Giới thần

Chương 715: Sát lục chi thế



Một quyền ấn đầy lông lá của Bỉ Mông này nện xuống uy lực và kích cỡ đều khiến người sởn tóc gáy sợ hãi.

Nhưng mà một tay của Thiên vung lên, không ngờ một đạo kiếm khí chỉ mỏng manh như cánh ve yếu ớt đến leo lét lại có thể một đường chẻ ngang.

Một kiếm không nhiều không ít, không dài không ngắn lại thẳng một đường chẻ ngang qua cự thủ mềm nhũn như đậu hủ, dễ dàng liền bị chẻ dọc ra làm đôi sau đó

"Rắc...rắc..." một loại kinh khủng lực phá hoại từ đạo kiếm khí này sinh ra khiến người không thể tưởng nổi, dễ dàng liền đem 2 nửa quyền ấn này xoắn thành vô vàn khối nhỏ rơi vãi tứ tung trên bầu trời.

Bầu không khí thoáng chốc đọng lại đến im lặng

"Cha..." Cổ Võng suy yếu nói

Không sai, người này mới tới chính là cha Cổ Võng gia chủ cổ gia Cổ Kiến Hùng.

Lúc này, một hư ảnh cự viên hiện ra, cổ viên này kích cỡ không ngờ lại còn to lớn hơn tổng hợp kích của 30 vị trưởng lão cùng Cổ Võng huyết mạch tiếp dẫn kia một chút, càng đáng sợ là lực lượng này to lớn mà bền chặt vô cùng, so với một nắm cát nặn như của Cổ Võng vừa nãy thì kinh khủng hơn nhiều.

Phải biết rằng lực lượng dù chỉ là giống nhau 40 vạn tinh, nhưng nếu 40 vạn tinh phân tán ra và 40 vạn tinh tụ vào một chỗ, uy lực tuyệt đối là chênh lệch như trời với đất.

Một dấm vừa rồi cũng chính là một ví dụ, nhìn thì nó to lớn nhưng lại dồn hết vào một chỗ cứng rắn mạnh mẽ dồn vào một chỗ, đáng tiếc là vẫn như cũ không kháng lại được kiếm khí của Thiên được mảy may.

Cũng vì như vậy cho nên Cổ Kiến Hùng này kinh thân xuất thế nhưng sắc mặt lại âm trầm, trực tiếp phẫn nộ bỏ qua cái gì trưởng giả phong tư, hung khí ngút trời phún dũng, mắt lạnh hung tàn nhìn tới Thiên.

"Người của Cổ gia...ngươi cũng dám giết..." giọng ông ta quát lên kinh người, sóng âm phả vào mặt mang theo khủng khiếp hung khí cùng sát khí ngùn ngụt

Sát ý này thậm chí hóa thành hắc vụ đen ngòm chấn ngợp một mảnh không khí hội tụ hết về một chỗ đem nhiệt độ trực tiếp hạ xuống âm độ.

"Cổ gia ngươi giết ta được, còn ta không thể giết lại?" giọng Thiên thoáng chốc lạnh xuống, bớt đi một phần đạm nhiên tăng thêm một phần sắc bén

"Không sai, nhân loại là cỏ rác...cổ gia ta giết người là kinh thiên địa nghĩa, con người giết Cổ gia...là đại nghịch bất đạo,...tiện nhân, ngươi nghe rõ chưa?" giọng ông ta mang theo uy nghiêm không thể chối cãi, nhân sinh dưới đáy là hèn mọn vô năng, là súc vật trong chuồng.

"Nghe...rõ...rồi..." Thiên khó hiểu lạnh lùng nói ra một câu như vậy

Nhưng mà cũng tại ngay lúc này, ngay trong đáy mắt hắn, bỗng phát ra một loại ý chí khiếp người.

Đối diện đó, Cổ Kiến Hùng thoáng chốc liền toát mồ hôi lạnh, tuy nhiên ông ta lại càng cháy lên trong mình máu huyết hung bạo, trong mắt thoáng chốc liền trợn đỏ.

Lão đã nghe ra ý chí bất khuất trong câu trả lời của Thiên, câu trả lời này làm lão cảm thấy còn không đủ tôn kính.

"Gầm...." một tiếng gào kinh thiên vang lên, một thân cơ bắp của lão như bạo tạc bùng nổ, kinh khủng lực lượng cuộn trào, trong thoáng chốc liền sinh ra 40 vạn tinh cự lực.

Nhưng mà ngay tại lúc này, bầu không khí bỗng chốc tối đen đi, một loại khí áp to lớn không thể tưởng nổi bỗng chốc liền lan tràn ra khắp mọi nơi trong không gian.

Bầu không khí lập tức như bị khủng bố khí lạnh cô đọng lại, hơn nữa mảnh đất này cũng đang phát sinh một sự biến đổi khiến người lạnh gáy.

Đó là khí tức của tử vong

Là khí tức của chết chóc

Là một loại sát khí thuần chất nhất trong trời đất, là sát khí được tích lũy ra từ vô vàn sát nghiệt của chết chóc mà tạo thành.

Là vô vàn oán khí, nộ khí, và tử vong khí tới từ giết chóc mà sinh ra.

Sát khí này, che trời phủ đất, dầy đặc mà tinh khiết đến khủng bố, nó vừa kéo đến liền như thác lũ vỡ đê đập mà tràn ra, cả một mảnh không gian thoáng chốc liền như luyện ngục sát địa, nặng nề như vạn dặm đáy biển, âm u thâm trầm đến khiếp đảm nhân tâm

"Ngaooo...gầm..." Cổ Kiến Hùng như một vị đế vương quân lâm, như một vị yêu vương xuất thế, nhưng mà trong thoáng chốc bị đạo kinh khủng sát ý này phủ tới, ngay lập tức liền sắc mặt vặn vẹo, toàn thân cót két lanh lảnh vang lên những âm thanh ma sát của xương cốt.

"Gầm....gầm...." tiếng gầm này vang lên lần thứ 2 là chứa đầy một sự hung nộ.

Nhưng lúc này, dòng sát khí bỗng biến đổi, khắp mảnh không gian bỗng chốc phát sinh một sự liên kết gắn bó đến kỳ lạ.

Dưới mặt đất chấn động ra từng luồng khí áp âm trầm, trọng lực không khí cũng vì đó tăng cường gấp nhiều lần, bầu trời cao như hóa thành một khố băng sơn hội tụ hết thảy lực lượng về một chỗ.

Hình thành nên một ngọn cự sơn hình trụ tròn 6 cạnh không nhiều không ít chỉ vừa đủ vây quanh khu quảng trường này.

Sát khí từ trong mắt Thiên tràn ra không phải có mầu đen như ma như quỷ mà là một loại trong suốt ý chí chết chóc, tựa như thi chất thành đống nhưng lại đầy tính nghệ thuật thong dong.

Lần đầu tiên dùng đến sát khí, Hắc Công Đức mang hết 2 thế giết chóc hội tụ thành phân thân, lần này toàn bộ dùng ra hết.

Tuy bộ phân thân Hắc Công Đức này mới chỉ chứa 1 thành lực Phản Nhân Quả nhưng lại dùng trọn một kiếp sát lục, hơn nữa bản thân hắn dưới Họa Đạo và Trận Đạo đã đưa loại lực lượng sát nghiệt này vận dụng ra với uy lực lớn nhất.

Chính là Thế, là Sát Đạo Chi Thế

"Oanh...oanh...oanh...c..r..ắc" kinh khủng sát lực chấn xuống, tiếng oanh minh vang vọng, xương cốt Cổ Kiến Hùng bắt đầu bị ép cho nứt gãy

"Gầm....gầm...." lần này, tiếng gầm thứ 3 chính là thể hiện ra sự đau đớn và bất cam.

Cổ Kiến Hùng như một con dã thú vừa nhốt vào lồng, khắp nơi gào thét vùng vẫy, xương cốt cứng ngạnh không hạ, lưng cao cao không cúi, gối thấp thấp không quỳ, thà chết đứng không chịu nhục.

Nhưng mà lão chịu được, nhưng Cổ Võng bên dưới thì không, 30 vị Cổ gia trưởng lão lại càng không.

"Crắc...crắc...crốp" từng đợt tiếng xương gãy vỡ vang lên, Cổ Võng cùng mấy vị trưởng lão thống khổ giãy dự trên đất, mặt không một chút máu.

"Cổ gia các ngươi cao thượng....ta cũng muốn xem, các ngươi thật sự cao quý đến cỡ nào"

Nói xong, chân Thiên chậm rãi tiến một bước, một bước này từ trên không đạp xuống lập tức liền như thái sơn áp đỉnh

"Rầm...rắc...rắc" kinh khủng áp lực áp xuống, một mảnh không gian lập tức vặn vẹo, mặt đất cứng rắn một lần nữa lún xuống

"Cọt kẹt.... Cọt kẹt " sát khí khủng bố này áp xuống, không chỉ sinh ra lực lượng vượt qua 40 vạn tinh mà còn trực tiếp xuyên thủng sọ não xoắn nghiền đến linh hồn đau đớn thống khổ.

Trước cỗ Sát Đạo Chi Thế này, một thế lực đứng nhất nhì Thiên Kiếm Môn, bá chủ một mảnh trời đất không ai dám xâm phạm, cái gì đỉnh thiên lập địa, cái gì tuyệt đại yêu nghiệt...tất cả đều trở thành trò cười.

Cổ Võng, Tuyệt Thế Hung Vương

Cổ Kiến Hùng, Nhân Yêu Bá Vương

Cổ gia, một cỗ thế lực đến cả Thiên Kiếm Môn cao tầng đều không đủ sức thống nhất.

Một mình Cổ gia, có thể tùy ý phế truất tông chủ thay đổi tông chủ khác.

Nhưng mà bây giờ, trước một bàn chân của Thiên bước tới, tất cả đều vô lực phản kháng, yếu đuối đến vô lực.

"Cạch..." bước chân của Thiên vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại nặng tựa thái sơn, mỗi bước chân đều như khai thiên tích địa chi lực.

Mỗi bước chân rơi xuống đều khiến Đại Thế như cả một hành tinh sơn hà đổ xuống, mỗi bước chân đều như gõ mạnh lên tinh thần của mọi người.

Khi hắn bước ra bước thứ 3, Cổ gia đã một mảnh máu tươi vấy đỏ đấy

"Cọt kẹt... Cọt kẹt... " Cổ Kiến Hùng đôi chân run run lên sắp không thể chống cự được nữa, ánh mắt hắn trố lớn đầy hung bạo thù hận, mặt đỏ gay, một thân cơ bắp đã đến bờ vực tan vỡ.

Lúc này, chỉ cần Thiên bước ra thêm một bước nữa lập tức sẽ khiến ông ta như cọng bún quỳ gối trước mặt, Cổ gia một thế này tôn nghiêm mất hết, danh dự cũng quét rác

Nhưng mà ngay lúc mà Thiên chuẩn bị hạ bước chân định mệnh này thì ngay lúc đó.

"Oành....gừ..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status