Dược thần

Chương 1105: Thu hoạch kinh người (1)


- Kiệt Sâm!

Mà giờ khắc này đám người Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng đã đi tới, chứng kiến trái cây trên những cây nhỏ, ngửi được mùi thơm ngào ngạt, cảm nhận được trong cơ thể biến hóa, trong đôi mắt toát ra vẻ giật mình.

- Đây là loại quả gì?

Tạp Tắc Nỗ Tư nhịn không được lên tiếng hỏi.

Cho dù mấy người Tạp Tắc Nỗ Tư không phải là Mộc Hệ Linh Sư, cũng có thể cảm nhận được một cổ một cổ Mộc Hệ Mộc Hệ linh lực ba động kinh người đang từ tiểu quả màu xanh mơn mởn trước mắt đang không ngừng phóng thích, hình thành từng đạo màu xanh lá mờ mịt quấn chung quanh trái cây.

- Cửu giai Linh Dược Mộc Chi Thánh Quả!

Trên đỉnh núi, Kiệt Sâm nhẹ nhàng lên tiếng giải thích.

- Cửu giai Linh Dược, hí. . .

Tiếng nói của Kiệt Sâm vừa dứt, trên đỉnh núi truyền đến liên tiếp thanh âm hít một hơi lãnh khí.

Cửu giai Linh Dược có thể nói là một trong những bảo vật quý hiếm trên đại lục, giá trị của chúng lớn đến mức kinh người. Mặc kệ là cửu giai Linh Dược gì, sau khi thông qua phối chế sẽ có được công hiệu cực kỳ cường đại có thể so với một lọ bát giai Đế cấp Linh Dược Tề, bởi vậy có thể thấy được mức độ trân quý của nó.

Cho dù là Tạp Tắc Nỗ Tư không phải là Mộc Hệ Linh Sư, Mộc Hệ cửu giai Thánh quả đối với mấy người căn bản không có công hiệu, nhưng cũng vẫn khiến cho trong lòng họ rung động.

- Kiệt Sâm, chúng ta có thể đào thoát Yết La phó tháp chủ đuổi giết, hơn nữa lại tới đây, toàn bộ đều là bởi vì có ngươi. Hơn nữa trong chúng ta thì ngươi là người có tạo nghệ cao nhất về phương diện Linh Dược học, ba trái Mộc Chi Thánh Quả ngươi hãy thu lại, ta nghĩ mọi người có lẽ không có điều gì dị nghị a?

Trên đỉnh núi, Lam Nguyệt Cổ Sâm lên tiếng.

Mọi người liếc nhìn nhau, trong ánh mắt lúc trước bởi vì rung động giờ phút này hiện lên một tia thoải mái.

- Kiệt Sâm, ngươi thu lại đi!

- Đúng, thu lại đi.

Mấy người Ai Đức Mễ Tư, Mạc Ny Tạp đều nhao nhao lên tiếng.

Nếu như không có Kiệt Sâm, chính mình đã sớm ở bên trong Thất Tinh Hải Cấm bị Yết La phó tháp chủ đánh chết, lại càng không cần phải nói còn sống đi tới nơi này. Cửu giai Thánh quả tuy rằng trân quý, nhưng mọi người lại không có chút tâm tư chiếm cứ.

Hơn nữa ngay cả Lam Nguyệt Cổ Sâm thân là Thủy Mộc song hệ, đối với Mộc Chi Thánh Quả rất cần còn nói như thế thì những người có thuộc tính khác căn bản không dùng đến Mộc Chi Thánh Quả, tự nhiên sẽ không đồng ý.

Kiệt Sâm gật đầu, hắn không có sĩ diện hão, lúc này từ trong không gian giới chỉ lấy ra một cái hộp ngọc đem ba trái Mộc Chi Thánh Quả cẩn thận từng li từng tí hái xuống cho vào trong.

Dùng tạo nghệ Linh Dược học của Kiệt Sâm hiện tại, đầu tiên phải tìm được tài liệu có thể phối chế ba quả cửu giai Mộc Chi Thánh Quả thành ba bình Mộc Hệ cửu giai Thánh cấp Linh Dược Tề tạo nên giá trị lớn nhất.

Đồng thời, Kiệt Sâm cũng từ trên người lấy ra một bình thủy tinh rót một chút sơn tuyền tại tuyền trì.

Một loại cửu giai linh dược nào cũng phải sinh trưởng trong điều kiện vô cùng hà khắc, sơn tuyền có thể tạo ra cửu giai Mộc Chi Thánh Quả cũng tuyệt đối không phải đồ vật bình thường, lại càng không cần phải nói là tại địa phương vô cùng quỷ dị như nơi này.

Làm xong hết thảy mọi chuyện, Kiệt Sâm đứng lên, ánh mắt hắn nhìn về mặt biển phía xa, trong hai tròng mắt bắn ra thần quang.

- Kiệt Sâm, ngươi đang nhìn cái gì?

Bộ dáng cổ quái của Kiệt Sâm lập tức khiến mọi người chú ý.

- Ta suy nghĩ, trên hòn đảo này có Mộc Chi Thánh Quả, như vậy trên mặt biển những hòn đảo khác sẽ có những thứ gì nữa?

Kiệt Sâm thì thào lên tiếng.

Hắn vừa mới nói xong, mọi người trên đỉnh núi lập tức hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau, trong đôi mắt có một tia kích động.

Bởi vì trên đỉnh núi, mọi người có thể càng thêm rõ ràng hoàn cảnh xung quanh, giờ phút này mấy người đang đứng tại một hòn đảo giữa biển, chung quan có vài hòn đảo khác. Mặc dù trong sương mù còn có chút mông lung, nhưng hòn đảo này có Mộc Chi Thánh Quả, có ai dám nói hòn đảo khác không có cái gì chứ?

- Kiệt Sâm, không bằng chúng ta đi xem một chút đi. . .

Tạp Tắc Nỗ Tư kích động lên tiếng.

- Ừ!

Kiệt Sâm gật gật đầu, cả người lập tức bay vút lên không trung, , đồng thời dặn dò:

- Mọi người coi chừng, ta vẫn cảm thấy nơi này có chút cổ quái.

Mấy người sở dĩ đi vào nơi này không phải theo cách bình thường, mà là bị truyền tống từ bên trong Thượng Cổ phế tích bởi vậy tại đây tuyệt đối có bí mật mà họ không biết.

"Vèo! " "Vèo! " "Vèo!"

...

Lúc này, nguyên một đám mấy người Lam Nguyệt Cổ Sâm đều bay vút lên cao, đi theo sau lưng Kiệt Sâm hướng về một hòn đảo gần nhất.

"Ào ào!"

Trên mặt biển, sóng biển không ngừng cuồn cuộn phát ra thanh âm sóng vỗ ngập trời, trong không khí tràn đầy bọt nước và hơi nước.

- Kiệt Sâm, phi hành ở chỗ này tiêu hao linh lực thật lớn.

Phi hành một lát Ai Đức Mễ Tư dùng thanh âm khẩn trương nói.

- Đúng vậy a, linh lực trong cơ thể ta tiêu hao quá nhanh, tuy rằng nồng độ linh lực tại đây nồng đậm hơn đối với ngoại giới, nhưng mà tốc độ ta hấp thu lại kém hơn cả tốc độ tiêu hao. Thật bất khả tư nghị!

Tạp Tắc Nỗ Tư cũng lên tiếng.

Không cần mấy người nói, Kiệt Sâm cũng cảm thấy điều dị thường tại đây.

Không gian nơi này tựa hồ đối với mọi người có một loại trói buộc chi lực, để cho mọi người mỗi thời mỗi khắc đều không thể không tiêu hao lượng linh lực lớn để đối kháng. Thất giai Hoàng Linh Sư có thể cùng thiên địa linh nguyên tố câu thông, như phi hành loại này linh lực tiêu hao căn bản thấp đến cơ hồ không đáng kể nhưng mà ở chỗ này, mấy người Ai Đức Mễ Tư thân là bát giai đỉnh phong Đế Linh Sư ngay cả bay một chút cũng đã cảm thấy cố hết sức, điều này làm cho mọi người giật mình không nhỏ.

Bất quá tuy rằng cố hết sức, nhưng lấy thực lực của Ai Đức Mễ Tư còn không đến mức không cách nào phi hành.

Theo mọi người tới gần thì một hòn đảo khác không xê xích bao nhiêu với hòn đảo trước xuất hiện trước mắt mọi người.

Hòn đảo này cũng có diện tích tương tự như hòn đảo trước, trung ương đảo có một gò núi nhỏ, từ rất xa Kiệt Sâm dã chứng kiến đỉnh gò núi có vài cọng cây nhỏ chập chờn theo gió.

- Đây là. .

Trong đôi mắt đám người Kiệt Sâm lập tức toát ra một tia mừng rỡ.

"Vèo! " "Vèo! " "Vèo!"

. . .

Lúc này, mọi người hóa thành sáu đạo lưu quang đáp xuống trên ngọn núi tại trung ương hòn đảo.

Chỉ thấy diện tích đỉnh gò núi không lớn đồng dạng với hòn đảo trước đó, có một cái tuyền trì mát lạnh tinh khiết, mà ở bên cạnh tuyền trì mọc ra ba gốc cây nhỏ toàn thân đỏ lừ giống như hỏa diễm, thiêu đốt và chập chờn trong gió.

Đỉnh của mỗi gốc cây nhỏ đều treo một quả màu hồng to bằng trứng ngỗng, chúng tỏa ra mùi thơm như thấm vào ruột gan.

Một cỗ khí tức nóng rực từ ba quả trái cây màu hồng giống hồng bảo thạch không ngừng tản ra, chính giữa của trái cây còn có những đạo lưu quang du động.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status