá vào ngực hắn, Quân Tà kêu một tiếng đau đớn, phun ra một ngụm tiên huyết, ngửa mặt lên trời ngã xuống, lăn một vòng khiến một thân áo trắng loang lổ vết máu, dãy mình một cái, đầu úp xuống, im hơi lặng tiếng. Hai sát thủ nhìn nhau, thần sắc bất động, không nói hai lời, hướng về cỗ kiệu Linh Mộng công chúa đang bị vây công phóng tới. Ở trong lòng hai người, Quân Mạc Tà nổi danh hoàn khố khắp kinh thành này trước ngực trúng một kiếm, tiếp theo chịu một đá toàn lực của một vị Ngân phẩm Huyền giả, tất nhiên là ngũ tạng vỡ nát, nhất định không có nửa điểm hy vọng cứu sống. Cho nên hai người ngay cả liếc mắt xem cũng không có hứng thú, trực tiếp xoay người vọt đi. Hai người đều không có phát giác, tại thời điểm hai chân chạm vào thân thể Quân Tà, quần áo trước ngực Quân Tà bỗng nhiên nhô lên hạ xuống một cách kỳ lạ. Hai chân đá vào ngực, quần áo trong nháy mắt phập phồng năm sáu lần, hóa giải tuyệt đại bộ phận lực lượng.

Đám thị vệ theo xa giá của công chúa Linh Mộng là thị vệ bình thường nhất trong cung, chỉ có hai người dẫn đầu miễn cưỡng được tính là mạnh, thì cũng chỉ là hai gã Ngân phẩm Huyền giả, dưới tình huống bất ngờ không kịp đề phòng, phải ứng phó hai gã Kim phẩm cường giả cùng với bảy vị Ngân phẩm cường giả tập kích, tay chân nhất thời luống cuống, những người còn lại mặc dù đông, nhưng căn bản không có chút tác dụng nào. Quỷ dị chính là, sau khi mũi tên nhọn màu đen bắn vào kiệu, bên trong kiệu vẫn im hơi lặng tiếng, cũng không biết Linh Mộng công chúa giờ phút này còn sống hay đã chết. Thị vệ trước xe kẻ trước người sa lần lượt ngã xuống, hai gã hắc y bịt mặt cầm đầu liếc nhau, đồng thời thẳng người lên, bay vút giữa không trung, toàn thân kim mang lóe ra, giống như diều hâu vồ thỏ, đánh về phía cỗ kiệu. Bọn thị vệ cực kỳ hoảng sợ, vừa cao giọng hô to, vừa dũng cảm quên mình xông tới, muốn liều mình ngăn trở. Nhưng với công lực Huyền khí thấp kém của bọn họ há có thể đỡ nổi hai vị Kim phẩm cường giả? Thực lực hai bên thực sự cách rất xa, giống như sóng nước bị dạt sang hai bên, hai gã hắc y nhân đã nhanh chóng vọt lên nóc kiệu. Bốn tay đều xuất hiện, kiếm quang chớp động, kim mang bùng lên một trận, nóc kiệu lộng lẫy tứ phân ngũ liệt, mảnh vải hoa mỹ bay bay khắp không trung, dưới bầu trời đêm, trong kim quang mũi nhọn màu bạc lóng lánh, tạo nên một cảnh đẹp thê lương.

Hắc mang chợt hiện, bỗng nhiên mũi tên nhọn màu đen bắn vào bên trong kiệu giờ phút này chợt hoá thành một con độc long từ trong kiệu bắn ra, nhằm hướng thân thể hai gã hắc y nhân vẫn còn giữa không trung lao tới. Kiếm quang chớp động, "ca ca" vài tiếng giòn tan vang lên, tên bị chặt đứt, nhưng lúc này, bên trong những mảnh vải rực rỡ bay múa đầy trời, đột nhiên một đạo thân ảnh yểu điệu bao phủ một thân ngân quang rất nhanh lại uyển chuyển bay lên. Đôi mắt công chúa Linh Mộng mang theo phẫn hận cùng không cam lòng, cầm một thanh đoản kiếm, hàn quang lóe ra trong hai tay, ngân quang rực rỡ hướng về hai gã hắc y nhân hung hăng đâm tới. Vị công chúa thoạt nhìn yếu liễu đào tơ này, thế nhưng cũng là một vị Ngân phẩm Huyền giả. Không ngờ công chúa tuổi còn nhỏ, đúng là một vị võ học kỳ tài, nếu chỉ luận tu vi cá nhân, sợ là chỉ có thua mỗi Độc Cô Tiểu Nghệ vốn được xưng danh thiên tài võ học.

Hai gã hắc y nhân cùng kêu lên một tiếng đau đớn, xuất kiếm đánh tới, "bang bang" hai tiếng, ba người chia làm ba phương hướng bay ra, thân thể mềm mại của Linh Mộng công chúa rơi xuống đất, loạng choạng một hồi, tiếu dung chợt đỏ bừng một trận mê người, nháy mắt lại chuyển thành trắng bệch, hiển nhiên đã bị nội thương. Nàng mặc dù thiên tư hơn người, tuy nhiên vẫn là một Ngân phẩm sơ giai Huyền giả, cùng lúc đối chiêu với hai gã Kim phẩm huyền giả, cho dù lực đạo đối phương đã là cung mạnh hết đà, Linh Mộng công chúa lại là tập kích bất ngờ, nhưng lực phản chấn này vẫn như cũ không giảm được bao nhiêu. Ngân phẩm cùng Kim phẩm lúc này là khác nhau rất rõ về bản chất, hoàn toàn không gì có thể so sánh được. Hai gã hắc y bịt mặt lùi một chút rồi lại vọt tới, mũi chân đạp trên mặt đất, oanh một tiếng, mặt đất đã xuất hiện vài cái hố nhỏ, thân ảnh hai người như tia chớp xẹt qua ba trượng, hai thanh trường kiếm mang theo quang mang rực rỡ ánh vàng, không hề có chút thương hương tiếc ngọc, đâm thẳng vào thân thể mềm mại của Linh Mộng công chúa.

Linh Mộng công chúa vừa liều mạng lúc trước, đã bị nội thương không nhẹ, còn không kịp điều tức, cùng đường đành phải dùng hết khí lực toàn thân miễn cưỡng lui về phía sau một chút, nhưng không thể thoát khỏi đường kiếm tuyệt sát của hai người. Mà do nàng mạnh mẽ đề khí, Huyền khí trong cơ thể xoay chuyển càng hỗn loạn, dẫn tới khí lực không khống chế được, thống khổ giống như ngàn đao xuyên tâm, cả người vô lực. Chỉ một thoáng không khỏi mất hết can đảm: chẳng lẽ, ta sẽ chết như vậy sao? Khuôn mặt hiện lên một tia thê lương, lẳng lặng đứng tại chỗ, nhìn hai thanh trường kiếm đâm về phía mình, không hề né tránh. Nàng đã không còn sức lực để có thể né tránh. Ngân phẩm Huyền giả đối mặt Kim phẩm huyền giả, hơn nữa là hai người. Cho dù không có bị thương, cho dù có kỹ xảo né tránh cao siêu tới đâu, cũng uổng công. Trường kiếm đã gần trong gang tấc, Linh Mộng công chúa thậm chí có thể thấy ra được sự tàn nhẫn hiện lên trong mắt của hai người bịt mặt trước mặt thậm chí có phần thích thú, tựa hồ đối với việc mình có thể tự tay giết chết một mỹ nữ quốc sắc thiên hương như vậy là một chuyện vui sướng nhất trên đời (biến thái giống mấy tên trên SB quá:113:).

- Công chúa điện hạ!

Vài tên thị vệ thê lương hô to, cố gắng liều mình vọt tới, nhưng, đã muộn rồi…

Tất cả đã muộn rồi sao?

Chỉ cần giết chết nữ tử xinh đẹp trước mặt này, nhiệm vụ của chúng ông có thể xem như đã hoàn thành, khỏi lo gì thêm. Rồi có thể vĩnh viễn hưởng thụ vinh hoa phú quý. Mà hiện tại, chỉ cần trường kiếm của mình đưa tới phía trước một cái, tất cả mọi chuyện đều kết thúc. Cho dù nàng là con gái của Thiên Hương quốc chủ, cho dù nàng là võ học kỳ tài, hơi thở không còn, mọi chuyện đều xong. Hai gã hắc y nhân mặc dù là nhất lưu sát thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, Kim huyền cường giả, xưa nay đều là hạng người tàn nhẫn tâm địa độc ác, giết người như ngóe, nhưng lúc này dù sao cũng là giết được một vị công chúa, trong ánh mắt cũng không kìm nén được lộ ra thần sắc mừng rỡ như điên.

Giờ phút này, cơ hồ ánh mắt mọi người toàn trường đều tập trung trên thân Linh Mộng công chúa, cũng không có ai phát hiện, vừa lúc đó, cái người đã chết ở trong lòng mọi người, Quân Tà vẫn ngã dưới đất thân thể hơi chuyển động, một đạo hàn quang từ đầu ngón tay hắn bắn ra, xé toạc không gian, bay xoắn tròn nửa trượng, đột nhiên chuyển thành lam quang chói mắt xé gió bay về phía Linh Mộng công chúa cùng sát thủ kia.

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 1: Tà Quân Vấn Thế
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status