Dược thần

Chương 855: Mặc Tư Bản gào rú (1)


- Ba loại linh dược tề? Điều này sao có thể?

- Đúng vậy a, cho dù là bát giai linh dược đế sư, cũng không thể làm được điểm này a.

Hi Mông Tư đại sư nói những lời này, lập tức làm đại sảnh có sóng to gió lớn hiện lên, tất cả mọi người kinh hô, thần sắc khiếp sợ.

Nhưng thời điểm mọi người đang kinh hô, bỗng nhiên Kiệt Sâm hành động, hai tay của hắn lại biến mất không thấy gì nữa.

- Ba!

Kiệt Sâm một chưởng trùng trùng điệp điệp đánh vào bàn thì nghiệm,Thiên Tinh Đằng, Long Nguyên Thạch, Địa Hoàng Quả bên phải bàn thì nghiệm, trong ánh mắt khiếp sợ của rất nhiều người ở đây, thoáng cái bay vút lên không trung.

- XÍU...UU!!

Một đạo tàn ảnh không nhìn rõ được xẹt qua đống tài liệu thất giai này.

- Bồng!

Cơ hồ cùng thời khắc đó, ba loại tài liệu thất giai linh dược đồng thời nổ tung, không đợi mọi người có phản ứng, trên bàn thì nghiệm, đại lượng linh dược dưới hai bàn tay như hóa thành tàn ảnh của Kiệt Sâm, liên tiếp bay vút lên không trung.

- Bồng!

- Ba!

- Ba!

- Xùy!

- Ba!

- Ba!

- Ba!

Tiếng linh dược liên tiếp nổ tung, nát bấy, vỡ tan, tan rã truyền ra khắp đại sảnh, bàn thí nghiệm trước mặt Kiệt Sâm, vô số linh dược tung hoành bay vọt, hóa thành dược khí đầy trời, thoáng cái tản ra.

- Cái này...

Giờ khắc này, âm thanh trong đại sảnh cải biến, chỉ còn lại âm thanh phối chế của Kiệt Sâm, những người lúc trước nhìn Kiệt Sâm thấp đã há hốc mồm, cứ như vậy ngơ ngác nhìn qua Kiệt Sâm phối chế, đầu óc của bọn họ trống rỗng, tư duy thoáng cái đình trệ.

Nhanh, nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, nhanh đến khó có thể tưởng tượng, nhanh đến mức suy nghĩ của bọn họ không theo kịp.

Đôi mắt của Kiệt Sâm sắc bén như chim ưng, khóe miệng của hắn nhấp nhẹ, không có một tia biểu lộ, khô khan, nghiêm túc và trang trọng như đá khắc ngàn năm, nhưng hai tay của hắn, vô cùng nhu hòa, một hồi gió nhẹ đảo qua, quét ngang cả bàn thì nghiệm.

Đại lượng linh dược, không ngừng từ trên cao giáng xuống, nhao nhao rơi xuống dụng cụ phối chế trên bàn thí nghiệm, rất nhanh phản ứng với nhau.

Bên trái bàn thí nghiệm, thất giai linh dược trong bình phối chế đang sinh ra phản ứng nhanh chóng, bên phải, thời điểm Hi Mông Tư đại sư phối chế cũng giống như vậy, ba loại thất giai linh dược trong ba bình phối chế phản ứng cực nhanh, lúc này, lại có thêm bốn bình phối chế, trong mười bình phối có thêm thất giai linh dược, cùng với nhiều loại linh dược tề phản ứng liên tiếp.

Mười bình phối chế, đồng thời phản ứng, đồng thời phối chế, tinh khí của linh dược nhanh chóng tràn ra khắp đại sảnh, tràng diện đồ sộ, nhanh chóng chấn trụ của đại sảnh.

Nếu như nói lúc trước Hi Mông Tư đại sư phối chế Địa Hoàng dược tề, thi triển Tam Khống Thánh Dược Thuật, là ba tay đồng thời phối chế, như vậy Kiệt Sâm hiện tại phối chế, đã không nhìn ra mấy tay.

Tất cả mọi người chỉ có thể nhìn thấy hư ảnh bay đầy trời, một cổ khí tức linh dược phóng lên trời, xen lẫn trong hư ảnh, thậm chí ngay cả linh dược liệu nào là tay ảnh, đều không phân biệt rõ ràng.

Trong đại sảnh, hào khí yên tĩnh làm cho người ta hít thở không thông.

Loại phương thức phối chế này, làm cho mọi người không biết nên làm thế nào biểu thị khiếp sợ trong lòng của mình, bọn họ chỉ ngơ ngác nhìn qua tràng cảnh đang diễn ra trong đại sảnh, đầu óc không phản ứng được, ngây như phỗng.

Thật sự là Kiệt Sâm phối chế quá mức làm kinh người, tốc độ càng nhanh không thể tưởng tượng, trong tất cả mọi người ở đây, không có người nào có thể đuổi kịp tốc độ của Kiệt Sâm, cách phối chế của Kiệt Sâm làm cho bọn họ bị hoa mắt.

Đầu óc của bọn họ không kịp suy nghĩ, thậm chí ngay cả hai tay của Kiệt Sâm và cách xử lý linh dược cũng không thấy rõ được, chuyện duy nhất bọn họ có thể làm là, người ta phải ngây ngốc nhìn qua mười bình linh dược đang phối chế, nhìn thấy từng đạo hư ảnh của linh dược rót vào trong mười bình này, sinh ra phản ứng kịch liệt.

Thời điểm mọi người trong đại sảnh đang kinh ngạc tới ngây người, trước bàn thí nghiệm, Kiệt Sâm cũng gặp phải khảo nghiệm lớn nhất từ khi trọng sinh tới nay.

Đồng thời phối chế độ khó thật sự là quá lớn, thậm chí còn khó khăn hơn chuyện phải phối chế bát giai thượng phẩm Đế cấp linh dược tề, hắn cảm thấy vô cùng cố hết sức.

Đồng thời phối chế ba loại linh dược tề, hơn nữa còn là thất giai thượng phẩm Hoàng cấp linh dược tề, điều này đại biểu hắn nhất tâm tam dụng, không thể có chút sai lầm nào.

Độ khó như vậy là thế nào? Hi Mông Tư lúc trước có Tam Khống Thánh Dược Thuật căn bản không thể so sánh với hắn, một việc tách nguyên tố trong linh dược, một là tách linh dược phân cho ba loại linh dược tề, đây hoàn toàn không phải là cùng khái niệm.

Ngẫm lại xem, người bình thường tay trái vẽ hình tròn, tay phải vẽ hình vuông, không có trải qua huấn luyện đặc thù đều rất khó làm được, huống chi là phối chế linh dược tề, hơn nữa còn là thất giai thượng phẩm Hoàng cấp linh dược tề.

Giờ khắc này, Kiệt Sâm thi triển toàn bộ thực lực của bản thân, linh thức thất giai cao cấp cũng phát ra hoàn toàn, không ngừng dung nhập vào trong phản ứng của dược tề, đồng thời, xúc cảm ngũ quan của hắn, lục đại cảm giác, cũng hoàn toàn phóng đại tới lớn nhất, thần kinh vô cùng căng cứng, tư duy không dám có chú buông lỏng nào.

Mồ hôi như mưa từ trên trán của Kiệt Sâm rơi lã chả xuống đất, thời gian qua một lát, mồ hôi của Kiệt Sâm đầy mồ hôi, trường bào trên người ướt nhẹp.

Linh thức cảm giác bị phân thành vô số mảnh nhỏ, cảnh giới mẫn cảm nhất, tạo nghệ linh thức lưu linh dược học đã đề thăng lên cao nhất.

Đồng thời, ánh mắt của hắn như điện, giống như ra đa vậy, không ngừng đảo mọi thứ chung quanh, bất luận một tia biến hóa nhỏ nhất, đều hiện ra trong óc của hắn, mùi dược thủy biến hóa, màu sắc biến hóa, thể tích biến hóa, sức nặng biến hóa vân...vân, các phương diện biến hóa vật lý, nếu đem những biến hóa này biến đổi đôi chút đều đếm được, trong đầu suy tính, diễn luyện, dùng kỹ thuật lưu linh dược học tiến hành phân tích từng cái.

Mà đầu óc của hắn nặng nhất, chính là phân tích các biến hóa, bước tiếp theo là suy nghĩ, khi làm các bước này, rất nhiều số liệu hiện ra trong óc của hắn, không ngừng phân tích.

Đồng thời, A Phục Già Đức La định luật cũng bị hắn tính toàn tới tận cùng, trái ngược khi hắn làm chuyển hóa, dựa dẫn công thức, căn cứ công thức suy luận ra thời gian và số lượng khác nhau.

Giờ khắc này, Kiệt Sâm đem tam đại kỹ thuật lưu tới mức tận cùng, tất cả đều thi triển đi ra, kỹ thuật lưu linh dược học, linh thức lưu linh dược học, cùng với A Phục Gia Đức La định luật.

Lúc trước, Kiệt Sâm tại Hỗn Loạn chi lĩnh phối chế Linh Tôn dược tề, cũng đã thử qua chuyện này, cuối cùng chế biến được tinh thần Linh Tôn dược tề.

Chỉ có điều khi đó, Kiệt Sâm thi triển ba loại tuyệt kỹ này, chỉ phối chế một lục giai thượng phẩm linh Linh Tôn dược tề, mà hôm nay, hắn đồng thời phối chế ba loại thất giai thượng phẩm Hoàng cấp linh dược tề, đội khó trong đó, không cần nói cái khác, tính nguy hiểm, đã tăng lên diện rộng.

Hơn nữa muốn che dấu tự chế biến phương pháp, Kiệt Sâm cũng là tốn hao đại lượng tinh lực, tăng thêm cực lớn độ khó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status