Dụ dỗ đại luật sư

Chương 559: Không còn là Hoắc Anh Tuấn trước kia



Chương 559: Không còn là Hoắc Anh Tuấn trước kia

Hoắc Anh Tuấn đã không phải là đã từng là Hoắc Anh Tuấn trước kia, anh nắm giữ nhà họ Hoắc, nếu như khẳng khăng làm theo ý mình, cũng không cần nghe hai vị lão nhân nhà này nửa lời.

Bà cụ Hoắc mặt đầy lúng túng: “Hai các người người rốt cuộc đã xảy ra truyện gì, trước kia chúng ta cũng nhận ra được các người đang cãi nhau chiến tranh lạnh, còn tưởng rằng tuổi trẻ ồn ào, ồn ào xong thì sẽ tốt.”

Khương Tuyết Nhu trong lòng ngực một mảnh lạnh như băng.

Cô cũng không biết, chẳng lẽ cũng bởi vì gần đây không nói với anh một lời, anh liền chán ghét mình lại muốn cùng Nhạc Hạ Thu ở cùng một chỗ?

Cô thật không nghĩ tới Hoắc Anh Tuấn sẽ vô tình như vậy.

“Yên tâm, chúng ta sẽ đi nói Hoắc Anh Tuấn, con trước tiên cứ dưỡng thai thật tốt” Ông cụ Hoắc hiếm thấy giọng ôn tồn an ủi.

Khương Tuyết Nhu nhắm mắt lại không nói một lời. Đến khi phòng trong lần nữa khôi phục an tĩnh, dì Tần bưng một chén canh đút cho cô: “Thiếu phu nhân, cô phải uống chút, cô không đói bụng, nhưng tiểu bảo bối trong bụng cũng muốn ăn.”

“Dì Tần, con không thể để cho Nhạc Hạ Thu trở thành mẹ ghẻ của bọn họ, con không yên tâm.” Khương Tuyết Nhu lẩm bẩm nói.

“Thiếu phu nhân, cô đừng khóc, thật ra thì tôi cảm thấy trong lòng Cậu cả vẫn là có cô, liền xế chiều hôm nay, trước khi Nhạc Hạ Thu tới, Cậu cả còn khắp nơi tìm cô, miệng cậu ấy nói một đường lòng nghĩ một nẻo, nhưng tôi xem ra cậu ấy vẫn muốn cùng cô sống tốt, hơn nữa gần đây cậu ấy buổi tối đều ở nhà, tối hôm qua vẫn còn đứng ở trước cửa phòng cô.”

Dì Tần suy nghĩ nói: “Có phải gần đây cô để cậu ấy đầu hiu quả lâu hay không, cậu ấy cố ý kích thích cô “

“Anh ấy không biết dùng phương thức ác như vậy để kích thích tôi, trừ phi lòng thật đã thay đổi.” Khương Tuyết Nhu lắc đầu cười khổ: “Không, không phải đổi, anh ấy là vẫn luôn yêu Nhạc Hạ Thu “Không phải như vậy, Cậu cả là thật yêu cô.” Dì Tần cũng thật là có miệng cũng không giải thích rõ ràng: “Cậu cả làm sao đột nhiên lại biến thành như vậy, quá kỳ quái”

Khương Tuyết Nhu ngẩn ra: “Dì Tần, dì chắc chắn trước khi Nhạc Hạ Thu tới Hoắc Anh Tuấn vẫn còn tìm tôi không?”

“Đúng vậy, còn nói rõ ràng là cô đề nghị để cho bác sĩ Nhạc tới biệt thự chữa bệnh, kết quả cô lại không thấy đâu, thật ra thì chính là trách cô không chăm sóc cậu ấy.

Khương Tuyết Nhu kinh ngạc.

Hoắc Anh Tuấn quả thật tuyệt tình quá đột ngột.

Cô nhớ tới lần trước sau khi Nhạc Hạ Thu gặp mặt Sầm Gia Hân, không bao lâu Sầm Gia Hân liền chết.

Lần này không phải cũng là Nhạc Hạ Thu động tay chân gì chứ.

Cô nhíu chặc chân mày.

Thật ra thì trong lòng cũng có một chút không xác định. Cô nằm trên giường một buổi tối, cơ hồ cả đêm không ngủ.

Hôm sau, thân thể hơi chuyển biến tốt, liền đứng dậy hỏi thăm động tĩnh của Hoắc Anh Tuấn, biết được anh một đêm không về, lòng cô cũng lạnh.

Ngày hôm qua anh cùng Nhạc Hạ Thu cùng rời đi chung, bọn họ là cả đêm ở một chỗ sao, có phải chuyện gì đã xảy ra hay không?

Một cổ chán ghét dâng lên. Cô ói đến long trời lỡ đất.

“Thiếu phu nhân, cô uống nước.” Dì Tần sốt ruột vỗ lưng cô.

“Không có sao, chuẩn bị xe, tôi phải đến công ty của anh ấy.” Khương Tuyết Nhu uể oải nói.

Dì Tần lo âu không dứt: “Cái bộ dạng này của cô “Tôi muốn làm rõ ràng một số chuyện” Cô cố chấp mở miệng.

“Liền sắp xếp xe đi.” Kiều Vỹ cũng không nhịn được nói: “Không thể để cho Cậu cả ở trong cái tình trạng này.” Dì Tần thở dài, sắp xếp xe đưa cô đi đến tập đoàn Hoắc thị.

Lúc đến đó, nhân viên lễ tân lập tức nhận ra cô, đáy mắt thoáng qua một tia đồng tình: “Thiếu phu nhân, tổng giám đốc anh ấy… Anh ấy bây giờ có chuyện “

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 14 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status