Dược thần

Chương 467: Hoàng tử Đề Da Lợi Á thỉnh cầu


Thấy mình đem thực lực tự thân, chân thật lộ đi ra ngoài, mọi người ở đây ngược lại đều không tin, điều này làm cho Kiệt Sâm không khỏi có chút im lặng.

Thật là chưa thấy lời nói thật còn khó tin hơn lời nói dối, nhưng hiện tại Kiệt Sâm lại gặp được tình huống như vậy.

- Tốt lắm, ở trên yến hội, chư vị liền tận tình chè chén sao, về phần học thuật và vân vân thì cứ tạm thời bỏ qua một bên đi, ta nghĩ trải qua chuyện lúc trước, Kiệt Sâm đại sư cũng đã mệt mỏi, mọi người hay là không nên quấy rầy đến hắn thì tốt hơn.

Lúc này, A Lỗ Địch Ba đứng dậy, nghiêm túc nói:

- Nếu có ai còn cùng Kiệt Sâm đại sư nói về linh dược tề và vân vân, chính là không để cho A Lỗ Địch Ba ta mặt mũi!

Nói tới đây, ánh mắt lạnh như băng của A Lỗ Địch Ba nhất thời dò xét một vòng tại trên trên mặt tất cả mọi người ở tại trường.

- Khụ khụ, đó là tự nhiên.

Nghe được A Lỗ Địch Ba tộc trưởng nói như vậy, các vị Linh dược sư mặc dù có lòng mà không dám, rất bất đắc dĩ mà tản mát ra xung quanh, đem Kiệt Sâm đang bị vây trong đám người có thể thoát đi ra ngoài.

Mặc dù bọn họ đối với thuyết pháp của Kiệt Sâm vẫn là nửa tin nửa ngờ, nhưng nếu Kiệt Sâm cũng không muốn nói, mà rất hiển nhiên, A Lỗ Địch Ba đại nhân cũng che chở Kiệt Sâm, mọi người cũng là không có dám dây dưa nhiều với Kiệt Sâm.

Bất quá sau một khắc, bọn họ đều là đem ánh mắt rơi vào trên người đám người Khải Tư Đặc, Lạc Khắc, Lạc Khố Ân đang ngồi một góc trong đại sảnh.

- Nếu Kiệt Sâm đại sư là thành viên của Mạc Lý gia tộc này, vậy thì chúng ta cũng nên đánh tốt quan hệ với Mạc Lý gia tộc, sau này còn sợ tìm không được cơ hội trao đổi cùng Kiệt Sâm đại sư sao? Dù sao A Lỗ Địch Ba đại nhân chỉ nói không được quấy rầy Kiệt Sâm đại sư, chưa nói không được quấy rầy đám người Khải Tư Đặc tộc trưởng không phải sao.

Nghĩ đến một điểm này, trong lòng các vị Linh dược đại sư không nhịn được lại nổi lên lửa nóng.

- Aha… Khải Tư Đặc tộc trưởng, vị này chính là Lạc Khố Ân thiếu gia sao? Quả nhiên là anh tuấn tiêu sái, nhất biểu nhân tài a...

- Khụ khụ, Khải Tư Đặc tộc trưởng, tại hạ là Mạc Phụ, Hắc Thiết Thành Thành chủ, nghe nói Mạc Lý gia tộc cũng có làm tinh thiết sinh ý, khu trực thuộc Hắc Thiết Thành chúng ta có mấy cái mỏ tinh thiết lớn, hàng năm sản xuất đại lượng tinh thiết có chất lượng tốt. Thiên Hồng Thành cách Hắc Thiết Thành chúng ta cũng là không xa, Khải Tư Đặc tộc trưởng nếu là có hứng thú mà nói.., không bằng chúng ta thật tốt hàn huyên một chút? Ta Mạc Phụ bảo đảm cho ngươi giá tiền ưu đãi nhất...

- Ai nha nha, vị này không phải là Lạc Khắc đại sư sao, tại hạ Ba Nhĩ Tư, là thủ tịch Linh dược sư của Mã Bỉ Khắc gia tộc tại Đa La hành tỉnh, nghe nói tài liệu nguyên tố chiết xuất phương diện của Lạc Khắc đại sư rất có thành tựu, không bằng có rãnh rỗi chúng ta thật tốt tham thảo xuống...

Kết quả là, trong yến hội, bên cạnh đám người Khải Tư Đặc thủy chung ngồi ở góc hẻo lánh, không có bất kỳ nhân khí, chẳng qua là yên lặng cùng Áo Đức Lâm Thành chủ trao đổi, giờ phút này sóng người bắt đầu khởi động.

Nhìn khuôn mặt mọi người tràn đầy tươi cười, nhiệt tình vô cùng của các vị tộc trưởng các gia tộc, các vị Linh dược đại sư, trong lòng Khải Tư Đặc mừng rỡ, đồng thời, lại càng hoàn toàn trợn tròn mắt.

Gia tộc có thể tham gia yến hội sinh nhật của A Lỗ Địch Ba tỉnh đốc, chí ít cũng là đại gia tộc có thất giai đê cấp hoàng linh sư trấn giữ, trước kia, Mạc Lý gia tộc xuất hiện ở trước mặt bọn họ, cũng là nhân vật không chút nào đáng để ý tới, nhưng là giờ phút này, các tộc trường những gia tộc này nhưng đều nhiệt tình đến cực hạn, mang trên mặt nụ cười thành khẩn, mà các vị Linh dược đại sư, lại càng nhiệt tình chí cực.

Điều này làm cho tộc trưởng Tiểu gia tộc như Khải Tư Đặc, trong khoảng thời gian ngắn khó có thể kìm nén, bất quá Khải Tư Đặc dù sao cũng là cực kỳ lão luyện, rất nhanh, hắn đã hoàn toàn sáp nhập vào trong mọi người, chuyện trò vui vẻ.

Mà bên kia, Lạc Khắc thì càng là đơn giản, đối với các vị Linh dược sư mà nói, chủ đề duy nhất tụ ở chung một chỗ chính là chủ đề về linh dược học rồi, Lạc Khắc mặc dù đã lên cấp năm cao cấp linh dược tông sư mới hơn một năm thời gian, hơn nữa lên cấp dựa vào biện pháp đặc thù mà ban đầu Kiệt Sâm chỉ bảo, bất quá trong khoảng thời gian dài tiếp xúc cùng Kiệt Sâm như vậy, hắn cũng là học được không ít thứ, hôm nay cùng mọi người trao đổi lên tâm đắc, liên tiếp đưa tới cho các vị Linh dược đại sư không ít giải thích đặc biệt, để cho các vị Linh dược đại sư không nhịn được âm thầm sợ hãi than không dứt.

Về phần Kiệt Sâm, còn lại là cùng A Lỗ Địch Ba, Mục cùng với bọn người Ba Liên Đạt Nhân đại sư ở tại cùng nhau đứng một chỗ, mấy người cũng trốn ở một nơi thanh tịnh.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong thời gian kế tiếp, trong đại sảnh giống như đi ra phát hiện ra hai cái nhóm người, một chính là A Lỗ Địch Ba, nhân vật chính của yến hội sinh nhật hôm nay, một nhóm khác là chỗ ở đám người Khải Tư Đặc tộc trưởng cả Mạc Lý gia tộc.

Hai người so sánh với, Mạc Lý gia tộc kia ngược lại còn náo nhiệt hơn, dù sao một đám tộc trường tụ ở chung một chỗ, có lòng tương giao, ngược lại nói chuyện rất cởi mở.

Thấy cảnh tượng này, Kiệt Sâm đứng ở trong góc hài lòng gật đầu.

Kiệt Sâm sở dĩ đặc biệt phối chế linh dược tề, trị liệu linh lực cắn trả tạo thành vết thương của A Lỗ Địch Ba, trừ cảm kích một chút A Lỗ Địch Ba từng đã cứu hắn, một mục đích khác chính là để cho Mạc Lý gia tộc có một núi dựa, để sau này đỡ phải xuất hiện cái gì ngoài ý muốn khi hắn rời đi, hôm nay có tầng quan hệ này với A Lỗ Địch Ba, Mạc Lý gia tộc ở Xích Nhĩ hành tỉnh coi như là trụ lại vững vàng.

Dù sao Tái Luân đế quốc không hề giống Hỗn Loạn chi lĩnh, giữa các gia tộc minh tranh ám đấu lợi hại, một chút không hợp liền vung tay, Tái Luân đế quốc dù sao cũng coi như là một địa phương hòa bình.

Kiệt Sâm không biết là, thời điểm hắn đang ở một góc yên lặng nhìn, trong đại sảnh không ít người cũng thỉnh thoảng đem lực chú ý đặt ở trên người hắn, mà Đế quốc Hoàng tử Đề Da Lợi Á lại càng cẩn thận nhìn hắn hồi lâu.

- A Lỗ Địch Ba tộc trưởng, nghe nói trước đó không lâu, Kiệt Sâm đại sư đã đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ tộc trưởng của Nạp Đốn gia tộc ở Xích Nhĩ hành tỉnh, không biết đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?

Hoàng tử Đề Da Lợi Á đột nhiên hướng về phía một bên A Lỗ Địch Ba tò mò lên tiếng.

- Khoa Ân Hi Nhĩ?

A Lỗ Địch Ba cười cười nói:

- Chuyện này muốn nói thì phải nói đến là từ ngày bắt đầu tỷ thí ở giữa Hồng Thành Mạc Lý gia tộc và Lạc Cơ gia tộc...

Thấy Hoàng tử Đề Da Lợi Á cảm thấy hứng thú, lúc này A Lỗ Địch Ba đem ân oán giữa Kiệt Sâm cùng Khoa Ân Hi Nhĩ nói ra, sau lại nói tiếp:

- Bởi vì Kiệt Sâm đại sư đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ, vài ngày trước, Lam Nguyệt thành Thành chủ Đa La hành tỉnh, Mạt Pháp gia tộc Vi Đức Ngũ Kỳ lại không để ý luật pháp của Đế quốc, chạy đến Thiên Hồng Thành của ta, muốn đánh chết Kiệt Sâm đại sư, nếu không phải ngày đó ta đúng dịp chạy tới mà nói.., chỉ sợ Kiệt Sâm đại sư cũng đã gặp nguy hiểm...

A Lỗ Địch Ba vô cùng tức giận nói.

Trên mặt A Lỗ Địch Ba lộ ra vẻ vô cùng tức giận, tại ngày đó, A Lỗ Địch Ba cứu Kiệt Sâm chỉ là bởi vì người khác hành tỉnh dám đến Xích Nhĩ hành tỉnh giương oai, trong lòng bao che khuyết điểm, đồng thời cũng là đối với Kiệt Sâm còn có một tia tò mò, nhưng hôm nay, Kiệt Sâm đã thành ân nhân của hắn, tức giận trong lòng đã trở nên bất đồng rồi.

Nếu như sớm biết tình huống hôm nay mà nói.., sợ rằng ban đầu A Lỗ Địch Ba sớm đã đem Vi Đức Ngũ Kỳ đập cho một phát chết đi rồi, lấy thân phận của hắn, mặc dù đối phương là một gã thất giai cao cấp hoàng linh sư, có thể sẽ có chút phiền toái, nhưng cũng là chuyện mà hắn không coi vào đâu.

- Mạt Pháp Gia tộc Vi Đức Ngũ Kỳ sao?

Hoàng tử Đề Da Lợi Á lay động rượu đỏ trong chén rượu chân cao, trong miệng lẩm bẩm lên tiếng, sau đó đi tới một bên, hướng về phía một gã thân tín hộ vệ vẫn đi theo của mình làm một thủ thế.

Lúc này, tên hộ vệ kia mới bước tới, tiến lên phía trước, Hoàng tử Đề Da Lợi Á ghé vào lỗ tai hắn phân phó mấy tiếng, lúc này hộ vệ kia gật đầu, rồi sau đó đi ra ngoài.

Sau khi tên hộ vệ đi ra đại sảnh Phỉ Nhĩ gia tộc, đi thẳng tới cửa một căn phòng trong đình viện mà Phỉ Nhĩ gia tộc an bài cho nhóm người Hoàng tử Đề Da Lợi Á.

- La Đức Lý Cách Tư đại nhân.

Tên hộ vệ kia đứng ở cửa, lên tiếng nói.

- Chuyện gì?

Một thanh âm lạnh như băng từ trong phòng kia truyền ra, làm cho người ta có một loại cảm giác khàn khàn thâm trầm.

- Hoàng tử Đề Da Lợi Á điện hạ muốn mời ngài, bây giờ qua thay hắn làm một chuyện.

Hộ vệ cất tiếng nói.

- Vào đi.

Thanh âm đạm mạc, lạnh như băng lần nữa vang lên, vốn là cửa phòng đóng kín lặng lẽ mở ra, phảng phất mở ra một một cái miệng khổng lồ màu đen vậy.

Tên Hộ vệ kia khẩn trương nuốt nước miếng, rồi sau đó đi vào gian phòng.

Chỉ chốc lát sau…

Trong lúc bất chợt, một đạo quang hoa màu lam từ trong phòng điện xạ mà ra, tốc độ cực nhanh, làm cho người ta căn bản khó có thể nắm lấy, trong nháy mắt, đã biến mất ở phía chân trời, chỉ để lại một đạo tàn ảnh trong thị giác.

Lúc này đi vào hộ vệ lúc trước mới từ trong phòng đi ra, nét khẩn trương trên mặt còn không có hoàn toàn tiêu trừ.

- Thực lực của La Đức Lý Cách Tư đại nhân lại tiến bộ rồi, mỗi một lần gặp, cũng làm cho người ta cảm thấy máu cũng bị đóng băng rồi.

Tên Hộ vệ kia nhìn về phía quang ảnh màu lam biến mất, trong miệng lẩm bẩm tự nói, đứng nghiêm chốc lát ở trong đình viện, mới đi ra khỏi sân.

...

Yến hội sinh nhật của A Lỗ Địch Ba vẫn tiếp tục từ sáng đến buổi tối, dưới tình huống bình thường, sau khi ăn cơm trưa xong, các vị tân khách có thể tự mình rời đi làm việc riêng của mình, nhưng là hôm nay, tâm tình A Lỗ Địch Ba thật sự quá tốt rồi, giữ mọi người lưu lại đến thời gian ăn cơm tối luôn rồi.

Đâu dễ dàng thấy được A Lỗ Địch Ba khách khí như vậy, hơn nữa A Lỗ Địch Ba tộc trưởng lên tiếng, cũng không có ai dám ngỗ nghịch ý tứ của hắn, huống chi ở có thể cùng nhau trao đổi cùng với các gia tộc trong Đế quốc, những người này cũng vui lòng chí cực.

Chỉ có Kiệt Sâm, để cho một tên như hắn với kiếp trước chỉ biết rúc đầu ở trong phòng thí nghiệm, điên cuồng phối chế linh dược tề đi làm xã giao, quả thực còn thống khổ hơn so với muốn tánh mạng của hắn, kết quả bởi vì thực sự nhàm chán rồi, đến lúc xế chiều, một người hẳn lại núp ở góc tu luyện, để cho đám người A Lỗ Địch Ba nhất thời có chút cười khổ không dứt.

Tu luyện ở trên yến hội sinh nhật của người khác, chuyện như vậy cũng là chỉ có tu luyện cuồng nhân như Kiệt Sâm vậy mới có thể làm được.

Dưới sự cố ý phân phó của A Lỗ Địch Ba, trong đại sảnh cũng là không có ai quấy rầy hắn, trên thực tế, coi như là A Lỗ Địch Ba không phân phó, những người cũng không phải ngu ngốc, không thể không thức thời làm ra những chuyện tình khiến người ta chán ghét được.

Bất quá loại gian khổ tu luyện này của Kiệt Sâm, vẫn để cho không ít người tại đây phải suy nghĩ, trong lòng không nhịn được cảm khái, Kiệt Sâm sở dĩ có thể đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ, một tên thất giai cấp thấp hoàng linh sư, cũng không chỉ là thiên tài đơn giản, cái loại tinh thần tu luyện khắc khổ trong mọi thời khắc này của hắn thật đáng giá để cho bọn họ học tập.

Sau khi ăn xong cơm tối, chúng tân khách cũng là nhất nhất tản đi, ngồi xe ngựa trở lại trụ sở của riêng mình trong Xích Viêm thành, mà đám người Kiệt Sâm cũng là nhận lấy lời mời nhiệt liệt của A Lỗ Địch Ba, cuối cùng thật sự là từ chối không được mà đành phải lưu tại trong phủ đệ Phỉ Nhĩ gia tộc.

- Kiệt Sâm đại nhân, nếu như hôm nay không có những lời của ngươi, chúng ta thật sự là...

Trở lại trong đình viện mà A Lỗ Địch Ba an bài đám người cho Kiệt Sâm, Khải Tư Đặc tộc trưởng vô cùng kích động nhìn Kiệt Sâm lên tiếng. .

Hôm nay đã phát sinh hết thảy, hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi tưởng tượng của hắn, vốn là ở trong kế hoạch của Khải Tư Đặc, hôm nay hắn nên phải vô cùng khiêm tốn nhẫn nhịn, sau đó có thể làm quen được một hai tên tộc trưởng nắm giữ thực quyền trong gia tộc, như vậy cũng là chuyện quá tốt rồi, nếu có thể định ra được một vài sinh ý với những gia tộc này thì mới được coi là kết quả tốt nhất.

Song tình huống chân thật đã để cho đến bây giờ Khải Tư Đặc vẫn còn cảm giác giống như là ở trong mộng, các đại gia tộc đều rối rít chủ động tiến lên làm quen, huống chi đem một cọc đại sinh ý ném tới, hoàn toàn không suy nghĩ lấy thực lực của Mạc Lý gia tộc, đến tột cùng có thể tiếp nhận nổi hay không, có chút sinh ý thậm chí lớn đến mức mà cho dù đem toàn bộ tài chính của Khải Tư Đặc gia tộc đều gom góp đi vào, cũng chỉ đáng một phần nhỏ trong đó mà thôi.

Dù sao, so sánh với đại gia tộc kia, Mạc Lý gia tộc chỉ có thể coi là là một tiểu gia tộc.

Càng làm cho Khải Tư Đặc im lặng chính là, thời điểm hắn nói ra tài chính gia tộc không đủ, trên căn bản, những tộc trưởng gia tộc đều là hào sảng vỗ bờ vai của hắn nói không có quan hệ, những sinh ý này, chỉ cần Mạc Lý gia tộc gia nhập vào là có thể chia hoa hồng, đợi đến thời điểm Mạc Lý gia tộc dư dả rồi mới đầu nhập tài chính vào.

Vẫn còn có loại phương pháp hợp tác sinh ý như vậy sao, nhất thời để cho Khải Tư Đặc hết chỗ nói rồi, này không phải sinh ý, đây căn bản chính là trực tiếp đưa tiền.

Khải Tư Đặc biết, sở dĩ những các tộc trường của đại gia tộc này nhiệt tình như vậy, hoàn toàn là vì thể diện của A Lỗ Địch Ba đại nhân cùng Kiệt Sâm.

Người khác không biết ba bình linh dược tề kia là thế nào mà có được, nhưng là đám người Khải Tư Đặc cùng Lạc Khắc cũng là biết nhất thanh nhị sở, vừa nghĩ tới lúc nhìn lại trên yến hội, ba loại linh dược tề kia mà ngay cả Ba Liên Đạt Nhân đại sư thân là thất giai trung cấp Linh Dược Hoàng sư cũng không cách nào phối chế được, trong lòng hai người Khải Tư Đặc cùng Lạc Khắc liền cảm thấy vô cùng rung động.

Đối mặt Khải Tư Đặc cảm kích, Kiệt Sâm nhưng chỉ là cười cười, hắn và Mạc Lý gia tộc đã quen lâu như vậy rồi, chút chuyện này đối với hắn mà nói thì không đáng kể chút nào, hơn nữa hắn cũng tin tưởng, lấy sự lão luyện của Khải Tư Đặc, vừa mới bắt đầu đối mặt với sự nhiệt tình của các đại gia tộc, có lẽ lão sẽ có chút không thích ứng kịp, nhưng sẽ rất nhanh, lão có thể quen thôi.

Sau khi cùng đám người Khải Tư Đặc nói đơn giản mấy câu, Kiệt Sâm lại trở lại trong phòng của mình, chuyện Mạc Lý gia tộc hôm nay, hắn cũng đã an bài không sai biệt lắm rồi, chờ thêm hai ngày sau, hắn chính là chuẩn bị rời đi Tái Luân đế quốc, đi tới Áo Lan Đa vương quốc, hắn ở Tái Luân đế quốc đã làm trễ nãi khá nhiều thời gian rồi.

- Sư phụ, Hoàng tử Đề Da Lợi Á điện hạ cầu kiến.

Vừa lúc đó, ngoài cửa lại truyền đến tiếng thở nhẹ của Lạc Khố Ân.

- Hoàng tử Đề Da Lợi Á cầu kiến?

Kiệt Sâm mở cửa, chỉ thấy Lạc Khố Ân đang đứng trước cửa, mà đứng ở bên cạnh hắn, chính là Tứ hoàng tử của Tái Luân đế quốc - Đề Da Lợi Á cùng với Ba Liên Đạt Nhân đại sư.

- Kiệt Sâm đại sư, đêm khuya viếng thăm, xin hãy tha lỗi.

Vẻ mặt Hoàng tử Đề Da Lợi Á tươi cười, lên tiếng nói lời xin lỗi.

- Điện hạ khách khí, điện hạ, Ba Liên Đạt Nhân đại sư, hai vị mời vào.

Kiệt Sâm mời hai người đi vào, bất quá trong bụng cũng rất nghi hoặc, đến tột cùng thì có chuyện gì mà trễ như thế này rồi mà hai người lại đến đây.

Đề Da Lợi Á thân là Tái Luân đế quốc hoàng tử, địa vị cao thượng, coi như là đám người A Lỗ Địch Ba nhìn thấy, cũng muốn cung kính vô cùng, mà Ba Liên Đạt Nhân đại sư thân là thất giai trung cấp Linh Dược Hoàng sư, hai người đêm khuya tới đây, tuyệt đối là có việc.

- Kiệt Sâm đại sư, hôm nay chúng ta mạo muội đến đây, chủ yếu là hi vọng Kiệt Sâm đại sư có thể chẩn đoán bệnh một chút cho tại hạ, người khác đều nói ta thiên phú cực kém, trời sinh không thích hợp trở thành một gã Linh sư hoặc Linh dược sư, không biết Kiệt Sâm đại sư có biện pháp gì hay không?

Sau khi Hoàng tử Đề Da Lợi Á vào phòng liền không chút do dự, trực tiếp nói ngay vào điểm chính.

Hai mắt của hắn thẳng tắp nhìn Kiệt Sâm, trong ánh mắt mang theo vô cùng thành khẩn.

- Cái này...

Kiệt Sâm do dự lên tiếng.

- Kiệt Sâm đại sư, ngươi không cần làm khó, ta chỉ là muốn cho ngươi thay chẩn đoán bệnh giúp ta một chút mà thôi, bất kể đại sư ngươi có biện pháp nào hay không, phần nhân tình này ta cũng sẽ ghi nhớ, chỉ cần sau này đại sư gặp phải vấn đề gì, cũng có thể tới tìm ta, hơn nữa có ta ở đây, Mạc Lý gia tộc tại Xích Nhĩ hành tỉnh, tuyệt đối sẽ không bị bất kỳ quấy nhiễu nào, ta Đề Da Lợi Á lấy danh phận Đế quốc hoàng tử ra bảo đảm.

Vẻ mặt Hoàng tử Đề Da Lợi Á tràn đầy thật tình, thái độ vô cùng thành khẩn.

Làm Đế quốc hoàng tử, Đề Da Lợi Á có thể nói là tương đối đáng thương, lấy điều kiện của hắn, hoàn toàn có thể nắm giữ một ghế Hoàng đế này, nhưng là bởi vì thiên phú cực kém, cũng đã để cho hắn cơ hồ không thể có khả năng đạt được.

Những năm gần đây, Đề Da Lợi Á thường xuyên thay thế phụ vương - Bỉ Đắc bệ hạ đi về các Đế quốc hạ đạt ra lệnh, trên thực tế, hắn đồng thời đã ở tìm kiếm hi vọng, cứ việc tất cả các đại sư Linh dược sư viện trong Đế quốc cũng đã chẩn đoán bệnh qua cho hắn, làm một đám Linh dược sư kiệt xuất cùng cường đại nhất của cả Đế quốc, bọn họ xuống kết luận, liền cơ hồ tương đương định tử hình cho Đề Da Lợi Á, nhưng là thủy chung Đề Da Lợi Á chưa từng buông tha cho.

Hôm nay ở trên yến hội, A Lỗ Địch Ba thấy Kiệt Sâm biểu hiện, nhất thời để cho hắn rất kích động.

Đề Da Lợi Á thân là Đế quốc hoàng tử, hắn kiến thức rộng rãi hiểu biết thật nhiều, muốn tìm được hi vọng mà dưới tình huống tất cả linh dược đại sư Linh dược sư viện tại Đế quốc đã hạ kết luận, căn bản là không thể nào dựa những linh dược đại sư truyền thống, phải là những linh dược đại sư có thành tựu thâm hậu, nghiên cứu ở trên linh dược học về những đường lối mới, như vậy mới có thể có một tia hi vọng.

Nhưng là người như vậy lại khó tìm bực nào, phần lớn linh dược thiên tài cơ hồ tất cả đã tụ tập tại Linh dược sư viện của Đế quốc, mà Kiệt Sâm xuất hiện, giống như là một đạo Lưu Tinh trong bầu trời đêm, nhanh như tia chớp, rung động xuất hiện ở trước mặt của hắn.

- Ta chỉ là một gã cấp năm cao cấp tông linh sư, chỉ có thể thay ngươi xem xét, nhưng về phần khác, ta không thể bảo đảm.

Nhìn ánh mắt thành khẩn kia của Đề Da Lợi Á, Kiệt Sâm lên tiếng nói.

Mặc dù vô luận kiếp trước hay kiếp nầy, Kiệt Sâm vẫn một lòng nghiên cứu linh dược học, đối với việc xử sự cùng người lại cũng không phải là quá am hiểu, nhưng là thân kẻ khai thác kỹ thuật lưu linh dược học như hắn, bằng vào sức quan sát có thể nhìn thấu linh hồn người ta, có thể cảm giác ra Đề Da Lợi Á trước mặt này cũng không có lòng hại người.

Từ trong ánh mắt của hắn, Kiệt Sâm chỉ có thấy được khát vọng, vô tận khát vọng, cái loại nhìn không thấy hi vọng nầy, giãy dụa ở trong tuyệt vọng, rồi lại không cam lòng buông tha cho khát vọng, trừ điều này ra, còn là vô cùng thành khẩn.

- Cảm ơn, Kiệt Sâm đại sư, thật sự là rất cảm ơn.

Sau khi nghe được lời của Kiệt Sâm, lúc này vẻ mặt Đề Da Lợi Á mới lộ ra vẻ kích động vô cùng, đồng thời lên tiếng hỏi thăm, nói:

- Kiệt Sâm đại sư, cần ta phải làm cái gì không?

Kiệt Sâm cười cười:

- Ngươi chỉ cần biết điều một chút, ngồi ở chỗ đó là được rồi.

Nói xong, tay phải Kiệt Sâm đã khoác lên trên đỉnh đầu Đề Da Lợi Á, lúc này Ba Liên Đạt Nhân đại sư đứng một bên liền cả kinh, vừa định tiến lên, nhưng là bị Đề Da Lợi Á hung hăng trợn mắt nhìn trở về.

Linh thức nhanh chóng khuếch tán mà ra, Kiệt Sâm nhắm hai mắt, cảm giác tinh tế dò lên thân thể Hoàng tử Đề Da Lợi Á.

Theo cảm giác không ngừng xâm nhập, đầu tiên, trên mặt Kiệt Sâm là lộ ra một tia thoải mái, chỉ chốc lát sau, lại nhíu lại thật sâu.

Với loại bệnh tình thiên phú quá kém này của Lợi Á hoàng tử, Kiệt Sâm kiếp trước làm cấp chín linh Dược Thánh sư,tự nhiên gặp phải qua không ít, nói như vậy, không có thiên phú chủ yếu biểu hiện ở hai phương diện.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status