Độc nữ sủng phi

Chương 21


Khúc Tư Uông trợn mắt nhìn Hoắc Liêm Kỳ

Kiều Nam Phiếm khó tin nhìn họ

Các phi tần khác mở to mắt nhìn họ

Hoắc Liêm Khuất và Khiết Mị nhìn họ mỉm cười

Thái Hậu thì nhanh tay che mắt cho hai đứa cháu nhỏ của mình rồi lắc đầu

- Quận chúa thấy thế nào!? Nàng ấy là thê tử của Bản vương _ Hoắc Liêm Kỳ lạnh nhạt lên tiếng

- Hoắc Liêm Kỳ! Chàng quá đáng. Ở đây ai mà không biết Khúc Tư Uông là Duyệt Tần, là sủng phi của Hoàng Thượng! _ Kiều Nam Phiếm tức giận rống lên

- Nói nhăng nói cuội gì thế!? _ Hoắc Tiểu Liên bĩu môi

- Bổn quận chúa nói chẳng lẽ lại sai? Khúc Tư Uông ngươi nói xem! Ngươi có phải sủng phi của Hoàng Thượng Vỹ Túc triều không?

- Tất nhiên... Là không! _ Khúc Tư Uông hất mặt

- Ngươi nói láo!

- Quận chúa Huệ Quốc thân mến. Sủng phi của Hoắc Liêm Khuất.... Ở trên này!!

Giọng nói mang thất phần tức giận cộng với tam phần lạnh nhạt vang lên, Kiều Nam Phiếm ngước mắt nhìn lên liền thấy cảnh tượng ân ái của hai người họ... Có quá phô trương không!? Vậy..... Đó là Khiết Quý Phi??

- Nhưng dù không phải sủng phi của Hoàng Thượng thì Duyệt Tần cũng là phi tử. Làm sao có thể là Thập Tam Vương phi??? _ Nàng ta không chịu thua lên tiếng

Khiết Mị đẩy khuỷu tay vào hông của Hoắc Liêm Khuất ra hiệu. Tất nhiên hắn biết ý của nữ nhân này muốn gì. Liền ngồi thẳng người lạnh nhạt nói

- Ta đã hưu Khúc Tư Uông từ hôm qua. Bây giờ Khúc Tư Uông chỉ là con gái của Khúc tướng quân, còn đối với Hậu cung của trẫm đã không còn liên quan nữa!

Lời nói này của Hoắc Liêm Khuất làm cho mọi người ngạc nhiên hẳn ra... Vậy đồng nghĩa là Khúc Tư Uông có thể danh chính ngôn thuận trở thành Thập Tam Vương Phi sao?

- Như... Như vậy... Như vậy là...? _ Kiều Nam Phiếm lắp bắp

- Ở đây, trước mặt toàn thể mọi người trong đại điện, Trẫm... Hoắc Liêm Khuất... Hoàng Đế của Vỹ Túc Triều ở tại Dưỡng Tâm Điện này ban hôn cho Khúc cô nương - Khúc Tư Uông và Thập Tam Vương gia - Hoắc Liêm Kỳ. Chọn ngày lành tháng tốt lập tức tổ chức đại lễ thành hôn!

- Còn buổi tuyển Tú nữ hôm nay, trẫm không vừa mắt ai. Không tuyển!

Vừa dứt lời thì Hoắc Liêm Khuất đã hiên ngang ôm lấy nữ nhân của mình rồi rời đi, Thái Hậu và hai tiểu quỷ kia cũng đã về Phượng Tảo Cung. Còn Hoắc Liêm Kỳ đã kéo Khúc Tư Uông sang Hậu Hoa Viên

- Khúc Tư Uông, đang giận bản vương sao? _ Hoắc Liêm Kỳ nghiêng đầu nhìn y

- Giận? Chẳng lẽ bổn cô nương không có quyền giận sao? Này này Hoắc Liêm Kỳ. Để bổn cô nương nói cho ngài biết, đó là nụ hôn đầu của bổn cô nương. Ai cho ngài tự tiện lấy đi?? Hả? Hả? _ Khúc Tư Uông bực tức trừng mắt nhìn

Hoắc Liêm Kỳ im lặng, lại nhanh chóng ôm lấy nữ nhân kia vào lòng, giữ thật chặt

- Ta sẽ chịu trách nhiệm. Được chứ? _ Hoắc Liêm Kỳ nhẹ giọng

- Trách nhiệm? Ta ứ cần ngài chịu! Hứ _ Khúc Tư Uông hất mặt

- Khúc Tư Uông, ta đã sớm biết... Nàng có ý đồ với bản vương từ lâu rồi _ Hoắc Liêm Kỳ nở một nụ cười kì dị

- Vương gia, ngài nói năn lung tung gì vậy? _ Khúc Tư Uông ngượng đỏ mặt

- Lung tung? Ta nói lung tung sao? Hay là... Trúng tim đen của nàng rồi? _ Hoắc Liêm Kỳ lại cười

- Im!!! Im!! Im ngay cho ta!!

Khúc Tư Uông thẹn quá hóa giận, lập tức rống lên vang vọng. Hoắc Liêm Kỳ lắc đầu rồi lại dùng chiêu cũ... Làm cho nữ nhân này im lặng

- Nàng còn hét nữa... Bản vương lập tức hôn nàng. Ngoan ngoãn về phủ của bản vương, làm Thập Tam Vương phi... Nếu không... Tư Uông... Bản vương sẽ cho nàng biết... Thế nào là... Một khắc xuân thu đáng ngàn vàng....

Khúc Tư Uông: " ........................... "

Con tác giả "........................"

Hai huynh đệ! Bá đạo thế là cùng....

[.........................................................]

Còn về phía của Hoắc Liêm Khuất thì sao?

Sao khi từ Dưỡng Tâm Điện trở về thì Hoắc Liêm Khuất luôn ôm chặt lấy Khiết Mị không nỡ rời

Cả hai đã có một buổi "lăn lộn" nhiệt tình trên giường và nằm ười ra vì "khá" mệt

Khiết Mị yên vị trên ngực của hắn, còn Hoắc Liêm Khuất choàng tay ôm lấy nàng, nhẹ nhàng đặt lên tóc của nàng một nụ hôn

- Mị nhi, trẫm muốn nhìn thấy hài tử

- Nguyệt Nha và Hàm Khuyết đó, sao chàng không nhìn!

- Mị nhi, trẫm muốn nhìn hài tử... Từ từ lớn lên [Xoa bụng nàng] ở đây. Trẫm muốn nhìn thấy hài tử trưởng thành từng ngày. Trẫm muốn nghe thấy hài tử gọi một tiếng "cha" như người bình thường. Mị nhi... Trẫm đã bỏ lỡ 7 năm... Trẫm không muốn bỏ lỡ nữa

- Hoắc Liêm Khuất... Chàng quá tham lam rồi! Muốn sinh tự chàng sinh! Bổn Quý Phi không rảnh!

- Mị nhi, trẫm không thể sinh một mình được. Cần nàng giúp đỡ!

- Hoắc Liêm Khuất chàng vô sỉ!

- Khiết Mị, trẫm nói cho nàng biết... Với nương tử thì liêm sỉ gì tầm này nữa!

- A... Hoắc Liêm Khuất... Chàng buông ra!!!! Thiếp mệt!!!!

- Nàng mệt nhưng ta không hề mệt. "Tiểu đệ" cũng chưa mệt... Nương tử ngoan, mau ngoan ngoãn thỏa mãn phu quân!

- Hoắc Liêm Khuất! Chàng là sắc lang... Là sắc lang biến thái!!!

E hèm... Khụ khụ... Không cần nói cũng biết họ làm gì ha? :))))

[......................................................]

Nhạt nhẽo quá nhề? :>


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status