Già thiên

Chương 532: Chém Thánh tử (Hạ)

Âm tử cũng dương tử liên thủ giống như hai vị thần linh phát ra khí tức khủng bố, như có được khả năng thông thiên triệt địa.

Diệp Phàm nhíu mày. Âm tử cùng dương tử cùng xuất thế, đạo lực sinh sôi không ngừng giống như không thể xóa bỏ, làm cho người ta cảm giác rất nguy hiểm.

Quả nhiên đại chiến lại tiếp tục. Âm tử cũng dương tử chiến lực kinh người, cũng Diệp Phàm đại chiến hơn một ngàn hiệp nhưng lại càng đánh càng hăng.

- Giỏi, ngươi lý giải áo nghĩa Âm Dương vô thượng lại sâu thêm một bước.

- Không sai, lại có tiến bộ nhảy vọt. Đại đạo Âm Dương vốn phải nên diễn biến không ngừng như vậy.

ở không trung phía xa bay tới bảy tâm gã cường giả, trong đó hai lão nhân tay vuốt râu không ngừng gật đầu, rất vừa lòng đối với biểu hiện của Âm Dương Thánh tử.

Viện quân của Âm Dương Giáo tới, mấy tên Thái thượng trưởng lão thọ nguyên sắp hết đích thân tới, trong đó có nhân vật cấp đại năng.

Âm Dương Thánh tử cả kinh. Hắn tận mắt thấy sự đáng sợ của Lão Phong Tử, muốn lên tiếng nhắc nhở lại nói không nên lời bởi vì uy áp cuồn cuộn mãnh liệt bao phủ lấy hắn.

Diệp Phàm phát động thế công khủng bố nhất, quyết chiến sinh tử sắp chấm dứt. Hắn quan sát Âm Dương Đồ hồi lâu, hai người đã đại chiến l500 hiệp, hắn không muốn tiếp tục dây dưa thêm nữa.

Thân thể Diệp Phàm hóa thành một đường cong hình rồng diễn biến ra dấu vết của đại đạo, vọt qua như ánh sáng - Chính là thần thuật cái thế phá giải Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết.

Đấu Chiến Thánh Pháp diễn biến ra Thái Cực Thần Đồ, bản thân hắn thì thành đường cong Âm Dương, vạn vật đều phá hủy, tốc độ đạt đến mức tận cùng. Đây là công kích mạnh nhất của hắn cho tới lúc này.

Ầm~

Âm Dương Thánh tử liều mạng chống lại, dương tử cũng âm tử liên kích tay chân tương thông điên cuồng tăng chiến lực lên mấy lần muốn hóa giải kiếp nạn.

Phốc-

Tốc độ Diệp Phàm quá nhanh, thân thể hình rồng uốn cong còn kiên cố hơn Đế binh, có được lực lượng bất hủ, trọng thương âm tử vặt xuống một cánh tay.

- A...

Âm tử kêu to.

- Tiểu bối, ngươi dám!!!

Mấy vị Thái thượng trưởng lão của Âm Dương Giáo vừa rồi còn đang khen ngợi, không nghĩ tới thủ đoạn sắc bén của Diệp Phàm lại nhanh cũng đáng sợ như vậy, mau chóng đánh tới.

Nhưng Diệp Phàm lại cũng thành công phát động bí quyết chữ Giai, thân thể hắn hóa thành đường cong hình rồng vọt qua, không gì có thể ngăn cản.

Có thể nói đây là một loại tuyệt sát. Đấu Chiến Thánh Pháp diễn biến Thần Đồ phát động bí quyết chữ Giai, đại địch không thể chống đỡ.

Âm tử cũng dương tử tuy thành công thi triển ra năm lần chiến lực nhưng trong khoảnh khắc tuyệt sát này so ra vẫn còn kém, căn bản không cách nào ngăn trở.

Phốc-

Huyết quang tung tóe, âm tử cũng dương tử đồng thời bị đường cong hình rồng của Diệp Phàm chém ngang eo rồi sau đó xông trở về.

Xoạt-

Đường cong đại đạo hình rồng chém nát hai cái đầu, khiến chúng hóa thành hai đám sương máu, hình thần đều diệt.

Đại chiến 1500 hiệp, Âm Dương Thánh tử bị Diệp Phàm chém rụng, Âm Dương Kiếm cũng bị đoạt lấy. Mọi người xem chiến đều ồ lên.

- Đây là một vị Thánh tử, chủ nhân tương lai của đại giáo vô thượng Trung Châu. Cứ như vậy bị giết chết ở Đông Hoang, mà lại còn do Thánh thể gây nên.

Hiện giờ trong thế hệ trẻ tuổi chỉ có một mình Diệp Phàm từng chém Thánh tử cũng Thánh nữ, dùng máu tươi thành tựu con đường phía trước và uy danh của hắn.

- Đây... Thánh tử cũng Thánh nữ của đại giáo vô thượng có thể so với Thánh địa đều bị một người chém chết!

- Thánh thể thái cổ quả nhiên cường đại, tuy rằng tự chém tu vi, chi khi nào liều mạng tăng thực lực lên tới Tứ Cực Bí Cảnh vẫn có thể tiêu diệt một vị Thánh tử như cũ.

- Hắn tổng cộng có mười lần cơ hội ra tay, chẳng lẽ tương lai hắn thật sự muốn chém mười vị Thánh tử hay sao?

Tất cả mọi người đều nghị luận, trên hoang Nguyên tiếng kinh hô vang lên một vùng.

Diệp Phàm giết chết một vị Thánh tử tuyệt đối là sự kiện lớn siêu cấp, không có mấy người dám làm chuyện như vậy. bởi vì Thánh tử cũng Thánh nữ là chủ nhân tương lai của truyền thừa bất hủ.

Chém giết bọn họ, đây chính là khiêu khích tôn nghiêm của đại giáo vô thượng này một cách trắng trợn, sẽ bị người ta dốc lực toàn giáo đuổi giết.

- Thánh thể thật sự quá cường thế, đều đã tự chém tu vi còn dám giết nhân vật cấp Thánh tử...

- Đáng tiếc. Nếu thân thể hắn không việc gì, thế hệ trẻ tuổi thật sự khó có thể tìm được vài đối thủ, có phong thái vô địch.

Chiến tích kinh người của Diệp Phàm kinh sợ mọi người, rất nhiều người đều cảm khái, không ít người đều cảm thấy đáng tiếc với thân thể "Nửa phế" của hắn.

- Tiểu nghiệt súc, ngươi gan lớn tày trời. Trước chém Thánh nữ giáo ta, hiện tại lại chém Thánh tử. Hiện giờ Thiên Vương lão tử tới cũng không cứu được ngươi.

Cường giả của Âm Dương Giáo tức sùi bọt mép, trơ mắt nhìn Diệp Phàm giết chết Âm Dương Thánh tử lại không kịp ngăn cản, làm cho bọn họ cảm thấy mặt mũi mất hết.

- ngươi nói giết ta là giết được?

Diệp Phàm cười lạnh, hóa thành đường cong hình rống chợt lóe rồi mất, xuất hiện bên cạnh lão Phong Tử.

- Không ai có thể cứu ngươi, tất cả các ngươi đều phải chết!

Một lão già âm trầm, hai mắt giống như bó đuốc nhìn chòng chọc vào bọn người Diệp Phàm, Lý Hắc Thủy, Lão Phong Tử.

- Dọa người à! Thật sự có đại năng tới...

Đại hắc cẩu lẩm bẩm, rồi sau đó cặp mắt tỏa sáng kêu gào:

- Vài lão bất tử các ngươi, ít nói huênh hoang. Thật sự cho là thiên hạ vô địch sao?

- Đối với các ngươi mà nói, chúng ta chính là "Trời" cao cao tại thượng, bóp chết mấy người các ngươi không tốn nhiều sức, tựa như giẫm chết vài con rệp vậy!

Một lão già mặt trầm như nước, sát khí dày đặc.

- Tất cả đều phải chết, không ai có thể sống sót.

Một người khác cũng lạnh lùng mở miệng.

- Âm Dương Giáo danh chấn thiên hạ, mệnh lệnh truyền ra ai dám không theo? Mấy tên nghiệt súc các ngươi thật sự không biết sống chết.

người của Âm Dương Giáo ép tới, chỉ vào đám người Diệp Phàm cũng Lão Phong Tử...

Các đại nhân vật của Âm Dương Giáo tới, tổng cộng bảy tâm lão già đều là nhân vật cấp Thái thượng trưởng lão, đều có thể uy hiếp một phương.

Giống như hết thảy đều trong tầm khống chế của bọn họ, đã tuyên phán vận mệnh của mấy người. Ánh mắt bọn họ đều lạnh như băng, vô tình mà tàn khốc.

- Cái thứ không biết sống chết, liên tiếp trêu chọc Âm Dương Giáo ta, đem bọn ngươi róc ngàn vạn đao cũng khó thể rửa nhục.

Trong đó một người nói rất tàn nhẫn.

Thánh nữ bị chém thì cũng thôi, khi đó bọn họ ở xa cuối chân trời không thể cứu viện. Nhưng Thánh tử lại chết ở trước mặt bọn họ, bị tiêu diệt trước mặt bao người, khác gì tát bọn họ một cái thật đau.

Đường đường đại giáo vô thượng của Trung Châu, có truyền nhân tương lai của Thánh địa nào bị người xóa bỏ như vậy? Đối với Âm Dương Giáo mà nói đây là chuyện vô cùng nhục nhã.

Đây nhất định sẽ thành một trò cười. Thánh tử cũng Thánh nữ của đại giáo vô thượng đều bị một người tiêu diệt, khiến Âm Dương Giáo trong thời gian rất dài sau này sẽ ảm đạm không ánh sáng.

- Lúc các ngươi tới, có từng nghe bẩm báo kỹ càng?

Đại hắc cẩu không có ý tốt cười gian hỏi.

Chẳng lẽ bọn họ không biết Lão Phong Tử trừng mắt chết tươi cường giả Hóa Long Bí Cảnh biến thứ tâm sao? Đây là nghi hoặc trong lòng bọn người Lý Hắc Thủy.

- Chúng ta được biết nơi này có đại chiến, giáo ta có Đại trưởng lão bị hủy diệt ở nơi này. Đến tột cùng là ai đã hạ thủ, đi ra nhận lấy cái chết.

Một tên Thái thượng trưởng lão ánh mắt sắc lạnh như đao.

Bọn họ cũng không phải nghe người bẩm báo mà là trên đường nghe nói nơi này có đại chiến, hai vị Đại trưởng lão trong giáo bọn họ bị người diệt trừ một cách không rõ.

người đi truyền tin kia không thể tìm thấy bọn họ, không thể báo cáo hết thảy những gì trải qua nên mấy vị đại nhân vật này căn bản không biết tình huống.

Đại hắc cẩu hắc hắc cười gian nói:

- Các vị đường xa vạn dặm mà tới, thật sự là vất vả, lát nữa sẽ tiễn các ngươi lên đường bình yên.

- Con chó ngươi thuần túy là tìm chết, ở trước mặt chúng ta cũng dám nói lời xằng bậy. Lát nữa lột da, rút gân của ngươi ra!

Một người trách mắng.

- Các ngươi tin tưởng ăn chắc chúng ta như vậy rồi sao?

Lý Hắc Thủy hỏi.

- Tiểu bối không biết trời cao đất rộng! Cho dù sư tổ của các ngươi đến đây cũng không dám nói chuyện với ta như vậy.

Một vị đại nhân vật mặt trầm như nước, từng bước ép tới chuẩn bị động thủ.

- Phì! ngươi cho ngươi là Vô Thủy Đại đế hay là Hằng Vũ Đại Đế? Cũng không sợ gió lớn thổi bay đầu lưỡi sao?

Lý Hắc Thủy cười lạnh. Gia gia hắn là một trong mười ba đại khấu của Bắc Vực, thân phận cực kỳ hiển hách.

Tất cả người xem cuộc chiến đều nói thầm. Đám người Âm Dương Giáo chạy tới, thực lực mỗi người đều kinh người, đều vượt qua Hóa Long Bí Cảnh, càng không nói đến có đại năng chân chính áp trận. Đội hình có thể nói là siêu cấp cường đại.

Nhưng nếu không chứng kiến thực lực của lão Phong Tử thì cũng thôi, đằng này vừa rồi bọn họ tận mắt nhìn, cho dù đại năng tuyệt đỉnh tới đây chỉ sợ cũng chỉ có thể nuốt hận.

Ầm~

Vị Thái thượng trưởng lão của Âm Dương Giáo này trực tiếp động thủ, vươn một bàn tay chộp về phía tước, muốn một nhát bóp chết tươi Lý Hắc Thủy.

-Hừ!

Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, vung nắm tay màu vàng đánh lên. Đối phương dám dùng bàn tay trần chộp tới, hắn không sợ hãi chút nào.

Đương!

Nắm tay màu vàng giống như rèn sắt, chấn cho bàn tay tên Thái thượng trưởng lão kia văng cao, phía trên xuất hiện những vết máu.

Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều hít sâu một ngụm khí lạnh. Thân thể của Thánh thể quá mức cường đại, ngay cả Thái thượng trưởng lão Hóa Long Bí Cảnh của đại giáo vô thượng đều có thể cận chiến.

- Điều này... Không thể tin nổi!

- Biến thái! Chẳng lẽ thật sự giống như trong truyền thuyết, thân thể của hắn có thể sánh ngang cũng Thánh chủ? Nhưng là hắn mới bước vào Tứ Cực Bí Cảnh a!

Gần như tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân tối. Thái thượng trưởng lão của đại giáo vô thượng bàn tay đổ máu, kết quả này khiến người kinh sợ.

- Ha ha...

Lý Hắc Thủy cười to, chế nhạo:

- Đám lão già các ngươi khoác lác không biết ngượng, ngay cả sư tổ ta đều xem thường, cũng chẳng qua như thế thôi à!

-Hừ!

Trong đó một vị đại năng rốt cục đứng dậy, lạnh lùng liếc qua, một chưỡng đập xuống. Bàn tay phạm vi tới mười trượng, bao phủ tất cả mấy người ở phía dưới.

Đương!

Diệp Phàm vẫn không chút hãi sợ, đứng trong hư không, vung nắm tay màu vàng đánh về phía trước. Toàn thân hắn nở rộ ánh vàng chói mắt xông lên tận trời.

Tiếng vang đinh tai nhức óc phát ra, bàn tay của vị đại năng Âm Dương Giáo rõ ràng run lên nhưng rất nhanh khỏi phục bình tĩnh. Hắn lật tay, thần huy vô tận chảy xuống, như hàng vạn thác nước đổ xuống.

Đây là pháp lực ngập trời, đủ để trấn chết Diệp Phàm mấy trăm lần, cực kỳ khủng bố. Mỗi một đạo thần huy đều xuyên thủng hư không, như ngàn vạn con sông thần lực chạy chồm.

Đây là đại năng có thể nhìn xuống thiên hạ, lật tay làm mây úp tay làm mưa, chỉ một ý niệm liền đủ khiến cho máu chảy thành sông, thây chất thành núi.

Diệp Phàm dùng thân pháp cực nhanh rút lui tới bên cạnh lão Phong Tử. Đối mặt với đại năng hắn không có một tia hy vọng, loại uy áp này không gì sánh nổi.

Đại năng có thể nhìn xuống thiên hạ, một tiếng rống to của bọn hốc thể chấn vỡ núi sông. Thế gian lấy bọn họ cầm đầu, là người chưởng quản của các đại giáo vô thượng và Thánh địa.

Ầm~

Hàng vạn thác nước thần lực một vùng trắng xóa, khiến người ta hoảng sợ. Tất cả đều đổ xuống, vây quanh đám người Diệp Phàm.

- Giết các ngươi thì quá dễ cho các ngươi rồi. Chậm rãi luyện hóa, đem hồn phách các ngươi rút ra!

Thanh âm vị đại năng này của Âm Dương Giáo lạnh đến tận xương, muốn gạt bỏ mấy người từng chút một.

Thánh tử cũng Thánh nữ đều bị chém, đây là nỗi nhục vô cùng. Người của Âm Dương Giáo đều không thể nhịn được, tương lai đều phải chịu đựng áp lực rất lớn.

-o0o-

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status