Dược thần

Chương 254: Phượng Diễm Tam Trọng Lãng!


Hư ảnh linh thú này chính là hư ảnh của một đầu linh thú hệ kim gọi là Phệ Kim Khủng thú, linh hoàn màu đen là linh hoàn bình thường mà cái viền vàng kia chính là đại biểu cho thuộc tính ngũ hành của linh thú.

- Phệ Kim Trảm!

Linh hoàn hiện, kim hệ linh lực trong thiên địa lập tức tăng vọt, Bố Lỗ quát lớn một tiếng, cự kiếm màu đen của hắn được bao bọc trong một tầng kim sắc quang mang với khí tức sắc bén nhắm ngay Kiệt Sâm bổ mạnh xuống màng theo khí thế như muốn xẻ đôi cả không gian.

Bố Lỗ trong cơn tức giận đã triệt để thẳng tay, chiến lực cường đại của hắn khiến cho tất cả mạo hiểm giả đều biến sắc, tâm thần chấn động.

Nhìn kim hệ linh lực phô thiên cái địa trước mặt, hai mắt Kiệt Sâm ting mang lập loè, trong lòng không hề có ý niệm lui bước nào, trên mặt còn mang theo vẻ hưng phấn cùng chiến ý nồng đậm.

- Ông!

Linh lực chấn động, một đạo kim sắc linh hoàn từ trên đỉnh đầu Kiệt Sâm hiện ra, hư ảnh một đầu Ngân Mãng Vương khổng lồ theo đó hiện ra, đôi con ngươi lạnh như băng của nó tràn ngập sát ý nhìn về đầu Phệ Kim Khủng thú đối diện.

Ngay cả khi đối mặt với Ngũ giai linh thú U Vân Báo Tuyết mà Ngân Mãng Vương của Kiệt Sâm cũng không hề tỏ vẻ sợ hãi thì tự nhiên đầu Phệ Kim Khủng thú này cũng không là gì.

- Linh hoàn, thuần kim sắc linh hoàn!

Chứng kiến linh hoàn trên đỉnh đầu Kiệt Sâm, tất cả mạo hiểm giả đều trở nên ngây ngốc, linh hoàn đã rất hiếm có chứ đừng nói tới loại Cực phẩm thuần kim sắc linh hoàn như thế này a!

- Trí mạng nhất kích!

Đối mặt với công kích của Bố Lỗ, Kiệt Sâm cũng hung hăn nghênh đón, linh lực trong cơ thể thoáng cái đã kéo tới đỉnh phong, há miệng quát lớn, cả cánh tay hắn lập tức phìn to ra thêm một vòng xé nát cả ống tay áo, đồng thời một cổ linh lực cũng được Kiệt Sâm quán thâu vào trong trọng lực thuỳ sức trên cổ tay trái.

- Ông!

- Trọng lực không gian!

Một đạo gợn sóng vô hình lan ra, lấy thân thể Kiệt Sâm làm trung tâm, phạm vi mấy mét xung quanh hắn trọng lực đột nhiên tăng thêm gấp trăm lần!

Bố Lỗ biến sắc, trọng kiếm đầy uy thế trong tay vốn đang bổ tới với khí thế ngập trời đột nhiên ở trong tay một Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư như hắn lại có cảm giác như không thể nắm chắc được.

- Oanh!

Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, song quyền của Kiệt Sâm cùng với trọng kiếm của Bố Lỗ trùng trùng điệp điệp va chạm vào nhau. Một luồng linh lực cuồng bạo từ giữa hai người theo đó bùng phát lên.

Thanh âm bạo tạc như lôi đình vang lên, sóng âm cường liệt khiến cho sở hữu tất cả mạo hiểm giả xung quanh không tự chủ được đưa tay che kín lỗ tai, trên mặt đầy vẻ sợ hãi.

Một hố sâu cực lớn liền xuất hiện giữa hai người Kiệt Sâm và Bố Lỗ, đại địa dưới một kích này giống như lung lây sắp sụp đổ vậy, bụi mù tràn ngập cả huấn luyện tràng.

Thiên băng địa liệt, địa động sơn diêu! Cả người Kiệt Sâm dưới sự trùng kích của năng lượng cuồng bạo bị đẩy thối lui về sau, mỗi một bước đều lưu lại một dấu chân thật sâu trên mặt đất.

Trong miệng Kiệt Sâm cũng nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, linh lực cường hãn màu vàng kim truyền vào trong cánh tay phải của hắn khiến toàn bộ kinh mạch của tay phải lập tức bạo liệt ra, làn da bên ngoài cũng trở nên khô héo nứt vỡ, máu tươi từ bên trong tràn ra trông cực kỳ khủng bố.

Bố Lỗ ở phía bên kia cũng chật vật không chịu nổi, trọng kiếm vốn được nắm chặt trong hai tay hắn không biết từ lúc nào đã rơi xuống mặt đất, dưới sự ảnh hưởng của trăm lần trọng lực nó bị khảm sâu xuống đất tới hơn một thước.

Một ngụm máu tươi từ trong miệng Bố Lỗ phun ra, sắc mặt vô cùng tái nhợt, hai cánh tay run lên bần bật, máu tươi giàn giụa, trường bào trên người cũng đã hoàn toàn vỡ nát...

Một tia phẫn nộ cùng kinh ngạc hiện lên trong mắt Bố Lỗ, theo sau đó là một tia sợ hãi.

Cũng không phải hắn sợ hãi thực lực của Kiệt Sâm, dù sao hai người ngạnh kháng thì Kiệt Sâm vẫn bị thương nặng hơn hắn nhiều. Hắn sợ hãi chính là sự chênh lệch giữa thực lực cùng với độ tuổi của Kiệt Sâm, Kiệt Sâm thật sự là còn quá trẻ a, Lạp Đế Tư với thực lực Tứ Giai hậu kỳ Thiên Linh Sư cũng không thể tạo thành tổn thương cho Bố Lỗ hắn nhưng tên tiểu tử này chỉ mới bằng đó tuổi lại biểu hiện ra chiến lực so với Tông Linh Sư sơ kỳ còn cường hãn hơn. Chính điều này mới khiến cho trong lòng Bố Lỗ sinh ra hàn ý!

Kiệt Sâm biểu hiện ra thực lực cường đại như vậy khiến cho tất cả mạo hiểm giả đang có mặt ở đây đều chấn kinh, trong nội tâm không tự chủ được thoát ra hai từ: "Yêu nghiệt!"

Một thiếu niên nhìn còn chưa tới hai mươi tuổi lại có thể đánh gần như ngang tay với đệ nhất cao thủ của Uy Thạch Thành với thực lực đã đạt tới Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư còn không gọi là yêu nghiệt thì gọi là gì?

Nhưng người kinh hãi nhất phải nói là Tạp La Đặc, một năm trước khi hắn và Kiệt Sâm chia tay thì thực lực Kiệt Sâm vẫn còn kém hắn, nhưng chỉ mới một năm ngẳn ngủi trôi qua mà Kiệt Sâm đã có thực lực đủ để giao thủ với Bố Lỗ! Tạp La Đặc tự thấy bản thân trong vòng một năm tu luyện tới Nhị giai đã có thể xem là thiên tài rồi, nhưng hiện giờ so sánh với Kiệt Sâm thì hắn không khác gì một con vịt xấu xí so với thiên nga a, quả thực không thể so sánh được!

Tên Kiệt Sâm này rốt cuộc là tu luyện như thế nào vậy?

Trong lúc mọi người còn đang chấn kinh thì Kiệt Sâm lại đang vui mừng đến phát điên. Vừa rồi sau khi lui người về phía sau thì việc đầu tiên Kiệt Sâm làm chính là quan sát thương thế của bản thân, và đúng như hắn sở liệu, cùng với quá khứ giống nhau, sau khi cánh tay phải và thân thể hắn bị thương thì cổ quái lực kia lại một lần nữa động.

Cổ quái lực này ngay khi thân thể Kiệt Sâm bị thương thì lập tức nhanh chóng lưu chuyển đến toàn thân hắn, vô luận là tổn thương ở kinh mạch hay nội tạng chỉ gần như trong tích tắc đã được chữa trị.

Chỉ một thoáng sau, thương thế trên người Kiệt Sâm đã được chữa trị đến bảy tám phần, tuy nhìn bên ngoài vẫn rất khủng bố nhưng thực tế lại không có vấn đề gì nghiêm trọng.

Mà Bố Lỗ thì trái lại đang không ngừng tự vận chuyển linh lực cố gắng khôi phục lại thương thế của bản thân.

- Ha ha, thống khoái, thống khoái!

Trên mặt Kiệt Sâm đầy vẻ hưng phấn cười lơn lên, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Bố Lỗ, mặc dù đối phương là một Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư nhưng trong mắt Kiệt Sâm vẫn tràn ngập chiến ý sôi trào.

- Ngươi, chết đi cho ta!

Sau khi chuẩn bị một lát, Kiệt Sâm lại lần nữa quát lớn, cả người lập tức nhảy lên cao, một luồng hoả hệ linh lực nồng đậm từ trên người hắn bộc phát ra hội tụ lại phía sau đầu hắn.

- Hoả hệ kim sắc cực hạn linh hoàn!

Tất cả mạo hiểm giả ở đây lúc này đã hoàn toàn chết lặng bởi vì chứng kiến quá nhiều việc giật mình từ nãy giờ.

Một đầu cự điểu toàn thân bao bọc trong hoả hồng sắc hoả diễm xuất hiện trên đỉnh đầu Kiệt Sâm, khi hư ảnh của ngọn lửa hình cự điểu này xuất hiện thì nhiệt độ trong huấn luyện tràng lập tức tăng thêm vài chục độ, một luồng uy áp cực kỳ khủng bố hàng lâm nơi đây khiến cho một ít mạo hiểm giả thực lực hơi kém liền bị bức tới hô hấp không thông, hôn mê tại chỗ!

Cả thân hình Kiệt Sâm lúc này như đã hoá thành con mắt của hư ảnh cự điểu kia nhắm thẳng Bố Lỗ lao xuống.

- Phượng Diễm Tam Trọng Lãng!

Kiệt Sâm hét to một tiếng, cả người lập tức bao phủ hoàn toàn trong hoả diễm.

- Tên tiểu tử này...

Trong mắt Bố Lỗ toát lên vẻ kinh ngạc, lúc trước khi hắn cùng với Kiệt Sâm giao thủ liền biết Kiệt Sâm đã bị trọng thương dưới tay mình nhưng hiện tại Kiệt Sâm ngay cả điều tức cũng không, cứ như vậy lần nữa phát động công kích. Hiện tại cho dù Bố Lỗ hắn không ra tay thì dưới lực trùng kích cực lớn từ trên cao lao xuống như thế chỉ sợ hai tay của Kiệt Sâm cũng phải bị phế a!

Lạnh lùng nhìn tư thái dốc hết sức tấn công kia của Kiệt Sâm, trên mặt Bố Lỗ hiện lên nụ cười tàn nhẫn, thầm nghĩ: "Nếu tiểu tử ngươi đã muốn liều mạng như vậy thì ta cũng chiều theo ý ngươi, ta không tin một Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư như ta lại không bằng một tên Tam giai Linh Sư như ngươi!"

Đám mạo hiểm giả đang quan chiến xung quanh nhìn Kiệt Sâm đang được bao phủ hoàn toàn trong hoả diễm, tuy bọn họ giật mình vì linh hoàn của Kiệt Sâm nhưng lúc này cũng không khỏi hít vào một hơi. Tuy Kiệt Sâm khiến cho bọn họ nhiều lần phải giật mình nhưng người sáng suốt là có thể nhận ra, hai lần giao thủ trước, Kiệt Sâm đã bị thương nặng hơn Bố Lỗ không ít a. Kiệt Sâm này đúng là còn quá trẻ tuổi a!

- Ngươi muốn chiến, vậy ta chiều ý ngươi!

Bố Lỗ cũng rống lên một tiếng, trên người đồng dạng xuất hiện đạo đạo kim mang, linh lực sôi trào như một ngọn núi lửa sắp bạo phát.

Kim hệ linh lực nhanh chóng hội tự lại giữa hai tay Bố Lỗ khiến hai tay hắn giống như được làm thành từ hoàng kim vậy.

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, quyền đầu bọc trong hoả diễm của Kiệt Sâm nện thẳng lên quyền đầu màu vàng kim của Bố Lỗ.

Trong một sát na này, tât cả mọi người đang quan chiến đều không tự chủ được ngưng thở, hai mắt trừng lớn gắt gao nhìn chằm chằm vào hai người Kiệt Sâm và Bố Lỗ. Tất cả mọi người đều có dự cảm sau một kích này sẽ có một người bị thương nặng không còn lực tái chiến nữa, thậm chí có thể là mất mang!

Có thể là Bố Lỗ đại nhân, nhưng trong suy nghĩ của phần lớn mạo hiểm giả ở đây thì khả năng càng lớn hơn chính là thiếu niên tên Kiệt Sâm có biểu hiện cường hãn kia.

Bởi vì, mọi người thật sư khó mà tin được một thiếu niên còn trẻ như vậy mà trong cơ thể lại có lực lượng có thể chống lại một Ngũ giai Tông Linh Sư, cho dù hắn có là thiên tài cũng quyết không thể nào có khả năng!

- Ầm!

Song quyền ẩn chứa lực lượng vô cùng cường hoành sau một tích tắc đã chạm vào nhau. Lập tức sắc mặt cả hai cùng đại biến, trở nên tái nhợt.

Trong một sát na này, thân hình như lôi đình bạo động của hai người cơ hồ như đồng thời bất động, trong khoảng khắc bất động này, một vòng sóng năng lượng xung kích vô hình từ vị trí song quyền va chạm của hai người lan ra xung quanh. Vài tên mạo hiểm giả có thực lực kém bị làn sóng xung kích này ép cho sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy, khoé miệng rướm máu.

Tất cả mọi người lúc này đều vô cùng an tĩnh, từng ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh bất động của hai người giữa tràng.

- Ầm!

Tiếng nổ mạnh lần nữa vang lên, thân hình Kiệt Sâm đang ở trên không trung kịch liệt bắn ngược lại phía sau, sắc mặt tái nhợt, máu tươi cuồng phun rơi xuống mặt đất, hai tay huyết nhục mơ hồ. Còn Bố Lỗ thân hình vẫn đứng thẳng tai chỗ, trên mặt chậm rãi hiện ra nụ cười.

- Quả nhiên là thiếu niên kia bại a!

Một người trong đám mạo hiểm giả nhẹ giọng thốt lên, kết cục không ngoài dự đoán này cũng khiến hắn khẽ thời phào một hơi.

Nhưng! Còn không đợi cho tiếng thở dài của hắn chấm dứt, một tiếng nổ mạnh còn lớn hơn lúc nãy từ trong người Bố Lỗ vang lên. Thân hình Bố Lỗ chấn động, mặt đất dưới chân hắn ầm ầm lắc lư nứt toát ra.

Bố Lỗ với vẻ mỉm cười trên mặt không khỏi cúi đầu xuống, trong mắt lộ vẻ mờ mịt rồi sau đó đồng tử hắn lập tức co rút lại, vẻ kinh hãi phủ kín thần tình trên mặt hắn.

- Khục... khục...

Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, sắc mặt Bố Lỗ đột nhiên ửng hồng, miệng há lớn phun ra rất nhiều mảnh vỡ của nội tạng.

- Không! Không có khả năng!

Ánh mắt của Bố Lỗ lúc này ngoại trừ kinh hãi còn thêm vẻ khó tin, rồi ánh sáng trong mắt hắn từ từ lịm dần đến lúc hoàn toàn trở nên ảm đạm.

- Bành!

Thân hình Bố Lỗ ngã ập vào trong hố sâu bên cạnh, hai mắt trợn trừng! Thẳng cho đến khi chết, vị đệ nhất cao thủ của Uy Thạch Thành này cũng không rõ tại sao bản thân lại thua trong tay một tên thiếu niên thấp hơn bản thân tới hai giai vị?

Kiệt Sâm chậm rãi đứng người lên nhìn khối thi thể của Bố Lỗ trong cái hố đằng xa, khoé miệng khẽ mỉm cười nhàn nhạt. Bất Tử Hoả Phượng Linh Tâm hắn mới đạt được cách đây không lâu quả nhiên không làm cho hắn thất vọng.

Phượng Diễm Tam Trọng Lãng tổng cộng có tam trọng ám kình. Nhất trọng so với nhất trọng cường, hiện nay Kiệt Sâm là một Tam giai trung kỳ Linh Sư, uy lực đệ nhất trong có thể so với một kích toàn lực của một Tam giai hậu kỳ Linh Sư, đệ nhị trọng có thể so với một kích toàn lực của một Tứ giai hậu kỳ Thiên Linh Sư, còn đệ tam trọng có thể đạt một kích toàn lực đầy khủng bố của một Ngũ giai hậu kỳ Tông Linh Sư!

Mà theo thực lực của Kiệt Sâm càng tăng cường thì uy lực của Phượng Diễm Tam Trọng Lãng này cũng sẽ không ngừng tăng lên.

Linh kỹ có được từ thánh thú Bất Tử Hoả Phượng Linh Tâm quả nhiên cường hãn!

- Đã chết? Bố Lỗ đại nhân cứ như vậy mà chết?

Chứng kiến kết quả như vậy, tất cả mọi người như vô thần nhìn tràng cảnh hỗn loạn trong huấn luyện tràng, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.

Trước khi hai người chiến đấu, bọn họ từng nghĩ đến vô số khả năng có thể xảy ra nhưng chỉ duy nhất không ngờ tới khả năng là Bố Lỗ đại nhân của bọn chúng sẽ bị thiếu niên kia đánh chết!

Bố Lỗ là đệ nhất cao thủ của Uy Thạch Thành, thực lực cường đại đã đạt tới Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư sớm đã khắc sâu vào nội tâm của đám mạo hiểm giả nơi này. Nhưng kết quả cuộc chiến vừa rồi khiến cho nội tâm của bọn họ không khỏi lung lây, hai mắt đầy vẻ kinh hãi nhìn thiếu niên khoé miệng rướm máu mà đang nhàn nhạt mỉm cười đứng đằng kia.

- Chạy!

- Chạy nhanh a!

Bỗng nhiên, ở trong đám mạo hiểm giả này không biết là ai hết toáng lên, lập tức cả huấn luyện tràng trở nên hỗn loạn, tất cả mạo hiểm giả cơ hồ đồng thời hướng bốn phương tám hướng điên cuồng bỏ chạy thục mạng.

Tràng cảnh hiện tại không khác gì một cái tổ kiến bị kinh động vậy!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status