Dược thần

Chương 107: Quyết định của Kiệt Sâm


Lúc trước Cụ Phong Xỉ hổ phóng ra cơn lốc, đám người mạo hiểm sợ tới ngây người, thấy Ba Đốn dĩ nhiên dùng thân thể chặn lại cơn lốc càng thêm khiếp hãi, sau lại thấy đám hộ vệ đằng sau anh dũng quên mình cản phong nhận lại, Kiệt Sâm dùng thân thể ngạnh kháng chặn hai đạo phong nhận bị lọt mà không bị thương chút nào, những điều này khiến cho đám mạo hiểm giả đều chết lặng.

Cho dù Thần Ân có thân thể Linh sư trung cấp, bảo hắn dùng kiếm phách phá phong nhận thì không sao, nhưng nếu bảo hắn dùng thân thể đơn thuần đi chặn lại, sợ rằng không chết cũng bị thương nặng, mà thiếu niên kia lại không tổn hao lông tóc gì, vậy không biết thực lực của hắn như thế nào?

Quan trọng nhất khiến đám người mạo hiểm kinh hãi chính là thiếu niên kia tựa hồ không quá hai mươi a!

Những người này cũng không biết thực lực của Kiệt Sâm không tồi, nhưng luận về giai vị chỉ là một Linh đồ cao cấp.

Cụ Phong Xỉ hổ thấy mục tiêu của chính mình không thành, liền xoay người chạy vội về phía sau núi.

Ba Đốn thấy Yên Cơ không việc gì, thốt nhiên xoay người lại, con mắt đỏ bừng lên.

Nếu không có Kiệt Sâm ngăn một kích kia, sợ rằng lúc đó Yên Cơ đã chết, mà hết thảy chuyện này cũng bởi vì hắn không xuất ra toàn lực, trong suy nghĩ của hắn, một đầu Cụ Phong Xỉ hổ tứ giai căn bản không bày trò được trước mặt hắn.

Trên thực tế, vừa rồi cũng không thể bảo Ba Đốn có lỗi, chỉ có thể nói con Cụ Phong Xỉ hổ quá giảo hoạt mà thôi.

Thế nhưng trong lòng Ba Đốn lại có một tia hổ thẹn, đối với Yên Cơ và đối với Kiệt Sâm.

Một đạo sát ý không ngừng bốc lên trong lòng hắn, nhìn về phía Cụ Phong Xỉ hổ đang chạy, Ba Đốn chậm rãi rút ra trường kiếm bên hông.

Đây là một thanh trường kiếm tinh mỹ có khắc bùa pháp trận, thân kiếm màu trắng được ánh lửa của luyện võ trường chiếu xuống tản ra quang mang chói mắt.

- Nghiệt súc, đi chết đi!

Ba Đốn mạnh mẽ chém ra trường kiếm trên tay.

- Hô!

Trong tiếng xé gió kịch liệt, một đạo ánh sáng màu trắng bạc xả nứt bầu trời, trong nháy mắt đi đến phía sau Cụ Phong Xỉ hổ.

- Phốc xuy!

Toàn bộ thân thể của Cụ Phong Xỉ hổ bị ánh sáng bạc phủ lên, bị trực tiếp cắt thành hai nửa, máu tươi không ngừng rơi trên không trung.

Dưới phẫn nộ điên cuồng, tuy rằng Ba Đốn không phóng xuất ra Linh hoàn nhưng cũng đã sử hết toàn lực, thân là cao thủ của gia tộc Áo Lợi Phất, vũ khí trong tay hắn cũng là kiện Linh khí mạnh nhất hiện giờ, lúc trước một kích này của Ba Đốn đã không thua kém gì một kích bình thường của Linh sư lục giai đê cấp.

Tốc độ của Cụ Phong Xỉ hổ nhanh thế nhưng phòng ngự trong đám Linh thú tứ giai lại yếu kém, tự nhiên dễ dàng bị trảm thành hai đoạn.

- Kiếm quang, kiếm quang!

Kiệt Sâm kinh ngạc nhìn, trong đầu lại tràn đầy hình ảnh kiếm quang mà Ba Đốn chém ra, nhìn thì nhẹ nhàng phiêu linh nhưng lại là công kích cực kỳ bá đạo, chấn động tâm Linh Kiệt Sâm.

- Phụt!

Nhìn một kiếm kia, Linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm lại bắt đầu cuồn cuộn, theo kinh mạch đi ra ngoài, trong nháy mắt tiêu tán trong không khí.

Tuy rằng hiện giờ Kiệt Sâm có thể đánh ra Băng quyền khiến Linh lực bắn ra từ kinh mạch trong nháy mắt thế nhưng bản chất khác với kiếm quang mà Ba Đốn chém ra lúc trước.

Một người thuần túy là Linh lực phun trào, một người lại là đặc biệt cấu tạo thành, bên trong Linh nguyên tố ẩn chứa huyền ảo, lực lượng ngưng tụ cuồng bạo cường đại không gì sánh được, có chứa lực lượng hủy diệt.

- Loại kết cấu Linh lực này ổn định vô cùng, lực phá hoại lại rất mạnh, đến tột cùng là thế nào?

Kiệt Sâm nhíu mày suy tư.

Ngay cả Linh sĩ cũng chưa đạt được, thậm chí Kiệt Sâm không thể điều khiển được Linh lực phun ra ngoài lúc này cũng Linh hội được công kích Linh lực ly thể của cấp bậc Tông Linh sư.

- Tông Linh sư, đại hán trung niên kia cư nhiên là Tông Linh sư, hơn nữa còn là Tông Linh sư cực kỳ lợi hại, nếu không thời điểm hắn phóng xuất kiếm quang không có khả năng một kiếm chém Cụ Phong Xỉ hổ thành hai nửa.

Thấy Ba Đốn phóng xuất ra kiếm quang chém Cụ Phong Xỉ hổ thành hai mảnh trong nháy mắt, đám mạo hiểm giả trên luyện võ trường đều bị chấn kinh.

Khi Linh sư tu luyện, mỗi một giai đoạn đều vô cùng rõ ràng, Linh đồ nhất giai chỉ có thể vận chuyển Linh lực trong cơ thể, Linh sĩ nhị giai có thể dùng Linh lực bao trùm mặt ngoài cơ thể, đề cao năng lực công kích và phòng ngự, Linh sư tam giai có khả năng quán thâu Linh lực vào trong vũ khí cầm tay hoặc là vật phẩm, Thiên Linh sư tứ giai có khả năng dựa vào vũ khí thi triển ra kiếm quang có độ dài nhất định, mà Tông Linh sư ngũ giai có thể phóng xuất ra kiếm quang, đao quang ly thể để công kích.

Tại vương quốc Áo Lan Đa, Tông Linh sư ngũ giai tuyệt đối được cho là cường giả đứng đầu.

Cường giả đệ nhất của vương quốc Áo Lan Đa, Linh sư đệ nhất cung đình cũng mới chỉ là một gã Hoàng Linh sư thất giai đê cấp.

Mà Tôn Linh sư lục giai bao quát cả sơ, trung, cao giai toàn bộ vương quốc Áo Lan Đa ước chừng cũng chỉ hơn mười một, tuyệt đại đa số đều ở trong vương thành, còn lại một ít là cường giả đệ nhất của các hành tỉnh, hơn nữa cũng không phải hành tỉnh nào cũng có Tôn Linh sư tồn tại, không ít hành tỉnh chỉ có Tông Linh sư cao cấp là cường giả đệ nhất.

Bởi vậy có thể thấy được những mạo hiểm giả này thấy một cường giả cấp bậc Tông Linh sư, trong lòng đến tột cùng có bao nhiêu kinh hãi,

- Tiểu thư, Đại sư Kiệt Sâm, các người không có việc gì chứ?

Ba Đốn liếc mắt nhìn thi thể Cụ Phong Xỉ hổ, thu hồi trường kiếm, vội vàng đi tới trước mặt mọi người thân thiết hỏi.

- Chúng ta không có việc gì.

Kiệt Sâm lắc đầu, lúc này hắn đã thay một bộ quần áo mới, trong đầu hồi tưởng lại một kiếm kia của Ba Đốn.

Yên Cơ cũng lắc đầu, sau đó len lén nhìn Kiệt Sâm, trên mặt hiện một tia đỏ ửng, cũng không biết là nguyên nhân do sống sót sau tai nạn hay bởi cái gì khác?

- Không có việc gì là tốt rồi, tiểu thư, Đại sư Kiệt Sâm, lúc trước là lỗi của ta làm cho các ngươi bị sợ hãi.

Nếu như trước đây nói ánh mắt của Ba Đốn nhìn Kiệt Sâm thuần túy chỉ bình thản, cung kính nhưng hiện giờ trong ánh mắt của Ba Đốn nhìn Kiệt Sâm lại toát thêm vẻ cảm kích nhiều hơn.

- Ba Đốn thúc thúc, đây cũng không phải lỗi của thúc, nếu như không có thúc, lúc trước dưới công kích của Cụ Phong Xỉ hổ kia, sợ rằng chúng ta đều không sống được.

Yên Cơ an ủi Ba Đốn.

Ba Đốn hổ thẹn lắc đầu, sau đó đi tới trước đám hộ vệ Ốc Ân, hỏi thăm:

- Ốc Ân, các ngươi thế nào?

- Ba Đốn đại nhân, chúng ta không có việc gì, ngoại trừ một ít huynh đệ bị thương bên ngoài ra cũng không ảnh hưởng tới hành trình ngày mai.

Ốc Ân cũng hiện một tia hổ thẹn trên mặt.

- Cũng may có Đại sư Kiệt Sâm, nếu như lúc đó để hai đạo phong nhận bắn trúng Yên Cơ tiểu thư…

Ốc Ân có chút không dám tưởng tượng hậu quả.

Ốc Ân này là đội trưởng hộ vệ của gia tộc Áo Lợi Phất, trong lòng cũng tràn ngập cảm kích đối với Kiệt Sâm.

- Tiểu thư Yên Cơ, ngay mai ta định vào núi một chuyện, các ngươi cứ đi trước đi, phụ thân, để ngài đi cùng tiểu thư Yên Cơ đi.

Kiệt Sâm ở bên cạnh đột nhiên nói.

Yên Cơ nhất thời lộ một tia nghi hoặc trên mặt:

- Hả? Đại sư Kiệt Sâm, vì sao vậy, ngươi vào núi có chuyện gì sao?

Nàng có chút khó lý giải.

- Là vì Cuồng Bạo Linh quả sao?

Ba Đốn nhìn Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm gật đầu.

- Không được!

Lão Lôi Nặc ở bên cạnh vội vàng nói:

- Kiệt Sâm, tuy rằng Cuồng Bạo Linh quả tốt thế nhưng ngay cả Cụ Phong Xỉ hổ cũng xuất hiện, bên trong Ô Thác sơn mạch còn có Linh thú lợi hại hơn, con đi căn bản không có khả năng cướp được Cuồng Bạo Linh quả.

- Phụ thân, người yên tâm, tuy rằng Cuồng Bạo Linh quả rất trọng yếu thế nhưng nếu có Linh thú cường đại xuất hiện, con cũng không ngu ngốc đến mức xông ra chém giết với Linh thú để tranh dành nó, con coi trọng chính là rễ cây và phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả kia, hơn nữa hiện giờ lấy thực lực của con người cùng biết, cho dù không đánh lại cũng có thể chạy trốn.

Kiệt Sâm mang theo vẻ kiên định trên khuôn mặt.

- Rễ cây và phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả? Ngươi muốn những thứ này để làm gì?

Ba Đốn và Lôi Nặc đều nghi hoặc.

- Ba Đốn đại thúc, Cuồng Bạo Linh quả này tột cùng là thứ gì?

Yên Cơ không khỏi hiếu kỳ, tuy rằng nàng có chút lý giải đối với một ít bảo vật ở gia tộc Áo Lợi Phất thế nhưng Cuồng Bạo Linh quả lại chưa từng nghe qua, ở trên phương diện này, nàng thậm chí còn không bằng một người mạo hiểm bình thường.

Ba Đốn nói:

- Cuồng Bạo Linh quả là một loại Linh quả cực phẩm do thiên địa sinh thành, bất kỳ Linh thú từ ngũ giai đổ xuống ăn xong, trong khoảng thời gian ngắn có thể đề thăng một giai, mà Linh thú lục giai ăn xong sẽ đề thăng một cấp bậc. Nhưng đối với Linh thú đã ngoại lục giai thì không có hiệu quả này, nhân loại ăn, tuy rằng không có hiệu quả tốt như Linh thú nhưng cũng không kém là bao, đây là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ quý giá.

- Đề thăng một giai?

Yên Cơ lộ vẻ khiếp sợ trên khuôn mặt, thân là người của đại gia tộc, vừa nghe đến đây nàng liền biết Cuồng Bạo Linh quả trân quý như thế nào.

Nếu như là Linh Dược tề, chỉ có Linh Dược tề lục giai hoặc ngoài lục giai mới có thể sở hữu hiệu quả như vậy.

Có thế nói như này, Cuồng Bạo Linh quả chính là một lọ Linh Dược tề lục giai từ thiên nhiên, bởi vậy có thể thấy được sự trân quý của nó.

- Không sai, Thiên Linh sư tứ giai ăn xong, trong khoảng thời gian ngắn có thể đề thăng lên Tông Linh sư ngũ giai, mà Tông Linh sư ngũ giai ăn vào, trong khoảng thời gian ngắn có thể đề thăng lên Tôn Linh sư lục giai, mà một người Tôn Linh sư lục giai trung cấp ăn vào có thể đề thăng lên tới lục giai cao cấp.

Ba Đốn thản nhiên nói:

- Nếu như ta ăn vào, sợ rằng không bao lâu sẽ trở thành một gã Tôn Linh sư lục giai đê cấp.

- Chỉ là…

Ba Đốn dừng lại một chút:

- Cuồng Bạo Linh quả có một khuyết điểm rất lớn, nếu người đã dùng rồi thì sau này tấn cấp cực kỳ khó khăn, mặc dù loại thiên tài địa bảo này tốt nhưng cũng làm hao tổn tiềm năng của người tu luyện rất lớn, sau này có chút tuổi, hoặc là vô vọng tấn cấp hoặc nhu cầu tấn cấp cấp thiết thì mới nên dùng. Bằng không có thể dẫn đến sau này không thể tấn cấp, cái được không bù nổi cái mất, chỉ là dường như Linh thú không có hạn chế đối với Cuồng Bạo Linh quả, dù là thế, Cuồng Bạo Linh quả vẫn là dị bảo khó có được.

- Rễ cây và phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả có tác dụng gì?

Yên Cơ nhìn Kiệt Sâm, hiếu kỳ hỏi.

- Rễ cây và phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả?

Ba Đốn ngẩn người, lập tức lắc đầu:

- Chuyện này phải hỏi Đại sư Kiệt Sâm, ta cũng không rõ ràng lắm, Linh thú chỉ biết ăn lấy Cuồng Bạo Linh quả, rễ cây và phiến lá sẽ để lại, chỉ là rễ cây Cuồng Bạo Linh quả có người nói có kịch độc, đã từng một lần Cuồng Bạo Linh quả xuất hiện, có Linh sư không cướp giật được Linh quả mà đi ăn rễ cây, cuối cùng chết ngay trước mặt đám Linh sư cướp giật Cuồng Bạo Linh quả.

Yên Cơ nhất thời tràn đầy chờ mong nhìn Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm cười cười:

- Ta muốn rễ cây này tự nhiên nó có hữu dụng, Cuồng Bạo Linh quả có thể đề thăng phẩm giai Linh sư, mà rễ cây của nó có thể đề thăng tố chất thân thể, về phần Linh sư bị độc chết kia, chỉ do phương pháp hắn dùng rễ cây sai mà thôi.

Kiếp trước Kiệt Sâm thân là Linh dược Thánh sư cửu giai, tự nhiên biết được công hiệu của rễ cây Cuồng Bạo Linh quả có bao nhiêu chỗ tốt, đối với Kiệt Sâm mà nói, tuy rằng Cuồng Bạo Linh quả có thể đề thăng phẩm giai chính mình nhưng rễ cây của nó mới là bảo bối mà hắn thiết tha ước mơ.

Rễ cây Cuồng Bạo Linh quả có thể cải thiện thể chất, cường hóa gân cốt, tăng cường sức lực, nếu như dùng đúng cách, một hán tử bình thường có thể nâng được nghìn cân.

Đối với một Linh sư bình thường mà nói, có tăng cường thể chất và lực lượng cũng không tính là gì, thế nhưng đối với Bạo Lực Linh sư nhất mạch, cần không ngừng đề cao tố chất thân thể như Kiệt Sâm mà nói lại vô cùng trọng yếu không gì sánh bằng.

Mà phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả lại là tài liệu Linh Dược tề cực kỳ trọng yếu, thậm chí là chủ tài liệu của một loại Linh Dược tề thất giai, đó chính là tác dụng của phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả.

Hơn nữa theo lời Ba Đốn lúc trước, Cuồng Bạo Linh quả có thể tiêu hao tiềm lực của con người, đối với chuyện dùng xong khó đề thăng thực lực, chỉ là suốt ba nghìn năm qua mọi người còn không biết phương pháp dùng Cuồng Bạo Linh quả mà thôi.

Tuy rằng kiếp trước Kiệt Sâm là Linh dược Thánh sư cửu giai thế nhưng dù sao Cuồng Bạo Linh quả cũng là thiên tài dị bảo, thật sự quá mức hiếm thấy, chính vì thế cũng chưa từng thấy qua. Hiện giờ đã phát hiện được, tự nhiên Kiệt Sâm không muốn tay không đi về.

- Nếu như thế, vậy ngày mai chúng ta ở chỗ này, chờ Đại sư Kiệt Sâm lấy được rễ cây và phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả rồi tiếp tục đi vương thành.

Yên Cơ thản nhiên cười.

- Yên Cơ tiểu thư, chuyện này …

Kiệt Sâm ngây ngẩn cả người:

- Tuy rằng trên núi xảy ra Linh thú bạo động, thậm chí còn hạ sơn tập kích nhân loại, nói rõ Cuồng Bạo Linh quả sắp thành thục, thế nhưng Cuồng Bạo Linh quả cần phải mấy ngày nữa mới thành thục. Nếu như vậy làm lỡ hành trình của Yên Cơ tiểu thư.

- Không có việc gì.

Yên Cơ cười nói:

- Dù sao đi nữa khoảng cách tới đấu giá hội của vương thành còn hai tháng, ta cũng không vội chạy tới vương thành, Đại sư Kiệt Sâm, chuyện cứ định như vậy đi.

- Ốc Ân.

Đột nhiên Yên Cơ lạnh lùng nói.

- Vâng, tiểu thư.

Ốc Ân nhanh chóng bước lên phía trước.

- Ngươi phái hai người, cầm khối lệnh bài này đi tới thành Lam Ngõa, bảo gia tộc ở thành Lam Ngõa phái một ít nhân thủ qua đây.

Yên Cơ xuất ra một khối lệnh bài gia tộc Áo Lợi Phất từ trên người xuống:

- Nhớ kỹ hiện giờ phải đi suốt đêm, phải bằng tốc độ nhanh nhất phái nhân thủ qua đây.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status