Giới thần

Chương 558: Thử thách long hoa



Thiên giết chết 1 nhân mạng mà sắc mặt hắn không có lấy 1 chút biến đổi, thậm chí thái độ của hắn giống như còn không hề muốn dừng tay....

"Ah...giết thống lĩnh vũ gia ta...nghịch tặc, ngươi muốn chết"

1 ngàn tinh binh Vũ gia thực lực nhân cấp sơ kỳ đỉnh ai nấy đều điên cuồng vũ lộng trường thương xộc tới muốn xé xác Thiên ra trăm mảnh.

Còn Thiên.

Hắn nhếch lên 1 nụ cười băng lãnh miệng vận sư tử hống rống tới.

"Binh...xứ mệnh của "binh" là để phục vụ cho quốc gia,...các ngươi, chỉ có sát ý, giết chóc và mù quáng.....các ngươi không có lấy 1 chút trung thành với quốc gia...cho nên, các ngươi...đáng chết.."

"Rầm..." còn chưa nói xong, Thiên đã 1 kiếm chỉ tới, 10 đầu kiếm nhẫn của hắn như quỷ thần nhập vào bầy cừu non.... tiếng chém giết không hề vang lên.

Tiếng la hét cũng không hề vang lên.

Có chăng, cũng chỉ có tiếng dao cứa vào da, tiếng máu phun từ cổ họng....tiếng tuyệt vọng trước cái chết.

1 ngàn tinh binh vũ gia, mỗi người đều có thực lực ít nhất cũng từ nhân cấp sơ kỳ trở lên, mỗi người đều 1 thân mặc giáp thượng phẩm.

Nhưng trước đường kiếm của Thiên...tất cả đều như giấy mỏng.

1 ngàn tinh binh giống như phô Thiên cái địa không ngừng trào tới, thương nhọn như tiêm đâm tới, hung uy như quỷ thần, sát khí như ma nhân.

"Bịch...." Tiểu Hắc hóa thành 1 đạo hắc ảnh điên cuồng lao tới, bất chấp chủ nhân có cho phép hay không liền hóa thành 1 chuỗi quỷ ảnh không ngừng lướt qua cổ họng mấy tên tinh binh gặt hái sinh mệnh chúng.

Trên lưng nó, Tiểu Hồ Ly dựng lên bộ lông hung dữ hóa thành vô số chuỗi tàn ảnh mầu trắng lẫn vào trong vô số tinh binh, tròng mắt lấp láy những hoa văn "huyễn mị" sau đó sinh mạng liền lặng lẽ ngã xuống.

"Dám xâm phạm chủ nhân của nó...vậy thì tất cả đều đáng chết....ngaooooo...éooooo.....uuuu...."

Tử Nhật cũng không chút nào thua kém, trong đan điền, 1 đạo địa trụ còn chưa hoàn thiện đã bộc phát ra uy thế khủng khiếp bắt đầu dồn ép tới, Tử Nhật hóa thành 1 đạo hào quang sáng rực đi tới đâu là nhân mạng ngã xuống như ngả rạ.

Lang vương cũng không cam chịu thua kém, nó tru lên 1 tiếng khiến người rợn tóc gáy sau đó hóa thành 256 đạo lang vương hư ảnh thân cao 3 mét, mình rộng 2 mét, móng vuốt sắc bén, lông xanh hóa thành vô số cương châm hung hãn như vạn kiếm xuyên tâm...miệng lộ mấy chục đạo kiếm khí. Cả người như 1 đạo tử thần chi phong lướt tới đâu là mạng người ngã xuống như ngả rạ, địa trụ thoáng ẩn chứa 16 đạo huyền cấp phù văn tựa như thông thiên chi kiều dẫn động lực lượng kỳ dị trong trời đất tương trợ theo từng nhịp động...từng gót chân di chuyển.

Phong Long Giao cũng bất chấp chủ nhân không đồng ý cũng liều mình lao ra, thân hóa thành 1 đạo thanh phong không ngừng lướt qua không trung giết người như ngóe.

Ngụy Long Ngạc cả người như 1 tòa giả sơn di động mang theo lực lượng khủng bố không ngừng vỗ tới, tát 1 phát là 1 tên vũ quân nát bấy như tương, máu me be bét.

Thạch Khuyết hóa thành 1 tòa núi cao mấy trăm mét, cái sừng tam giác trên đầu không ngừng càn quét như máy ủi.

Dạ miêu thì như 1 bóng ma vô hình vô ảnh, lướt qua đâu là máu phún lên như mưa rào. Từ khi được Thiên ban cho quy tức công, nó liền trở thành 1 vị sát thủ vô cùng đáng sợ vô hình vô tướng.

Còn song túc phi long, long hoằng, và Ưng vương...mấy con vật này còn chưa kịp nhảy vào tàn sát thì cuộc chiến đấu đã đi đến hồi kết.

Hiện trường còn lại chỉ có vô số chân cụt, tay dứt, nội tạng, máu tươi và 1 người 8 thú đang hung thần ác sát đứng đó.

"Các ngươi lui đi...tu luyện cho tốt, mấy ngày tới...sẽ còn cần các ngươi tận lực 1 lần đó"

"Ngaoooooo...uuuuuu"

"Graooooo....meo...."

Mỗi con hung thú đều phấn khích hú lên 1 tiếng sau đó trở lại Thất Diệu Phù Giới.

Thứ còn lại chỉ còn có Thiên với 1 mảnh máu tanh như địa ngục, Tiểu Hắc, Tiểu Hồ Ly và Tử Nhật 3 con sủng vật tựa như đồng cảm nhẹ tru lên 1 tiếng, Tiểu Hồ Ly rất khả ái liền nhảy lên vai Thiên nhẹ dụi dụi mấy cái rồi liếm má hắn..

"Haiii....thế gian không phân tội đồ...chỉ khác nhau 1 lập trường....giết người,....chung quy vẫn là tội lỗi....haiiiii"

1 lời này Thiên nói ra, Dịch Lão và Quỷ Lão đều nhất loạt rùng mình 1 cái, không hiểu sao họ lại sợ hãi....

"Tốt rồi, con trai....con đã muốn quậy, vậy thì không nên đắn đo chuyện đúng sai nữa.,..."

"Uhm....vậy tốt rồi, ta tiến cung thôi"

Thiên thu lại ánh mắt nhìn cảnh tượng máu đỏ rồi theo bước mọi người tiến vào trong.

Trong âm thầm, hắn đã vứt 1 khối vật tròn tròn còn nhuốm mầu đỏ thẳm vào trong quy nguyên đan điền, đó chính là đan điền của vị Vũ gia tướng quân mà hắn vừa giết chết.

Trong viên đan điền nhỏ này chính là 1 tòa "nhân trụ" ẩn chứa công pháp và vũ kỹ "lôi hỏa" của vũ gia được tu luyện tới đỉnh.

Khi viên đan điền này vừa sáp nhập vào quy nguyên đan điền, nó liền bị vỡ tung ra sau đó tòa "nhân trụ" kia liền hóa thành 1 cây thông thiên trụ kéo dài suốt đến 1/100 chiều cao quy nguyên đan điền rồi dừng lại.

Viên lôi hỏa cầu ẩn chứa lực lượng từ công pháp "lôi hỏa phiên thiên công" cùng với đầu cự mãng của "lôi hỏa kiếm quyết" liền nhận được sự chuyển động của quy nguyên đan điền mà điên cuồng vận động.

Nhân trụ, vốn là 1 trong 3 loại dị tượng vô cùng mạnh mẽ, hiếm có trong thế giới vũ giả, là thứ có thể bắc ngang qua giới hạn giữa "nhân" và "thần" là thứ mà bất kỳ vũ giả nào đều mơ ước.

Nhưng mà giờ đây, 1 tòa nhân trụ ẩn chứa 2 đạo huyền cấp phù văn võ học mà lại chỉ chiếm nổi được 1/100 chiều cao đan điền của Thiên...có thể thấy, quy nguyên đan điền là rộng lớn tới cỡ nào.

Thiên không hề bận tâm về tòa "nhân trụ" vừa nhận được, thứ này khi tiến vào đan điền sẽ tự động được thúc đẩy đến trình độ cao nhất, dù là công pháp hay lôi hỏa kiếm pháp đều sẽ được hắn tu luyện tới tình trạng đỉnh cao nhất lúc đó mới khiến cho "nhân trụ" đạt đến đỉnh nóc chạm vào biên giới của quy nguyên đan điền bắc ngang tới vị trí địa đan ở huyệt đản trung.

Vấn đề này, không phải là chuyện 1 sớm 1 chiều có thể làm được, còn Thiên...hắn lại đang rất hạn hẹp về thời gian.

3 ngày nữa là tới kỳ chiêu sinh Thiên Kiếm Môn, và hắn cũng chỉ còn lại thời gian 3 ngày nữa mà thôi.

.......

Tại 1 nơi khác

"Rầm....phế vật...1 ngàn tinh binh Vũ gia cũng không bắt được 1 tên gian tặc...nuôi các ngươi thật là phí cơm..." gia chủ vũ gia Vũ Tuấn giận dữ hét lên.

"Người đâu....mang 5 ngàn vũ gia tướng tinh nhuệ cùng ta tiến vào hoàng cung"

"Mạt tướng tuân lệnh.."

"Ngươi lập tức phái người tới thông báo tới Tiêu gia, Mộng gia, Lang gia"

"Dạ..."

"Hừ....tưởng tiến nhập hoàng cung là sẽ thoát chết hay sao....vậy thì để xem ta trảm sát ngươi như thế nào"

Ngay lúc này, 1 đạo tiếng rít kinh người kèm theo 1 tia hỏa vũ đỏ rực vọt qua không trung sau đó bay về sau nhà Vũ gia.

"Uhm...lão tổ đang tức giận, ngay cả người cũng không cứu được Vũ Thiên Hoa sao....không thể nào"

Lúc này, 1 âm thanh vang dội vang lên.

"Không gian hệ cấm chế...Tuấn nhi...ngươi bất kể giá nào cũng phải bắt sống nghịch tặc đó về đây cho ta"

"Tuân lệnh..lão tổ"

.........

Hoàng cung ngự thư phòng.

"Ah..hahahaha...Tịnh đại sư, rất vui khi lại được gặp người"

"Long Hoa, ngươi trông có vẻ vẫn tốt ah, uhm...tu vi cũng đã là địa cảnh, không tồi"

"Hahahaha....uhm, vị tiểu huynh đệ đây chính là nghĩa tử mới nhận của ngài đó sao...thật là anh tuấn phi phàm ah"

Long Hoa nhìn sang Thiên, thấy bộ mặt hắn vẫn còn hơi ngây ngây ngẩn ngẩn trong lòng thấy khó hiểu nhưng mà miệng vẫn ráng mà khen ngợi.

"Hahaahaha...đương nhiên, nghĩa tử ta là 1 thiên tài ngút trời, đến ngay cả ta cũng tự thẹn không bằng...hahahahaahaaaa...." Tịnh lão vẫn 1 bộ mặt cười hả hê vui sướng mà không hề biết rằng trong đầu Long Hoa đang hiện lên vô số dấu chấm hỏi.

2 người hỏi thăm qua lại 1 lúc thì 1 tên ảnh tử đã xuất hiện.

"Chủ nhân, Mộng gia đã động"

Sau đó lại 1 tên ảnh tử khác xuất hiện.

"Chủ nhân, Tiêu gia đã động"

Lại tiếp 1 tên nữa

"Chủ nhân, lang gia cũng động"

"Chủ nhân, Vũ gia dẫn theo 5 ngàn tinh binh đã xông vào tới Thanh Hoa điện"

Long Hoa tức giận đập mạnh tay vào long ỷ.

"Rầm.."

"hừ, thật là to gan...1 lũ nghịch thần"

Ngay lúc này, ánh mắt Thiên chợt hiện lên 1 chút thanh minh nói.

"Axe...nàng đã sãn sàng để giết người chưa"

"Muội..."

".....Sống trong giang hồ cái cần học sau nhân tâm đ*o đức...chính là tàn nhẫn...sống không thẹn lương tâm, giết người có xá gì"

Giọng Thiên bình thản tựa như giết người là 1 việc thái rau cắt dưa bình thường vậy.

Nhưng mà 1 lời hắn nói ra, nhân tâm liền bị rung động...

Tịnh lão rung động...

Dịch lão, Quỷ lão rung động..

Ale, Axe rung động..

Trình Anh và cả vị hoàng thượng Long Hoa kia cũng rung động.

Cả đời ông ra dùng 30 năm để ẩn nhẫn làm 1 ông vua bù nhìn chưa từng có ngày nào ông không nghĩ đến việc thoát khỏi khốn cảnh đó.

Nhưng mà ngày hôm nay, 1 lời của Thiên lại trực tiếp đốt lên ngọn lửa nam nhi hừng hực trong lòng,...bất tri bất giác, trên thân lão bỗng nhiên tràn ra 1 loại khí thế vương giả bá đạo chúng sinh.

Thiên khẽ đưa ánh mắt vừa lòng nhìn Long Hoa 1 cái, "không tồi...còn chưa nhụt chí, vẫn xứng làm 1 đế vương"

Thiên thực tế chính là muốn mượn Axe để 1 ná 2 chim, thử thách vị đế vương này, đồng thời rèn luyện cho 2 cô bé.

"Muội...làm được"

"Uhm...Ale, nàng thì sao?"

"Chỉ cần huynh muốn, muội sẽ làm được"

"Tốt..." Thiên lại quay mặt nhìn qua cô nương Trình Anh.

Trình Anh đỏ mặt nhẹ cúi đầu, trong lòng như ăn mật ngọt.

"Trình muội...muội làm được không"

"Muội...muội làm được"

"Uhm...thế gian vốn đã không có công bằng, loạn thế sinh ra...sẽ chỉ có kẻ mạnh mới sinh tồn được....3 nàng hãy sãn sàng tiếp nhận máu huyết tẩy lễ đi"

"Uhm..." cả 3 cô gái đều nắm chặt nắm tay hô lên 1 tiếng.

Nhưng ngay sau đó.

"Ah....chết...bại lộ" cô nương Trình Anh vội vàng che miệng

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status