Duy ngã độc tôn

Chương 342: Thánh nữ buồn bực


Ở đây, thảm thực vật rất dày, nếu từ nơi cao bên ngoài nhìn vào cũng không lộ ra chút nào, giống như là bị một tấm thảm màu lục phập phồng che kín, nhìn qua hết sức êm dịu, bí ẩn cũng hết sức là tốt.

Thạch động này ở trên một vách đá rất cao, trên vách đá cây mọc rậm rạp, dày đặc đến mức đất ở dưới cũng không lộ ra chút nào.

Tần Lập đỡ Xà Xà tiến vào trong huyệt động, huyện động này chỉ sâu ba, bốn thước, bên trong rất khô ráo, còn có một cái ổ được lót bằng cỏ khô mềm mại. Từ dấu về để lại, dường như là ổ của một loại động vật thân hình không quá lớn.

Không quản nhiều chuyện như vậy, dù sao ta cũng không chiếm quá lâu, nếu con động vật kia dám trở về thì mấy ngày sau cũng không cần đi tìm thực vật!

Tuy nhiên Tần Lập cũng biết nữ nhân thực lực khủng bố kia chưa chắc đã cam lòng rời đi, cho nên trong đoạn thời gian Xà Xà dưỡng thương, bọn họ trên đảo cần phải cẩn thận mới được.

Tình huống của Xà Xà nhìn qua rất gay go, kinh mạch trong cơ thể nàng hiện tại hết sức hỗn loạn, cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sinh cơ không ngừng mà thôi. Hiện tại cho dù một võ giả Địa cấp cũng có thể dễ dàng giết chết nàng, như vậy có thể thấy được nàng suy yếu tới mức nào.

- Chủ nhân. Ta, có thể sẽ...chết hay không?

Xà Xà cảm giác được Tần Lập đặt mình lên cỏ khô mềm mại, không kìm nổi mở to mắt. Cửa động bị lùm cây che lại, hơn nữa bên ngoài trời còn chưa sáng cho nên trong huyệt động là một mảnh tối đen. Tuy nhiên đối với Xà Xà cùng Tần Lập mà nói, cũng không có ảnh hưởng gì.

Nhìn Xà Xà toát ra vẻ yếu ớt cùng bất lực trước nay chưa từng có, bộ dáng đáng thương như vậy, trong lòng Tần Lập mềm nhũn, nhẹ giọng nói:

- Yên tâm đi, cô sẽ không chết đâu!

Nói xong, Tần Lập từ trên Cửu Chuyển Bạch Ngọc Liên trong nhẫn trữ vật lấy ra một mảnh lá sen lớn như cái quạt, đưa đến miệng Xà nữ, cười nói:

- Ăn đi, đây là thứ tốt!

Kì thật không cần Tần Lập nói, trên phiến lá Cửu Chuyển Bạch Ngọc Liên tuy rằng không phát ra linh khí mênh mông, nhưng cỗ sinh cơ bừng bừng vẫn khiến cho Xà Xà là linh thú lập tức cảm giác được. Mắt nàng sáng rực, cái miệng há nhỏ từng miếng từng miếng ăn vào, trong bóng đêm chỉ nghe thấy tiếng nhai nuốt rất nhỏ của nàng.

Tần Lập nhìn Xà Xà ăn phiến lá Cửu Chuyển Bạch Ngọc Liên, lo âu trong lòng cũng không bởi vậy mà giảm bớt chút nào. Cũng không biết yêu nữ kia rốt cục tu luyện chiến kỹ gì mà không ngờ lại khủng bố như vậy.

Lúc nãy hắn đưa Tiên Thiên Tử Khí vào trong cơ thể Xà Xà, cũng đã cảm giác được kinh mạch trong cơ thể Xà Xà cũng không hỗn loạn quá nhiều, nhưng ở rất nhiều nơi đều giống như bị ăn mòn. Những nơi này, nếu không thể trị liệu đúng lúc, sẽ bị nát vụn từng chút một, kinh mạch toàn thân bị hủy hết. Đừng nói gì tới thực lực, chỉ sợ ngay cả mạng đều không giữ được!

Nghĩ vậy, Tần Lập không khỏi mắng thầm yêu nữ chết tiệt kia trong lòng, không ngờ lại tu luyện chiến kỹ ác độc khủng bố như thế. Hơn nữa loại chiến kỹ này quả thật là chưa từng nghe thấy!

- Ồ! Chờ chút...

Lúc này Tần Lập đột nhiên nghĩ đến trí nhớ truyền thừa của vị Thái cổ đại năng trong đầu còn có rất nhiều nơi bị che phủ trong tinh thần thức hải, không có bị hắn lật ra xem. Đồng thời, cũng không biết Tiên Thiên Tử Khí của mình đối với Xà Xà có trợ giúp hay không!

Lúc này nghe thấy Xà Xà phát ra một tiếng kinh hô nhẹ, Tần Lập quay đầu qua, nhìn khuôn mặt tràn ngập kinh hãi khiếp sợ thì biết nàng đã rõ tình cảnh của mình.

Trong lòng hắn thầm than một tiếng, nhìn Xà Xà nhẹ giọng hỏi:

- Có biện pháp tự chữa không?

Đôi mắt Xà nữ mang theo vẻ mờ mịt, sau đó nhẹ lắc đầu nói:

- Không được! Ta đã thử, nguyên lực hấp thu càng nhanh, thương thế sẽ càng nghiêm trọng!

Tần Lập nói:

- Đừng sợ. Trước tiên để ta dùng Tiên Thiên Tử Khí thử xem!

Xà nữ khẽ gật đầu, đối mặt với loại tình huống này, cho dù nàng sống đã hơn vạn năm cũng không thể lạnh nhạt thờ ơ. Nàng không sợ chết nhưng cũng phải chết có tôn nghiêm! Giống như lúc này, loại thương thế kinh mạch bị ăn mòn này, sau đó suy nhược từng chút mà chết, nàng tuyệt đối không muốn.

Tần Lập hơi điều tức một chút, liền ngồi phía sau Xà Xà, một bàn tay để trên đại huyệt sau lưng, một chút Tiên Thiên Tử Khí trong cơ thể vừa khôi phục lần nữa lại truyền vào kinh mạch trong thân thể Xà Xà.

điều khiến Tần Lập và Xà Xà đều thở phào nhẹ nhõm một hơi chính là kinh mạch thối rữa theo Tiên Thiên Tử Khí rót vào, bắt đầu ngừng mở rộng phạm vì ăn mòn!

Tuy rằng tốc độ khôi phục rất chậm nhưng điều này đã khiến hai người cảm thấy hết sức ngạc nhiên vui mừng. Bởi vì điều này nói rõ Tiên Thiên Tử Khí đối với thương thế của Xà Xà là có hiệu quả!

Lúc trước Tần Lập cũng không chú ý đến điều này, hiện tại xem như yên tâm. Chỉ cần Tiên Thiên Tử Khí có thể chữa khỏi cho Xà Xà, như vậy cho dù hao hết một tia Tiên Thiên Tử Khí cuối cùng trong cơ thể, Tần Lập cũng không tiếc!

Sau hai canh giờ, một tia Tiên Thiên Tử Khí cuối cùng trong cơ thể Tần Lập bị hao hết. Mà lúc này, một tia sáng mặt trời cũng xuyên qua lùm cây rậm rạp, chiếu vào trong huyệt động này.

Trời đã sáng!

Tần Lập ngồi ở trong huyệt động, vận hành Tiên Thiên Tử Khí Quyết bắt đầu tu luyện. Mà Xà nữ, kinh mạch trong cơ thể cũng đã khôi phục hơn nữa, tuy rằng không dám hấp thu linh khí thiên địa nhưng cũng không cần lo lắng về sinh mạng của mình. Cứ như vậy, sau ba ngày, mấy nơi thương thế đã được chữa khỏi toàn bộ. Mà Tần Lập mỗi một lần đều hao hết một tia Tiên Thiên Tử Khí cuối cùng trong cơ thể, khối tinh hạch màu tím biến thành màu trắng trong suốt mới ngừng lại.

Chủ nhân cũ của huyệt động này cũng không trở về, có lẽ đã đi săn thật xa hoặc có lẽ đã bị giết trong khi tranh đấu. Coi như cũng tránh cho Tần Lập bị phiền toái.

Tiên Thiên Tử Khí tiêu hao quá độ cũng không khiến cho Tần Lập bị bất kì tổn hại nào, ngược lại khiến cho Tần Lập mơ hồ có cảm giác Tiên Thiên Tử Khí của mình dường như có dấu hiệu đột phá!

Điều này làm cho Tần Lập cảm thấy rất kinh ngạc, không nghĩ tới Tiên Thiên Tử Khí không ngờ còn có thể đột phá tiếp. Nếu có thể đột phá, như vậy năng lực của mình sẽ đạt được chỗ tốt gì đây.

Tiên Thiên Tử Khí, lần trước đột phá khiến cho đan nguyên trong cơ thể mình xảy ra biến hóa, từ đan nguyên biến thành một tinh hạch màu tím khiến năng lượng trong cơ thể mình tăng vọt. Vì thế, trong những võ giả cùng cấp, Tần Lập trở thành vô địch!

Cho dù đối mặt với kẻ có thực lực khủng bố như nữ tử áo trắng Hàn Mai, cường giả có cảnh giới Phá Toái Hư Không cũng có thể kéo dài tới một mức khó có người có thể tưởng tượng, rồi mới phải chạy trốn.

Được rồi, tuy rằng lúc chạy trốn đích xác là có chút chật vật, nhưng ngay cả yêu nữ Hàn Mai kia cũng không thể không thừa nhận, Tần Lập có thực lực mạnh nhất trong những người nàng từng gặp!

Bởi vì hiện tại nếu nàng cũng chỉ là cảnh giới Chí

Tôn khảng định không phải đối thủ của Tần Lập!

Ngày thứ tư, khi Xà Xà chậm rãi hấp thu linh khí thiên địa khôi phục thực lực, rốt cuộc có một cỗ thần thức khổng lồ bao phủ bầu trời phía trên hai người.

Tới đây!

Tần Lập trong lòng khẽ động, đem một chút Tiên Thiên Tử Khí vừa hấp thu trong cơ thể phát ra, tràn ngập toàn bộ huyệt động.

Cỗ thần thức kia cường đại mà lạnh băng, rất hiển nhiên chỉ mới ba ngày thời gian, thương thế nữ nhân kia đã hoàn toàn khỏi hẳn!

Đối với Tần Lập mà nói, đây thật không phải là một tin khiến cho người ta cao hứng.

Cỗ thần thức trên bầu trời kia, tới tới lui lui trên đảo nhỏ tìm tòi vài lần sau đó mới biến mất tăm mất tích.

Tần Lập thở một hơi nhẹ nhõm thật dài, tuy nhiên hắn cũng không lơ là. Trời mới biết được khi nào nữ nhân kia lại về, việc cấp bách bây giờ chính là nhanh chóng khôi phục thực lực.

Quả nhiên vào lúc trời chạng vạng, cỗ thần thức kia lại lần nữa tìm tòi đảo nhỏ này vài lần. Cũng may thần thức cường đại vô cùng, thậm chí còn hơn nữ tử áo trắng Hàn Mai, nếu không loại đột nhiên tập kích này không chừng sẽ tìm ra hành tung hai người.

Ngày thứ năm ngày thứ sáu...mãi cho đến ngày thứ chín!

Thần thức kia mỗi ngày đều phủ xuống hai, ba lượt. Tần Lập cùng Xà Xà không thể không tán thưởng đối phương cố chấp! Mà lúc này hai người cũng gần như khôi phục hoàn toàn thực lực, mấy ngày này hai người cũng không ra ngoài huyệt động dù chỉ một lần.

Mặc dù có cây cối rậm rạp che phủ, nhưng đối với võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không mà nói, cho dù cây cối nhiều đến đâu, trong mắt bọn họ cũng có thể liếc mắt nhìn thấy cả rễ bên trong. Hơi chút khác lạ sẽ bị phát hiện!

Trên bầu trời, nữ tử áo trắng Hàn Mai vẻ mặt không cam lòng, nàng đã dây dưa ở đây quá nhiều ngày, tất cả đảo nhỏ trong phạm vi mấy trăm dặm quanh đây nàng đã toàn bộ điều tra rất nhiều lần mà căn bản không phát hiện ra bất kỳ tung tích gì của hai người kia!

Nhưng thật ra lại chỉ có một con thuyền ngừng ở một hòn đảo bí ẩn. Lúc ấy nàng còn tưởng có liên quan với hai người kia, kết quả liên tiếp vài ngày thì phát hiện đó chỉ là một thuyền đánh cá, phía trên ngoại trừ một người miễn cưỡng được coi là mạnh, những người khác căn bản là người thường.

Mà người thực lực hơi mạnh kia, căn cứ phán đoán của Hàn Mai chắc là thuê chiếc thuyền này ở trên đảo tìm kiếm dược liệu. Mà những người còn lại mỗi ngày đều đánh cá.

Cho nên, nàng ngay cả ý nghĩ đi xuống hỏi thăm những người đó cũng không có. Hai người căn bản không phải là cùng một thế giới, cho nên cao ngạo như nàng, ngay cả người thường cũng không có hứng thú nói chuyện cùng.

Đây cũng là nguyên nhân khiến Hàn Mai bỏ lỡ một cơ hội cuối cùng tìm ra tung tích của Tần Lập. Nàng đứng trong không trung, cúi đầu nhìn xuống biển rộng mờ mịt phía dưới, cùng với những hòn đảo nhỏ chi chít như sao trời, trong lòng tràn ngập thất vọng.

Hai tên sư đệ bị độc chết của nàng đến hiện tại ngay cả tro cốt cũng không còn, trong lòng Hàn Mai tràn ngập thống khổ, đồng thời cũng tràn ngập cảm giác thất bại.

Còn có ba ngày, nàng phải rời khỏi nơi này chạy về sư môn. Nhưng lần này đi ra, muốn tìm mấy loại linh hoa còng không có tìm đủ, không thể chậm trễ nữa.

Sư đệ chết hai người, linh hoa nếu không tìm đủ, vậy nàng cũng không còn mặt mũi quay về sư môn nữa.

Suy nghĩ trong lòng, nữ tử áo trắng ở giữa không trung phát ra một tiếng thét dài bén nhọn tràn ngập phẫn nộ, sau đó thân hình chợt lóe, ở không trung hóa thành một đạo cầu vồng màu trắng, biến mất trong không khí.

Tần Lập cùng Xà nữ liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt đối phương đều thấy được một tia may mắn.

Xà Xà thấp giọng nói:

- Chủ nhân, Xà Xà nợ người một mạng!

Tần Lập cười lắc đầu, sau đó híp mắt, từ trong mắt bắn ra hai đạo hàn quang, nói:

- Đi. Trước tiên tới chỗ Lãnh Dao, sau đó đi tìm linh hoa!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status