Đường trở về tại dị thế giới

Chương 279: Thiên Cơ Cốc (3)


- Nghe thấy thế lão nhân kia, nội tâm co rút lại nhiều lần, lão cảm nhận sau lưng mình một cảm giác uy áp không thể nào chống lại bay sát bên,lão biết A - Long chỉ là đang mèo vờn chuột với lão ma thôi, nội tâm của lão nguội lạnh, cái kia rõ ràng là một cái Cổ Thân 6 Cánh, tương đương với thực lực Thiên Mệnh Cảnh mà thôi, dù có biến thái thì cũng chỉ là đánh ngang tay với Sinh Tử Cảnh lĩnh ngộ Sinh Tử nhị khí mà thôi, nhưng mà muốn chụp chết hắn cực kì dễ dàng, lại một chưởng đập nát thân thể của hắn, hắn là một cường giả niết bàn cảnh, như vậy là chuyện gì, chẳng lẽ là bí bảo sao? Không đúng a!

- Hắn cũng không tế ra vũ khí a, chỉ hời hợt một chiêu mà thôi, cái này tuyệt đối là một cái ẩn giấu tu vi ít nhất cũng là Niết Bàn Đỉnh Phong, nếu A - Long đánh thêm một chiêu,hắn cũng tuyệt đối không tiếp nổi một chiêu nữa, chiêu vừa rồi là hắn còn chưa ra hết lực lượng a,phải chăng tên này là sau cảnh giới Niết Bán là Độ Kiếp Cảnh chỉ có trong truyền thuyết sao,chính là trong tộc cũng chỉ có 2 cái niết bàn tầng 3 4 mà thôi, mà lại trêu chọc đối đầu với một tên cường giả Độ Kiếp Cảnh quả nhiên là muốn chết a, ngay cả Thiên Cơ Cốc cũng đào không ra một cái Độ Kiếp Cảnh, dù Thiên Cơ Cốc có ra mặt cũng không có người có thể chịu nổi một chiêu của Cường Giả Độ Kiếp Cảnh a! Chỉ có Thủy Tổ, chỉ có Thủy Tổ... Thủy Tổ của Thiên Cơ Cốc nếu hiện giờ còn sống, nể mặt hắn nhiều năm cống hiến, đứng ra điều đình thì may ra hắn và gia tộc mới có cơ hội thoát chết a!

A - Long lúc này, giọng cực kỳ trào phúng nói bên tai lão giả, mặc dù lão đã mất đi thân thể, nhưng mà Cổ Thần sử dụng tinh thần lực giao tiếp với nhau, dù A - Long không mở miệng cũng có thể giao tiếp trực tiếp với linh hồn của lão kia,cũng biết được lão kia nghĩ gì a!

“ Lão Già..!! Lúc nãy ngươi cao điệu lắm kia mà, sao bây giờ lại như chó nhà có tang chạy trốn thế kia, ở lại cùng ta giao lưu học hỏi kinh nghiêm a, ta muốn xem ngươi giáo huấn ta như thế nào ”

- Nghe thấy A - Long nói thế, khuôn mặt lão giả co rút lại, đây rõ ràng là những lời lão nói khi nãy a, lão giận tím mặt hét lớn!

“ Điểu Nhân, đừng khinh người quá đáng, ta là tam trưởng lão của Thiên Cơ Cốc, ngươi giám đụng tới ta, ngươi sẽ là địch của Thiên Cơ Cốc, ngươi còn không mau dừng lại, lùi một bước trời cao biển rộng, quỳ xuống dập đầu tạ lỗi, bằng không khi cường giả của Thiên Cơ Cốc tới đây, ngươi chết là cái chắc, chỉ cần ngươi thả ta một ngựa, ta sẽ ra mặt cầu tình thay cho ngươi ”

- Lão nhân này không khỏi già đời a, tuy đang chạy trốn, đang rơi vào thế bí cũng không quên đe dọa uy hiếp hắn a, A - Long ha ha nói!

“ Lão Tử!! Không phát uy, ngươi lại còn tưởng ta là mèo bệnh sao? ngươi giám dùng tên tuổi của một đám Thần Côn chuyên bói toán bặt đạo đe dọa ta sao? đang tính trêu đùa với ngươi một tí giết thời gian, nhưng ngươi đã uy hiếp ta như thế, vậy ta không giữ ngươi lại được rồi, ta muốn xem lũ Thần Côn đó bàn giao với ta như thế nào về chuyện này ”

- Nói xong A - Long một lần nữa tế ra Côn Ngô Kiếm đã bị từ lâu thu lại trong cơ thể a, hắn biết rõ đạo lý Tiền Tài không để lộ ra ngoài a! Bây giờ A - Long đang nở nụ cười Tiếu Lý Tàng Đao a, " Xeng " một tiếng thật kêu, kiếm một lần nữa tế ra khỏi vỏ,hắn truyền Linh Lực vào kiếm, kiếm bắt đầu phát ra những đạo quang mang vô cùng xinh đẹp, hắn cười tà hét to, tinh thần lực khoá chặt Linh Hồn,lão giả chạy trốn het!

“ Tiểu Tử ngươi giám! ”

“ Có cái quần què gì lão tử không giám chứ, chỉ là chém giết một con chó săn bị người bán đi mất còn không biết, có cái mẹ gì không giám, chết đi cho lão tử ”

A - Long cười đáp lại, tay cũng không quên bổ xuống một kiếm, một kiếm với khí thế chém thiên tạc địa, một kiếm xuất ra không gì ngăn cản nổi,bổ toi Linh Hồn đang sợ hãi chạy trốn kia của lão kia!

“ Phanh” một tiếng!

- Ngay lúc ắt hẳn nhải chết lúc,linh hồn lão nhân kia, không biết từ đâu xuất hiện một vầng hào quang, che chắn cho hắn một đao này, ngay lập tức truyền tống lão ra xa trăm trượng gần đó, miệng không ngừng thổ huyết, khuôn mặt vì mất máu quá nhiều mà trở nên trắng bệch, khi A - Long nhìn lại, thấy trên linh hồn của lão xua tan một cái vòng đeo cổ,trên cổ lão xuất hiện một cái dây chuyền ngọc bội, rồi "Phanh " một tiếng, bỗng nhiên sợi dây chuyền đó vỡ làm hai đoạn,đây là Cấm Khí của Thiên Cơ Cốc cấp cho bảo mệnh mỗi một trưởng lão, khi cấm khí bị phá hủy liền sẽ mở ra một cái truyền tống môn tiếp tục là dẫn tới nhân vật lớn hơn a!

- Một đạo quang mang chợt loé sáng, mở thành một cánh cổng, tiếp đó liền có một đạo hư anh ánh mắt tang thương của một lão thân, mà theo kia trong ngọc bội bạo kích mà ra, đánh thẳng về phía A - Long ngăn A - Long tiếp tục công kích, thấy thế Côn Ngô Kiếm trên tay, tiếp tục chém ra một kiếm đánh thẳng vào đạo ánh sáng kia!

“ Oanh..!!! ”

- Lại một đạo công kích nữa va chạm với nhau, cũng không kém một chém của A - Long mặc dù A - Long cũng chỉ sử dụng 3 phần lực lượng mà thôi, nhưng cũng dư sức chém nát một chiêu này của lão, kiếm quang mạnh mẽ chém tới một hư ảnh, một linh hồn đang kinh hãi kia,hư ảnh kia thấy thê đồng tử co rút lại, mặc dù đây là dư kình cũng không cách nào chống lại, lão nhanh chóng kéo linh hồn kia chạy qua một bên tránh phong mang,, nhưng một kiếm này không phải đánh lão, mà là đánh vào cổng truyền tống môn kia " Răng Rắc..!!! " một kiếm của A - Long bổ tới, bổ xuống cổng truyền tống kia,cổng truyền tống kia chỉ là linh lực hình thành và kích hoạt trận văn khi cấm khí bị hủy kia, một kiếm chém xuống, cánh cổng kia như như đậu hũ,cánh cổng kia bị bổ làm đôi, sau đó từng tiếng " Răng Rắc " vang lên, cánh cổng đó vỡ nát trở thành, nhưng mảnh bụi vô cùng lấp lánh mà rơi xuống đất!

- Lúc này Hư Ảnh kia, kinh hãi trong lòng, giơ tay ngăn cản nhịp công của A - Long hét lớn!

"Đạo hữu bớt giận! Lúc này tuyệt đối là một hồi hiểu lầm,Thiên Cơ Cốc, tuyệt không cùng đạo hữu trở mặt chi tâm,dừng tay lại đi, chúng ta cùng ngồi xuống uống tách trà giải hoà ân oán, đạo hữu thấy sao!"

A - Long tức giận mắng to, không ngừng văng tục,tay không ngừng chém xuống những công kích như mưa!

“ Hoà Hoà cái con mẹ ngươi! Muốn ta dập đầu tự tát mặt mình nhận sai, lại còn muốn phế ta tu vi, muốn chặt hai chân ta, muốn hoà ta cũng đéo hoà, mà ta là Cổ Thần tu thần chứ phải tu đạo, như Thiên Cơ Đạo các ngươi đéo đâu, mà gọi ta là đạo hữu, hữu cái con mẹ ngươi, cả nhà ngươi mới là đạo hữu, chết cho ta ”

- Lại một kiếm chém xuống " Phanh " một tiếng một kiếm chém xuống lại bị cấm khí cản trở, lúc này khuôn mặt A - Long đen lại rồi, lại chém ra 10 kiếm nữa, kiếm khí như hồng hoang dã thú chém tới lão giả,cũng may là lão kia tới tiếp viện mang theo không ít cấm khí a!

“ Phanh.. Phanh... Phanh... Phanh...!!! ”

- Lúc này gần như là toàn bộ Cấm Khí lão mang theo trên người của cả hai người đều như vỡ nát không còn miếng nào, lúc này lão mới để ý thấy vũ khí A - Long cầm trên tay,lão sống gần vạn năm, lịch duyệt không ít tuy lão không rõ lai lịch của thanh vũ khí này, nhưng mà lão cũng là người biết hàng, lão run giọng thất thanh!

“ Thần... Thần... Thần Binh ”

- Lúc này A - Long đã nổi cáu lên rồi, bắt đầu nổi tính cực kì trẻ trâu nói!

“ Đậu Xanh rau má! Ngươi cho rằng có nhiều cấm khí chống lại ta mà ngon ạ,ngươi khinh lão tử xuất thân bần hàn, đéo có hàng tốt, muốn lấy thịt đè người sao, Côn Ngô Kiếm của lão tử đéo dùng được,nếu không chém chết được các ngươi, vậy thì lão tử liền lấy ra món khác chơi với các ngươi!! ”

- Nghe thấy vậy mặt hai lão giả khẽ đen lại, một tên quát!

“ Đạo hữu nhanh dừng tay, nếu ngươi công kích nữa ta liền phản công đó, tới lúc đó khó ăn nói, chẳng lẽ ngươi muốn cùng Thiên Cơ Cốc là địch sao??? ”

- Nói tới đạo hữu lại làm A - Long thêm nóng máu, thầm nghĩ " Đậu xanh, lão tử đang ở tiểu thuyết tu chân à sao cứ gọi lão tử là đạo hữu a,lão tử là Cổ Thần a,đi theo con đường thăng hoa a, cũng đéo phải tu đạo a " lúc này A - Long nhéch môi cười, bởi vì hắn nhớ ra một câu, tay thu lại Côn Ngô Kiếm tế ra Phệ Hồn Tử Thần Liềm Đao hét!

- Thấy A - Long tế ra Phệ Hồn Đao,đồng tử lão kia co rút lại thất thanh!

“ Lại là Thần Binh, tai sao ngươi lại có nhiều thần binh như thế,điều này không thể nào”

A - Long cười hì hì đáp!

“ Xin Lỗi nha! Lão tử quên không nói cho ngươi biết, lão tử nhà mặt phố bố làm quan,gia đình của lão tử,cái gì lão tử cũng thiếu, nhưng lão tử thứ đéo thiếu nhất chính là điều kiện a, ngươi có nhiều cấm khí khi dễ ta,xem ta như tên nhã quê lên tỉnh sao? Cm ngươi, vậy để hôm nay lão tử cầm thần binh chọi chết ngươi, để xem ai mới là kẻ phú nhị đại đây”

- Nghe thấy những lời vô cùng trẻ trâu của A - Long lão nhân kia mặt đen lại muốn khóc lắm rồi a nói!

“ Đạo Hữu, cái này là Thiên Cơ Cốc chúng ta sai a,đạo hữu mau dừng tay a”

- Nghe thấy hai chữ Đạo Hữu khuôn mặt A - Long càng ngày càng đen, đầu nổi lên mấy vạch hắc tuyến hét to!

“ Đạo hữu cái con mẹ ngươi ấy! Này thì đạo hữu, tiếp ta một đao của a ”

“ Phanh...!! Phanh...!! Phanh..!!”

- Lại một đao chém xuống, lần này là Phệ Hồn Đao chém ra một đao, lần này cấm khí vô tác dụng, Phệ Hồn Đao có tính năng phá cấm a, Cấm Khí chẳng là gì so với Phệ Hồn Đao cả, lão nhân kia thấy thế, đồng tử co rút lại, ném ra ba kiện Cấm Khí tới đao quang đang càng lúc càng gần chém tới kia!

“ Xoẹt..!! Xoẹt...!! Xoẹt..!!! ”

- Ba kiện cấm khí kia không hề có tác dụng với Phệ Hồn Đao,lão nhân kia tưởng rằng ba cái cấm khí kia có thể ngăn cản công kích của A - Long một hai,nào ngờ một đạo đao quang như huyết nguyệt kia chém xuống, như chém đậu hũ chém ba kiện cấm khí còn lại làm đôi, thấy thế lão đem linh hồn tên kia xé ra một tấm phù lục,nhanh chóng độn ra xa, một đao chém xuống lại cắt phá vô số thứ con đường nó đi, lão nhân kia mồ hôi lạnh toát ra không ngừng, lão biết lần này thật lạ trêu phải một tổ ong lớn rồi, lúc này lão nhân kia biết điều hơn,không gọi A - Long là đạo hữu như trước nữa, hắn ăn quả đắng rồi, hắn lúc này không nhận ra được nữa quả là một thằng ngu, biết Hắc Ma ghét bị gọi đạo hữu,hắn lúc này hét to!

“ Hắc Ma huynh đệ, dừng tay lại đi,ngươi chém nữa ta sẽ chết thật đó ”

A - Long trào phúng,học được một câu trong các tiểu thuyết tu chân nói cực kì trào phúng nói,đá đểu lão giả rằng!

“ Đạo hữu chớ lo tại hạ ra tay rất biết nặng nhẹ,mà tu chân đạo thế vốn khắc nghiệt, chỉ cần đạo hữu chết bần đạo không chết là được rồi, đạo hữu chớ lo, chỉ cần để lại túi trữ vật và các vật ngoài thân, hay thần binh lợi khí đưa ta giữ dùm cho, yên tâm một khi rơi vào tay ta liền không mất đâu, chỉ đéo bao giờ lấy lại được thôi,tấm lòng của Hắc Ma ta luôn rộng rãi với ban hữu mà ”

- Nghe thấy thế, khuôn mặt lão giả kia đầu nổi lên tràn ngập Hắc Tuyến,thật không biết ứng phó với cái hắc ma này, vừa chạy trốn vừa hét to rằng!

“ Sao ngươi không đi ăn cướp đi, lại còn gửi đồ đéo bao giò trả lại, ta nhổ vào ”

A - Long Hắc Hắc cười nói!

“ Không phải là ta đang đi ăn cướp đây sao? Ngươi chưa nghe cái câu, thằng cho vay là thằng dại,mà thằng tra lại là thằng ngu sao? Ngươi cho rằng tới khiêu khích ta, muốn phế ta, nói vài câu là xong sao?cứ như thế ân oán dễ giải như thế, Con mẹ ngươi, ta muốn đốt nhà ngươi sau đó xin lỗi la xong, cmn ngươi, cứ như lời ngươi nói, lão tử cũng muốn vào hoàng cung xếp hình với 3000 phi tần mỹ nữ,ái phi hoàng hậu sau đó, để lại vài câu chó má đạo hữu thông cảm không phải ta muốn, mà là tiểu huynh đệ của ta muốn cùng nu nhân của đạo hữu xếp hình a,đạo tại tâm a,tâm ta không ổn định, cần xếp hình để đột phá tu vi a”

- Nghe thấy thế lão nhân kia cứng họng rồi, thật không biết nói gì luôn a,tên này thật là cực phẩm a,còn Phong Thải Vận ở phía xa xa, lúc này nàng đã an bài xong Ám Vệ đi thu hoặch chiến trường, còn nàng nắm theo hai tên bị A - Long sử dụng khí thế chấn cho phun máu ngất xỉu, một màn đối thoại của A - Long và hai tên vừa chạy trốn này, nàng không khỏi che miệng cười khúc khích,nụ cười của nàng khiến người ngây ngất, nàng nghĩ thầm trong lòng,tiểu tặc nếu thực sự muốn ra tay, thì đã bóp chết hai tên này từ lâu rồi cần gì vừa đuổi vừa đấu khẩu kia chứ, mà một đòn chém còn ra chưa tới 3 phần lực lượng a,thấy ro ràng là tiểu tặc này đang trêu đùa kẻ khác a, lấy hai tên này làm bao cát giải toả áp lực trong lòng a!

“ Tiểu Nam Nhân! Này thật đúng là cực phẩm a, tên này bình thường cứ ra vẻ ngươi lớn, đôi lúc lại âu sầu như vậy,hỏi gì cũng không nói, hắn thường trêu chọc nàng để nàng ra tay giáo huấn hắn, chủ yếu là để giảm áp lực đi tiện công chiếm chút tiện nghi mà thôi, nàng cũng biết nhưng không nói ra, dù sao trên vai hắn gánh vác gần chục vạn người ở Hắc Phong Trấn a, áp lực không phải là nhỏ a,bây giờ tiểu nam nhân của nàng có cơ hội giải toả được áp lực, tuy ăn nói có chút hạ lưu vô sỉ, nhưng nàng lại không phản cảm a,bất quá nàng lại thích a,đây mới thật sự là con người thật của tiểu nam nhân mà hằng ngay chiếm tiện nghi của nàna ”

Kết Chương

tg: chém chém giết giết mệt quá các bác ơi, em viết đổi gió tý nha, dạo này trời nóng quá thay đổi tý bớt aṕ lực a, mong các bác vui vẻ a,cảm ơn các bác đã đọc truyện của em
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status