Dược thần

Chương 742: Kiệt Sâm khóc không ra nước mắt (2)


- Kiệt Sâm…

Nói tới đây, Lam Nguyệt Cổ Sâm đột nhiên lên tiếng:

- Ngươi thiếu nợ ta một lần, ngươi không trả lời được lai lịch của ta, như vậy xem như đã không giữ lời, hiện tại yêu cầu của ta chính là Hóa Thần Đảo này của ngươi không tệ, đặc biệt là sơn cốc này, về sau ta ở lại chỗ này cùng ngươi tu luyện!

Kiệt Sâu không khỏi sững sờ, không đợi hắn kịp mở miệng nói chuyện, Lam Nguyệt Cổ Sâm lại nói tiếp:

- Phải, chính là điều thỉnh cầu này, phải biết rằng nếu như không có tài liệu của ta, ngươi cũng sẽ không cấu trúc ra được Cửu Linh Tụ Khí Trận, bởi vậy sơn cốc này ta cũng có một nửa quyền lợi sử dụng, đương nhiên ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi giữ bí mật, hơn nữa Cửu Linh Tụ Khí Trận quan hệ trọng đại, ngươi cũng sẽ không thể một mực ở mãi trong sơn cốc, về sau khi ngươi không ở đây, có ta, ta cam đoan ở bên trong Thiên Không Thành, không người nào dám đánh chủ ý với Cửu Linh Tụ Khí Trận của ngươi!

- Ân, cứ quyết định như vậy đi, ta đi về trước một chuyến đem đồ vật của ta mang đến!

Lam Nguyệt Cổ Sâm nói xong, trong đáy mắt hiện ra một ít ánh sáng giảo hoạt, sau đó mặc kệ Kiệt Sâm có đồng ý hay không, nàng trực tiếp bay vút lên hóa thành một đạo thanh mang biến mất tại phía chân trời.

- Vậy…vậy…

Trong sơn cốc, Kiệt Sâm nhìn theo bóng lưng Lam Nguyệt Cổ Sâm biến mất, khóe môi không nhịn được khẽ giật lên, trước đó hắn còn vì thân thế của Lam Nguyệt Cổ Sâm cảm thấy vô cùng thương tiếc, không nghĩ tới chỉ thoáng chốc Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ đã khôi phục lại tâm tình, lại lần nữa biến thành vị đệ nhất đại tỷ xếp hàng đầu trên Linh Dược Bảng.

- Được rồi, dù sao sơn cốc này rất lớn, ta cũng không có nhiều linh dược để gieo trồng như vậy, cho nàng một địa phương cũng không sao, hơn nữa đã có Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ ở nơi này, ít nhất đã có thể cam đoan an toàn!

Trong sơn cốc, Kiệt Sâm không nhịn được lắc đầu.

Thật sự do Cửu Linh Tụ Khí Trận quá mức nghịch thiên, hiện tại tuy Kiệt Sâm mạnh mẽ nhưng ở bên trong Linh Dược Sư Tháp một khi bị người biết được, hắn cũng không dám xác định chính mình có đủ khả năng bảo vệ hay không, nhưng nếu như đã có Lam Nguyệt Cổ Sâm, đừng nói là những đệ tử hạch tâm không dám đánh chủ ý với Hóa Thần Đảo của chính mình, với thân phận đặc thù của sư tỷ Lam Nguyệt Cổ Sâm đã được chính tay tháp chủ mang về dạy dỗ, cho dù là chút ít điện chủ của Hạch Tâm Điện hay các trưởng lão cũng sẽ không đoạt lấy đồ vật từ trong tay của nàng.

Càng quan trong hơn chính là nói thật lòng, cho dù Lam Nguyệt Cổ Sâm rất nhanh thoát khỏi tâm trạng đau thương, nhưng với sức quan sát nhạy cảm của Kiệt Sâm, hắn vẫn có thể cảm nhận được nỗi đau thương của sư tỷ sau một lúc trao đổi với mình, chẳng những không thể tiêu tan, ngược lại càng thêm nồng đậm che giấu tận sâu trong đáy lòng của chính nàng.

Nàng vốn cho rằng mình có cơ hội giải đáp được đáp án vì sao mình tồn tại trên đời này, nhưng không nghĩ rằng hi vọng của mình đã một lần nữa tan vỡ.

- Ai, hi vọng ngày sau nàng có cơ hội tìm được lai lịch của chính mình đi…

Trong lòng Kiệt Sâm có chút cảm khái, ngay lập tức cũng không tiếp tục đi suy nghĩ chuyện này, hắn điều chỉnh lại Cửu Linh Tụ Khí Trận xong xuôi, đem linh dược của mình trồng trọt xong, lúc này mới đi tới chỗ tu luyện khoanh chân ngồi xuống.

- Sưu!

Không đợi hắn tu luyện được bao lâu, một đạo lưu quang lại đáp xuống bên trong sơn cốc, chính là Lam Nguyệt Cổ Sâm.

- Kiệt Sâm, về sau ta tu luyện bên trong Cửu Linh Tụ Khí Trận, ngươi ở nơi này tu luyện, hơn nữa về sau ta sẽ thường trú tại đây, ngươi tự mình làm việc của mình, ta đi sửa sang lại một chút, thuận tiện đem linh dược gieo trồng!

Lam Nguyệt Cổ Sâm thật tự nhiên lên tiếng, sau đó giống như nữ chủ nhân đi thẳng vào trong động phủ của Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm cũng không quản tới nàng, Linh Thần Quyết vận chuyển trong cơ thể, không ngừng rèn luyện hoàng cấp linh lực thất giai trung cấp trong kinh mạch của chính mình, hấp thu thiên địa linh khí cao gấp mười lần khắp chung quanh.

Cứ như vậy Kiệt Sâm không ngừng tu luyện, toàn bộ tâm thần hoàn toàn dung nhập vào trong việc rèn luyện linh lực, cũng không biết qua được bao lâu, Kiệt Sâm bỗng nhiên nhạy cảm cảm giác được một cỗ khí tức linh dược nồng đậm đang tán dật bên trong sơn cốc.

Cỗ khí tức linh dược kia vô cùng nồng đậm, làm Kiệt Sâm bị giật mình tỉnh giấc.

- Chuyện gì xảy ra? Ah, đúng rồi, Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ vẫn còn tại nơi này…

Trong lòng Kiệt Sâm thoáng nghi hoặc, ngay lập tức chợt nhớ ra trong sơn cốc ngoại trừ hắn, hiện tại còn có thêm một người, thời gian dài hắn vẫn một mình, trong tư duy nhất thời còn chưa kịp chuyển biến.

- Chẳng lẽ Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ đang làm gì sao?

Trong miệng Kiệt Sâm khẽ lẩm bẩm, đi về hướng sơn cốc do Cửu Linh Tụ Khí Trận bao phủ, nơi đó tán dật ra khí tức linh dược.

Trong sơn cốc, linh khí nồng đậm quanh quẩn, giống như một mảnh tiên cảnh nhân gian, thời gian trôi qua, Kiệt Sâm đã xuất hiện bên trong sơn cốc gieo trồng linh dược, khi nhìn thấy tràng cảnh trước mặt, bước chân nhẹ nhàng không khỏi liền dừng phắt lại.

- Ừng ực…

Kiệt Sâm nuốt mạnh ngụm nước bọt, trợn mắt há hốc mồm nhìn qua hết thảy.

Linh dược trên người Kiệt Sâm không nhiều, bởi vậy ngay từ đầu trong sơn cốc chỉ có rải rác vài chục gốc linh dược, nhưng giờ phút này bên trong sơn cốc lớn như vậy, lại rậm rạp chằng chịt đại lượng linh dược được gieo trồng, trong đó kém cỏi nhất cũng là vài loại dược liệu lục giai tuyệt thế quý hiếm, tuyệt đại bộ phận chính là linh dược thất giai, thậm chí còn có đại lượng linh dược bát giai, tất cả đều căn cứ theo đặc tính được chỉnh tề phân loại gieo trồng bên trong sơn cốc.

Liếc nhìn lại, dược khí nồng đậm tán dật, toàn bộ sơn cốc gây cho người một kỳ cảnh mỹ lệ, vô số linh dược được Cửu Linh Tụ Khí Trận bồi dưỡng tản mát ra sinh cơ phồn vinh mạnh mẽ, làm Kiệt Sâm vô cùng rung động.

Nhiều linh dược như thế, tuy so sánh với linh dược gieo trồng tại Vạn Thánh Sơn của hắn ở kiếp trước còn chênh lệch một ít, nhưng cũng không làm cho Kiệt Sâm có thể bỏ qua sự hiện hữu của nó.

- Kiệt Sâm, ngươi đã đến rồi? Vừa lúc ta đã đem toàn bộ linh dược trong phủ đệ trước kia của ta gieo trồng xong xuôi!

Lam Nguyệt Cổ Sâm đứng dậy, phủi phủi bùn đất trên tay:

- Ta cấy ghép chỉ là một ít linh dược trọng yếu quý hiếm, chỉ chiếm một phần ba sơn cốc của ngươi, còn lại khoảng chừng hai phần ba ta nghĩ ngươi cũng đã đủ dùng rồi!

Trước dược điền, khóe môi Kiệt Sâm lại khẽ co giật.

- Đúng rồi, động phủ của ngươi ta cũng đã bố trí xong xuôi, ngươi tới nhìn xem!

Từ trong dược điền bay vút ra, Lam Nguyệt Cổ Sâm lôi kéo Kiệt Sâm đi về hướng động phủ của hắn.

- Ngươi xem, bốn phòng này là của ta, bốn phòng này là của ngươi, về phần phòng trống này, là chúng ta dùng chung, ba đại sảnh thì ta và ngươi một người một phòng, còn lại một đại sảnh cũng sẽ dùng chung!

Lam Nguyệt Cổ Sâm lôi kéo Kiệt Sâm đi từng phòng xem xét, giảng giải, chẳng khác gì mình mới là nữ chủ nhân.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status