Độc tôn tam giới

Chương 3147: Chưa thấy quan tài không rơi lệ

- Bệ hạ, không quản bọn hắn muốn làm cái gì. Hai mươi người có thể làm gì? Dù đều là Thiên Vị Cao giai, muốn đối kháng toàn bộ Tam Tài đảo vực, đó là nói chuyện hoang đường viển vông. Chúng ta mượn nhờ ưu thế thiên thời địa lợi, dù hai mươi Thiên Vị Cao giai, cũng để bọn hắn có đi không về. Nói sau chúng ta còn có giúp đỡ.

Tất cả mọi người gật đầu, cho dù là Triệu Tư Đồ, cũng thấy rất kỳ quặc. Nếu quả thật Hồi Xuân đảo vực muốn báo thù, vậy hẳn là đại quân tiếp cận mới đúng.

Sao chỉ phái mười mấy người, dù mười mấy người kia rất lợi hại, lại có thể gây sóng gió gì?

Huống chi, lần này Tam Tài đảo vực tụ tập rất nhiều vây cánh, quanh thân rất nhiều thế lực, đều cột vào trên chiến xa của Tam Tài đảo vực.

Nếu quả thật khai chiến với Hồi Xuân đảo vực, những thế lực quanh thân kia, tuyệt đối không có khả năng khoanh tay đứng nhìn.

Dù sao, cái này không phù hợp ích lợi của bọn hắn.

- Bệ hạ, có lẽ, Hoắc Thân Vương kia là tới đàm phán a?

Có người nói cái nhìn của mình.

- Không có khả năng! Nếu như là đàm phán, sẽ không có chuyện không thông báo trước một tiếng, liền trực tiếp dẫn người xông cửa?

- Thế nhưng mà, nếu như không phải đàm phán, chẳng lẽ hắn còn có thể đến chém giết? Hai mươi người, có thể chém giết tới trình độ nào?

- Có thể là đại quân của Hồi Xuân đảo vực đã tập kết, hai mươi người kia, là bộ đội tiên phong, ở phía trước mở đường hay không?

Mặc dù là đội ngũ tiên phong, hai mươi người có thể mở cái gì?

Nhất là Hoàng thành của Tam Tài đảo vực, dựa vào địa thế, lại có trận pháp thủ hộ. Hơn nữa Tam Tài đảo vực cũng có một đám cường giả tọa trấn.

Dưới loại tình huống này, cưỡng ép đến công, đây tuyệt đối là lựa chọn không có lý trí.

Hồi Xuân đảo vực trải qua Đa Văn Thần Quốc huyên náo, nguyên khí đại thương, số lượng cao thủ đỉnh cấp vốn ít đi một đám.

Hiện tại, Hồi Xuân đảo vực tuyệt đối không có như nội tình phát động công kích.

- Bệ hạ, Hoắc Thân Vương mang theo một nhóm người, đã tới ngoài hoàng thành, đang chỉ mặt gọi tên, muốn bệ hạ đi ra ngoài gặp hắn!

Nhóm canh gác thứ hai, lại đưa tới tin tức mới nhất.

Tin tức này, lập tức bỏ đi nghi hoặc của tất cả mọi người, cũng kết thúc hiện trường thảo luận.

Hiện tại, cho dù là đồ ngốc, cũng nhìn ra được, Hoắc Thân Vương kia căn bản không thể nào là đến đàm phán. Nếu như là đến đàm phán, đã sớm đưa bái thiếp, dùng nghi thức ngoại giao đến giải quyết rồi.

Thế nhưng mà, Hoắc Thân Vương lại chỉ mặt gọi tên muốn Hoàng đế bệ hạ đi ra ngoài gặp hắn.

Cái này rõ ràng là tới gây chuyện. Trong lúc nhất thời, biểu lộ của tất cả mọi người, đều trở nên cực kỳ phức tạp.

Có chút tánh khí táo bạo, nhao nhao kêu lên:

- Bệ hạ, Hoắc Thân Vương này đã chủ động tới chịu chết, chúng ta liền để cho hắn có tới không về a.

- Đúng, ở trước cửa nhà của chúng ta, hắn còn dám hung hăng càn quấy, giết hắn chẳng phải vừa vặn sao? Bớt chúng ta phí nhiều công phu đuổi theo giết hắn!

- Bệ hạ, hạ mệnh lệnh tác chiến a! Chúng ta nguyện làm tiên phong, gặp lại cường giả của Hồi Xuân đảo vực.

Nhìn ra được, những thứ này đối với Hồi Xuân đảo vực, là thủy chung chưa từ bỏ ý định.

Ngược lại là Triệu Tư Đồ kia, vội nói:

- Bệ hạ, việc này quá kỳ quặc. Theo như lẽ thường, Hoắc Thân Vương kia không có bất kỳ lý do gì chỉ mang mười mấy người, còn dám chỉ mặt gọi tên muốn bệ hạ đi gặp hắn. Hắn chỉ là một thân vương, cùng Cửu Ngũ Chí Tôn như bệ hạ, còn kém rất xa. Hắn dám chỉ mặt gọi tên, kia chính là cố ý gây sự. Mong bệ hạ nghĩ lại mà làm sau.

Phái hiếu chiến, tự nhiên đều hi vọng chiến để giải quyết vấn đề. Dù sao, người ta đã chủ động đưa tới cửa, vì sao không thể nhất cổ tác khí, tiêu diệt đối phương.

Nhưng mà, Triệu Tư Đồ cũng có đạo lý. Hoắc Thân Vương giảo hoạt như thế, hắn có lý do gì ngàn dặm xa xôi tới Hoàng thành của Tam Tài đảo vực tìm cái chết?

Đó căn bản không phù hợp lẽ thường.

Cho nên, Triệu Tư Đồ nói cũng có ý nghĩa tham khảo nhất định.

Hoàng đế bệ hạ trầm ngâm nói:

- Hiện tại suy đoán gì cũng không có ý nghĩa, mọi người chuẩn bị sẵn sàng. Trẫm đi gặp Hoắc Thân Vương trong truyền thuyết kia một chút. Xem bọn hắn hòa hay chiến. Nếu như là chiến, tất cả mọi người phải làm tốt chuẩn bị tác chiến. Nếu như là hòa, phải lấy được một nửa lợi ích của quần đảo kia. Đây là điểm mấu chốt của Tam Tài đảo vực chúng ta. Mọi người cảm thấy có dị nghị gì không?

Hoàng đế bệ hạ đã đánh nhịp rồi, những phái hiếu chiến kia, tự nhiên không có khả năng cường liệt phản đối. Nói sau, hiện tại bọn hắn cũng biết, Tam Tài đảo vực đã không có khí phách cùng nội tình như lúc trước rồi.

Triệu Tư Đồ cười khổ, môi giật giật, nhưng lại không có nói cái gì nữa.

Hắn biết rõ, nói cái gì nữa, chẳng những đắc tội với tất cả mọi người, càng có khả năng làm cho Hoàng đế bệ hạ không vui. Hắn thật ra là muốn nói, người ta đã tìm tới cửa, hiện tại còn muốn chia lợi ích? Tam Tài đảo vực hiện tại, thoáng cái chết mười hai Thiên Vị Cao giai, hoàng đế bệ hạ này, còn có lực lượng gì đi cùng người ta nói chia cắt lợi ích?

Bất quá, loại nước lạnh này, Triệu Tư Đồ là tuyệt đối không dám giội.

Hoàng đế bệ hạ thấy các hạ thần đều không mở miệng, liền nói:

- Tốt rồi, đều chuẩn bị một chút, ai cùng trẫm đi gặp Hoắc Thân Vương kia!

Tuy bọn người Cao Khuê bị diệt, nhưng những năm này, Tam Tài đảo vực cũng chiêu mộ được một đám cường giả, rất nhiều vốn là tán tu, cũng bởi vì Linh Thạch, nên bị Tam Tài đảo vực thu nạp đến.

Cho nên những năm này, Tam Tài đảo vực khuếch trương rất nhanh. Bọn hắn cũng muốn bắt lấy cơ hội Hồi Xuân đảo vực suy sụp, một lần hành động trở thành bá chủ.

Hoàng đế bệ hạ, vẫn còn có một đám tinh nhuệ.

Đều theo sát lấy Hoàng đế bệ hạ, đằng đằng sát khí, đi ra ngoài hoàng thành. Ngoài hoàng thành, có một đại trận hộ thành cường đại, lại có rất nhiều tinh nhuệ, bên Tam Tài đảo vực, hiển nhiên rất hùng hổ, cũng không có rối loạn trận tuyến. Dù sao, bọn hắn cảm thấy, Hoắc Thân Vương chỉ có hai mươi người, có thể làm ra cái gì?

- Cái nào là Hoắc Thân Vương? Bệ hạ giá lâm, còn không mau đi lên bái kiến?

Hoàng đế bệ hạ còn không có ra mặt, lập tức có cao thủ hoàng thất, thanh âm như chuông lớn quát hỏi.

Hoắc Thân Vương nghe thanh âm trong hư không cuồn cuộn mà đến, lại cười nhạt một tiếng:

- Bổn vương chính là thân vương của Hồi Xuân đảo vực, muốn bái kiến, cũng chỉ bái kiến Hoàng đế bệ hạ của Hồi Xuân đảo vực.

- Nghịch tặc lớn mật, đến địa bàn của Tam Tài đảo vực ta, sao dám vô lễ như thế? Quả nhiên là một đám dã nhân không có giáo hóa!

- Hoắc Thân Vương, ở trước mặt Hoàng đế bệ hạ của Tam Tài đảo vực, ngươi chỉ là thân vương, hẳn còn muốn tự cao tự đại sao?

Hoắc Thân Vương cười ha ha, thanh âm xoáy lên khí lưu, mang tất cả hư không.

- Ít cùng bổn vương nói những thứ vô dụng này. Bảo hoàng đế của các ngươi đi ra, có mấy lời, bổn vương muốn thông báo cho các ngươi một chút!

- Làm càn, nghịch tặc, lại dám vô lễ như thế.

- Hoắc Thân Vương, ngươi dám can đảm ở trước mặt bệ hạ, thô lỗ như thế.

Hoắc Thân Vương cười nhạt một tiếng:

- Tam Tài đảo vực, mấy ngàn năm nay, một mực đều ở dưới Hồi Xuân đảo vực ta. Những năm này, chẳng lẽ các ngươi còn không có làm tốt vị trí của mình sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status