Già thiên

Chương 316: Tiên Tần chung đỉnh văn kinh hiện (thượng)

Rất nhiều tu sĩ đều không rõ đã xảy ra cái gì, vừa rồi thiếu niên áo tím "Diệp Phàm" bị bọn họ đuổi giết cho máu huyết phún xuất cũng không kích động như thế này. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

- Không đúng!

Xa xa, Cơ Hạo Nguyệt biến sắc. Hắn là thiên sinh thần vương thể, có được cảm ứng kỳ dị với thánh thể, cảm giác ra điều gì.

Diệp Phàm đưa lưng về phía mọi người, động tay nhấc cũng có chút tương tự Đoạn Đức phong tao lúc trước, nhưng cũng cách biệt một trời một vực.

Đoạn Đức cuối cùng từ thiên đường ngã xuống địa ngục, mà Diệp Phàm lại bắt đầu thành công vượt qua hư không.

Giờ khắc này, Đoạn Đức tức giận tới ruột gan co giật, tâm phế đau đớn... Toàn thân run rẩy.

Hào quang nhoáng lên, thân ảnh của Đồ Phi và Diệp Phàm nháy mắt đã chìm sâu vào hư không rộng mở.

- Ngăn hắn lại, đừng để chúng vượt qua hư không!

Cơ Hạo Nguyệt hét lớn.

Hạ Cửu u không biết vì sao nhưng khi Cơ Hạo Nguyệt hô lớn cũng đã có hành động, chín đạo long khí dưới chân hóa thành những đạo thất luyện rực rỡ hoành không, bay về phía trước.

Khoảnh khắc khi Diệp Phàm tiến nhập hư không đã nghe được tiếng quát lớn của Cơ Hạo Nguyệt, trong lòng chợt nghiêm lại. Thần vương thể quả nhiên mẫn duệ, có thể cảm giác được một tia dị thường.

Cách nhau xa như vậy, hắn cũng không cố ý áp chế thánh thể của mình, kết quả bị đối phương tinh tế cảm ứng được. Tuy nhiên, hết thảy những điều này cũng không trọng yếu, hắn đã vượt qua hư không, tiến nhập bóng đêm vĩnh hằng.

-Định!

Từ dãy núi xa xa đột nhiên truyền tới một thanh âm già nua, cả phiến không gian như run rẩy. Huyền Ngọc Thai bọn họ lưu lại không thể bị hủy, hết thảy bị định trụ.

Hạ Cửu u áo trắng xuất trần, chân đạo chín đạo long khí, là người đầu tiên xuống tới Huyền Ngọc Thai, lập tức biến mất. Ngay sau đó, hai lão nhân áo xám cũng theo sát phía sau.

Thần vương thể Cơ Hạo Nguyệt khí vũ hiên ngang, trên đỉnh đầu hiện ra một vòng thần nguyệt, thanh khiết như thần linh, nhoáng lên cái cũng thành công vượt qua hư không.

Đoạn Đức áo tím phiêu động, vẫn làm ra vẻ bộ dáng Diệp Phàm, như nắm được cành cây cứu mạng, hóa thành một lũ khói đen, biến mất không thấy.

- Đuổi theo!

- Đừng để hắn chạy!

Mọi người phía sau liền hô lớn, tất cả đều lao tới, bắt đầu vượt qua hư không.

Đáng tiếc lão đạo nhân còn chưa kịp đứng lên đã bị bảy tám bàn chân đạp lên người. Nhưng hắn vẫn nhe răng lao tới đuổi theo.

Ở ngoài hai ngàn dặm, hư không ảm đạm vặn vẹo, đột nhiên xuất hiện hai người. Diệp Phàm và Đồ Phi đã vọt ra.

- Không ổn, phía sau có người đuổi theo.

Tâm thần Diệp Phàm khẽ rang lên.

Cái khe hư không dao động kịch liệt, rõ ràng có không ít người đang lao tới.

- Đi mau, có ngoan nhân âm thầm định trụ Huyền Ngọc Thai!

Hắc Hoàng nói.

Tuy nhiên, bọn họ cũng không sợ hãi vì đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, đã khắc đạo văn liên hoàn rất phức tạp ở trên một ngọn núi.

Diệp Phàm và Đồ Phi nhanh chóng bay tới ngọn núi phía trước, ở một thần thai rộng lớn, lại chuẩn bị vượt qua hư không.

Ầm!

Cách đó không xa, hư không lại bị mở ra, xuất hiện một đám người. Hạ Cửu u, Cơ Hạo Nguyệt, truyền nhân Đại Diễn Thánh địa Hạng Nhất Phi, nữ đạo sĩ Đạo Nhất Thánh địa, truyền nhân Tử Phủ Thánh địa...

Đương nhiên trong số này còn có Đoạn Đức. Hắn bị đám người kia đuổi tới. Ngay khi còn ở trong hư không hắn đã phải sinh tử đại chiến, nhưng đám người phía sau không hề dừng tay.

Mà để cho bọn họ kinh sợ chính là một đám lão nhân cũng thành công vượt qua hư không mà tới, bao vây lấy Đoạn Đức nhưng cũng nhìn thấy Diệp Phàm nơi này.

- Cầm cố!

Một thanh âm già nua vang vọng thiên địa.

-Đi!

Diệp Phàm khởi động đạo văn liên hoàn, lần nữa vượt qua hư không.

Có người muốn ngăn mấy người Diệp Phàm vượt qua hư không nhưng không ngờ đạo văn Hắc Hoàng lại quá đặc biệt, không chịu ảnh hưởng.

- Trong bóng đêm, Diệp Phàm giật mình:

- Có nhân vật lợi hại tập trung chúng ta! Hắc Hoàng, đạo văn ngươi khắc có ổn không?!

- Không sơ ngoan nhân này truy đuổi, chạy trối chết tuyệt không phải là vấn đề. Nếu hắn không đủ mạnh, bổn hoàng ngược lại sẽ tiêu diệt hắn!

Đại hắc cẩu vô cùng tự tin, tránh ở trong ống tay áo truyền âm ra.

Ông!

Hư không lại run lên, bọn họ xuất hiện ở năm ngàn dặm xa, dừng chân trên một ngọc thai khác.

Đây là bình thai đạo văn ở giữa hư không. Đại hắc cẩu như một con sói gian xảo, cười lạnh nói:

- Hủy diệt ngọc thai này, cắt đứt bọn họ giữa hư không đi!

- Con chó chết này thật âm độc...

Đồ Phi cả kinh, sau đó cũng nở nụ cười.

Diệp Phàm không nói hai lời, vỗ ra một chưởng, phách toái ngọc thai, sau đó tiến về phía trước, đi tới một nơi trận văn khác, lại tiếp tục vượt qua hư không.

Ầm!

Phía sau bọn họ, khoảnh khắc khi ngọc thai bị hủy, hư không cũng bị đánh xuyên qua, một đám người ngã xuống, trong đó có không ít người trực tiếp hóa thành huyết vụ.

Đương nhiên, đa phần những người này chỉ hơi chật vật mà thôi vì có hơn mười lão nhân dùng binh khí khủng bố chống đỡ hư không, cũng không tạo ra thương vong quá lớn.

- Đừng đánh, bần đạo gặp hạn rồi! Ta không phải là cái tên khốn khiếp Diệp Phàm kia!

Trong đám người truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Đoạn Đức. Hắn mặc dù cường đại đến mấy đi nữa cũng không chịu nổi cả một đám người vây công, còn có một đám lão nhân luôn như hổ rình mồi, hắn không dám động thật!

Xoát!

Hào quang chợt lóe lên, bọn người Diệp Phàm lại nhanh chóng biến mất, lần nữa vượt qua hư không.

- Hắc Hoàng, đạo văn liên hoàn của ngươi không có tác dụng lắm. Bọn họ lại đuổi tới, vừa rồi cũng chỉ chết hơn mười người mà thôi!

Diệp Phàm cảm giác có chút không ổn.

- Đừng nói vội, đạo văn liên hoàn cần trung chuyển mười mấy lần, phía sau còn những màn hay khác nữa!

Đại hắc cẩu vẫn như cũ, không hề hoảng hốt.

Ông!

Hư không run rẩy, bọn người Diệp Phàm lao đi, hắc vụ bên ngoài ngập trời, đưa tay nhìn không thấy ngón, sát khí lành lạnh.

Đồ Phi cả kinh nói:

- Chúng ta đi tới nơi nào đây?!

- Đây là Âm Minh Sát Tràng trong danh sách đạo văn, lần tiến vào nơi này sẽ cho bọn chúng đẹp mắt!

Hắc Hoàng cười lạnh.

Diệp Phàm rốt cục biết vì sao khắc xong đám đạo văn này thì đại hắc cẩu mệt tới chết. Nó thật đúng là có dụng tâm, nếu không biết xâm nhập vào tuyệt đối là hại chết người!

Dưới sự dẫn đường của Hỏa Diễm Châu, bọn họ nhanh chóng đi ra một ngọc thai khác, sát khí phía sau dày đặc.

Hư không vỡ ra, khoảnh khắc khi truy binh lao tới thì sát khí trùng thiên, từng đạo kiếm khí âm binh bắn tới, mỗi đạo đều như nước, vô kiên bất tồi!

Phốc! Phốc...

Huyết quang lóe lên, âm thanh thảm thiết liên tiếp truyền ra. Rất nhiều người bị đánh trúng, đương trường chết oan chết uổng. Đây quả là một hồi đồ sát.

Đồ Phi nhìn về phía đại hắc cẩu, trong mắt lộ ra dị quang, cảm giác con chó này thật không tầm thường, vô cùng đáng sợ.

Ầm!

Đột nhiên, Âm Minh Sát Tràng lập tức băng toái, bị một chiếc đại chung chấn thành bột mịn.

- Chết tiệt! Lại là tên ngoan độc kia ra tay, không phải là có Thánh chủ tới đây chứ?!

Diệp Phàm kinh hãi, lần nữa vượt qua hư không mà đi!

Hắc phong nơi này như đao, sương mù phiêu động, nham thạch bay múa loạn xạ, chỉ hơi chạm vào sẽ hóa thành bột phấn, một cỗ lực lượng âm nhu lưu chuyển.

- Trong phiến địa vực này là thái cổ kinh văn bổn hoàng khắc ra, có thái âm cương phong thổi quét, nếu dính phải, huyết nhục lập tức nát bấy!

Đại hắc cẩu chỉ đường phía trước nói:

- Hai người các ngươi cẩn thận chút, tuyệt đối không thể đi nhầm đường, nếu không sẽ hóa thành đống thịt đó!

- Con chó chết này thật ác độc, đạo văn thế này mà cũng khắc ra được...

Đồ Phi hết hồn.

Bọn họ vừa mới đi ra, hư không phía sau lại bị mở bung, nhóm người kia có thể định trụ huyền ngọc thai, tiếp tục truy đuổi, rất khó cắt đuôi.

- Ahh...

Những tiếng kêu thảm thiết thê lương liên tiếp vang lên.

Khu vực này là một mảnh ảm đạm, thái âm cương phong thổi quét, rất nhiều người tan xương nát thịt, căn bản không thể ngăn cản. Dù là binh khí cường đại cũng hóa thành bột phấn.

Ầm!

Đột nhiên một cự thủ hoành không đánh tới, lập tức đánh cho thiên băng địa liệt, cương phong tan tác, dùng lực lượng tuyệt đối phá vỡ đạo văn của Hắc Hoàng.

- &A%A$, quá độc ác! Phá hủy thái cổ kinh văn, người này rất khủng bố!

Hắc Hoàng cũng giật mình.

Mấy người Diệp Phàm chạy trước nhưng vẫn không thể thoát khỏi đối phương, Huyền Ngọc Thai luôn bị đối phương định trụ, không thể tự hủy.

Liên tiếp vượt qua hư không bảy tám lần, đại thủ màu vàng thủy chung khiến bọn họ không thể thoát khỏi, như một bóng ma đáng sợ quấn lấy bọn họ.

Lần thứ chín vượt qua hư không, xuất hiện ở một mảnh cổ chiến trường. Nơi này xích hỏa thiêu đốt, âm khí trùng thiên, có rất nhiều giá đỡ treo bạch cốt, lạnh lẽo vô cùng.

- *&A%$, ta không tin đạo vặn do bổn hoàng khắc mà không ngăn được các ngươi!

Đại hắc cẩu cũng rất tức giận, những sát tràng hắn tỉ mỉ khắc ra chung quy bị người ta phá hủy hết khiến nó cảm giác được sự tình nghiêm trọng.

- Đây là trận văn gì?

Diệp Phàm hỏi.

- Đây là thượng cổ sát tràng Mê Thất Hải, cường giả sẽ trầm luân vào trong này, khó có thể kiềm chế, sẽ có sát khí khủng bố tiêu diệt bọn họ.

Diệp Phàm đi ra khỏi sát tràng này, kết quả truy binh vẫn kịp đuổi tới.

Đoạn Đức kêu lên thảm thiết:

- Đừng đuổi giết ta nữa! Các ngươi hẳn đã nhìn ra ta không phải thánh thể thái cổ, hoàn toàn không có quan hệ gì tới tên Diệp Phàm khốn khiếp kia!

Đám người Cơ Hạo Nguyệt, Hạ Cửu u... đã sớm nhìn ra hắn tuyệt đối không phải là Diệp Phàm.

Nhưng những người khác vẫn không ngừng công kích hắn, ngay cả một ít Thánh tử cũng cười lạnh, buộc hắn nói ra thân phận:

- Ngươi rốt cuộc là ai?!

Thượng cổ sát tràng Mê Thất Hải đột nhiên phóng xuất ra ngàn vạn đạo sát khí, rất nhiều người, gồm cả Hạ Cửu u và Cơ Hạo Nguyệt đều phải ứng chiến. Đoạn Đức bị buộc phải liều mạng với một lão nhân.

Diệp Phàm đứng ở trên ngọc thai, chuẩn bị tiếp tục vượt qua hư không, Hắc Hoàng cười lạnh nói.

- Đạo văn bổn hoàng khắc chế sao có thể vô dụng được...

Đông!

Đáng tiếc nó còn chưa kịp nói xong thì đại thủ màu vàng đã xuất hiện, đánh nát cổ chiến trường, Mê Thất Hải cũng tan biển.

Đồ Phi nháy mắt biến sắc nói:

- Ta biết rồi, đây chính là hóa thân của lão Bằng Vương, chúng ta đi mau, chân thân lão Bằng Vương bất cứ lúc nào đều có thể giá lâm.

Diệp Phàm cũng biến sắc. Hắn thu đi Kim Sí Tiểu Bằng Vương, lão Bằng Vương tại mãn thế giới tìm hắn, hiện tại xuất hiện một hóa thân cũng không có gì là lạ.

- Nhanh chạy!

Lão Bằng Vương là một Yêu Vương khiến đại Thánh chủ nào cũng phải kiêng kị, thực lực vô cùng khủng bố, tốc độ cực nhanh, cực kỳ khó dây dưa.

- Không cần lo lắng, qua thêm ba sát tràng nữa sẽ là Đạo văn chung cực ta khắc ra!

Đại hắc cẩu nói.

-o0o-

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status