Độc tôn tam giới

Chương 1847: Lãnh Nguyệt Hình đường (2)

Thoáng cái, những người của Vẫn Thiên Hội liền đứng ra bảy tám tên, mỗi một cái đều xoa tay, kích động.

- Nhiều người như vậy? Cái kia cũng không dễ xử lý, nên để cho ai lên đây?

Lưu Chấn ra vẻ khó xử nói.

Giang Trần không có tâm tư thưởng thức người của Vẫn Thiên Hội làm trò hề, cau mày nói:

- Tốc chiến tốc thắng a.

Lưu Chấn liền vội vàng gật đầu, ngón tay chỉ một người:

- Vậy thì ngươi tới đi.

Người nọ liên tục gật đầu, muốn đi lên động thủ. Đúng lúc này, ngoài cửa Tỉnh tam gia rốt cục nhịn không được tiến đến.

- Chậm đã, chậm đã.

Vẻ mặt của Tỉnh tam gia nịnh nọt chạy đến trước mặt Giang Trần:

- Thiệu công tử, xin nghe Tỉnh mỗ một lời. Tuy bốn gia hỏa này không phải thứ gì tốt, nhưng mà bọn hắn có chỗ dựa rất lớn. Tại Nguyệt Thần Giáo, thậm chí có thể dựa vào Đại Đế.

- Thì tính sao?

Sắc mặt của Giang Trần phát lạnh.

Tỉnh tam gia bỗng nhiên thần bí nói:

- Thiệu công tử, ngươi nghe ngóng Từ Mộng Thánh Nữ, còn có nghe ngóng người bị Vẫn Thiên Hội bán đứng kia. Có lẽ, ta có thể giới thiệu con đường cho ngươi.

- Ân?

Giang Trần giương mày, nghiêm khắc nhìn Tỉnh tam gia.

Tỉnh tam gia vội vàng giải thích nói:

- Là như thế này. Vừa rồi ta nghe bọn hắn nói, chúng đem người kia giao cho đội trưởng Cố Tâm Đường. Đội trưởng Cố Tâm Đường lại cùng ta có chút giao tình. Chuyện này...

Giang Trần trầm ngâm bất quyết, nhìn chằm chằm vào Tỉnh tam gia chốc lát:

- Vì cái gì ngươi thay mấy người bọn hắn nói chuyện? Trước đó xem quan hệ của các ngươi, tựa hồ cũng không thân mật như vậy a.

- Ai.

Tỉnh tam gia thở dài một tiếng.

- Nếu có lựa chọn, ta khẳng định không muốn thay bọn hắn nói chuyện. Bất quá những thứ này tới đệ nhất phân đà của ta, ta lại vừa lúc ở hiện trường. Nếu như nhìn bọn hắn không may lại ngồi yên không lý đến, vị trí đệ nhất phân đà đà chủ của ta, chỉ sợ cũng ngồi không được quá lâu.

Tỉnh tam gia ngược lại rất thành thật, ở trên chuyện này, hắn đích thật là có nỗi khổ tâm.

- Nhân mã của Lãnh Nguyệt Hình đường sắp tới. Hiện tại giết bọn chúng đi, chẳng khác gì là trực tiếp chống lại Lãnh Nguyệt Hình đường, các ngươi sẽ lập tức trở thành công địch của Nguyệt Thần Giáo. Đến lúc đó, ngươi muốn nghe ngóng sự tình gì, chỉ sợ sẽ trở nên càng thêm bất tiện...

Khẩu tài của Tỉnh tam gia rất tốt, dăm ba câu liền chọt trúng tâm sự của Giang Trần.

Giang Trần cân nhắc chốc lát, gật gật đầu:

- Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.

Giang Trần nghĩ tới đây, móc ra một lọ đan dược, đưa cho Lưu Chấn:

- Cái này là Độc đan độc nhất vô nhị của ta, cho bọn hắn mỗi người một khỏa.

- Ai phản kháng không ăn, trực tiếp chém.

Giang Trần lạnh lùng hạ lệnh.

Tỉnh tam gia thấy thái độ của Giang Trần kiên quyết, cũng không dám nói gì nữa, chỉ cười khổ lắc đầu.

- Đan này có nửa tháng kỳ ủ bệnh. Trong nửa tháng, đều có thể cứu. Nửa tháng sau, nếu như ta còn không có tin tức của người nọ, các ngươi liền tự nhận xui xẻo đi.

Lưu Chấn từng bước từng bước giám sát, đút Độc đan cho Vẫn Thiên Tứ Nghĩa, còn có mấy cao tầng hơi ngoan cố của Vẫn Thiên Hội.

Về phần một ít tiểu nhân vật, trước kia đã tỏ thái độ muốn thoát ly Vẫn Thiên Hội, Lưu Chấn sẽ không khó xử bọn hắn. Nhìn ý tứ của Giang Trần, cũng không có ý làm khó bọn hắn.

- Tỉnh tam gia, lần này ta cho ngươi một cái mặt mũi, để cho bọn hắn sống lâu nửa tháng. Nếu như nửa tháng sau, ta có thể tìm được người nọ, tự nhiên là tất cả đều vui vẻ.

Giang Trần cười nhạt nói.

Nếu như tìm không thấy phụ thân, những người này tất nhiên chỉ còn đường chết.

Độc đan độc nhất vô nhị của Giang Trần, trên thế giới này, là không thể nào có người giải được.

Tỉnh tam gia khúm núm, người ta đã cho hắn mặt mũi. Nếu như hắn lại không biết phân biệt khuyên bảo, hiển nhiên là không thích hợp rồi.

Dù sao Tỉnh tam gia hắn cùng người ta cũng không tính có bao nhiêu giao tình. Thân thiết với người sơ giao là một việc phi thường kiêng kị.

- Tam gia, thành ý của ta đã biểu hiện ra rồi. Kế tiếp, liền nhìn ngươi a.

Giang Trần như có thâm ý liếc nhìn Tỉnh tam gia.

Tỉnh tam gia cắn răng một cái:

- Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ liên lạc đội trưởng Cố Tâm Đường.

Đang khi nói chuyện, bên ngoài truyền đến thanh âm ầm ĩ, lập tức có người của đệ nhất phân đà đến báo:

- Tam gia, người của Lãnh Nguyệt Hình đường đã đến.

Nghe được người của Lãnh Nguyệt Hình đường đã đến, trong mắt Vẫn Thiên Tứ Nghĩa đều hiện lên một tia kích động.

Nhưng Giang Trần lại cười lạnh không nói, hiển nhiên đối với Lãnh Nguyệt Hình đường gì kia không quá để trong lòng. Tỉnh tam gia thấy bộ dạng của Giang Trần bất thiện, liền vội vàng nói:

- Thiệu công tử đừng nóng giận, Tỉnh mỗ ra ngoài câu thông một chút, có thể không động thủ vẫn là không nên động thủ.

Lãnh Nguyệt Hình đường nhận được Vẫn Thiên Tứ Nghĩa báo cáo, cũng phi thường coi trọng, trực tiếp phái hai Chấp Pháp đội của Lãnh Nguyệt Hình đường, phân biệt do hai đội trưởng dẫn đầu.

Tỉnh tam gia bước nhanh đi ra, nhìn thấy Chấp Pháp Giả của Lãnh Nguyệt Hình đường võ trang đầy đủ, liếc qua, liền nhận ra hai đội trưởng kia đều là người của Tử Nguyệt nhất mạch.

- Nhị vị đội trưởng, các ngươi cuối cùng cũng đến rồi.

Tỉnh tam gia bước nhanh đón chào.

Hai đội trưởng kia nhìn Tỉnh lão tam, lẫn nhau liếc nhìn, một gã đội trưởng trong đó khẽ chau mày:

- Tỉnh lão tam? Tại sao ngươi lại ở chỗ này?

Tỉnh tam gia cười nhạt một tiếng:

- Tỉnh mỗ cũng không muốn tới nơi này, chỉ vì Vẫn Thiên Tứ Nghĩa cấp tốc phát ra tín hiệu cầu cứu a.

- Hừ, hiện tại bốn người bọn họ thế nào?

Tên đội trưởng tóc tím thần sắc lạnh lùng, ngữ khí cũng không khách khí, tựa hồ đối với Tỉnh tam gia không quá chào đón.

- Không được tốt lắm, thiếu chút nữa ném đi mạng nhỏ.

Tỉnh tam gia giống như cười mà không phải cười nói:

- Tỉnh mỗ phí hết một phen lời lẽ, tạm thời là bảo trụ tánh mạng của bọn hắn. Bất quá hiện tại bọn hắn còn không có thoát khỏi nguy hiểm.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Ngữ khí của đội trưởng tóc tím kia không vui, thấy Tỉnh tam gia nói không tỉ mỉ, càng có chút tâm phiền ý loạn.

- La đội trưởng vẫn là tự mình vào xem đi.

Tỉnh tam gia thấy ngữ khí của đối phương không khách khí, thái độ của hắn thoáng cái cũng lạnh xuống.

- Đi vào.

Đội trưởng tóc tím kia cũng không khách khí, trực tiếp mang theo Chấp Pháp Giả của Lãnh Nguyệt Hình đường tuôn vào.

Giang Trần mắt lạnh nhìn nhóm Lãnh Nguyệt Hình đường Chấp Pháp Giả này.

- La đội, các ngươi cuối cùng đến rồi. Làm sao chỉ là hai phân đội các ngươi? Không có Lãnh Nguyệt Hình đường đường chủ tự mình đến sao?

Lão Tứ của Vẫn Thiên Tứ Nghĩa nhìn thấy bọn hắn, đã hưng phấn, lại có chút thất lạc. Hiển nhiên, hắn đối với trận doanh của Lãnh Nguyệt Hình đường, bao nhiêu cũng có chút thất vọng.

Bọn người Giang Trần thì giống như cười mà không phải cười nhìn đám Chấp Pháp Giả của Lãnh Nguyệt Hình đường, một bộ chẳng hề để ý. Hiển nhiên, đối với đám Chấp Pháp Giả của Lãnh Nguyệt Hình đường này, bọn hắn không thèm nhìn ở trong mắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status