Đừng cản tôi theo đuổi Mạc Cảnh Thâm

Chương 42

Chương 42: Muốn Được Ôm Vào Lòng

“Trước kia có một người dám hung hăng càn quấy với boss, sau đó đã bị ném xuống dưới biển cho cá ăn rồi” Hàn Triết đứng trước mặt Điền Quế Phân, tốt bụng nhắc nhở.

“Tôi tôi tôi... Các người có tiên thì ghê gớm lắm sao? Có tiên thì có thể tự tung tự tác à?”

Điền Quế Phân bị dọa tới run rấy, năm chặt lấy tay Mộ Thiển, “Thiển Thiển à, đây là xã hội pháp trị, tên này công khai uy hiếp tôi, cô thân là luật sư cô nhất định không được dễ dàng buông tha cho anh ta như vậy được.”

Đối diện với sự trở mặt đột ngột của bà ta, Mộ Thiển cảm thấy trào phúng vô cùng.

Cô hất tay bà ta ra, “ Xin lỗi. Tôi chẳng qua cũng chỉ là loài con rơi không có quan hệ với mẹ, trèo cao không nổi lại càng không thể giúp nổi mẹ.

Đột nhiên lúc đó, Mộ Thiển ánh mắt ý vị thâm trường nhìn Mặc Cảnh Thâm, có chút cảm thấy dường như Mặc Cảnh Thâm đang giúp cô vậy.

Nhưng mọi thứ đều giống như ảo ảnh không chân thực như vậy. Huống hồ, một tên khốn nạn như thế, làm sao có thể giúp cô chứ?

Giây tiếp theo, hai vệ sĩ bước tới, túm lấy Điên Quế Phân như túm gà con trực tiếp lôi ra ngoài rồi đóng cửa lại.

Trong khoảnh khắc đó, trong phòng bệnh chỉ còn lại 3 người Mặc Cảnh Thâm, Mộ Thiển và Mộ Ngạn Minh, không khí lúc đó dường như có chút vi diệu.

“Việc anh tôi bị thương không liên quan gì tới anh, tự tôi sẽ đi điều tra. Kết quả điều tra của anh tôi không cân”

Đặc biệt mang tư liệu qua đưa cho Mộ Ngạn Minh, ai biết trong đó có nội dung uy hiếp bí mật nào không chứ.

Cho dù là không có, năng lực Mặc Cảnh Thâm siêu phàm, làm giả bằng chứng dễ như trở bàn tay.

Mặc Cảnh Thâm quay sang nhìn Mộ Thiển ý cười nhàn nhạt trên môi, “Sao vậy, cứ thích bám chặt lấy tôi không buông vậy sao?”

Nhìn thấy bộ dạng giơ nanh múa vuốt của Mộ Thiển, không hiếu sao lại kích thích bản năng chiến đấu sâu thẳm trong tim Mặc Cảnh Thâm, háo hức muốn thử một lần chinh phục người phụ nữ nhỏ bé này, ngắm nhìn sự dịu dàng cung phụng hầu hạ dưới gối của cô.

“Tôi chỉ là không muốn nhìn bộ dạng có tiền rôi tự tung tự tác của anh mà thôi.” Cô gay gắt phản biện lại.

Nói xong nhìn cũng không thèm nhìn anh một cái, quay ra nói với Mộ Ngạn Minh: “ Anh, anh chăm sóc bản thân thật tốt, em đi trước đây. Săp tới...

Sau đó, mím mím môi nói: “Sãp tới sẽ không qua thăm anh nữa”

“Thiển Thiển, mẹ anh chính là có đức hạnh như vậy đó. Anh thay mặt bà ấy xin lỗi em. Nhưng mẹ anh là mẹ anh, anh là anh. Anh hi vọng em sẽ không vì điều này mà xa cách với anh”

Từ trước đến nay, anh luôn rất thích người em gái này, thêm nữa Mộ Thiển đã từng vì muốn trị bệnh cho anh mà hi sinh nhiêu như vậy, Mộ Ngạn Minh cảm thầy anh nên bảo vệ người em gái này, bù đắp cho cô thật tốt.

“Anh, em cũng không ngu ngốc đến mức đem anh và bà ấy là một đâu.” Mộ Thiển cau mày, “Em đi trước đây.”

Mặc Cảnh Thâm nhìn chăm chú vào hai người bọn họ đánh giá một hồi, đáy mắt lóe lên ánh sáng.

Sau khi ra khỏi bệnh viện, Mộ Thiển thở phào một hơi, đứng bên vệ đường chờ xe buýt.

Hôm nay bởi vì sự xuất hiện của Điền Quế Phân đã phá hoại tâm trạng của cô, cảm thấy tôi tệ vô cùng.

Đúng vào giờ cao điểm tan làm buổi chiều, Mộ Thiển đợi một lúc lâu cũng không có chiếc xe buýt nào.

Bíp bíp bíp —

Ngay lúc này, một chiếc xe hơi sang trọng dừng lại trước mặt cô, cửa sổ hạ xuống, lộ ra

dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com

dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status