Độc tôn tam giới

Chương 2558: Thiên Vị phù chiếu (2)

Giang Trần gật gật đầu:

- Đồng thuật của người này quả thực không tầm thường. Ta yêu tài, không đành lòng giết hắn. Chỉ cần hắn thề về sau không phản bội nhân tộc. Không để cho dị tộc lợi dụng, ta sẽ thả cho hắn tự do tự tại.

Giang Trần diệt Thư Vạn Thanh và Hạ Hầu Kinh, tâm tình khó chịu cũng khôi phục lại bảy tám phần. Đối với loại người đi theo đám phản nghịch này, sát tâm cũng không còn nặng nữa.

- Thiếu chủ nhân từ. Ta sẽ lập tức đi thả hắn.

Tỉnh Trung đại đế cười nói.

- Được, đợi lát nữa ta đi cùng với ngươi. Mặc Triết đại đế kia đâu rồi?

- Mặc Triết Đại đế đầu nhập vào Phong Vân giáo, không có bất kỳ ghi chép nào về việc ác của hắn. Nói là hắn đầu nhập vào Phong Vân giáo còn không bằng hắn bị giáo chủ Phong Vân giáo đầu độc. Ài, hắn là người yêu quý thanh danh, lần này đả kích đối với hắn rất lớn. Nhưng mà ta tin tưởng, hắn có thể vượt qua. Người này nếu như tiến hành trấn án, có lẽ có thể để cho chúng ta sử dụng. bản tâm của hắn tương đối đơn thuần.

Tỉnh Trung đại đế đối với những người nổi danh năm đó, kể cả là Tử U đại đế hay là Mặc Triết đại đế đều không có bỏ đá xuống giếng, đủ để thấy được khí độ của hắn ra sao.

Vô Song đại đế cũng phụ họa:

- Mặc Triết đạo hữu quả thực tâm tư đơn thuần, hắn say mê võ đạo, tìm hiểu đạo tính mạng. Trên phương diện đối nhân xử thế quả thực chưa đủ, nhưng mà nhân phẩm hắn tuyệt đối không thành vấn đề.

- Nếu như vậy dẫn ta đi gặp hắn.

Giang Trần thắng ngay trận đầu, tiêu diệu Phong Vân giáo, hào hứng rất lớn.

Hiện tại tuy rằng dưới trướng hắn mãnh tướng như mây. Nhưng mà hắn vẫn cầu hiền như khát như cũ.

Mặc Triết đại đế một thân áo trắng, không nhiễm hạt bụi, giống như căn bản lẽ ra hắn không thuộc về thế giới thế tục này. Trong mắt hắn vừa đơn thuần lại có chút thâm thúy khó hiểu.

- Mặc Triết đạo hữu, Giang Trần thiếu chủ tới thăm ngươi.

Tỉnh Trung đại đế cười nói.

Mặc Triết đại đế dừng suy nghĩ, nói:

- Tướng bên thua, thiếu chủ bên thắng lại tới bái phỏng? Huy đạo hữu, Vô Song đạo hữu, ta biết rõ các người thay ta cầu tình trước mắt Giang Trần thiếu chủ. Chỉ là thân ta đã dính vết bẩn...

Giang Trần cười ha hả:

- Ta nghe nói Mặc Triết đại đế ở Phong Vân giáo không làm một chuyện ác nào. Cần gì phải tự trách như vậy? Lời nói khách khí ta cũng không nói nhiều. Ngươi còn nhớ năm đó không? Những lời hứa, tạo hóa hứa cho ngươi, hôm nay cuối cùng lại là công dã tràng. Nhất định ngươi rất thất lạc, thế nhưng mà những thứ hắn đồng ý với ngươi, ta cũng có thể đồng ý với ngươi. Nhưng mà ta khác với hắn, Giang Trần ta một khi nói tất sẽ làm. Điểm này Tỉnh Trung đại đế và Vô Song đại đế có thể chứng minh rõ.

Tỉnh Trung đại đế nghe vậy cũng vui vẻ nói:

- Mặc Triết đạo hữu, Giang Trần thiếu chủ một khi nói là làm. Ta và Vô Song lão đệ hôm nay đã cảm ngộ được một tia Thiên địa pháp tắc. Sớm muộn gì cũng thành Thiên Vị. Ngươi đầu nhập vào Phong Vân giáo, cuối cùng còn không phải là vì tìm hiểu Thiên Vị, đột phá tính mạng sao? Ngươi cần gì phải hồ đồ, bỏ gần tìm xa như vậy?

Toàn thân Mặc Triết đại đế chấn động, ánh mắt tràn ngập vẻ không thể nào tin nổi, lắp bắp nói:

- Các ngươi... Các ngươi đã cảm ngộ được thiên địa pháp tắc sao?

Mặc Triết đại đế và Tỉnh Trung đại đế, Vô Song đại đế nổi danh cùng nhau, bài danh của hắn thậm chí còn cao hơn Vô Song đại đế.

Hiện tại nghe nói bọn họ đã cảm ngộ pháp tắc thiên địa, trong lòng thoáng cái có cảm giác thất lạc. Tuy rằng không nói là ghen ghét, thế nhưng trong lòng khó tránh khỏi có chút rung động.

- Mặc Triết đạo hữu, Giang Trần thiếu chủ là dạng người thế nào, có lẽ ngươi cũng đã nghe thấy, nhìn thấy. Hiện tại trên cương vực nhân loại này, về công về tư, cũng chỉ có Giang Trần thiếu chủ mới đáng để dựa vào, đáng giá để làm nơi nương tựa. Ngươi không có cách nào chỉ lo thân mình, cũng không có khả năng tiếp tục chọn sai, hoặc là khư khư giữ mình như vậy. Ngươi đã có thể đồng ý với Hạ Hầu Kinh kia, vì sao không chịu tán đồng Giang Trần thiếu chủ?

Ánh mắt của Mặc Triết đại đế triệt để dao động.

Chỉ là trong lòng hắn vẫn còn sự ngăn cách khó có thể phá bỏ được. Hắn cảm thấy mình đầu nhập vào Giang Trần khó tránh khỏi giống như là nay tần mai sở, tráo trở bất thường.

THế nhưng mà hiện tại xem ra, bên Lưu Ly vương thành này căn bản không thèm để ý tới những chuyện này, vô cùng có thành ý.

Vách ngăn trong lòng Mặc Triết đại đế bị thành ý của Giang Trần hòa tan, hắn than nhẹ một tiếng:

- Ta tới Phong Vân giáo tìm nơi nương tựa quả thực là hồ đồ. Lần này nếu như cự tuyệt Lưu Ly vương thành chỉ sợ lại là hồ đồ thêm một lần. Giang Trần thiếu chủ, nếu như người không chê Mặc Triết ta, từ nay về sau ta nguyện đầu nhập vào dưới trướng thiếu chủ, cam lòng là một tiểu tốt dưới trướng thiếu chủ cũng đủ rồi.

- Ha ha, đây là Mặc Triết đại đế mà lão phu biết a.

Tỉnh Trung đại đế cười ha hả, vỗ vai Mặc Triết đại đế:

- Mặc Triết lão đệ, ngươi, Vô Song lão đệ, còn có lão phu, ba chúng ta vốn là người đồng đạo, tại sao phải mỗi người đi một ngả cơ chứ?

Vô Song đại đế cũng gật đầu, đồng tình nói:

- Vậy chúng ta cùng ở một chỗ, đi theo Giang Trần thiếu chủ, cùng làm ra sự nghiệp kinh thiên động địa. Cương vực nhân loại tiệt để tan vỡ rồi. Người trong loạn thế như chúng ta nếu như chỉ lo thân mình thì quá uất ức. Sao không oanh oanh liệt liệt một lần, không cầu lưu danh sử xanh, cũng cầu cho trong lòng cảm thấy thống khoái, không phải vui vẻ hơn sao?

Ba bằng hữu cũ nhìn nhau, đều cười ha hả.

Tâm ma bị cởi bỏ, đều là người trong võ đạo, kế tiếp dễ làm hơn nhiều.

Giang Trần cũng không quấy rầy ba người bọn họ ôn chuyện. Đợi sau khi ba người ôn chuyện được một lúc lâu, Giang Trần mới nói với Tỉnh Trung đại đế:

- Huy lão ca, để cho Mạch lão ca nói chuyện với vMặc Triết đại đế. Ta và lão ca đi ra đây một chuyến đi.

Tỉnh Trung đại đế ngầm hiểu.

Hai người sóng vai đi ra.

Lại nói, đãi ngộ của Tử U đại đế cũng không bằng Mặc Triết đại đế.

Thủ hạ Giang Trần đều có kỷ luật nghiêm khắc. Mặc Triết đại đế không có hành độ trợ trụ làm ngược, hơn nữa có Vô Song đại đế và Tỉnh Trung đại đế chăm sóc, Mặc Triết đại đế tuy rằng là tù binh, nhưng lại hưởng thụ đãi ngộ của khách nhân.

Mà Tử U đại đế bị dũng sĩ cự thạch nhất tộc bắt giữ, nếu không phải Giang Trần quát bảo ngừng lại, lúc đó có khả năng đã bị mất mạng.

Cho nên hiện tại Tử U đại đế đang hưởng thụ đãi ngộ của tù bình. Hơn nữa là tù binh trọng điểm phòng bị.

Hiện tại đội ngũ của Lưu Ly vương thành vẫn còn đang làm công tác dọn dẹp Phong Vân giáo, định điều chỉnh đội ngũ chừng hai ngày rồi mới trở lại Lưu Ly vương thành.

Cho nên Tử U đại đế kia bị giam giữ trong khu lao ngục của Phong Vân giáo.

- Thiếu chủ, ttđ.

Cường giả trông coi lao ngục này nhìn thấy Giang Trần đi tới, liền tiến lên phía trước thi lễ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status