Duy ngã độc tôn

Chương 286: Thể diện là do chính mình mà có!


Theo Hoàng Kim Cung với khí thế khoáng đạt kia chậm rãi buông xuống, hạ xuống mặt đất, đáy lòng mọi người gần như bị thiêu đốt, trở nên vô cùng nóng bỏng!

- Trời ạ, đây là Hoàng Kim Cung sao? Thật đẹp!

- Nó quả thật là do hoàng kim chế tác mà thành sao? Không phải là dát vàng lên đá chứ?

- Nếu ai có một cung điện như thế này thì ta nguyện ý gả cho hắn, làm thiếp cũng đáng!

Một nữ tử ánh mắt say mê nhìn về toà cung điện rộng lớn đang tán phát ra ánh sáng hoàng kim này, si ngốc nói.

- Chỉ sợ là dù bảy siêu cấp thế lực kia cũng không có nhiều hoàng kim như thế này! Cho dù có cũng không ai dám đem ra chế tạo thành một cung điện như vậy!

- Rất đẹp! Thực khó để có thể tưởng tượng được đến tột cùng là ai, dùng cách gì mới có thể kiến tạo ra một toà cung điện rộng lớn như thế?

Đám người không ngừng tranh luận. Gần như tất cả mọi người, vẻ mặt đều si mê nhìn về toà cung điện bằng hoàng kim khổng lồ nơi đó.

Tần Lập thấp giọng hỏi Thượng Quan Thi Vũ bên cạnh:

- Lão bà bảo bối ơi, cung điện này như thế nào? Có xinh đẹp không?

Thượng Quan Thi Vũ chân thật gật gật đầu nói:

- Quả thực là xinh đẹp, chắc rằng trên đời này không ai có thể chối từ nó được!

- Hắc hắc, ta sẽ đem nó tặng cho nàng. Về sau nàng chính là nữ chủ nhân của Hoàng Kim Cung này!

Tần Lập cười hắc hắc nói. Lúc này đây hắn cũng chỉ nói qua qua thế thôi, không nói ra chi tiết! Không vì cái gì cả, bí mật sẽ không còn là bí mật nếu có nhiều người biết! Loại chuyện này đối với một gia tộc như Tần gia mà nói thì nếu bị lộ ra, lại phản tác dụng, tạo thêm một loại gánh nặng to lớn mà thôi!

Ngay cả thu hoạch bên trong Hoàng Kim Cung, Tần Lập cũng không nói cho Thi Vũ. Sau khi giải đấu chấm dứt sẽ tìm cơ hội cho nàng biết sau.

Thượng Quan Thi Vũ xoay người, đôi mắt xinh đẹp lộ ra một chút trêu chọc, nguýt Tần Lập một cái, than nhẹ nói:

- Lừa người ta à?

Tần Lập cười khổ, thầm nghĩ thói đời, nói thật thì mọi người lại không tin!

Lúc này, Thôi Lãnh mang theo một đám người Thôi gia chậm rãi đi về phía Tần Lập. Lập tức mọi người không kìm nổi, trở nên rất hưng phấn!

- Thôi gia muốn làm gì? Phải chăng ở thời điểm này lại muốn lên mặt với Tần gia hay sao?

- Ta nghĩ đúng là thế. Có Thiên Cơ Môn và Lâm gia che chở, Thôi gia cũng không dám làm gì Tần gia!

- Ai, tên thiên tài cảnh giới Chí Tôn của Thôi gia kia nhìn qua cũng không được tốt đẹp cho lắm! Lúc trước đánh nhau với Tần Lập một hồi, đường đường là cảnh giới Chí Tôn mà cũng không thể áp chế được cảnh giới Hợp Thiên!

- Đó là do không dùng toàn lực chăng?

- Không dùng toàn lực cái chó gì, đến nỗi hộc cả máu cơ mà...

Sắc mặt của Thôi Lãnh không chút thay đổi. Đối vời lời bàn tán của mọi người thì như mắt mù tai điếc. Đạt tới cảnh giới như hắn lúc này đã không đáng chấp nhặt với những người đó nữa. Hắn muốn dùng sự thật để hung hăng cho một cái bạt tai đối với đám người dám can đảm xem thường hắn kia!

- Tần Lập, không thể tưởng được, cái mạng của ngươi thật là lớn! Chúc mừng ngươi!

Thôi Lãnh đi tới trước mặt Tần Lập, thản nhiên cười.

- Đúng thế, cái mạng của ta thật sự rất cứng rắn, ai cũng không thể lấy được! Ngươi, càng không được!

Nếu đã là địch nhân vậy thì không cần lưu lại cho đối phương chút mặt mũi nào! Ung dung tự đắc ư? Không cần! Thời điểm nên đập vào mặt đối phương thì cũng không cần do dự, cứ mạnh tay mà đập! Thôi gia Đại tiểu thư bên cạnh Thôi Lãnh lạnh lùng nói:

- Nói mạnh mồm như thế cũng không sợ gió lớn cắt mất đầu lưỡi sao?

- Cái loại người như ngươi thì ta chỉ cần một chiêu là giết! Cho nên ngươi hãy câm mồm lại đi!

Ở bên cạnh Tần Lập, Thượng Quan Thi Vũ sắc mặt không chút biểu tình, nhìn Thôi gia Đại tiểu thư nói.

Những người xung quanh không kìm nổi phải thốt lên một trận kinh hô. Mọi người không ai nghĩ tới, nữ tử tuyệt sắc giống như người trong tranh ở bên cạnh Tần Lập kia lại cũng có thể nói ra lời kiêu ngạo như thế! Điều này quả thực làm cho người ta cảm thấy không tưởng được. Tuy nhiên loại cảm giác như thế cũng thực sự mới mẻ, rất thú vị!

Sắc mặt của Thôi gia Đại tiểu thư lập tức băng lãnh, lạnh lùng nói:

- Ngươi là cái thứ gì mà cũng dám nói chuyện với ta? Ta khinh, ngươi không có tư cách nói chuyện với ta!

- Mặt mũi là do người khác cấp nhưng thể diện là do chính mình tạo ra. Đánh không lại cứ nói là đánh không lại, cần gì phải tìm lý do này nọ? Ngươi cao quý lắm sao? Ta nhìn không ra đó! Ta hiện chỉ thấy một tiểu cô nương nhớn nhác mà thôi!

Đôi mắt cực đẹp của Thượng Quan Thi Vũ vẫn như trước, không có chút gì dao động cả, Nhưng lời này nói ra lại khiến cho những người xung quanh không kìm nổi phải phát ra một trận cười vang.

Người ta không có nói ra một chữ thô tục nào nhưng khiến cho Thôi gia Đại tiểu thư đã vô cùng xấu hổ!

Sắc mặt của Thôi gia Đại tiểu thư chợt đỏ gay, vừa định lên tiếng tiếp thì Thôi Lãnh đã nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay của muội muôi, nhẹ giọng nói:

- Hảo muội muội, không cần chấp nhặt với loại nữ nhân này. Đến lúc đó, ca ca cướp nàng ta về làm tỳ nữ của ngươi, để ngươi tuỳ ý đánh chửi! Thế nào?

Thôi gia Đại tiểu thư không kìm nổi, trở nên cực kỳ hưng phấn. Nàng ta gật mạnh đầu, nhìn Thượng Quan Thi Vũ lạnh lùng nói:

- Tiện tỳ, nghe rồi chứ? Sau này ngươi sẽ là tỳ nữ của ta...

Nói xong, nàng ta còn không tự chủ tiến về phía trước hai bước, đến trước mặt Thượng Quan Thi Vũ, biểu tình cao ngạo. Nàng không tin trước mặt nhiều người như thế, phía sau lại còn có vài vị Chí Tôn của Thôi gia, Tần Lập dám làm gì nàng! Hơn nữa, lời của Thôi gia nói ra còn chưa từng không thực hiện được! Nhất thời, không kìm được, nàng lộ ra bộ dáng vênh váo!

- Bốp!

Một âm thanh giòn tan vang lên. Trên khuôn mặt của Đại tiểu thư lại xuất hiện một dấu tay, nhanh chóng sưng đỏ lên!

Mọi người dường như hoá đá, trợn mắt há mồm đứng nguyên tại chỗ nhìn một màn này!

Thôi Lãnh ngây cả người! Những cường giả Chí Tôn của Thôi gia cũng ngây cả ra. Thôi gia Đại tiểu thư lại ngơ ngác đứng ngây tại chỗ, thật lâu sau mới phát ra một tiếng kinh hô không thể kiềm chế được!

Trong mắt của Thôi gia Đại tiểu thư nhanh chóng xuất hiện một làn nước mắt, thanh âm run rẩy chỉ về phía Thượng Quan Thi Vũ:

- Con tiện tỳ ngươi...Ngươi dám đánh ta?

- Bốp!

Hào quang lại chợt loé, một tiếng bốp giòn tan lại vang lên! Bên má kia của Thôi gia Đại tiểu thư lại xuất hiện thêm một dấu tay màu đỏ!

- Mồm toàn những lời thất đức! Ngươi đáng bị đánh!

Khuôn mặt của Thượng Quan Thi Vũ lạnh lẽo nhìn Thôi gia Đại tiểu thư:

- Ngươi thì tính là cái gì?

Bên kia, một võ giả cảnh giới Chí Tôn của Thôi gia lúc này mới kịp phản ứng, nổi giận gầm lên một tiếng, hướng về phía Thượng Quan Thi Vũ mạnh mẽ lao tới:

- Tiểu tiện tỳ, ngươi muốn chết!

Ầm!

Một đạo kim sắc quang mang nháy mắt từ trên Hoàng Kim Cung bắn ra. Võ giả Chí Tôn của Thôi gia đến tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã bị đánh thành cặn bã!

- Woa!

Mọi người lập tức kêu lên rồi tản ra. Sau đó đều cực kỳ kinh ngạc nhìn về phía Hoàng Kim Cung nguy nga cách đó không xa. Loại chuyện này cũng chưa từng xảy ra, không ai nghĩ rằng Hoàng Kim Cung đột nhiên bộc phát ra một đạo hào quang, diệt sát một gã Chí Tôn của Thôi gia!

Tất cả mọi người bên phía Thôi gia đều luống cuống. Thôi Lãnh cũng không gỡ lại thể diện cho muội muội mình, lập tức kéo nàng ta trở về sau đó nhìn về phía Hoàng Kim Cung với vẻ mặt hoảng sợ!

Chỉ có Tần Lập là hơi hơi nhíu hai mày lại, cảm giác trong đầu là một mảnh hỗn loạn, trong lòng âm thầm cười khổ! Nếu không phải vì sợ bại lộ thực lực toàn thân của mình, hắn đã tự tay diệt sát tên Chí Tôn Thôi gia này!

Không ngờ khống chế Hoàng Kim Cung phát ra một đạo công kích tiêu hao gần như tất cả tinh thần lực của hắn. May mắn tinh thần lực của Tần Lập khác hẳn thường nhân, cường đại hơn rất nhiều. Bằng không, sợ là đã xụi lơ ngã xuống mặt đất rồi! Chỉ có Thượng Quan Thi Vũ là cảm giác được Tần Lập có chút không ổn, nhẹ giọng hỏi:

- Phu quân, chàng sao thế?

Tần Lập cười cười nói:

- Không có việc gì! Bảo bối của ta, lão bà rất uy phong!

Thượng Quan Thi Vũ dịu dàng cười cười:

- Là do nàng ta chủ động đem mặt đến để ta đánh thôi!

- Đúng! Người như thế rất đáng đánh!

Tần Lập vừa khôi phục tinh thần lực của mình vừa cười nói.

Thôi gia bên kia, trong lòng tất cả mọi người đều có nỗi khổ không cách nào có thể nói ra được! Thôi gia bọn hắn quả thực rất buồn bực! Thiệt thòi cũng không sợ, là người, là ai mà chưa từng phải nếm qua chút thiệt thòi. Vấn đề là ở chỗ hiện tại bọn họ phải ngậm bồ hòn nhưng không thể làm gì được cả!

Đi tìm Hoàng Kim Cung ư? Ai cũng biết bên trong Hoàng Kim Cung không có một ai hết, tất cả đều giống như có thần tích! Lại nói, chỉ bằng một đạo hào quang không chút dao động nào mà đã tiêu diệt sạch sẽ một tên cường giả cảnh giới Chí Tôn, một chút cặn cũng không lưu lại thì ai dám tiếp tục đi tới tìm phiền toái?

Một cỗ hận ý ngập trời này quả là không nói nên lời. Huyền Đảo Thôi gia chưa từng nếm qua loại uất ức này! Võ giả cảnh giới Chí Tôn, dù là Thôi gia thì chết đi một người là ít đi một người! Lại thấy trên mặt đám người thuộc Thiên Cơ Môn và Lâm gia, thậm chí Vương gia, Tiêu gia, Bái Kiếm Sơn Trang lộ ra biểu tình vui sướng khi người gặp hoạ, đám người Thôi gia hận không thể ngay lập tức giết sạch Tần gia ngay tại chỗ!

Vốn định đến hù doạ Tần Lập, đùa vui, đánh vào tâm lý mà thôi. Ai cũng không ngờ rằng sẽ xuất hiện loại tình huống ngoài ý muốn như thế này. Muội muội thì bị người ta cho ăn hai cái bạt tai vang dội, lão tổ tông cảnh giới Chí Tôn của nhà mình lại bị chết mất một người!

Hai mắt Thôi Lãnh bắn ra quang mang vô cùng oán độc, hướng về Tần Lập nói:

- Tần Lập, tốt nhất là ngươi nên cầu nguyện không gặp ta ở Chí Tôn đại tái!

- Cút!

Tần Lập không ngẩng đầu lên. Đầu hắn vẫn đang đau, làm gì có tinh thần mà phản kích lại sự khiêu khích của Thôi Lãnh.

Nhưng một từ "cút" tràn đầy sự khinh thường này khiến hận ý của Thôi Lãnh đối với Tần Lập lại tăng thêm vài phần. Nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của muội muội, vận khí khiến nàng tiêu trừ vết sưng đỏ, Thôi Lãnh chậm rãi thở ra một hơi nói:

- Được, Tần Lập, Thôi Lãnh ta hôm nay tuyên bố Tần gia ngươi, Thôi gia ta nhất định tiêu diệt!

Những lời này vừa ra, chung quanh lập tức trở nên vô cùng yên tĩnh. Tất cả mọi người vẻ mặt khó tin nhìn Thôi Lãnh, thầm nghĩ cho dù mọi người đều biết vì sao lại thế này nhưng loại chuyện này cũng không thể quang minh chính đại phát ngôn ra!

Đừng nói trên Huyền Đảo có bảy đại siêu cấp thế lực, dù Thôi gia ngươi là thế lực cường đại nhất cũng không thể tuỳ tiện nói ra loại chuyện khiến người ta công phẫn như thế này!

Quả nhiên, lời nói của Thôi Lãnh vừa dứt, bên phía Thiên Cơ Môn liền truyền ra vài tiếng cười lạnh:

- Thôi gia quả là khẩu khí thật lớn!

Bên phía Lâm gia cũng có người thản nhiên nói:

- Là một trong bảy đại siêu cấp thế lực, Thôi gia cũng coi như đủ rồi, còn tưởng muốn trở thành nhà giỏi nhất trong bảy nhà sao?

Trong đám người còn không ít người phụ hoạ theo Lâm gia và Thiên Cơ Môn, đương nhiên cũng có người ủng hộ cho Thôi gia. Nơi này lập tức trở thành một mảnh hỗn loạn!

- Tuỳ các ngươi nghĩ thế nào thì nghĩ!

Thái độ của Thôi Lãnh vô cùng cường quyết. Nói xong hắn xoay người bước đi, lưu lại một thanh âm lạnh lẽo:

- Tin rằng không lâu nữa các ngươi sẽ thấy kết quả!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status