Già thiên

Chương 295: Khinh nhờn

Tất cả mọi người trên mặt đất đều vô cùng khẩn trương, sợ Diệp Phàm làm ra hành vi điên cuồng gì đó, đánh chết các Thánh tử, Thánh nữ của bọn họ, nếu vậy thì sẽ dẫn tới đại họa ngập trời.

Tuy nhiên, hiển nhiên là bọn họ đã quá lo rồi, tuy các Thánh tử này cũng bất an, nhưng chưa tới mức sợ hãi, mỗi người đều có thủ đoạn tự bảo vệ bản thân

Diệp Phàm rất nhanh phải nhíu mày, quả thật hắn rất khó giết chết những người này. Lực tràng của Hỗn Độn Thạch quá cường đại, đại đa số thần lực mà hắn đánh ra đều bị triệt tiêu.

Hắn có được cái đỉnh do Vạn Vật Mẫu Khí đúc thành, nhưng là không có khả năng dùng cái đỉnh này tới gần những người khác, nếu không thì đối phương cũng sẽ nhờ đó mà thoát khỏi trói buộc.

Hỗn Độn Thạch hình thành lực tràng không gì không xâm nhập được, bao trùm mỗi một tấc không gian, thần lực mà hắn đánh ra bị suy yếu tới gần bằng không. Hắn thậm chí còn không cách nào vận dụng cái đỉnh của mình đi trấn áp người khác, nếu làm vậy thì đối phương lập tức nhân cơ hội tận dụng Vạn Vật Mẫu Khí này mà đạt được tự do.

Diệp Phàm bước đi trên hư không, khi đi qua trước người Cơ Hạo Nguyệt, hắn ngừng lại, điều này khiến cho người của Cơ gia khẩn trương hơn bất cứ ai, tim đều lọt lên tới tận cổ.

- Ngươi không giết được ta.

Cơ Hạo Nguyệt bình thản nói, một vòng thần nguyệt lóng lánh hiện ra, bảo vệ khắp thân thể.

- Ngươi cũng biết đó, thánh thể của ta có thể khắc chế dị tượng của ngươi, mặc dù không giết chết được ngươi, thì cũng có thể đánh ngươi tới phát khiếp.

- Vậy thì ngươi thử đi.

Ánh thần nguyệt như một luồng điện, hợp nhất với Cơ Hạo Nguyệt, cả người hắn tràn ngập một luồng ánh sáng long lanh

- Nể mặt Tử Nguyệt, lát nữa ta sẽ lại tính sổ với ngươi.

Diệp Phàm đi tới trước Hỗn Độn Thạch, bàn tay to màu vàng lại đập ra.

Ầm!

Kim Sí Tiểu Bằng Vương bị đánh văng ra hơn một trượng, lại bị lực tràng cường đại cố định ở tại đó, nhưng không bị chút tổn thương nào.

- Tốt lắm, cái đỉnh này rất vừa ý ta, ngươi phải cẩn thận giữ nó cho ta, tương lai ta sẽ tìm ngươi mà lấy.

Kim Sí Tiểu Bằng Vương lạnh lẽo nói, hai mắt tràn ngập sát ý điên cuồng.

Ầm... Ầm... Ầm...Ị

Diệp Phàm không nói gì, liên tục ra tay, đánh cho Kim Sí Tiểu Bằng Vương văng lên văng xuống, nhưng lực đạo lại vừa tầm, không để hắn văng khỏi lực tràng.

Hắn quả thật muốn tiêu diệt luôn vị vương giả tương lai của Thiên Bằng tộc này, nhưng đó chỉ là mong muốn mà thôi, Hỗn Độn lực tràng ảnh hưởng tới tất cả mọi thứ, thần lực hắn đánh ra đều bị triệt tiêu quá nửa.

Diệp Phàm cũng không biết đã đánh ra bao nhiêu quyền, cảm giác cánh tay đều có chút tê mỏi, nhưng tác đụng của hỗn độn lực tràng lại quá lớn, căn bản không có biện pháp giết chết đối phương.

- Ha... ha... ha...!

Khóe miệng Kim Sí Tiểu Bằng Vương tràn đầy vết máu, nhưng lại cười to điên cuồng.

Xích!

Đột nhiên, từ mi tâm Diệp Phàm bắn ra một đạo ánh sáng màu vàng, nháy mắt lao tới.

Ổng!

Không gian rung lên, trong cơ thể Kim Sí Tiểu Bằng Vương lóe lén ánh sáng, một tiểu tháp màu bạc lao ra, chìm sâu vào giữa trán của hắn, cố định tại đó.

Đinh!

Một âm thanh dễ nghe phát ra, tòa tiểu tháp màu bạc run rẩy, nhưng cũng không bị tổn hại, ngân mang lóe sáng, chìm sâu vào trong mi tâm của hắn

Cùng lúc đó, Kim Sí Tiểu Bằng Vương phát ra một tiếng rống to, toàn thân sáng rực lên, một con Thiên Bằng như đúc bằng vàng hiện ra, rất sống động, bổ nhào về phía Diệp Phàm.

Lại có một tiếng Long ngâm động trời được phát ra, theo sau Thần Bằng là một con Chân Long đáng sợ lao ra, bay lượn ngang trời, phá vỡ giam cầm, phóng về phía Diệp Phàm.

Thiên Bằng Bác Long Thuật vô thượng!

Kim Sí Tiểu Bằng Vương vẫn luôn ẩn nhẫn, không dùng thánh pháp này để hộ thể, mãi tới lúc này mới đột nhiên đánh ra, ý đồ tiêu diệt Diệp Phàm.

Thần thuật này không gì sánh được, uy lực cực kỳ cường đại, chỉ có sau khi đạt tới Tứ Cực Bí Cảnh thì mới có thể thi triển, lần hắn cùng Diệp Phàm quyết đấu lúc trước đã không thể thi triển bí pháp này, vẫn vô cùng tiếc nuối.

Lúc này, thân thể khổng lồ của một con Thiên Bằng vô thượng màu vàng và một con Chân Long màu xanh lao ra, khiến rất nhiều người đều run sợ.

- Ở trong hỗn độn lực tràng vẫn còn có thể vận dụng bí thuật này, Kim Sí Tiểu Bằng Vương thực sự quá cường đại, khiến người ta phải rung động, rốt cuộc chiến lực của hắn khủng bố tới mức nào?

- Thật sự là khiến người khác giật mình, rất khó tin.

Rất nhiều người cứng họng, vô cùng khiếp sợ.

- Đã sớm đề phòng ngươi rồi.

Diệp Phàm chân bước bộ pháp của Lão Phong Tử, "xoát" một tiếng, vượt qua Thiên Bằng và Chân Long.

Ngay cả cường đại như Kim Sí Tiểu Bằng Vương thì cũng không có thể hành động tự nhiên bên trong hỗn độn lực tràng được, Thiên Bằng màu vàng và Chân Long màu xanh nhanh chóng ảm đạm.

Ổng!

Hư không run rẩy, một con đại bằng, một con rồng, trông rất sống động, tràn ngập vẻ thần võ, hiện lên ở bên cạnh, quấn quanh hai bên người hắn, một kích không thể giết chết được Diệp Phàm, hắn biết rằng mình đã không còn cơ hội nữa

Bác Long Thuật hóa thành Bác Long Đồ, bảo vệ hắn, dán bên ngoài thân thể hắn, như thế thì mới không còn bị hỗn độn lực tràng triệt tiêu.

Diệp Phàm vung tay, mặc dù không giết được Kim Sí Tiểu Bằng Vương, thì hắn cũng muốn chiến một trận, dùng đôi chân to lớn đạp xuống, cùng với Đại Thủ Ấn màu vàng đập ra.

- Hắc... hác...! Làm gì vậy? Ngươi căn bản không giết chết được ta.

Khóe miệng Kim Sí Tiểu Bằng Vương nhếch lên, lộ ra một vết máu, cười lạnh:

- Cẩn thận một chút, đừng có làm hỏng cái đỉnh của ta đó!

Diệp Phàm cũng không nhiều lời, lấy ra Ly Hỏa Thần Lô, thu hắn vào trong, cách không đánh ra pháp quyết khống hỏa, bắt đầu luyện hóa hắn.

- Không luyện hóa được ngươi, thì ta cũng muốn lột đi của ngươi một tầng da.

Không thể vận dụng được cái đỉnh, hắn chỉ có thể lấy ra cái lô này, dùng để tra tấn đối phương một phen.

- Tiểu tử, nhiệt độ chừng đó không đủ đâu, muốn luyện hóa bổn vương thì còn kém xa, ở đây thật là mát, rất thoải mái, mạnh thêm chút nữa đi!

Thanh âm tràn ngập dã tính của Kim Sí Tiểu Bằng Vương truyền ra, không ai bì nổi.

Ổng!

Hỗn Độn Thạch phát ra từng đợt rung động, từng luồng ánh sáng bắn ra, chìm sâu vào trong hỏa lô, khiến cho nó sáng rực lên, như một vầng mặt trời đang thiêu đốt.

Trên Ly Hỏa Thần Lô, kia mấy con thần điểu mờ mờ lập tức biến mất, chìm sâu vào trong thần lô, khiến cho nhiệt độ trong hỏa lô này nóng tới cực điểm.

- Đây là...!

Diệp Phàm thực sự giật mình, Ly Hỏa Thần Lô lại có thể dẫn động lực lượng của Hỗn Độn Thạch để dùng.

Phía sau, những người khác đều lộ ra vẻ khác lạ, nhất là Thần Vương tương lai của Khương gia, toàn thân hắn chấn động, trong hai mắt bắn ra hai đạo thần mang, dường như phi thường khiếp sợ.

Lúc đầu, Kim Sí Tiểu Bằng Vương còn châm chọc vài câu, nhưng rất nhanh hắn liền im bặt, sau đó lại phát ra tiếng gầm nhẹ.

Điều này làm cho tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc, đây là cái gì lô gì vậy, chẳng lẽ ngay cả Kim Sí Tiểu Bằng Vương cũng đều có thể luyện hóa? Không ngờ lại dẫn động lực lượng của Hỗn Độn Thạch, điều này có chút khó tin.

Đông... Đông... Đông- - -!

Kim Sí Tiểu Bằng Vương giãy giụa kịch liệt, khiến cho cả hỗn độn lực tràng cũng rung động, có thể thấy được hắn đang gặp phải tình thế nguy hiểm tới mức nào, khẳng định là đang liều mạng né tránh.

Một lát sau, Diệp Phàm mở ra cái nắp lô, đổ Kim Sí Tiểu Bằng Vương ra, muốn nhìn một chút xem hắn biến thành cái gì rồi.

Kết quả, tất cả mọi người đều biến sắc, đường đường một vị vương giả tương lai của Thiên Bằng tộc lại bị đốt tới cả người đen thui, như một cục than rơi xuống.

- Tiểu tử...!

Tuy nhiên, đôi mắt hắn vẫn rất sắc bén, trông như hai đạo điện mang phóng tới.

- Hay lắm, hôm nay mà không luyện hóa được ngươi, thì cũng đốt trụi mớ lông trên người ngươi.

Diệp Phàm lật tay úp lại, đóng kín nắp lô, đặt Ly Hỏa Thần Lô lên trên Hỗn Độn Thạch.

-Điều này...!

Tất cả mọi người đều trong lòng phát lạnh, thời gian càng kéo dài thì tất nhiên Kim Sí Tiểu Bằng Vương sẽ bị luyện hóa tới chết.

Tới lúc này, rất nhiều Thánh tử mới chính thức sinh ra một tia sợ hãi, bị một tên tu sĩ Đạo Cung Bí Cảnh giết chết, thật sự rất không đáng giá.

Trong khoảnh khắc Diệp Phàm xoay người lại, rất nhiều Thánh tử đều gần như có chung một hành động, tất cả mi tâm đều lóe ra ánh sáng, bọn họ chuyển các binh khí cường đại nhất tới nơi này, nhằm bảo vệ thức hải.

Diệp Phàm đảo qua mọi người, này làm cho bọn họ vô cùng khẩn trương, tánh mạng thì không nhất định bị mất đi, nhưng là bị đốt thành than đen ngay trước mặt mọi người thì rất tổn hại tới mặt mũi.

Nhất là mấy vị nữ tử, bọn họ tài hoa tao nhã, xinh đẹp đứng đầu thiên hạ, nếu bị người khác khinh nhờn như vậy, thì còn khó chịu hơn là giết bọn họ.

Truyền nhân Đạo Nhất Thánh Địa là một nữ đạo cô phi thường trẻ tuổi, có khí vận của đại đạo, lẳng lặng đứng ở nơi đó, không có sương mù vờn quanh, không có ánh sáng lóe ra, nhưng cũng rất mờ ảo, không thể nhận ra hình dáng thực sự.

Trước đây, nàng chỉ tụng bốn chữ "Vô Lượng Thiên Tôn", liền tinh lọc tận mấy ngàn âm binh âm mã, diệu âm vô thượng này khiến người khác phải rung động.

Lúc này, nàng phát ra âm thanh như của tự nhiên, như hạt minh châu rơi xuống bàn ngọc, vô cùng êm tai, nói:

- Diệp thí chủ, ngươi nên nhanh rời khỏi đây đi thôi, nếu không thì sẽ gặp nguy hiểm đó.

Một bên khác, Dao Trì Thánh nữ mờ mờ ảo ảo, cũng phát ra thiên âm êm tai:

-Mỗi giáo đều có Thái thượng trưởng lão tới đây, ngươi nên sớm rời đi thôi.

Tại đây nếu nói ai còn có thể bình tĩnh, khẳng định đó là đám người Ngô Trung Thiên, Lý Hắc Thủy, Khương Hoài Nhân, bọn họ mặt mày tươi tỉnh, căn bản không chút lo lắng gì.

Thậm chí, bọn họ còn âm thầm truyền âm, giúp Diệp Phàm đưa ra chủ ý.

- Diệp huynh đệ, đã làm thì làm lớn luôn đi, thu tất cả bọn họ vào trong hỏa lô luôn, luyện chúng thành tro, sau này khắp Đông Hoang đều không còn ai có thể tranh phong cùng chúng ta nữa.

- Đúng đó, sớm đã không nhìn mấy tên này vừa mắt rồi, đều hóa chúng thành tro một lượt đi, để cho các đại Thánh địa than khóc đi.

Diệp Phàm không lên tiếng, đi tới gần Diêu Quang Thánh tử, liên tục vung bàn tay màu vàng to như cái cối xay, ra sức đập xuống.

Nhưng Diêu Quang Thánh tử vạn pháp bất xâm, Thánh Quang Thuật được thi triển, như một tầng mây màu vàng bao phủ toàn thân, lực phòng ngự có thể nói là thiên hạ đệ nhất trong số tu sĩ cùng thế hệ.

- Chúng ta có cừu oán sao?

Diêu Quang Thánh tử bị đánh cho lay động liên tục, nhưng giọng nói lại vẫn vô cùng bình tĩnh.

Diệp Phàm cũng không nói gì, hắn biết người này vô cùng đáng sợ, nhất định muốn cái đỉnh của hắn, đã từng mấy lần đi qua dãy núi Vân Đoạn to lớn để truy tìm tung tích hắn.

Thậm chí, hắn còn nghi ngờ, lần trước vì đoạt Hoàng Huyết Xích Kim, tên giả dạng thành sinh vật thái cổ cũng không phải Lão Đao Bả Tử, mà chính là Diêu Quang Thánh tử này.

Mỗi khi nổi lên ý tưởng này, hắn đều cảm thấy Diêu Quang Thánh tử vô cùng đáng sợ, vì đạt tới mục đích không từ thủ đoạn, ngay cả người của chính mình đều giết chết không tha.

Nhất là lúc này đối phương vẫn còn có thể bình bĩnh như vậy, tâm cảnh vô cùng không tầm thường chút nào, tên này tuyệt đối là đại địch của hắn trong tương lai.

Diệp Phàm không nói thêm gì, trực tiếp mở lô, ném Diêu Quang Thánh tử vào, "keng" một tiếng, đậy nắp lô lại, vô cùng dứt khoát.

- Ngươi...!

Phía dưới, người của Diêu Quang Thánh Địa vô cùng sợ hãi, không thể ngờ được Diệp Phàm lại quyết đoán như vậy, trực tiếp ném Thánh tử của bọn họ vào trong thần lô, định luyện thành tro a.

- Ngươi đã đắc tội với Cơ gia rồi, còn muốn làm địch nhân của Diêu Quang chúng ta sao?

Phía dưới có người rống to.

- Mỗi lần người của Cơ gia đuổi giết tạ, đều không thiếu người của Diêu Quang các ngươi tham gia cùng, đã sớm là địch nhân của ta rồi.

Diệp Phàm cười lạnh

Đương... Đương... Đương... Ị

Bên trong Ly Hỏa Thần Lô, Kim Sí Tiểu Bằng Vương không ngừng gào thét, Diêu Quang Thánh tử cũng truyền ra tiếng kêu ré, hiển nhiên là đang phải chịu nhiệt độ khó có thể tưởng tượng được.

Trong Quang Minh Thần Điện, có người hướng ra phía ngoài phóng đi, muốn gọi các Thái thượng trưởng lão của mỗi đại giáo tới, ra tay tiêu diệt Diệp Phàm. Nhưng khi bọn hắn vừa rời khỏi cửa điện thì lập tức bị mấy trăm cây đại kỳ vây quanh, bị lạc trong đó, căn bản không đi ra ngoài được.

Đây là khi Diệp Phàm tiến vào, đặc biệt bày ra đạo văn cấm chế, hắn đã từng dùng thứ này khi ở Bất Lão Điện, ngay cả thân thể lão yêu đều có thể vây khốn được.

Đám người này loạn cả lên, nhưng không có biện pháp gì cả, căn bản không đi ra ngoài được, nơi này hoàn toàn ngăn cách cùng bên ngoài.

- Ta muốn biết, ngươi lấy được cái hỏa lô này từ đâu?

Thần Vương tương lai của Khương gia đột nhiên dùng thần niệm truyền âm, không nghe ra là nam hay là nữ, có vẻ rất thần bí.

- Chẳng lẽ có liên quan với Thái Dương Thần Lô của Khương gia các ngươi?

Diệp Phàm quay đầu lại, nhìn về phía Khương gia thần thể, toàn thân được bao phủ trong bộ áo giáp Thần Thiết.

- Rất khác với Thái Dương Thần Lô mà ta đã thấy, nhưng lại có cùng một loại khí tức.

Thần Vương của Khương gia đáp.

Diệp Phàm không chậm trễ nữa, lập tức đi tới trước người Diêu Hi, khiến cho nàng lập tức biến sắc, ân oán giữa hai người quá sâu.

Diêu Hi có tiên cơ ngọc thể, thân thể thướt tha, dung mạo tuyệt thế, khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành, kèm theo mị hoặc của yêu nữ, lại có khí chất cao cao tại thượng của Thánh nữ, rất có lực hấp dẫn kẻ khác.

Nhưng lúc này, nàng lại khó bình tĩnh được, tình huống này vô cùng không ổn đối với nàng.

- Giai nhân thật xinh đẹp, ta thật không nỡ...!

Diệp Phàm hóa ra một bàn tay to lớn màu vàng, nâng nhẹ người Diêu Hi lên, gần như là đang đùa giỡn nàng.

- Diệp Phàm, ngươi...!

Bên dưới, người Diêu Quang Thánh Địa gần như đều giận sôi lên, Thánh nữ đại biểu cho sự thánh khiết, không thể khinh nhờn, không ngờ Diệp Phàm trước mặt mọi người lại làm ra việc này.

Những người khác cũng đều khẩn trương, Diệp Phàm to gan lớn mật, khẳng định không chỉ nhằm vào mấy người này, chỉ e rằng các truyền nhân Thánh địa đều sẽ gặp phải nguy hiểm, có thể hắn sẽ khinh nhờn tất cả các đại Thánh địa.

-o0o-

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status