Già thiên

Chương 1243: Cố Nhân Xuât Hiện

Đại chiến còn chưa bắt đầu, các Vương hầu khắp nơi đã sớm ngồi đủ, bên trong giác đấu trường cực lớn này, đã không còn chỗ ngồi nữa, kín người hết chỗ, mỗi một người đều có thân phận và lai lịch không tầm thường.

Diệp Phàm cùng với Tề tộc tách ra mà vào, hơn nữa chỗ ngồi cũng ở phía sau bọn họ, tuy rằng cũng liền nhau, nhưng không ai cảm thấy giữa họ có liên hệ gì cả.

- Vị huynh đệ này, có thể đổi chỗ ngồi được không, chủ nhân của ta có việc muốn trò chuyện với Tề Manh tiểu thư!

Một thanh niên nói, dùng ánh mắt nhìn hắn, ý nói muốn hắn đứng lên.

Rất không đúng dịp, Diệp Phàm vừa lúc ngồi ở phía sau Tề Manh, hắn đã cực lực tránh làm cho người ta tưởng rằng hai bên quen biết, vậy mà có người có người tìm tới tận cửa.

Hắn nhìn thoáng qua người này, tuy rằng chỉ là một nô bộc, nhưng cũng đạt tới trảm đạo cảnh, lại nhìn về phía người này vừa đi tới, cách đó không xa có một chỗ ngồi khác, một người tuổi tao nhà trẻ đang gật đầu với hắn và Tề Manh.

- Rất xin lỗi, ta không muốn đổi!

- Ngươi...!

Trong mắt thanh niên này bắn ra một tia sáng rất kinh người, đây là một siêu cấp cao thủ, hắn không ngờ rằng Diệp Phàm không cần suy nghĩ đã lập tức từ chối.

- Không sao, Triệu An, trở về đi!

Cách đó không xa, nam nhân áo trắng nho nhà kia nói. Giống như không muốn sinh sự, ánh mắt của hắn rất sáng, tu vi bất phàm.

- Đây là Triệu Tình Xuyên, một cường giả có thanh danh lan xa, ở trong một thế hệ trẻ tuổi thì cực kỳ nổi danh. Mà Triệu gia và Tào gia đều là Vương hầu một phương tại Vĩnh Hằng chủ tinh, là thế lực lớn cao cấp nhất!

Tề Manh chau mày, nàng và Triệu Tình Xuyên cũng không có kết giao. Không biết hôm nay vì sao hắn lại như vậy?

- Theo thân phận của hắn mà nói, tuyệt đối là ít có người dám đổi nghịch. Thân là một trong các nhân tài kiệt xuất của một thế hệ trẻ tuổi, ngày nay lại làm như vậy... Hắn là đang thử thân phận của ta!

Diệp Phàm trong lòng vừa động.

- Không sai!

Tề Manh gật đầu.

Diệp Phàm là một gương mặt rất lạ, đối với những người thường xuyên lui tới giác đấu trường mà nói, thì hắn rất lạ mắt, ngày nay dám từ chối đề nghị của Triệu Tình Xuyên, điều này để lộ ra không ít tin tức.

- Giác đấu bắt đầu rồi!

Trên đài cao, một quầng sáng chiếu lên cao, bao phủ cái đài đá cực lớn kia, tránh cho đại chiến lan đến người xem. Quầng sáng trong suốt, là pháp văn mà Đại Thánh thượng cổ khắc ra, tuyệt đối an toàn.

Trên đài đá lớn như nửa ngọn núi cụt kia, có một nam nhân trẻ tuổi xuất hiện, mái tóc đen rủ xuống, thân khoác một chiếc áo choàng, cơ thể có màu cổ đồng, phi thường cường tráng hữu lực. Đôi mắt hắn sắc bén, giống như một Yêu Thần, có một loại khí chất rất đặc biệt.

Thân hình này là độc nhất vô nhị của Nam Yêu, đáng tiếc Diệp Phàm không thể dùng thần thức xuyên qua quầng sáng của Đại Thánh thiết kế này, không thể cảm ứng khí tức của người đó, do đó vẫn chưa thể đưa ra phán đoán cuối cùng được.

- Đại chiến bắt đầu rồi!

Trong giác đấu trường vang lên một mảnh âm thanh ồn ào, vị giác đấu sĩ khác cũng xuất hiện, trên thân được phủ có một dải ma vãn. Mái tóc bạc trắng rủ xuống chiếc áo choàng, ngay cả đôi mắt cũng có màu bạc. Tên này rất cường thế, vừa mới xuất hiện, đã lập tức để lại vào đạo tàn ảnh, lao tới tấn công Yêu Thần.

- Ngân Đồng, vậy mà lại là Ngân Đồng!

- Khó trách, ta chỉ biết đại chiến thứ một trăm của Yêu Thần sẽ bị cản trở, vậỵ mà lại khiến cho kẻ này rời núi, không biết phải tiêu phí cái giá nào thì mới có thể mời được hắn!

Đây là một Vương giả đại thành, trong suốt cuộc đời chỉ có một trận thua duy nhất, đã tung hoành địa vực phía Đông hơn một trăm năm, chỉ có thể lui bước trước Thánh nhân, còn về phần trảm đạo giả thì hắn không sợ bất kỳ kẻ nào, đã từng giết chết mấy vị Bán Thánh rồi.

Tục truyền, khi lựa chọn thể chất mạnh nhất trăm năm trước, hắn không ngờ gặp thất bại, rất là tiếc nuối.

- Các vị có thể đặt cược!

Nhà cái đặt cược bắt đầu nhắc nhở.

Sau một kích thì Ngân Đồng nhanh chóng rút lui, cũng Yêu Thần giằng co, không tiếp tục ra tay nữa, hiển nhiên hai người đã sớm quen thuộc quy tắc của giác đấu trường, để cho phần đông các Vương hầu khách quý có thời gian để đặt cược.

Một mảnh ồn ào qua đi, giác đấu trường một lần nữa khôi phục sự bình tĩnh, rất nhiều người đều đặt cược, đại chiến chính thức được bắt đầu.

Đây là một hồi quyết đấu nguyên thủy, không mượn dùng cơ giáp, không có vũ khí, đây là cuộc đại chiến của các khổ tu sĩ, đối với người trên Vĩnh Hằng chủ tinh mà nói, thì nơi này khiến cho họ cảm thấy máu trong người như sôi lên.

Bởi vì, từ viễn cổ đến bây giờ, bọn họ vẫn dựa vào vũ khí bên ngoài, gần như không có khổ tu sĩ, chức nghiệp này đã sắp sửa tuyệt chủng rồi.

Bọn họ từng nghe nói qua, vào thời kỳ mà tổ tiên còn sống, các khổ tu sĩ có thể dùng thân thể để xé rách cơ giáp, đại chiến thiên hạ, đáng tiếc một thời kỳ như vậy đã bị mất đi, các loại công cụ chiến tranh cường đại đã trở thành lựa chọn đầu tiên của bọn họ.

Bên trong giác đấu trường, các loại tia sáng thi nhau bay múa, đại chiến kịch liệt đã bùng nổ, Yêu Thần đúng như danh tiếng, giống như Yêu chủ thượng cổ chuyển thế, phi thường dũng mãnh, không gì có thể đỡ được.

Diệp Phàm âm thầm đánh giá, Nam Yêu khẳng định đã dùng Tiến Hóa Dịch, hơn nữa không chỉ một lần, nếu không thì không có khả năng mạnh mẽ đến bước này được.

Ngân Đồng cũng rất dũng mãnh, dù sao thì hắn cũng là một tràm đạo giả tuyệt đỉnh, trên cảnh giới thì đã chiếm ưu thế tuyệt đối, so với Nam Yêu thì còn mạnh hơn.

Hai người đại chiến, các loại bí thuật thi nhau hiện ra, chúng đều thuộc về pháp môn của khổ tu sĩ, đây là tranh phong giữa hai bảo tàng bằng thân thể, mọi người xem đến mức hoa mắt.

- Thật cường đại, bọn họ cứ phát triển như vậy nữa, thì sớm hay muộn cũng có một ngày có thể dùng tay không xé nát Cổ Thánh cơ giáp!

- Nam Yêu quá cường đại, cảnh giới không cao bằng Ngân Đồng, nhưng mà lại có thể đánh tay đôi, thật sự rất khó tin, phải biết rằng Ngân Đồng có thể được coi là vô địch trong số các trảm đạo giả!

Mọi người thấp giọng nghị luận, rất khẩn trương chú ý.

- Phốc!

Ai cũng không nghĩ tới, vẻn vẹn chỉ sau hai trăm hiệp, Yêu Thần tuyệt thế đánh ra một kích, gần như bổ thẳng Ngân Đồng xuống đất, máu màu bạc văng ra, vị đối thủ này bay vãng ra ngoài, đã không có một chút chiến lực nào nữa.

- A... Thắng rồi, nhanh như vậy sao, đây là một trăm trận thắng liên tiếp!

- Trời ạ, khối thần tính khoáng vật kia của ta, ta đặt nó trên người Ngân Đồng!

Đúng lúc này, trong giác đấu trường xuất hiện một nam nhân trẻ tuổi, mang theo nét cười, vẫy tay về phía mọi người, nói:

- Các vị yên lặng một chút, muốn biết lai lịch của Yêu Thần hay không, mãi tới khi hắn thắng được một trăm trận liên tiếp, ta mới cảm thấy có tư cách nói một câu, hắn... đến từ một viên cổ tinh thần bí! Ta chờ mong ngày này đã rất lâu, luôn chờ đợi hắn sáng tạo ra huy hoàng, nói thật với các vị, hắn chính là một loại huyết mạch cường đại trong viên cổ tinh kia, nơi đó còn có càng nhiều người như vậy nữa! Ta nghĩ, các ngươi biết ta đang nói cái gì, hiểu được ý của ta, ta đang thông qua hắn bày ra cho các vị thấy giá trị và sự khủng bố của viên cổ tinh thần bí kia, ta nghĩ các vị ở đây đều sắp không kiềm chế được nữa rồi phải không, có người nào muốn đi viễn chinh hay không?

- Cái gì, một viên cổ tinh thần bí, có rất nhiều huyết mạch cường đại, chẳng phải nói viên sinh mệnh nguyên địa này rất đáng sợ hay sao?

Trong quyết đấu tràng tràn ngập các loại ậm thanh, rất nhiều người đềụ đang nguyền rủa, cá cược trên người Ngân Đồng, kết quả là thua sạch sẽ cả vốn gốc.

- Thật đáng buồn cười, nếu có một viên bảo tinh như vậy, bản thân các ngươi đã sớm lên đường, làm gì còn nói ra, tới mời chúng ta đi nữa.

Người thừa kế của các Đại vương hầu đều cá cược hi hữu khoáng vật, rất nhiều người thua lớn, tâm tình rất không tốt, không thèm tin lời hắn nói.

- Để cho hắn nói tỉ mỉ, ta muốn nghe cụ thể một chút!

Trong trường tất nhiên cũng có Vương hầu chân chính, thần sắc ngưng trọng, đối với điều này bọn họ cảm thấy vô cũng hứng thú.

Nam nhân trên đài đá rất trẻ tuổi, dáng người thon dài, sắc mặt trắng nõn, có một mái tóc dài màu thủy lam, khí vũ hiên ngang, mang theo một loại khí chất ung dung và tự tin, lẳng lặng nhìn phản ứng của mọi người.

- Người này dường như là người của gia tộc Lan Thác, là Lan Thác Đồ, ấu tôn của Lan Thác Thánh nhân, vô cũng được hắn yêu thích!

Có người kinh ngạc thốt lên.

Lan Thác tộc ở Vĩnh Hằng chủ tinh thì phi thường nổi danh, chú trọng trong việc thăm dò các tinh vực, ban đầu thì họ chỉ là những kẻ chuyên đi cướp bóc, sau đó chậm rãi trưởng thành, trở thành một cự phách, bọn họ từng phát hiện ra một vùng sinh mệnh cổ địa, buôn bán cường giả tại nơi đó, tích lũy ra một đống vốn nguyên thủy.

Diệp Phàm rất nhanh nắm chặt tay lại, từ trong nghị luận của mọi người thì hắn biết được quá khứ củạ gia tộc này, đơn giản mà nói, chính là một tập đoàn buôn người, ngày nay bắt đầu chú ý tới Bắc Đẩu Tinh Vực, hơn nữa còn bắt cả cố nhân của hắn vào trong tay.

- Các vị, các ngươi không rõ, còn không biết viên cổ tinh kia có giá trị lớn tới mức nào, tuy rằng Lan Thác tộc ta cũng muốn tiến quân tới đó, nhưng là lại cảm thấy thực lực không bằng, nếu như một mình tấn công, thì hơn phân nửa sẽ không gây ra được chút hiệu quả nào cả. Ta có thể khảng định với mọi người, đó là một vùng thần địa, có dấu vết hoạt động của cổ đại Thần minh, có các loại huyết mạch cường đại, có Cổ Quáng hình thành nên Thái Sơ Mệnh Thạch, dân bản xứ rất đông đúc, tất nhiên cũng có một vài cường giả!

Lan Thác Đồ lên tiếng, kể lại một chút tình huống tại Bắc Đẩu, lập tức dẫn phát ra một hồi chấn động, lúc này mọi người đứng ngồi không yên, tất cả đều bị hấp dẫn.

- Nơi đó có Tiên Lệ Lục Kim, Long Văn Hắc Kim... có thể dùng để luyện chế thành cơ giáp của Thần minh, ngoài ra địa phương kia còn có vô thượng tiên dược do Thần minh cổ đại luyện chế!

- Các ngươi có biết điều này có ý nghĩa thế nào không, đây giống như một giấc mộng vậy, tất cả những thứ này đều cực kỳ quý giá, không có cách nào đánh giá được giá trị. Để lại trong tay đám dân bản xứ kia thì chỉ có thể lăng phí vô ích. Còn cần phải chúng ta tự mình tới khai thác, làm hiện lên giá trị chân chính của chúng!

Lan Thác Đồ nói rất kích động lòng người, cổ vũ các đại tộc, hỏi ai muốn liên thủ cũng bọn họ, cũng nhau đi đến Bắc Đẩu Tinh Vực.

Đây là một hồi sóng to gió lớn, thắng bại của giác đấu trường này đã trở nên không quan trọng nữa, mọi người đều bị viên cổ tinh thần bí này hấp dẫn.

- Tung tích của Thần minh cổ đại, vô số tài nguyên quý giá. Đây đều là những thứ mà chúng ta đang thiếu, đám dân bản xứ kia căn bản không hiểu giá trị của mấy thứ này, không thể để cho chúng nở rộ ánh sáng rực rỡ được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status