Duy ngã độc tôn

Chương 159: Tu luyện trong núi!


Tuy rằng bởi mình không biết mà ăn chút thiệt thòi nhỏ, nhưng lại không làm giảm bớt cảm giác hưng phấn trong lòng Tần Lập lúc này. Nên biết rằng, lấy tư chất của hắn hiện giờ, chỉ cần tiếp tục nỗ lực không ngừng, như vậy đột phá chỉ là chuyện sớm muộn.

Mà nâng cao cảnh giới tinh thần, lại hết sức khó khăn!

Nếu không có cơ duyên vô cùng, như vậy chỉ có thể đợi đến khi thực lực đột phá đến một cảnh giới cao hơn, tinh thần mới có thể theo đó dần dần tăng cường.

Không thấy ngay cả loại cường giả đã đạt đến cảnh giới Hợp Thiên đỉnh phong như Cực Nhạc môn chủ Nhạc Vô Nhai, thần thức cũng chỉ có thể phóng ra ngoài phạm vi ba bốn dặm sao?

Mà bên trong Cực Nhạc Thiên Cung, thực lực cực mạnh chỉ sợ cũng là Văn trưởng lão kia. Thực lực của hắn, đã đạt đến cảnh giới Dung Thiên! Tuy rằng chỉ là vừa đột phá đến cảnh giới này, phóng ra khí thế bản thân đã có thể đè nén một ngọn núi lớn! Nhưng thần thức của lão, đồng dạng cũng chỉ có phương viên bảy tám dặm!

Hơn nữa thần thức của bọn họ đều chỉ có thể cảm ứng một ít dị động, đồng thời thông qua kinh nghiệm của bản thân, phán đoán những dị động này là do thứ gì gây ra!

Cũng không phải giống như Tần Lập, chỉ cần hắn muốn: trong vòng phương viên mười dặm, cho dù là một con sâu nằm dưới đất mười dặm, hình ảnh cụ thể của nó cũng có thể xuất hiện trong lòng Tần Lập!

Giữa hai bên nhìn như không kém nhiều lắm, kỳ thật khác biệt rất lớn!

Ít nhất, hiện tại nếu Tần Lập tự chôn mình sâu dưới hai thước đất, chỉ cần thu hết tất cả khí tức lại, mặc kệ là Nhạc Vô Nhai hoặc là Văn trưởng lão cũng đều không có khả năng phát hiện tung tích của hắn!

Còn đổi thành Tần Lập, dưới thần thức khổng lồ của hắn, tất cả đều không thể nào che giấu được!

Đây! Mới là cảnh giới chân chính!

Tin tưởng rằng trừ khi là cường giả cấp cảnh giới Chí tôn, thì coi như là võ giả cảnh giới Dung Thiên hiện tại cũng đừng mơ dùng khí thế áp bức Tần Lập!

Ngẫm lại gốc linh thảo trong nhẫn, dường như còn có sáu bảy miếng Chu quả màu đỏ, hiện giờ có cần ăn thêm một quả nữa không? Tần Lập do dự hồi lâu, vẫn là cố chịu mê hoặc. Không phải là nội tâm hắn cứng cỏi gì, thật sự là cái loại đau đớn sâu tận cốt tủy, làm cho linh hồn cũng phải run rẩy này, Tần Lập nhất thời nửa khắc cũng không muốn thử lại một lần nữa. Dù là có, cũng phải chờ khi bóng ma tâm lý hoàn toàn tán đi, mới suy nghĩ tiếp tục.

Con mắt Tần Lập nhìn chằm chằm vào hồ đá này. Vừa rồi tình thế cấp bách, nuốt trọng đóa hoa sen rõ ràng không phải vật phàm kia, biến hóa trong đan điền cùng thần thức trở nên vô cùng cường đại, khiến cho Tần Lập tuyệt không hối hận đã nuốt mất nó.

Chỉ là gốc hoa sen này, dù cả lá cây vừa nhìn cũng biết là cực phẩm. Vậy càng đừng nói những hạt sen như ngọc trai rơi vung vãi bên trong hồ đá, mấy thứ kia khẳng định cũng là đồ tốt!

Tần Lập thầm nghĩ: mình cũng đã lấy đi gốc linh thảo rồi, như vậy gốc hoa sen kia khẳng định cũng không thể buông tha!

Chẳng qua nhẫn trữ vật của hắn cũng chỉ có kích cỡ mười mét khối, căn bản không chứa được hồ đá này. Tần Lập gấp đến độ vò đầu bứt tai, muốn hắn buông bỏ thứ này thì tuyệt đối không có khả năng. Hắn thà rằng túm lấy gốc hoa sen kéo khỏi hồ nước do linh khí ngưng kết thành này ném vào trong nhẫn, cũng sẽ không bỏ mặc cho nó sinh trưởng ở đây. Nơi này cũng không phải địa bàn của mình mà, dựa vào cái gì giữ lại cho người khác?

Đột nhiên Tần Lập nghĩ đến: hình như dung lượng nhẫn trữ vật, theo tinh thần lực tăng cường cũng sẽ lớn lên? Nhưng vì sao nó còn không lớn ra chứ?

Trong lòng nghĩ vậy, Tần Lập đem một tia tinh thần lực rót vào trong nhẫn. Quả nhiên, không gian bên trong vẫn là mười mét khối. Giá sách trước kia Tần Lập đã sớm dọn ra ngoài, đặt ở trong hầm ngầm phủ Hầu tước thành Thanh Long, chỉ một mình Lãnh Dao có chìa khóa.

Tần Lập cũng không lo lắng có người nhắm vào cách bộ sách này, bằng thực lực của hắn, ở giữa thế tục đã không có bất cứ kẻ nào có thể đánh chủ ý tới hắn! Dù là bị cướp đi, hắn cũng có đủ lòng tin đạp phá gia môn đối phương cướp trở về.

Huống chi, các quyển sách quý giá nhất, đều đã được Lãnh Dao học thuộc, sau đó lại bỏ các quyển sách trở lại trong nhẫn của Tần Lập.

Chúng đều được Tần Lập đặt ở trong rương gỗ nhận từ Ô Quận Vương, cùng chỗ với nơi đặt linh thạch.

- Làm sao có thể mở rộng không gian đây chứ?

Tần Lập thì thào tự nói, suy nghĩ một chút, đưa một chút tinh thần lực của mình, đẩy toàn bộ vào trong không gian này.

- Lớn!

Không phản ứng!

- Nhỏ!

Vẫn còn không phản ứng!

Ở trong lòng Tần Lập mắng hai câu, trong lòng nói đại tài thượng cổ quả nhiên không thể lợi hại như thần tiên trong thần thoại được. Chỉ có thể dùng biện pháp ngốc nhất, dùng tinh thần lực bắt đầu khởi động không gian trong nhẫn.

Quả nhiên, không gian bên trong nhẫn bắt đầu lớn ra, hơn nữa dưới lực lượng tinh thần khổng lồ của Tần Lập, nhanh chóng lớn lên thành diện tích mười lăm mét khối, hai mươi mét khối, ba mươi mét khối...Mãi cho đến năm mươi mét khối, không gian này rốt cuộc cũng dừng nới rộng!

Chẳng qua cái này đã hoàn toàn ngoài dự đoán của Tần Lập, rút tinh thần lực khỏi nhẫn, trong đầu truyền đến một trận trống rỗng. Tần Lập bất đắc dĩ xếp chân điều dưỡng mấy canh giờ, lần hao tổn này vượt xa những lần trước đó, mấy canh giờ cũng chỉ là miễn cưỡng khôi phục một chút tinh thần lực mà thôi.

Cho nên thoạt nhìn, Tần Lập có chút uể oải không phấn chấn.

Tuy nhiên hắn không thừa nhận cũng không được, đại tài thời đại thượng cổ ở Thiên Nguyên đại lục này đích xác rất lợi hại. Loại nhân vật kinh tài tuyệt diễm như Ô Quận Vương, là một tồn tại chân thật, mà không phải như ở thế giới kia, chỉ là những nhân vật tồn tại trong thần thoại. Ai cao ai thấp, còn chưa khẳng định được.

Ở bên trong hang động này, Tần Lập lại tu luyện chừng nửa tháng thời gian.

Trong nửa tháng này, Tần Lập chủ yếu tìm hiểu chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn tầng thứ hai, vận dụng lực lượng tinh thần!

Chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn tầng thứ nhất, chú ý tới chiêu thức tinh diệu cùng phối hợp lực lượng. Chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn tầng này còn dừng ở trên mặt thế tục, nói cách khác: có thể tu luyện tinh thông chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn tầng thứ nhất, trở thành một tuyệt đỉnh cao thủ giữa thế tục, tuyệt không thành vấn đề!

Dù cho ngươi chỉ có thực lực Địa cấp, liều mạng với một cao thủ Thiên cấp, cũng sẽ không chịu thiệt!

Đây, mới chính là chỗ bá đạo cường hãn của từ Duy Ngã Độc Tôn!

Cái gì gọi là chiến kỹ Thần cấp? Chính là thế này!

Giống như chênh lệch giữa chiến kỹ cao cấp cùng chiến kỹ trung cấp, chỉ có trong đồng cấp, ví dụ võ giả Địa cấp bậc ba tu luyện một quyển chiến kỹ cao cấp, thông qua ưu thế chiến kỹ của mình thì có thể đánh bại một võ giả Địa cấp bậc năm; nhưng nếu là một võ giả Địa cấp bậc tám, vậy gần như không cần trông mong.

Đương nhiên cũng không phải không có chuyện bất ngờ, nếu không thì việc so sánh thực lực trên đời này cũng chỉ cần căn cứ vào đẳng cấp mà thôi. Luôn sẽ có đủ loại nhân tố ảnh hưởng đến võ giả phát huy, chẳng qua nếu không cùng đẳng cấp, lấy yếu thắng mạnh quả thật quá khó khăn!

Nhưng chiến kỹ Thần cấp cường đại đến mức có thể chống đỡ được võ giả khiêu chiến vượt cấp! Hơn nữa mỗi lần đều có biểu hiện kinh người.

Chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn tầng thứ nhất, Tần Lập đã thấu hiểu thông suốt. Chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn tầng thứ hai, là tu luyện về các loại phương thức vận dụng lực lượng tinh thần!

Đây mới là dạng năng lực cường đại đến nghịch thiên của chiến kỹ Thần cấp!

Đối với võ giả mà nói, võ giả Huyền cấp sẽ có khí thế Huyền cấp; võ giả Địa cấp có khí thế võ giả Địa cấp; đồng dạng võ giả Thiên cấp cũng có khí thế của võ giả Thiên cấp!

Thứ khí thế này, trên thực tế chính là một loại phương thức biểu hiện của tinh thần lực. Cái gọi là ở dưỡng khí, ăn dưỡng thể, người ở một địa vị cao lâu ngày tự nhiên sẽ sinh ra một loại khí thế. Loại khí thế này là vô hình, cái này giống như vì sao Hoàng đế trừng mắt, các đại thần sẽ cảm thấy sợ hãi, bởi vì loại khí thế này đại biểu cho quyền thế ngập trời!

Cho nên mới nói khí thế là vô hình, lực lượng tinh thần cũng không có ai nhìn thấy. Nhưng chân chính đạt đến cảnh giới nhất định, lại có thể lợi dụng loại lực lượng tinh thần này đi công kích đối phương. Chẳng qua, loại cảnh giới này ít nhất cũng phải đạt tới Thiên cấp, mà võ giả Thiên cấp đối với việc vận dụng lực lượng tinh thần, cũng chỉ là mới nhập môn mà thôi!

Về phần uy áp, chỉ là dùng nguyên lực khổng lồ trong cơ thể tiến hành áp bức người khác. Cái này cũng là một loại biểu hiện cụ thể thực lực chân chính của bản thân!

Vì sao nói khiêu chiến vượt cấp rất khó? Bởi vì một võ giả Phá Thiên cảnh, uy áp của hắn gần như có thể khiến một võ giả Thiên cấp không thở nổi!

Vậy còn đánh gì nữa? Chịu đựng uy áp chiến đấu, là một chuyện khó khăn nhất!

Khí thế cùng uy áp, kỳ thật là hai loại bất đồng. Nhưng bởi vì võ giả cao cấp lúc chấn nhiếp đối phương luôn thích đồng thời phóng cả hai loại ra ngoài, dần dần rất nhiều người đồng ý nói hai nhập làm một.

Đây cũng là bọn họ không đủ cảnh giới, không nhận rõ được điểm này mà thôi.

Bởi vì dù ngay cả võ giả Thiên cấp, cũng không nhất định có thể nhìn ra khí thế cùng uy áp trên người mình có chỗ nào khác nhau. Dù sao chỉ cần đứng đó, phóng ra khí thế Thiên cấp, sau đó nguyên lực trong cơ thể sôi trào, ép xuống một cái là đối phương hầu như không dám có dị động nữa.

Dù sao ở giới thế tục, người dám có gan khiêu chiến uy nghiêm của võ giả Thiên cấp, cũng không nhiều lắm.

Chỉ có võ giả chân chính đột phá Thiên cấp, đạt được cảnh giới Phá Thiên mới có thể nhận rõ được: lực lượng tinh thần cũng là một thứ có thể vận dụng. Chỉ là phải làm sao mới vận dụng, lại không có bao nhiêu người hiểu được.

Trừ khi có thể nắm giữ một ít bí tịch loại này lưu truyền từ thượng cổ, người đó mới có thể chân chính hiểu được: lực lượng tinh thần cũng có thể trở thành một loại thủ đoạn công kích, hơn nữa thương tổn còn càng thêm kinh người, vượt xa nguyên lực gây ra!

Cho nên phàm là người nắm giữ loại kỹ năng này, không ai không lập tức dựng lên hàng rào kiên cố bảo vệ tinh thần của mình. Bởi vì bọn họ rất sợ sẽ có người thông qua loại phương pháp này công kích bọn họ!

Chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn cảnh giới tầng thứ hai, chính là lĩnh ngộ loại thủ đoạn công kích tinh thần này!

Chẳng những có thể công kích, thậm chí có thể dò tìm trí nhớ của đối phương, thôi miên địch nhân, moi được bí mật từ trong miệng địch nhân cố gắng che giấu! Đương nhiên, thương tổn gây ra với người bị thi thuật cũng rất lớn, nếu làm không tốt sẽ biến thành kẻ tâm thần; còn nếu là người ý chí kiên định, có thể sẽ tạo thành phản phệ với người thi thuật. Cho nên mới nói, vận dụng lực lượng tinh thần cũng cực kỳ nguy hiểm!

Trừ khi là loại tuyệt thế cường giả tinh thần lực mênh mông như biển, người bình thường thì dù có hiểu được, cũng sẽ không dám dễ sử dụng.

Vốn Tần Lập đối với cảnh giới tầng thứ hai cái hiểu cái không, tuy nhiên trải qua lượt kỳ ngộ này, tinh thần lực tăng vọt. Vốn nhiều chỗ không hiểu rõ, lần này rốt cuộc cũng có một loại cảm giác rộng mở sáng sủa.

Thời gian nhanh chóng trôi đi, thoáng cái lại qua một tháng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status