Độc tôn tam giới

Chương 3091: Mộng Lam tông hàng

- Chân Vũ thánh địa thực sự có thể kéo dài thời gian hay sao?

- Nếu như không có viện binh từ bên ngoài, lần này Chân Vũ thánh địa có lẽ không có cơ hội. Nhưng mà hiện tại mười đại thánh địa rõ ràng đã đồng khí tương liên, có liên minh trước đó chúng ta không ngờ tới. Theo ta thấy, địch nhân lần này hơn phân nửa tới từ thánh địa khác.

Mộng Thiên Thu than nhẹ một tiếng, hắn biết rõ lời của tên phụ tá này chỉ sợ sẽ không sai. Đang muốn mở miệng, bỗng nhiên tay phất lên, ý bảo toàn bộ đề phòng.

- Gia gia.

Trong hư không truyền tới một tiếng kêu hốt hoảng, làm cho thân thể Mộng Thiên Thu đột nhiên chấn động, nghẹn ngào kêu lên:

- Thiên Hành.

Thanh âm của tôn tử ruột mình, tự nhiên Mộng Thiên Thu sẽ không nghe nhầm. Đây tuyệt đối là thanh âm của Mộng Thiên Hành, bất luận kẻ nào đều khó có khả năng làm giả.

Pháp nhãn Mộng Thiên Thu trợn lên, bắt đầu tìm tòi trong hư không.

Phía xa xa trong hư không xuất hiện từng đạo gợn sóng giống như sóng nước. Từng đạo gợn sóng bỗng nhiên giống như bong bóng cực lớn, vỡ tan.

Trong đó có hai đạo thân ảnh xuất hiện, một người trong đó rõ ràng là Mộng Thiên Hành.

- Thiên Hành, con...

Thanh âm của Mộng Thiên Thu nói tới đó là dừng, nhìn thấy sau lưng Mộng Thiên Hành có một người trẻ tuổi đang đứng đó, khóe miệng như cười như không.

Mà Mộng Thiên Hành rõ ràng đang nằm trong sự khống chế của người trẻ tuổi kia, hành động không có cách nào tự chủ được.

Mộng Thiên Hành dùng vẻ mặt đau khổ nhìn qua Mộng Thiên Thu, biểu lộ vô cùng bất đắc dĩ, lại có vài phần ủy khuất. Chuyện này khiến cho Mộng Thiên Thu nhìn vào trong mắt, càng cảm thấy lo lắng không thôi.

- Các hạ là người phương nào, bắt tôn nhi của ta, là có ý thế nào? Có gì có thể đàm luận cho tốt, trước tiên có thể thả Thiên Hành nhà ta được không?

Mộng Thiên Thu thấy tôn nhi, thanh âm bắt đầu không bình tĩnh được.

- Thiên THu lão tổ, chúng ta ở đây chờ ngươi đã lâu. Tin rằng chuyện Úy Trì gia ngươi cũng đã nghe nói rồi?

Mộng Thiên Thu giật mình, hai mắt bỗng nhiên co rút lại:

- Úy Trì lão tổ quả nhiên là chết trong tay ngươi sao?

- Ha ha, nói như vậy quả nhiên ngươi biết rõ. Không biết Thiên Thu lão tổ tin hay không, nếu như ta quyết tâm đối phó với ngươi, cho dù ngươi mang theo chủ lực của Mộng Lam tông, ta cũng có bảy thành nắm chắc cho ngươi kết cục giống như Úy Trì lão tổ.

Sắc mặt Mộng Thiên Thu trầm xuống, trừng mắt nhìn người trẻ tuổi kia, trong lòng lạnh lùng nói:

- Đem đồng bọn các ngươi kêu ra, dùng một mình ngươi, có lẽ không dám ở trước mặt lão phu tự biên tự diễn như vậy.

Giang Trần cười ha hả:

- Vẫn không nên đi ra thì tốt hơn, một khi đi ra, là chém giết lẫn nhau. Tin rằng Thiên THu lão tổ lúc này cũng không muốn chém giết sinh tử với ta đó chứ?

Mộng Thiên Thu đương nhiên không muốn, tôn tử nhà mình vẫn nằm trong tay đối phương. Hiện tại chém giết sinh tử, đối phương nhất định sẽ cầm tôn nhi hắn tế cờ a.

Loại chuyện có hại rõ ràng mồn một như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không làm.

Mộng Thiên Thu hít sâu một hơi, hỏi:

- Các hạ rốt cuộc là thần thánh phương nào? Thiên Hành rơi vào trong tay ngươi, ngươi không giết nó, lại ở chỗ này chờ lão phu, chắc hắn cũng không chỉ đơn giản là muốn chặn giết lão phu. Đã tới thì xin mời nói rõ ý đồ đi.

Giang Trần thấy Mộng Thiên Thu này tuy rằng tôn tử rơi vào trong tay mình, nhưng ngữ khí cuối cùng vẫn còn coi như không kiêu ngạo không siểm nịnh. Diểm này quả thực khiến cho Giang Trần hơi có chút bội phục.

Cái khác không nói, lão đầu Mộng Thiên Thu này lúc này còn có thể bảo trì bình thản được như vậy, cũng coi như khó có được.

- Thiên Thu lão tổ, người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, ta vô cùng thưởng thức. Về phần ý đồ tới, vẫn để người khác nói với ngươi đi.

Giang Trần cười cười, vẫy tay với hư không một cái.

Sau lưng Giang Trần, bay ra một đạo thân ảnh, đương nhiên là Ngưng Yên thánh chủ kia.

Nhìn thấy Ngưng Yên thánh chủ, khuôn mặt Mộng Thiên Thu hơi đổi.

- Thiên Thu lão tổ, không thể tưởng tượng được ta và ngươi lại gặp mặt ở dưới loại trường hợp này, quả nhiên là nực cười a.

Ngưng Yên thánh chủ nhàn nhạt nói.

Mộng Thiên Thu cười khổ một tiếng:

- Quả nhiên là Ngưng Yên thánh chủ, nói như vậy đám người Kim Chung lão tổ quả nhiên mất mạng trong tay các ngươi sao?

- Có thể nói như vậy.

Ngưng Yên thánh chủ gật đầu.

- Như vậy hôm nay Ngưng Yên thánh chủ muốn đối phó với Mộng Thiên Thu ta giống như Kim Chung lão tổ và Úy Trì lão tổ hay sao?

- Cái đó phải xem lựa chọn của Thiên Thu lão tổ nhà ngươi.

Ngưng Yên thánh chủ từ chối cho ý kiến.

- Ha ha, lựa chọn sao?

Ngữ khí của Mộng Thiên Thu có chút đắng chát:

- Chẳng lẽ Ngưng Yên thánh chủ còn không nhìn ra lựa chọn của Mộng Thiên Thu ta hay sao?

- Thiên Thu lão tổ, Mộng Lam tông các ngươi rời khỏi liên quân là lựa chọn sáng suốt. Nhưng mà chỉ như thế vẫn còn chưa đủ.

- Vậy còn phải như thế nào nữa?

Mộng Thiên Thu hỏi.

- Lập tức thông cáo cho cả Chân Vũ thần quốc, tuyên bố rời khỏi, một lần nữa đầu nhập vào Chân Vũ thánh địa, tuyên bố thảo phạt phản quân, hiệu triệu các thế lực trung lập trong Chân Vũ thần quốc gia nhập trận doanh thảo phạt liên quân.

Đây mới là thái độ xứng đáng.

Yêu cầu này cũng không hoàn toàn quá phận.

Mộng Thiên Thu suy nghĩ một lát, trầm ngâm. Nhưng mà hắn lập tức có lựa chọn:

- Ngưng Yên thánh chủ, Mộng Lam tông chúng ta đã rời khỏi liên quân, tự nhiên sẽ lựa chọn thần phục Chân Vũ thánh địa. Chỉ là lão phu cũng có một yêu cầu.

Đây đương nhiên là quá trình cò kè mặc cả.

Ngưng Yên thánh chủ ngược lại không cảm thấy bất ngờ:

- Ngươi nói xem, chỉ cần hợp lý, bổn tọa cũng có thể cân nhắc.

- Chỉ có một chút, không được tính sổ, ngày sau không được tìm bất luận lý do nào làm khó dễ Mộng Lam tông chúng ta.

Yêu cầu này quả thực không tính là quá phận.

Ngưng Yên thánh chủ nhíu mày:

- Chỉ có vậy thôi sao?

- Đúng, chỉ có vậy mà thôi.

Mộng Thiên Thu cũng rất dứt khoát, về phần buông tha Mộng Thiên Hành, căn bản không đáng gia nhập vào trong điều kiện. Bởi vì hắn rất rõ ràng, nếu như hắn quả thực đàm phán thành công, đối phương bỏ qua Mộng Thiên Hành là điều dĩ nhiên. Không có bất kỳ lý do nào lấy Mộng Thiên Hành uy hiếp hắn thêm nữa.

Về phần bảo khố bị cướp đi, Mộng Thiên Thu cũng rất rõ ràng, đoán chừng căn bản không phải là do Ngưng Yên thánh chủ làm việc, hắn đưa ra yêu cầu này, Ngưng Yên thánh chủ chưa hẳn đã có quyền đáp ứng.

Cho nên hắn cũng dứt khoát không đề cập tới.

Mộng Thiên Thu này thức thời như vậy khiến cho Giang Trần có chút ngoài ý muốn, hắn mỉm cười nhưng không có lên tiếng. Quá trình đàm phán hắn không tham dự, là chuyện nội bộ của Chân Vũ thần quốc.

Hắn chỉ phụ trách ra tay, vạn nhất đàm luận không thành, muốn động thủ, Giang Trần tuyệt đối sẽ không hàm hồ.

Ngưng Yên thánh chủ không chần chờ:

- Nếu như chỉ là những điều kiện này, bổn tọa có thể dùng tính mạng ra đảm bảo, dùng thiên địa thheej ước làm chứng, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ hình thức nào tính sổ. Đương nhiên Mộng Lam tông các ngươi cũng không thể tiếp tục có lần phạm thượng nào nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status