Độc tôn tam giới

Chương 2238: Giằng co

̀ng co.

- Cô nương, Thiên Hà cung là một trong tám đại tông môn nhất phẩm trên bát vực. Ở cương vực nhân loại cũng là tồn tại nhất đẳng.

Tần Thập Tam nhịn không được cao giọng nói.

Đan Phi nhíu mày nói:

- Ngươi nói xong chưa?

Tần Thập Tam triệt để không có cách nào, nén giận hỏi

- Cô nương, nói như vậy ngươi cố ý muốn đối nghịch với Tần mỗ? Muốn đối nghịch với Thiên Hà cung?

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta chỉ tới giết ngươi mà thôi.

- Tại hạ rốt cuộc có chỗ nào đắc tội? Cho dù chết cũng để cho tại hạ chết một cách minh bạch chứ?

Tần Thập Tam cười lạnh nói:

- Ta khuyên một câu, cô nương chớ hùng hổ dọa người. Nếu không cho dù ngươi là thiên tài đại tông môn, hôm nay chỉ sợ cũng phải rước lấy nhục nhã.

Đan Phi lạnh nhạt chỉ vào những nữ tử phía dưới.

- Người không ra người, thú không ra thú. Dùng những nữ tử này làm niềm vui, còn chưa đủ để cho ngươi chết. Còn nữa, ngươi chiếm giữ cơ nghiệp của người khác, có đủ để cho ngươi chết một lần hay không?

- Ha ha ha, hẳn là cô nương cảm thấy nên bênh vực nữ tử thế tục giống như heo chó này sao?

Tần Thập Tam cười ha hả, nói:

- Những nữ tử thé tục này giống như con sâu cái kiến vậy, trong mắt võ giả chúng ta ngay cả heo chó cũng không bằng. Cô nương, chẳng lẽ cô nương không ăn thịt?

Tần Thập Tam cảm thấy rất buồn cười, bênh vực nữ tử thế tục? Bênh vực kẻ yếu sao? Nữ tử này thực sự là thiên tài tông môn nhất phẩm sao? Tần Thập Tam không nhịn được mà có chút hoài nghi.

Đan Phi than nhẹ một tiếng:

- Ngươi xem người thế tục là heo chó, ta cũng xem ngươi là heo chó. Ngươi đã giết các nàng, ta sao lại không thể giết được ngươi cơ chứ?

Tần Thập Tam nghe những lời này, nộ khí bừng bừng phấn chấn nói:

- Ta chính là cường giả Thánh Cảnh. Há là thứ mà những con sâu cái kiến thế tục này có thể so sánh?

- Con sâu cái kiến thế tục, không phải là tính mạng hay sao? Con sâu cái kiến có tội gì.

Đan Phi ngày càng lạnh lùng nói.

- Con sâu cái kiến vô tội, vô tội là vì yếu nhược. Ai bảo các nàng yếu nhược? Nhỏ yếu thì phải có giác ngộ làm thứ mua vui cho chúng ta.

Tần Thập Tam hiển nhiên cảm thấy mình làm vậy không có bất kỳ vấn đề gì.

- Ngược lại, cô nương ngươi, chẳng lẽ thực sự là đệ tử đại tông môn hay sao?

Tần Thập Tam hoài nghi.

Đan Phi thản nhiên nói:

- Ta không phải là đệ tử đại tông môn gì, muốn giết ngươi cũng không cần phải đệ tử tông môn gì. Tần Thập Tam, hôm nay cho dù ngươi nói cái gì, cũng khó tránh thoát khỏi cái chết.

Đan Phi đã quyết định giết đối phương.

Không phải đệ tử tông môn? Tần Thập Tam lạnh lùng đánh giá Đan Phi, trong lúc nhất thời có chút bán tín bán nghi.

- Sao nào? Ngươi đã đám lấy cơ nghiệp người ta. Không phải dũng khí chiến một trận cũng không có đó chứ?

Đan Phi cười lạnh.

- Lấy cơ nghiệp người khác? Nơi này vốn là vô chủ. Khi Tần mỗ tới nơi này, nơi này là nơi vô chủ, cần gì phải lấy cơ nghiệp người khác?

Ánh mắt Tần Thập Tam đột nhiên khẽ động, nói:

- Hẳn là cô nương có liên quna với nơi này đúng không?

- Ngươi nói quá nhiều đấy.

Đan Phi căn bản không thèm nói nhảm, dao găm vung vẩy, phong vân đột nhiên biến sắc.

Quang mang trong hư không giao thoa, trong lúc dao găm huy động, đã chém tới trước mặt Tần Thập Tam.

Trong lòng Tần Thập Tam trầm xuống, thầm giật mình, không dám lãnh đạm. Tay nắm một thanh đao rộng bản, vung đao chém ngang, chém về phía eo Đan Phi.

Thực lực của Thần Thập Tam trên thực tế là Địa Thánh Cảnh, thế nhưng hắn lại nói với bên ngoài là Thánh Cảnh sơ giai, trên thực tế là che giấu tung tích.

Tu vi thực tế của hắn lại là cao thủ Thánh Cảnh ngũ trọng.

Tu vi bực này ném tới hoàng loại đại môn đại phái, tự nhiên không coi là cái gì. Nhưng nếu như đặt ở loại địa phương như Vạn Tượng Cương Vực, nhất là loại thâm sơn cùng cốc như liên minh thập lục quốc, đây tuyệt đối là tồn tại vô cùng đáng sợ.

Đây là nguyên nhân vì sao Tần Thập Tam có thể chiếm cứ được Bảo Thụ tông nhiều năm như vậy, mà không người nào có thể khiêu chiến hắn.

Thế lực lớn chướng mắt, thế lực nhỏ căn bản không có cạnh tranh với hắn. Hơn nữa Tần Thập Tam quả thực có quan hệ họ hàng với Khâu trưởng lão của Thiên Hà cung. Làm cho hắn dùng chiêu bài tông môn nhất phẩm, với tư cách làm chỗ dựa, cũng có thể chấn nhiếp không ít người.

Chỉ là khi hắn giao thủ với Đan Phi, trong lòng đã cảm giác được tu vi của nữ nhân này tuy rằng có thể không cao bằng hắn, nhưng luận thủ đoạn, tuyệt đối sẽ không thua bởi hắn.

Binh khí hai người va chạm, bắn ra vô số tia lửa.

Tần Thập Tam cười dữ tợn một tiếng, thanh đao rộng bản cuốn một cái, một cỗ đao khí đáng sợ bay thẳng về phía hơn mười nữ tử thế tục trong biệt viện kia.

Nếu như bị đao khí này cuốn vào, tuyệt đối sẽ biến thành thịt nát.

Đan Phi bị hành động này của Tần Thập Tam chọc giận, đáp xuống, dao găm lần nữa chém ra, một đạo cương phong ngăn cản đao khí kia.

Mà thân thể nàng lại bị đao khí này va chạm, thân thể nhoáng lên một cái, lui lại mấy trượng.

- Chậc chậc. Hay cho một tiểu cô nương giả nhân giả nghĩa. Xem ra ngươi quả thực suy nghĩ cho con sâu cái kiến thế tục. Nếu như vậy, ngươi lưu lại cho Tần mỗ, làm bạn cùng các nàng đi.

Sau mấy chiêu, Tần Thập Tam cũng đã dò xét ra thực lực của đối phương. Thực lực của hắn có lẽ còn có thể đàn áp nữ tử này một bậc. Mà nữ tử này ném chuột sợ vỡ bình, lo lắng an nguy của những nữ tử thế tục này.

Chuyện này đối với Tần Thập Tam mà nói, đây là một cơ hội có thể lợi dụng. Chỉ cần lợi dụng tốt điểm này, đánh bại nàng, thậm chí là bắt giữ nàng cũng có khả năng.

Tần Thập Tam nhìn thấy sự mỹ mạo của Đan Phi, lại nghe nói nàng không phải là đệ tử tông môn, lại thấy nàng dường như còn có quan hệ gì đó với Bảo Thụ tông.

Trong lúc nhất thời tâm tư của Tần Thập Tam bắt đầu lung lay.

Lúc trước hắn kiêng kỵ nhất là Đan Phi là thiên tài tông môn nhất phẩm. Cho nên lúc nói chuyện không dám đắc tội quá pahajn. Sợ là trăng khuyết khó tròn.

Giờ phút này hắn cảm thấy thực lực Đan Phi quả thực không tệ, nhưng hiển nhiên còn chưa tới tiêu chuẩn đệ tử thân truyền của tông môn nhất phẩm, cho nên ý nghĩ của hắn cũng bắt đầu khác nhiều đi.

Sự kiêng kỵ lúc đầu chậm rãi chuyển biến thành ý niệm tà ác trong đầu.

Năm đó Đan Phi rời khỏi Thiên Quế vương quốc tu vi bất quá chỉ là Linh cảnh mà thôi. Sau khi lưu lạc giang hồ, lại được Khổng Tước đại đế cứu, được Khổng Tước đại đế ban ân, tẩy tủy phạt mao, kích phát tiềm lực tu luyện trong cơ thể. Những năm này tiến bộ của nàng cũng rất lớn.

Tuy rằng không biến thái bằng Giang Trần. Nhưng mà Khổng Tước đại đế lại căn vào thể trạng của nàng làm tạo ra một bộ công pháp luyện thể, khiến cho tu vi của nàng cũng tới cấp độ Thánh Cảnh tứ trọng.

Lần trước bế tử quan, Đan Phi cũng được đột phá.

Chính là bởi vì thực lực tăng lên một mảng lớn, lần này Đan Phi trở lại cố thổ mới thuận lợi như vậy. Trên đường đi, một ít tán tu có ý đồ xấu với nàng đều bị nàng giáo huấn nhẹ nhõm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status