Đường trở về tại dị thế giới

Chương 167: Nói chuyện với tiểu bạch! (End)


A - Long bây giờ mới chỉ học được một chút da lông ủa Băng Thủy Thần Quyết, và Linh Hôn Thần Quyết mà thôi, còn bao nhiêu quyết còn lại hắn chưa có tài nguyên để tu luyện, sau khi xử lý Lã Gia xong hắn sẽ sắp xếp ổn thỏa cho 3 người, hắn gọi 2 người Long Phàm, Long Nhu vào đây mà không nói gì chỉ cặm cụi viết chữ, bởi vì hắn muốn soạn ra những thứ cần làm khi hắn rời đi, tìm kiếm tài nguyên, nếu hắn tới năm 14 15 tuổi không tu luyện Hỗn Độn Thần Quyết đại thành thì hắn sẽ phải chết, đừng nói bị Triệu Gia truy sát, mà không bị truy sát thì hắn cũng sẽ, chết một cách thê thảm nhất!
  • Để tu luyện có thể tu luyện đại thành bộ công pháp Hỗn Độn Thần Quyết này thì điều đầu tiên phải học được 9 Quyết đầu đại diện cho 9 hệ nguyên tố trong Thiên Địa, khi tất cả 9 quyết này đạt tới tầng thứ nhất thì sẽ có hiệu ứng đặc biệt là có khả năng thôn phệ tất cả mọi thứ thôn phệ được để biến thành của mình và tuỳ ý sử dụng!
- Một điểm bắt buộc để tu luyện thành là phải có tinh thần lực siêu mạnh, có thể câu thông với Thiên Địa mà hấp thụ cho mình dùng, với lại để tu luyện công pháp này bắt buộc phải có Hỗn Độn Thần Cách lấy nó làm trung tâm,thay vì hấp thụ vào trong đan điền như người bình thản, mà là hấp thụ linh khí vào trong thức hải, mà thu nạp Thiên Địa linh khí trong thế giới này, thứ hai hắn phải thu gom thiên tài địa bảo có chứa căn nguyên tinh thuần nhất để hấp thụ vào trong Hỗn Độn Thần Cách, chỉ cần sử dụng tinh thần lực kích hoạt thì Hỗn Độn Thần Cách sẽ hoạt động ngay lập tức!

- Ở thế giới này, con người hấp thụ linh khí va Thiên Tài Địa Bảo bỏ vào trong đan điền hấp thụ và chuyển hoá thành Đấu Khí cho Võ Giả Sử dụng, còn hắn từ bé đã bị người ta phế đan điền,hủy hoại kinh mạch nên chỉ có thể sống một đời phế nhân vẫn còn sống là may mắn lắm rồi, nhưng may sao ông trời cũng không tuyệt đường người hắn bị mất đi khả năng sử dụng đấu khí, nhưng hắn lại sử dụng tinh thần lực câu thông Thiên Địa cho mình sử dụng, tinh thần lực của hắn không phải tu luyện ra, mà là thôn phệ tàn hồn của người chết mà trở nên mạnh hơn!

- Nàng bình thường hắn chỉ tập luyện đan luyện khí, tập viết trận văn, tuy trong truyền thừa ở trong Hỗn Độn Thần Cách hắn có thể nhìn thấy ký ức từng li từng ti từng tí từng cách luyện khí, nhưng đó là kinh nghiệm, còn thực hành thì hắn phải đích thân trải nghiệm!

- Và sau khi hắn nói chuyện với Tiểu Bạch xong hắn liền đưa ra một quyết định đối với hắn rất quan trọng, hắn muốn thu phục con Yêu Vương trong khu rừng này, hắn chỉ có một cơ hội duy nhất, nếu hắn thắng hắn sẽ trở thành kẻ bá chủ khu rừng này, nếu hắn thua hắn sẽ phải chết, hắn không muốn sau này con Yêu Vương kia phục hồi nó sẽ để yên cho hắn đóng quân ngay bên cạnh nó sao,tất nhiên bây giờ phải tiên hạ thủ vi cường, ngươi đang bệnh liền tới lấy mạng của ngươi!

Tuy không biết nó là gì, nhưng hắn buộc phải thu phục hoặc là giết chết nó, nếu không sau này hậu hoạ khôn lương, nghĩ tới đây cũng là lúc hắn viết xong, hắn ngẩng mặt lên vô cùng nghiêm túc nói!

“ Ta có việc cần giao cho hai người, ta có thể tin tưởng được hai người chứ ”

- Long Phàm cùng Long Nhu thấy vẻ mặt nghiêm túc của hắn, hai người nhìn nhau xong cùng nói!

“ Xin thiếu gia cứ ra lệnh, hai huynh muội chúng tôi nguyện tận trung với cậu ”

« Tuy A - Long và Bạch Nhu đã xác lập quan hệ nhưng khi A - Long nghiêm túc thì ngay cả Long Nhu là nữ nhân của hắn cũng không giám nói mấy câu cười đùa trước mặt hắn, A - Long phát ra khí thế mà người ở trên cao nhìn xuống chúng sinh, thứ khí thế mà chỉ có người làm lâu năm ở ngôi cao cao tại thượng mới có thể phát ra ngoài được »

A - Long vung tay, hai quyển sách bằng da thú bay tới tay hai người, hai người lập tức mở ra xem thấy trong tay Long Phàm khi mở ra liền xuất hiện là một bức bản đồ, còn Long Nhu là một bản giáo án đầy chữ viết,không đợi hai người hỏi A - Long liền nói!

“ Phàm Ca, huynh thấy bức bản đồ đó chứ? ”

- Long Phàm gật đầu ra hiệu là nhìn thấy, lại nghe A - Long nói!

“ Đó là bản đồ Lã Gia, nhiệm vụ của huynh là đột nhập vào khu nhà ngục, trong ngục đó giam giữ rất nhiều phạm nhân, hay theo hai bức hình ta vẽ ở trong đó tìm ra cho ta hai người, một người nữ nhân tên là Lã Nương Dung, một người tên là Lã Chính Thiên, hãy đảm bảo an toàn cho hai người này, huynh làm được chứ ”

- Long Phàm nhíu mày khi nghe thấy tên người hắn phải cứu trong đó là một nữ nhân, hắn lại nhìn qua em gái mình bất động thanh sắc,hắn lại nhìn A - Long đang im lặng ngồi đó hắn nói!

“ Hai người này là ai? Rất quan trọng sao? Theo như bản đồ ghi lại, hẳn là nơi nhà ngục này được bố trí rất nhiều bẫy sập, xông vào đây không cẩn thận sẽ chết không có chỗ chôn! ”

« A - Long nghe thay thế sắc mặt, nhìn thẳng vào không thay đổi nói hắn làm sao không biết ý định thực sự của Long Phàm kia chứ, hắn nói bên ngoài toàn là bẫy sập, không phải trong bản đồ A - Long hắn đã chú thích cách phá giải hết rồi hay sao, mà phải hỏi lại hắn?

Long Phàm làm thủ lĩnh lâu năm làm sao lại không để ý mấy thứ mà A - Long ghi trên tấm bản đồ đó như mấy thằng lính mới vào nghề được kia chứ, thì như thế nào mà làm thủ lĩnh được, nói như Long Phàm là hắn sợ chết, nhưng thực ra là Long Phàm muốn hỏi Lã Nương Dung là ai, chủ yếu là hắn không muốn làm em gái hắn ở bên cạnh khó xử,hắn làm anh trai nên phải muối mặt hỏi dùm cho em gái và đó cũng là điều mà em gái hắn là Long Nhu muốn nghe nhất vào lúc này! »

A - Long không trả lời Long Phàm, hắn cũng nhìn ra tiểu tâm tư của hai huynh muội nhà này, hắn cũng không tính toán làm gì, dù sao một người là vợ tương lai, một người là anh vợ tương lai, kêu hắn trách mắng hai người kiểu gì, hắn nhìn qua Long Nhu đang ở một bên bứt góc áo, ánh mắt. nàng như một con tiểu miêu nhi bị người ta khi dễ đủ điều vậy, hắn thấy nàng như thế liền nói, với Long Nhu rằng!

“ Nàng còn nhớ mọi chuyện ở Hồng Trần Lâu chứ, nàng còn nhớ một người luôn đi bên cạnh Triệu Hoài An tên là Võ Minh chứ”

- Long Nhu gật đầu ra hiệu là nhớ, nhưng nàng vẫn không nói gì! Nàng làm sao không nhớ mọi chuyện ở Hồng Trần Lâu kia chứ, không phải từ hồi đó không phải vì nàng mà toàn gia tộc Lã Thị không chết không thôi với Tiểu nam nhân của nàng hay sao!

A - Long thấy nàng gật đầu, hắn liền nói!

“ Lã Nương Dung chính là tình nhân của Võ Minh. Võ Minh thấy thế là do bị ta ly dán hắn và Triệu Hoài An, Lã Nhị Thiếu tới gây sự với ta muốn cướp nàng đi, bắt nàng phục vụ hắn là do một tay Võ Minh sắp xếp, nhưng hôm đó Lã Nhị Thiếu bị ta giết, vì bảo vệ mặt mũi của. Triệu Thị, nên Triệu Hoài An giao Võ Minh ra để cho Lã Gia xử lý, nhưng Lão Nương Dung và cha nàng lại cứu Võ Minh ra ngoài để cặp tình nhân bỏ trốn, nhưng bỏ trốn không thành nên cha con nhà họ Lã bị tống giam vào ngục ”

- Nghe tới đây, miệng Long Nhu tràn ngập dấm chua,nàng như một con gà mái nhỏ xũ lông,nàng không nghe hắn nói tiếp nàng nói!

“ Có phải chàng hận hôm đó Võ Minh tính kế chàng nên hôm nay muốn cướp lại Lã Nương Dung để trả thù Võ Minh không? Nếu chàng muốn làm như thế thì thiếp sẽ rời đi, chàng chỉ được chọn một là thiếp hai là ả ta ”

- Nghe thấy những lời này đâu A - Long nổi lên mấy vạch Hắc Tuyến hắn có cảm giác hình như mình sắp lấy một hũ dấm về làm vợ, chứ không phải là lấy một nữ nhân về làm vợ mà, giờ hắn mới hiểu cái câu « Ớt nào mà ớt chẳng cay,gái nào là gái chẳng hay ghen chồng » hắn lau mồ hôi trán nói!

“ Tiểu Nhu, nghe ta nói hết đã ”

“ Thiếp Không muốn nghe chàng giải thích gì cả, chàng chỉ có thể chọn ả hoặc thiếp thôi ”

A - Long thở dài nói!

“ Tiểu Nhu à, nàng cứ như vậy làm sao sau này ta giám để nàng thay ta quản lý công việc được, nàng là nữ nhân của ta nàng có quyền nói như thế ta không trách nàng, bộ trong mắt nàng ta là loại người như thế sao, ít nhất phải nghe nam nhân của nàng nói hết đã chứ, chưa gì đã ghen loạn lên rồi ”

- Thấy A - Long nói thế hai mắt Long Nhu đỏ lên chỉ chực khóc, răng ngà của nàng cắn chặt môi, nàng giọng run run,nhưng vẫn không chịu thua mà nói với hắn!

“ Thiếp Không có ý đó, chỉ là tại sao chàng muốn Caca của thiếp liều mạng để cứu một nữ nhân của kẻ khác kia chứ, ả đâu phải là nữ nhân của chàng kia mà ”

A - Long trợn tròn mắt nhìn Long Nhu, xong rồi cầu cứu nhìn Long Phàm, hắn cũng phải lén xoa mồ hôi lạnh, chỉ biết thúc thủ vô sách, hắn nghĩ!

« Không ngờ tiểu muội bình thường ôn nhu thiện lương của hắn, từ khi trở thành nữ nhân liền tâm tính thay đổi biến thành một hũ giấm vô cùng chua và vô cùng lớn, Long Phàm ném tới A - Long một ánh mắt thương hại, A - Long cũng nhìn thấy trong mắt Long Phàm hiện ra một câu, “ Đời chú mày xong rồi ” »

A - Long lưng toát hết mồ hôi lạnh hắn nói!

“ Võ Minh là một người có tài, hôm đó ta phải tốn không ít tâm tư mới đào cho Võ Minh một cái hố không thể thoát ra, Võ Minh theo Triệu Hoài An vì muốn mượn thế lực của. Triệu Hoài An mà có thể cưới được Lã Nương Dung từ tay của Lưu Hạo, bởi vì nàng là vị hôn phu của Lưu Hạo, nàng là vật trao đổi minh chứng sự kết minh giữa hai nhà Lã Và Lưu gia, hôn nhân của nàng là một cuộc hôn nhân chính trị mà thôi ”

“ Ta hôm đó thấy Võ Minh là người có tài,nên muốn thu phục hắn ở dưới trướng ta, nên ta la tiểu nhân hại hắn thân bại danh liệt, rồi ném cho hắn một cành ôliu, hắn là kẻ thông minh hiểu rõ ý định của ta nên khi được Lã Nương Dung cứu ra hắn liền tìm ta, hắn thề rằng chỉ cần ta cứu được Lã Nương Dung và cha của nàng hắn sẽ cả đời phục vụ ta, nên ta mới nhờ Phàm ca cứu 2 người này ”

- Long Phàm nhíu mày, hắn cũng hiểu ra ý của A - Long hắn nói!

“ Nghe thiếu gia nói như thế, thiếu gia bây giờ hại hắn thân bại danh liệt, vậy sau này hắn còn có thể dùng được hay không hay hắn đem tâm lý bất mãn mà theo cậu ”

A - Long cười tà nói!

“ Ta giám buộc dây ắt sẽ có cách mở dây,bây giờ huynh cứ thay ta cứu hai người này trước đã, sau đó ta sẽ có sắp xếp ”

- Long Nhu nghe thấy rõ đầu đuôi, nàng cũng biết mình ghen tuông không phải lúc nàng vừa xấu hổ nàng muốn làm gì đó gỡ lại mặt mũi, nàng lại thấy trong câu truyện của A - Long có một chỗ hở nàng nói!

“ Nếu để Phàm Ca cứu được Lã Nương Dung, rồi đưa cho Võ Minh như vậy,Lưu Gia sẽ để yên sao, dù sao Lã Nương Dung cũng là hôn thê của Lưu Hạo kia mà, mà lưu Hạo bây giờ như mặt trời ban trưa bên cạnh Triệu Hoài An, chàng chẳng lẽ lại muốn vì một Lã Nương Dung không quen biết mà chịu đối đầu với Lưu Gia và Triệu Gia sao, đó là một phiền phức rất lớn a”

A - Long cười tà,gật gù nói!

“ Quả không hổ danh là Lão Bà của Long Hạo Vũ ta, nói một hiểu ba, nàng nói đúng tất nhiên là sẽ đụng chạm vào Triệu và Lưu hai nhà, nhưng ta có từng nói là sẽ không xuống tay với hai nhà đó sao,ta chưa từng nói ta với Triệu Thị là bạn a”

- Nói xong hắn đưa một ngón tay cái về phía nàng, Long Nhu và Long Phàm nhìn nhau, quen biết bao lâu, thậm chí Long Nhu đã là nữ nhân của A - Long nhưng tới bây giờ mới nghe được tên thật của A - Long, Long Nhu không thể tin vào tai mình nàng hỏi lại!

“ Chàng tên chàng là gì, sao trước tới giờ chàng chỉ nói với thiếp chằng gọi là Tiểu Long kia mà,sao giờ chàng lại tên là Long Hạo Vũ ”

A - Long biết mình lỡ lời, hắn cười tà cho qua chuyện hắn cười nói!

“ Nàng chỉ hỏi ta gọi là gì, chứ đâu có hỏi tên thật của ta là gì đâu mà ta nói kia chứ ”

- Long Nhu thẹn quá hoá giận, nàng vứt bộ dạng tiểu nữ nhân hay ghen,ngươi ta nói nữ nhân thường trở mặt nhanh hơn lật sách, bây giờ tính tình của một đại tỷ lại nổi lên, nàng đi tới mặc kệ ca ca của nàng đang ở đây, tiến lại cái tên đang ngồi đắc ý nào đó, mà nhéo tai hắn, nàng ghiến răng ghiến lợi nói!

“ Chàng còn bao nhiêu bí mật muốn giấu thiếp nữa hả, có gì thì mau nói, có ai như chàng không, ngay cả vợ chưa cưới chàng cũng không cho biết tên thật, nếu hôm nay chàng không lỡ miệng mà nói ra tên thật, thì chàng còn định giấu thiếp tới khi nào nữa hả?? ”

- Long Nhu bây giờ giống như một con báo cái tức giận, đang hành hạ lỗ tai của A - Long, nàng nghĩ tới chuyện bị hắn khi dễ đủ điều, lại từ khi nào đã trở thành nữ nhân của hắn, bao nhiêu tiện nghi bị hắn chiếm hết, mà ngay cả cái tên của hắn,hắn cũng không nói cho nàng, nàng cảm thấy mình như một tiểu cô nương bị quạ thúc thúc lừa,thế là tay nàng xiết mạnh hơn!

A - Long biết hôm nay cái miệng hại cái thân rồi, biết có ngày hôm nay hắn nên sớm nói tên thật của hắn ra, bình thường hắn cũng chẳng bao giờ nói tên thật ra cả, nhưng trời xui quỷ khiến làm sao hôm này lại nói ra, rước tới không ít tai hoạ. đặc biệt là cái lỗ tai của hắn đây này, hắn cười như khóc nói!

“ Lão Bà của ta, vợ yêu của ta, bảo bối của ta nàng bình tĩnh a ”

- Long Nhu nghe thấy vô số lời ngon ngọt của hắn mặt nàng đỏ lên hừ lạnh, tay tuy không buông tai hắn ra nhưng đã nhẹ tay đi không ít, hắn thấy có đường sinh cơ, hắn liếc thấy Long Phàm đang che miệng cười trên nỗi đau khổ của hắn, hắn tức giận không thôi, hai mắt xoay chuyển, nghĩ ra vô số ý xấu, hắn liền kéo Long Phàm xuống nước hắn nói!

“ Lão Bà à!! Vợ xinh đẹp của lòng ta a, nàng muốn đánh phạt ta,có gì để lên ta lên dường rồi hãng đánh a, đừng đánh ở đây ở đây nhiều người, tuy nàng thì không sao, nhưng ta ngại a, Phàm ca đang ở bên cười kìa, ta da mặt rất mỏng a, sự trong sạch của ta thì phải làm sao bây giờ!!! ”

- Long Nhu nghe thấy thế mặt nổi lên hai áng mây hồng, nàng trừng mắt với A - Long, hắn lại làm ra bộ dạng vợ bé phải chịu nhiều uy khuất, nàng nghe thấy hắn nói thế khác gì.... Nàng lại nhìn A - Long lòng thầm mắng “ Đồ thiên hạ đệ nhất vô sỉ ” nàng hừ lạnh, lườm Long Phàm đang khúc khích che miệng cười ở bên cạnh hắn nhìn thấy mat như thiêu đốt được vạn vật của Long Nhu!

« Hắn chỉ có một tiểu muội này thôi, trên đời này chỉ còn hai huynh muội, hắn chẳng mấy khi thấy em gái của mình một lúc bộc lộ nhiều cảm xúc như vậy cả hắn có thể nhìn thấy, tiểu muội của mình đang vô cùng hạnh phúc, không biết từ bao giờ kể từ khi Bạch Gia bị diệt nàng đã không bộc lộ cảm xúc như vây rồi »

- Long Phàm hắn như chuột nhìn thấy mèo nói!

“ Tiểu Muội, và Muội Phu. Hai người cứ tiếp tục à, ta chưa từng ở đây a, ta có chút việc ta liền đi trước a ”

- Nói Xong Long Phàm vắt chân lên cổ chạy mất dép, và để lại một tiếng cười thật sảng khoái, Long Nhu dậm chân vô cùng tức giận lườm tên nam nhân nào đó đang muốn trốn khỏi nàng, nàng Hừ..!!! Lạnh nói!

“ Chàng Muốn đi đâu??? ”

A- Long lúc này bây giờ nào có bộ dạng quân vương cao cao tại thượng,như kẻ đứng ở trên cao ngạo nghễ nhìn xuống kia chứ,bây giờ hắn giống như một tên đi ăn vụng bị vợ bắt được, như chuột nhìn thấy mèo,,hắn bình thường có thể lãnh khốc vô tình với người ngoài, nhưng với người nhà của hắn, hắn muốn trở về một con người bình thường mà vui ve cười đùa bên gia đình người thân của mình, ở bên cạnh người thân, mà phải giữ bộ mặt giả tạo khi ở bên ngoài đó là thứ hắn ghét nhất, hắn vẫn để Long Nhu bắt nạt hắn hắn vẫn vui vẻ cười đùa, hắn gật đầu cười trừ nói!

“ Haha, ta chỉ muốn báo cáo rằng, ta mới phát hiện một tên có ý định bỏ trốn a”

- Long Nhu cười tàn nhẫn nói!

“ Vậy hắn đang ở đâu a ”

A - Long gật đầu cười nói!

“ Ta mất giấu hắn rồi a”

- Long Nhu cười, nụ cười khiến hắn không rét mà run nàng nói!

“ Để mất giấu vậy chàng chịu tội thay cho hắn đi”

- Tròng mắt A - Long xoay chuyển nói!

“ A. Ta mới phát hiện ra hắn rồi, để ta đi tìm a”

- Long Nhu túm lấy cổ áo hắn kéo hắn lại, nàng cười nói, nụ cười vô cùng tươi sáng, nụ cười mà báo trước một cơn rông bão đang tới nàng nói!

“ Không cần tìm nữa, thiếp bắt được hắn rồi, lần này thì ngay cả thần tiên cũng không thể nào cứu được hắn nữa, chàng nói có đúng không ”

A - Long đầu toát mồ hôi lạnh, nếu như ký ức trước đây thì nàng mỗi lần như thế đều đánh hắn bầm dập, lần trước là một 1s ngây ngốc đi vào phòng tắm đòi tắm chung với nàng, nàng cũng cười với hắn như vậy, không nói gì đánh hắn te tua, bây giờ nàng cũng cười như thế, hắn lúc này chỉ hận không tự bạt mình mấy cái, thật đúng là cái miệng hại cái thân a!

A - Long cười khổ nói!

“ Cho nam nhân của nàng được nói một lời cuối cùng có được hay không a ”

- Long Nhu trừng mắt khiến hắn chột dạ không thôi, nàng cười lạnh nói!

“ Có gì mau nói để thiếp còn tiễn chàng lên đường ”

A - Long cười khổ thầm nghĩ!

« Chuyến này chết chắc rồi, hắn nói »

“ Ta muốn để lên dường rồi nàng hãy đánh ta có được hay không ”

- Long Nhu ghiến chặt răng,mặt nàng đỏ lên, tay của nàng xiết thật mạnh lỗ tai của hắn nói!

“ Nếu đã nói xong thì chuẩn bị lên đường a”

- Nói xong nàng liền ra tay, tay nàng xiết mạnh lỗ tai của hắn A- Long la lên thất thanh,và tiếng van xin của A - Long và tiếng la mắng của Long Nhu,, thanh âm vang Vọng ngay cả người cách đó hàng trăm mét cũng có thể nghe được tiếng kêu thảm của A - Long,trong doanh trướng một người đuổi một người chạy, mọi người cũng vì độ̀ng tĩnh mà chạy tới, khi nhìn thấy cảnh này, mọi người nhìn nhau, nở nụ cười mà nam nhân nào cũng hiểu, còn mấy lão nhân bên ngoài vuốt râu cảm thám,trên môi treo một nụ cười nói!

“ Tuổi trẻ thật là tốt a”

Kết Chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status