Đồng nhân: Survival

Chương 114: Day 7: Công vụ trong căn cứ



….

Bàn về độ khó mà Bridget muốn nói thì cô ta muốn gia tăng thì cậu cũng không có sợ hãi mấy

Huống chi, là sức mạnh bản thân cho cậu khả năng bóp chết đám quái vật mạnh hơn cậu

Cụ thể như cậu cũng chỉ ám sát và trực diện hấp thu nhằm suy yếu nó

Chỉ sợ là cô ta bỗng dưng cho mấy tên khốn ngoài kia mỗi người 1 trái hạt nhân thôi

Mặc dù bị hạt nhân tạc thành bộ xương, cậu có thể tồn tại trong hình dáng của một Lich

Nhưng sức mạnh cũng không còn mạnh là bao và cần thời gian tái tạo

Và nếu trái hạt nhân thứ hai nổ thì kiểu gì, cậu cũng không trụ nổi đâu

"Sớm muộn cũng nên xuống tầng hầm một lần"

Ren mở ra giao diện [Recruitment Center] và bắt đầu tìm kiếm những anh hùng mà mình cần dùng

"Đây rồi....liền là Cortana!"

Rồi dùng phần lớn Credit của mình để đổi ra Cortana một trí tuệ nhân tạo của Halo Series

Tác dụng của cô là thay chính mình điều hành căn cứ

[Chào chỉ huy...hân hạnh được gặp ngài….em gọi là Cortana một trí tuệ nhân tạo ạ] Lập tức,Ren liền nghe âm thanh của Cortana thông qua bộ đàm, âm thanh cũng rất là dễ nghe

“Cortana….em có thể điều khiển những công trình này không?” Ren hỏi

[Có thể thưa chỉ huy,nhưng cần ngài cấp quyền vì chúng được bao phủ với những tường lửa rất đặc biệt làm em không thể nào phá vỡ được ạ!]

[Access Granted]

"Rồi đó Cortana"

[Ngài cần em làm gì ạ?]

“Nhân lúc ta vắng mặt thì giúp anh xây dựng mọi thứ một cách ngay ngắn và tối đa hóa lợi ích của từng công trình”

[Em hiểu rồi, giao việc này cho em] Cortana nhận mệnh lệnh, lập tức cô liền tự động điều hành căn cứ theo ý mà cậu muốn xây

Cho Ren đủ thời gian rảnh để mà có thể khảo sát căn cứ của mình

Thay vì chỉ cắm mặt vào xây dựng

Nên cậu liền trở về HQ, bắt đầu đi tới quán Bar mà chuẩn bị làm bữa sáng cho các cô gái

“Chỉ huy...bữa sáng tốt lành!” Vừa đi vào quán Bar,cậu liền nhìn thấy các cô gái đã từng đồng hành với cậu tập hợp đầy đủ trong quán Bar

“Bữa sáng tốt lành mấy em” Ren gật đầu mỉm cười nhìn bọn họ

“Có mang nguyên liệu nấu ăn vào chứ?”

“Có ạ, đều mang vào sẵn trong bếp!” Miya lập tức trả lời, gương mặt trông rất tươi tắn và vui vẻ

Mà các cô gái khác cũng vậy

Đều vui vẻ tươi tắn hẳn ra…..

Hiển nhiên,hầu như ai cũng trông mong vào món ăn mà cậu chuẩn bị làm hết

Ren cũng chậm rãi đi vào trong nhà bếp vừa nói:”Chờ một chút nhé!”

Vào trong phòng bếp xong xuôi

Nhìn một mớ dụng cụ nấu nướng được đặt gọn gàng cùng với vô số nguyên liệu nấu ăn đã được đặt sẵn trên bàn

Ren liền biết, cậu nên nấu cái gì là hợp lý nhất

Hiện tại cũng tầm khoảng 7 giờ sáng thôi...vốn là Ren đã thức trong khoảng 5 giờ

Cho nên, hiện tại cần món ăn xa xỉ giúp họ đầy năng lượng

Luôn luôn phải có trứng gà,bánh,xà lách,thịt, cơm và canh

Nên món thịt bò bít tết là món đầu tiên mà cậu chuẩn bị

Ren cầm lên một cái chảo, đổ dầu vào chảo vặn lửa nhỏ lên

Sau đó, cậu liền lấy miếng thịt bò lớn màu đỏ tươi sống, rồi dùng dao bếp cắt ra từng miếng từng miếng thịt bò nhỏ còn tương đối dày

Cắt ra miếng thịt bò lớn xong

Cậu liền tiếp tục lấy mật ong rót vào trong một cái hộp

Rồi đặt từng miếng thịt bò lên để ướp

Sau đó, liền hướng tới làm món trứng rán, cắt rau

Với ngọn lửa thấp

Chảo đã tốn một khoảng thời gian không nhỏ để nóng đều

Nên cậu bắt đầu rót một lượng lớn dung dịch trứng quậy đã được thêm gia vị vào chảo

Và chiên trứng với ngọn lửa thấp đến khi mặt dưới đã được cô động thành trứng rán

Còn mặt trên vẫn còn dung dịch trứng dạng lỏng

Ren nhanh chóng dùng muỗng đặt vào mép của trứng rồi đem một nửa mặt trứng lập úp vào mặt còn lại

Rồi đậy nắp

Đảm bảo trứng chín mà ở trong vẫn còn sền sệt rất béo

Cứ nấu liên tục món trứng

Đủ và chục phần bằng nhiều chảo

Cũng là lúc mà thịt bò đã được ướp xong

Trông chúng thật mềm

Ren không do dự chút nào đem chúng nướng lên một cách nhanh chóng

Để nó lan tỏa ra hương thơm đầy ắp sự cám dỗ của mình

…..

Sau một lúc, từ trong nhà bếp lan tỏa ra vô số mùi hương thơm của đồ ăn

Làm các cô gái mê mẩn ngửi một hồi:” Thơm quá!”

“Có một chỉ huy như vậy, đúng là rất may mắn!” Arch ngồi trên ghế sofa,nghiêm túc mà nhẹ nhàng nói ra

“Đúng vậy,tuy có vẻ hơi cẩn thận 1 chút nhưng rất săn sóc và chu đáo!” Star gật đầu đồng ý

“Cũng đừng bàn tán nữa,anh ta mang ra rồi kìa!” Các cô gái nhanh chóng phát hiện được

Ren đang mang ra dần từng món ăn ở trên một cái xe đẩy

Sau đó đặt từ dĩa lần lượt từng bàn của từng tiểu đội

“Chậm rãi thưởng thức nhé,các cô gái!” Ren nhẹ nhàng đặt món ăn xuống vừa nhẹ nhàng lên tiếng

Rồi quay trở lại nhà bếp tiếp tục mang món mới ra

Cũng là lúc mà 10 cô gái sĩ quan ở khu dân cư phía đông đã giải quyết xong công việc của mình mà đến đây để gặp cậu

Dẫn đầu chính là Linda

Cô khá là bối rối, cũng lịch sử lễ phép lên tiếng hỏi các cô gái xung quanh trong quán Bar:” Cho hỏi...ngài chỉ huy có ở đây không ạ?”

“Anh ấy ở bên trong nhà bếp!” JTF ngồi trên bàn,nhìn bọn họ trả lời

“Vâng chúng tôi sẽ đợi ở đây một chút vậy!” Linda gật đầu hiểu rõ

Cùng 9 người đồng đội của cô đứng ở đó chờ đợi,nhìn đến những cô gái khác đang ăn từng món ăn ngon lại thơm phức, bọn họ cũng thực thèm không thôi

Nhưng cũng không có động tác gì khác

Đến khi Ren lần nữa đẩy một xe đồ ăn mang ra

Cậu cũng chú ý tới 10 người vừa đến liền hỏi:” Có việc gì sao?”

“Chỉ huy,chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ mà ngài giao rồi ạ!” Linda trả lời

“Ừm...mọi người mệt mỏi rồi, vậy cùng ở lại dùng bữa đi!” Ren nhìn bọn họ vừa nói

“Thật sao thưa ngài?” Linda không thể tin tưởng hỏi

Đồ ăn này rất đắt và hiếm có, liền chịu chia sẻ cho người ngoài sao?

Nếu quả thật như vậy thì có lẽ bọn họ đang mơ chăng

Tận thế mà....

“Ừm...cùng dùng bữa đi,đều là người trong nhà!” Ren nghiêm túc nói một cậu, rồi đẩy chiếc xe lại một cái bàn trống gần nhóm Linda

Đặt xuống tầm 10 phần ăn thơm phức

“Hiện tại có vẻ không đủ nên tôi sẽ chuẩn bị thêm cho mọi người vậy!” Đặt hết những món ăn trên xe đẩy xong, cậu lần nữa đi vào trong

“Không...không cần đâu chỉ huy...như vậy là…”Jeanne vội vàng mà ngơ ngác nhìn bóng lưng Ren đi vào bên trong

Trong khi những cô gái khác đều kinh ngạc

Vì bọn họ thấy được trong giọng nói là tràn ngập quan tâm chứ không có lạnh lùng đầy uy nghiêm như hôm qua

“Rồi mọi người sẽ quen thôi!” Miya bỗng dưng lên tiếng,vừa gắp một miếng trứng vào trong miệng

“Ngài ấy đối xử với người của mình rất tốt!” Kim Jiyun mỉm cười vừa nói rồi uống một ngụm nước trái cây tận hưởng cuộc sống vui vẻ của mình

“Đến nổi, những thứ quý giá đều nguyện ý chia sẻ không chút nào do dự!” Nuốt xong một miếng thịt Miya lần nữa lên tiếng

“Ngài ấy còn tài giỏi nữa!” Nhóm nhạc Miss A cùng lúc lên tiếng

“....cái này…” Linda cùng đồng đội của cô nhìn xung quanh một cách ngơ ngác

Cô hoàn toàn không biết nên diễn tả cảm giác của mình như thế nào

Thấy may mắn bản thân gặp được một chỉ huy săn sóc

Vẫn là xem đối phương là một người độc tài đi

“Cậu ta có chút độc tài, nhưng đó là hoàn toàn hợp lý trong tình cảnh hiện tại, huống chi không làm vậy thì tựa như tên Trung Quốc hôm qua dần dần dụ dỗ mọi người tạo phản” Arch lành lạnh lên tiếng rồi lắc đầu 1 cái:" Đến lúc đó, chết đừng có hối hận"

Với kinh nghiệm sống của cô, cô đã nhìn ra nhóm Linda đang e ngại cái gì

Họ e ngại chính Ren sẽ lợi dụng ép hết giá trị và vứt bỏ như một con tốt thí

“Những loại người đó sẽ gây nguy hiểm cho toàn bộ chúng tôi….cho nên cậu ta không chút nào do dự trừ khử nó ngay lập tức dù có sử dụng những thủ đoạn độc ác đi nữa!” Nói xong Arch tiếp tục nhấp một ít rượu vang trong ly rồi thở nhẹ một cái:" Mà Chloe hôm qua cũng làm rất tốt đấy"

Lấy trình độ của cô, cô cũng có nghe ngóng tin tức

Và hoàn toàn đồng ý về cách giải quyết của Ren với tư cách bản thân là một tư lệnh của Global Risk, vì chính cô cũng sẽ làm như thế

Nếu nghe theo đám xung quanh thì khác gì mình tự đào hố chôn?

“Tôi hiểu rồi…” Linda liền chậm rãi bước tới cái bàn rồi ngồi lên một cái ghế

Chậm rãi mở nắp giữ nhiệt ra

Rồi hai mắt long lanh của mình chăm chú nhìn vào món ăn được trình bày một cách tinh tế ưu mỹ vừa có mùi hương hấp dẫn này

“Thịt bò bít tết?” Linda kinh ngạc thốt lên….(hàng đặt mua từ trò chơi)

“Một miếng như vầy giá trị của nó cũng tầm 5000 Credit một miếng...ngài ấy thật nguyện ý chia sẻ cho chúng ta!” Chloe nuốt một ngụm nước bọt rồi nhanh chóng cùng những người còn lại ngồi vào một bàn lớn

Tất cả đều đối với Ren bắt đầu đổi mới lý giải cậu

Thay ‘Độc tài’ thành ‘cực kỳ thông minh’ chu đáo,săn sóc lại ân cần

Đem trung thành của bọn họ tự động gia tăng và càng thêm tôn trọng cậu

Từ từ cậu cũng mang ra từng món từng món đầy đủ cho 35 người

Có rất nhiều, vì tất cả đều là có thể chiến đấu

Nên tiêu hao lương thực rất lớn nên cậu cũng chuẩn bị nhiều hơn sức ăn của người bình thường

“Ngon quá~! “ Miya vui vẻ híp mắt tận hưởng dư vị đang lan tỏa trong miệng của mình

“Đây là gà rán sao? Thật giòn rụm ưm!!!!” Jean"ne lấy một miếng gà rán ăn vào rồi vui sướng run người

Lần đầu trong đời cô sinh ra ở cái địa ngục này lại được ăn ngon như thế này đây

“Hương vị thật phong phú!” Grace điềm đạm ngạc nhiên, rồi gắp một miếng há cảo bỏ vào trong miệng

Sau khi chuẩn bị đủ phần ăn, cậu cũng nhẹ nhõm đi về phía bàn của Miya (các cô gái thân thiết nhất hiện tại) mà ngồi ăn

Liền thấy, phần ăn của cậu không ai động vào cả

“Chỉ huy….đến ăn chung với tụi em nào!” Kim Jiyun lên tiếng

“Anh biết rồi!” Ren ngồi xuống, gỡ mặt nạ bảo vệ của mình rồi cầm lên chén đũa mà bắt đầu dùng bữa

“Để em gắp cho anh!” Miya ngồi gần cậu nhất nên cô liền theo bản tâm của người yêu hoàn mỹ gắp một miếng cá hấp rồi đặt vào trong chén cậu

“Cám ơn em rồi Miya!” Ren nở một nụ cười

Làm cho các cô gái đang nhìn thấy cậu cũng kinh ngạc ngây người chăm chú nhìn

“Thật đẹp trai!”

….

Sau bữa ăn sáng,cậu cũng rảnh rỗi để mà đi ra ngoài để mà bắt đầu khảo sát

Để cho các cô gái tiếp tục thưởng thức từng món ăn

Còn việc dọn dẹp họ cũng sẽ làm sau khi ăn xong

[Explorer has reach Destination]

[Outpost Constructed]

[Chỉ huy...em cần tự động xây dựng toàn bộ chứ ạ?] Cortana lên tiếng

“Ở ngoài đó có gì?”

[Đa số là khu vực trống với những căn nhà lẻ tẻ]

[Cùng một ít bầy Infected yếu ớt]

[Cũng có một số cái mỏ tài nguyên có thể khai thác được] Cortana báo cáo chi tiết thông tin tình huống xung quanh 4 căn cứ phụ

Cụ thể cái gì đều báo cho Ren không chút che giấu

“Bắt đầu xây dựng Outpost đi, ưu tiên công trình huấn luyện binh lính và công trình phòng thủ”

"Chúng ta cần chiêu mộ binh lính từ những người bên ngoài và thu gom tài nguyên"

“Sau đó bắt đầu xây dựng bức tường lớn đủ bao bọc toàn bộ căn cứ lại"

[Nhận lệnh,bắt đầu tiến hành thưa ngài!] Cortana cung kính lên tiếng

Nhận được mệnh lệnh,cô liền biết bản thân mình nên làm gì cho vừa ý muốn của cậu

“Mọi việc giao cho em quản lý!” Ren gật đầu rồi liền từ từ bước đi tới khu dân cư phía đông nhằm khảo sát mớ dân chạy nạn có làm loạn hay không

Và đồng thời cậu đổi trang phục của mình thành một kiểu dáng của người bình thường

Trông hòa ái dễ gần

Mà không phải là một vị tư lệnh chỉ huy đáng sợ nào đó

Như vậy sẽ phù hợp khảo sát hơn

(Chú thích:Binh lính do Ren điều khiển,có con Chip sau đầu và nhận dạng được Ren dù cậu có hóa thành tro đi chăng nữa)

.........

Đến khu dân cư phía đông

Cậu liền nhẹ nhàng lén lút đứng tại những con hẻm này ngó nhìn xung quanh

Với vô số cư dân đang xếp thành những hàng dài để nhận lấy phần ăn của mình từ các quân Militant đang tập hợp thành một cái trại chỉ để phân phát đồ ăn

Có vô số binh lính Militant (dân binh) đang canh gác từ trên nóc nhà với lượng trang bị tận răng cho nên không ai dám làm ra những việc ngốc nghếch mà thành thật xếp hàng ngay ngắn, kể cả có là trẻ em hay phụ nữ đi chăng nữa

Họ được ưu tiên một chút là

Những phụ nữ mang thai và đang mang theo trẻ em thì được xếp thành một hàng riêng để có đồ ăn trước

Bao gồm đồ ăn ấm đi kèm với một ít áo quần đủ có thể giữ ấm cho bọn họ bình an trong căn cứ

Một nam Militant Carrier nhận một tô súp bằng nhựa có đầy đủ thịt và rau từ một Militant Carrier đầu bếp rồi cẩn thận bưng tô súp này từ từ bắt đầu đậy nắp rồi đặt vào một cái túi vải

Ngoài ra anh ta còn bỏ thêm một số đồ ăn đi kèm, dụng cụ,xà phòng, chai nước và áo quần vào trong cái túi đó

Cẩn thận cột lại rồi đưa nhẹ nhàng lịch sự nho nhã đưa cho người phụ nữ đang mang thai có trang phục rách rưới đó vừa nở một nụ cười ấm áp rồi nói:"Của cô đây"

“Cám...cám..ơn!” Cô gái đang mang thai ngỡ ngàng, hai tay run run tiếp nhận lấy tô súp

Nhưng vẻ run run làm nam Militant Carrier lo lắng rồi cậu nhìn sang một tên Militant đang canh gác gần đó nói:” Cậu giúp tôi đưa cô ấy trở về giùm!”

“Giao đó cho tôi!” Militant đang canh gác, cất khẩu súng trường lên lưng gật đầu, rồi nhẹ nhàng đi tới cô gái đang mang thai này từ tốn đỡ cô ấy:” Cẩn thận một chút, để tôi cầm giúp cô!”

“Vâng...vâng..tôi cám ơn!!” Cô gái mang thai này dường như đang hạnh phúc đến mức muốn khóc đi

Vì đãi ngộ như thế này thực sự đúng là trong mơ, liền đồ ăn cũng rất nhiều và thậm chí ấm và sạch nữa

Không phải ăn một mẫu bánh mì mốc bé tí tẹo như trước kia nữa

Thật là một thiên đường, đất kà còn chưa tính về nguồn nước ở nhà cũng được sử dụng miễn phí để uống và tắm rửa nữa

Cô run run đưa túi vải cho Militant trước mặt rồi được anh ta dẫn cô trở về khu vực được phân

“Người kế tiếp!” Đợi đến khi cô gái mang thai đó đi trở về, Militant Carrier liền lên tiếng

Để hàng người từng bước đi lên để nhận phần ăn của mình

“Binh lính của mình được việc phết!” Ren cười cười vuốt cằm

Rồi nhìn vào cuối hàng nơi có một nhóm người rất tự ý thức đang đứng ở đó

Họ tự nguyện nhường hàng cho những người cần trước

Và là một số nhân vật rất quen thuộc từ hôm trước

Liền là những nhóm người sống sót từ Call of duty, Resident Evil và Highschool of the dead đang rất tự giác nhường hàng cho những người khổ sở hơn

Lặng lẽ nhìn đối phương khá tự giác, và đương nhiên cậu cũng sẽ đem đối phương nắm một chút quyền lực điều hành căn cứ

Rốt cuộc có vài thằng bắt đầu không nhịn được phá rối

Một vài tên thanh niên cao to lực lưỡng có diện mạo thô kệch xấu xí đang đứng gần đó nhìn thấy một số người đi qua

Đợi tới một cô gái đang vui vẻ cầm theo một túi vải đến một góc khuất tầm nhìn liền nhanh chóng bao vây cô lại:”Nè...cô em...liệu bọn anh có thể được chia phần chứ?”

Bọn chúng gồm 8 tên đại hán có dung mạo xấu xí, thô kệch và tham lam

Leon Kennedy và Claire vô tình nhìn thấy được điều này

Liền nhíu mày lại lên tiếng:" Price....liệu anh có thể"

"Được...dù sao tôi cũng muốn đem đám này dọn dẹp!"

Rồi nhanh chân đi tới góc khuất bên kia để cản lại

“Này các ngươi đang làm cái gì?” Leon quát mắng

Rồi đi lên ngăn trước mặt cô gái đang giữ túi vải

“Làm cái gì? Biết còn hỏi hả thằng nhóc?”

“Khôn hồn thì làm như không thấy và cút đi bằng không tao sẽ giết mày!”

“Chết một vài người có lẽ lũ lính gác sẽ không thấy đâu!” Thì tên to con này nhíu mày lại,hăm dọa

“Ngươi thử xem! Còn lão già khọm này cũng không cho phép bọn mày làm thế đâu ” Price cùng tiểu đội của mình cũng nhanh chóng xuất hiện với nụ cười lạnh lùng

“Tao chỉ cần hô lên lính gác thì các ngươi chết chắc!” Leon cười,hiển nhiên không sợ

“Bịt mõm bọn chúng lại nhanh lên!” Tên to con quát

Làm mấy thằng đệ của hắn nhanh chóng bước tới để tẩn cho Leon bọn họ một trận

Nhưng bị Leon nhanh chóng tránh né và đánh 1 đấm vào ngực đẩy lùi đối phương

Thêm vào tiểu đội của Price lại là những người lính mạnh mẽ cũng có thể tùy ý áp chế được bọn chúng

“Thằng khốn!!”

Trong khi bọn họ đang đánh nhau thì Ren đã lẳng lặng điều binh lính của mình bao vây bọn chúng

“Mày chết đi!!” Một thằng to con cầm một cây gậy đánh về phía Leon

Nhưng vừa giơ lên cây gậy thì một tiếng súng vang lên

Khoan thủng đầu của tên to con này

Làm hắn phải ngã xuống, đám đồng đội của hắn cũng vì thế mà sợ hãi ngồi bệch xuống đất

“Lính...lính canh!”

“Giết hết mấy thằng to con phá luật!” Ren lạnh lùng lên tiếng

“Rõ!” Đám Militant gật đầu giơ súng của mình lên chĩa vào bọn chúng

“Không không….là Ridney xúi giục chúng tôi…”

“Đừng giết tôi….”

"Chúng tôi biết lỗi rồi"

Mặc kệ bọn chúng ra vẻ có bao nhiêu đáng thương, nhưng chúng không bao giờ đặt mình vào thân phận người bị cướp cả

Không cho chúng lại đánh đập

Đến khi chúng là nạn nhân thì cầu xin tha thứ

Nhưng có những thứ không thể tha thứ được

Các binh lính đều không mảy may quan tâm mà cứ thực thi mệnh lệnh

Không chút do dự bắn từng viên vào đầu!

Đem bọn chúng giết ngay tại chỗ!

"Đã giải quyết....hi vọng vẫn còn nhiều người nên học khôn trước khi làm điều gì đó ngu ngốc nhỉ?"

Ren nghiêng đầu mỉm cười

Cậu ghét nhất đám ỷ vào bản thân to khỏe mà đi phá hết luật lệ mà mình đưa ra

Cho nên chết thì chết, chả có đáng thương cái quái gì cả

Không theo luật thì khử đi cho rồi

Cậu không giữ sâu mọt hại người hại mình

"Mọi người làm tốt lắm"

"Nhưng ngài cũng không cần phải giết bọn họ chứ " Leon nhìn 8 tên đại hán đã bị giết chết liền thay cho bọn họ tiếc nuối

Dẫu sao cũng là con người với nhau

"Leon....ở thế giới này....nhân từ đồng nghĩa với cái chết"

"Nếu như ta tha thứ bọn chúng, chúng sẽ lại nghĩ rằng bọn chúng ngon cơm và ta không dám làm gì bọn chúng "

"Tiếp tục tái phạt"

"Và nếu như ta trục xuất, chắc rằng chúng lại trở thành một đám Infected đến lúc đó lại sống không bằng chết mà thôi"

"Đây là luật của tôi,mà tôi cũng không phải cái gì nhân từ"

"Chúng không xứng đáng để nhận được sự tha thứ"

"Nhưng lúc nãy bọn họ có nói mình bị ép mà"

"hahah...nhóc...bị ép? Chúng có thể báo lính gác mà?"

"Thế tại sao chúng không báo?"

"Mà cứ thuận theo bọn chúng tạo thành 1 nhóm băng đảng đi cướp của người ta?" Price lên tiếng giúp Ren nói chuyện

"Chẳng lẽ, cứ cướp đi mạng người cứ như vậy là đúng?" Leon lắc đầu một cái

"Vậy chẳng lẽ để chúng sống và tiếp tục hại người cũng là đúng sao nhóc?Để chúng sống càng lâu, chúng ta lại phải tốn đồ ăn cho những người cho chúng...mà chúng lại đi hại người là điều không thể tha thứ được" Price nhìn Leon rồi thở dài

Leon tốt thì tốt, nhưng quá lương thiện lại không phải chuyện tốt

Cuối cùng Leon đắn đo suy nghĩ một hồi rồi mới chịu gật đầu:" tôi hiểu rồi"

"Hiểu được là tốt rồi..."

"Hãy nhớ...đừng nhân từ với kẻ thù...chúng đã xác định lập trường...thì cứ giết, hiểu chứ?" Ren nhìn Leon và Claire nói

"Em hiểu rồi thưa ngài" Claire nặng nề gật đầu, huống chi cô cũng không tình nguyện mấy việc giết người không nương tay này

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status