Độc tôn tam giới

Chương 1360: Thái Uyên lâu lại xong đời 2

Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Đình phiệt chủ vẫn cắn răng một cái, nói với mấy đại phiệt giao hảo:

- Chư vị phiệt chủ, các ngươi biết rõ Vương mỗ là trong sạch, nhờ các ngươi đi chỗ Đại Đế bệ hạ, thay ta cầu tình. Xin Đại Đế bệ hạ nhất định phải cứu phụ tử ta.

Hiện tại, đấu cùng Khổng Tước vệ tử, cũng không phải lựa chọn thông minh.

Chỉ có thể đi cầu Tu La Đại Đế, chỉ có Tu La Đại Đế, mới có thể cứu phụ tử hắn.

Khổng Tước vệ căn bản không có ý định cùng hắn giày vò khốn khổ:

- Ba tiếng đếm, nếu ngươi không đi, vậy cũng không cần đi.

Hai mắt của Vương Đình phiệt chủ sung huyết, đầy ngập khuất nhục, nhưng vẫn đứng lên:

- Ta theo các ngươi đi! Bất quá, các ngươi cũng chớ đắc ý, Tu La Đại Đế tuyệt đối sẽ không cho âm mưu của các ngươi thực hiện được!

- Sắp chết đến nơi, còn muốn nói xạo? Chứng cớ vô cùng xác thực, ngươi càng nói xạo, kết cục lại càng thảm!

- Ngay cả đồ vật của Khổng Tước Thánh Sơn ngươi cũng dám trộm, còn dám cấu kết thế lực ngoại bộ, tiết lộ cơ mật của Khổng Tước Thánh Sơn, tội thật đáng chết!

Một đám tội danh hạ xuống, tựa như từng tia sét đánh lên người Vương Đình đại phiệt, để cho hắn nhịn không được có một loại cảm giác run rẩy.

Khổng Tước vệ bắt Vương gia phụ tử, còn có mấy Đan Vương, tách ra đám người, hấp tấp lao đi.

Chỉ để lại hiện trường mấy Tu La vệ cùng đại phiệt phiệt chủ trợn mắt há hốc mồm.

- Còn lo lắng cái gì? Nhanh đi thông tri Nguyệt Hoàng đại nhân!

- Phải lập tức để cho Tu La bệ hạ biết rõ, cái này phiền toái lớn rồi.

- Ai, không thể tưởng được, một đan phương Vạn Thọ Đan, vậy mà dẫn xuất nhiều chuyện như vậy.

- Ta cũng cảm thấy kỳ quái, một mực hỏi Vương phiệt lai lịch Vạn Thọ Đan này là thế nào, hắn luôn nói không tỉ mỉ. Chẳng lẽ, thật là Khổng Tước Thánh Sơn làm ra sao?

Lần này, ngay cả những minh hữu của Vương Đình đại phiệt cũng có chút hoài nghi Vương Đình phiệt chủ.

Dù sao, bình thường bọn hắn cũng hỏi qua lai lịch của Vạn Thọ Đan, thế nhưng Vương Đình phiệt chủ luôn che che lấp lấp, chưa bao giờ chịu nói một câu thật sự.

- Bây giờ nói những chuyện này có rắm dùng?

Tên Tu La Vệ Thống lĩnh kia giận dữ.

- Nhanh đi Tu La Đạo tràng, bẩm báo Đại Đế bệ hạ cùng Nguyệt Hoàng đại nhân!

- Đúng, Nguyệt Hoàng đại nhân là nghĩa huynh của Vương phiệt, chuyện này, tuyệt đối sẽ không ngồi yên không lý đến.

Những đại phiệt này, lúc đến phong quang, giờ phút này cả đám lại như chó nhà có tang, đều chật vật đến cực điểm. Hiển nhiên, bị Khổng Tước vệ làm thành như vậy, bọn hắn đều là ý chí chiến đấu giảm nhiều.

Vốn cũng không phải là chuyện của bọn hắn, nếu thật là Vương Đình đại phiệt trộm cắp đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn, trên mặt bọn hắn cũng đi theo không ánh sáng.

Nhất là Mộ Dung đại phiệt phiệt chủ, càng thêm nhíu mày.

Hắn là người khẩn trương nhất, cũng là sợ nhất. Nếu như đan phương của Vương Đình đại phiệt thật trộm của Khổng Tước Thánh Sơn, sau đó vụng trộm giao cho Bất Diệt Thiên Đô.

Vậy Vương Đình đại phiệt liền xong đời, liên luỵ cửu tộc cũng có thể.

Mộ Dung đại phiệt hắn cùng Vương Đình đại phiệt quan hệ mật thiết như vậy, nhất định sẽ bị liên luỵ. Dù sao, Mộ Dung phiệt chủ hắn cùng Vương Đình phiệt chủ, là quan hệ muội phu cùng anh vợ!

Trước cửa hàng Thái Uyên lâu, giấy niêm phong của Khổng Tước Thánh Sơn dán ở đó, mặc dù chỉ là hai mảnh giấy đơn giản, nhưng so với bất luận phong ấn gì còn đáng sợ. Thậm chí không có người dám can đảm tiếp cận khu vực kia ba mét.

Vương Đình đại phiệt trước kia còn phong quang vô hạn, sau một khắc, lại trở nên thê thảm như thế. Nhìn bảng hiệu nghiền nát dưới mặt đất kia, tất cả mọi người thổn thức không thôi.

- Hiện thế báo, tới cũng nhanh a!

- Cũng không phải sao? Hại Vi gia phụ tử, không nghĩ tới cái mông của mình cũng không sạch sẽ. Cái này thực là đáng đời!

- Vi gia thành thật như vậy, hơn nữa Đan Vương của Vi gia, người ta đích thật là có thực học. Vương Đình đại phiệt bọn hắn đả kích đối lập, ghét hiền ghen tài mà thôi.

- Đúng vậy, Vương Đình đại phiệt gần đây như thế. Trong mắt không dung người khác. Loại thế lực này, tốt nhất sớm tiêu diệt, miễn cho về sau trở thành tai họa của Lưu Ly Vương Thành!

- Xác thực, Khổng Tước vệ làm đại khoái nhân tâm!

- Đó còn nói sao? Khổng Tước vệ từ trước đến nay là đại công vô tư. Bằng không thì, ngươi cho rằng Khổng Tước vệ có thể một mực ổn thỏa vị trí Lưu Ly Vương Thành đệ nhất thế lực sao?

- Đúng vậy, hôm nay vừa thấy, Khổng Tước vệ hoàn toàn chính xác càng đáng tin cậy. So sánh với nhau, hừ hừ...

Trên đường cái, đám người còn không có tán đi.

Hiển nhiên, tất cả mọi người cảm thấy hôm nay chuyến đi này không tệ. Vốn là muốn đến xem Thái Uyên lâu khai trương, nhìn xem có thể có náo nhiệt gì không.

Không nghĩ tới, thật đúng là chứng kiến một đại náo nhiệt.

Không thể không nói, rất đã nghiền.

Nhất là chứng kiến phụ tử Vương gia bị Khổng Tước vệ mang đi, rất nhiều người đều cảm thấy đại khoái nhân tâm.

Lữ Phong Đan Vương lẫn trong đám người, cũng hưng phấn muốn chết. Chứng kiến Vương Đình đại phiệt không may, hắn tự nhiên là cực kỳ cao hứng.

Đi đến trước bảng hiệu nghiền nát, oán hận nhổ một bải nước miếng.

Trong miệng hùng hùng hổ hổ:

- Một đại phiệt, lại không tích thiện đức, không tu phúc duyên, cái này là đáng đời!

Nói xong, Lữ Phong Đan Vương bước chân nhẹ nhàng, như tắm gió xuân, hướng ra phía ngoài đi đến. Náo nhiệt nhìn đến đây, cũng không sai biệt lắm rồi.

Đang đi, bỗng nhiên trước mặt có hai người ngăn đón.

- Lữ Phong Đan Vương, ném thiệp mời của Vương Đình đại phiệt, âm thầm xem náo nhiệt, rất thú vị đúng không? Theo chúng ta đi một chuyến a!

Lữ Phong Đan Vương giận tím mặt:

- Cái gì đó, cút ngay!

Một quyền đánh ra, người cầm đầu nọ cười hắc hắc:

- Tốt ngươi cái lão tiểu tử, thật đúng là động thủ a? Sớm biết như vậy, lần trước không cầu tình cho ngươi.

Thanh âm này mới mở miệng, Lữ Phong Đan Vương sững sờ:

- Ngươi... Tam công tử?

Một người khác đi tới, vỗ vỗ bả vai của Lữ Phong Đan Vương:

- Lão Lữ, lần này ngươi biểu hiện không tệ, thông qua được khảo nghiệm của ta. Vi sư hiện đang suy nghĩ chính thức thu ngươi nhập môn hạ của ta.

Thanh âm này, dĩ nhiên là Giang Trần.

- Sư tôn?

Lữ Phong Đan Vương nghe được thanh âm này, vui mừng quá đỗi.

Giang Trần nhếch miệng cười cười:

- Đi, trở về rồi hãy nói.

Giang Trần cùng Cơ tam công tử, sớm liền đi tới hiện trường. Chỉ có điều, hôm nay nhiệm vụ của bọn hắn, là xem náo nhiệt.

Chỉ có điều, bọn hắn xem náo nhiệt, đồng thời cũng đang âm thầm quan sát những người khác.

Trong lúc vô tình, lại phát hiện Lữ Phong Đan Vương vứt bỏ thiệp mời, nhổ nước miếng, giẫm thiệp mời, những động tác này, để cho Giang Trần cảm thấy buồn cười, lại nhận thức Lữ Phong Đan Vương đầu nhập, đích thật là thiệt tình thành ý.

Bằng không thì hắn không biết mình tới hiện trường, tự nhiên không thể nào là cố ý làm cho mình xem.

- Ngươi nói cái gì? Phụ tử Vương gia bị Khổng Tước vệ bắt đi?

Tu La Đạo tràng, Nguyệt Hoàng đại nhân nghe thủ hạ Thống Lĩnh bẩm báo, cả người bỗng nhiên đứng lên, sắc mặt như than.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status