Giới thần

Chương 796: Đáng sợ "Âm Dương Sinh Tử Phù"



Đối diện với 100 quân có được tầng đầu chiến thần quyết làm cơ sở quả thật áp lực áp tới đã tăng lên mức độ không thể tưởng.

"Ầm.." Lã Mông nhảy người lên cao, chân phải hiện ra bảo quang mầu đỏ rực sau đó là đao khí um tùm bộc phát.

"Keng...ầm...keng...ầm" đao này mang theo hỏa chúc thần thông mạnh vô cùng, đao thế như thái sơn ập xuống, vững vàng thế lớn.

Đao này lướt qua tới đâu là kiếm quân đều bại lui, Lã Mông một đao một kiếm, tay chỉ kiếm chân vung đao phối hợp nhuần nhuyễn đến giọt nước không lọt.

Đồng thời kiếm dài 2m, đao dài 3m, 2 món bảo binh đã trực tiếp tăng chiều dài công kích của Lã Mông lên 6m, vì vậy một mình hắn giữa bách quân vẫn ung dung bại địch mà không mất một sợi tóc.

"Tình hình không ổn, cứ như thế này e rằng cũng không phải bện pháp...chắc hẳn phải dùng đến cách kia"

Ánh mắt Lã Mông nghiêm nghị, nhưng hắn còn chưa kịp làm ra quyết định của mình thì lúc này bách kiếm quân của Thiên lại một lần nữa biến đổi.

Chỉ thấy một tên kiếm quân tay chỉ bạch kiếm, chân vung hồng đao, đao kiếm song hợp, băng hỏa liên thông, một chiêu âm dương băng hỏa trảm này chém tới thậm chí còn mạnh hơn Lã Mông một ít.

Tên kiếm quân này tại trên không trung, cơ thể hắn dần xuất hiện sự thay đổi, băng giáp mất đi rồi thay bằng hoàng bào, mũ mão mất đi, sắc diện hắn biến đổi thành một "Lã Mông" thứ 2 hoàn toàn không khác một chút nào.

Đặc biệt là khí tức, thậm chí là cả thiên mệnh và võ học.

Kính ảnh này xông lên, đao kiếm hợp lại, khí thế tuyệt cường.

"Cheng....cheng....ầm. Ầm...." nó xông lên ngay lập tức liền chiến bất phân thắng bại với Lã Mông, càng đặc sắc hơn đó là 99 quân khác cũng xông lên, chúng không hề quan tâm tới cái gì gọi là đại nghĩa liêm sỉ, kiếm cứ lựa sơ hở là đâm tới khiến cho Lã Mông bắt đầu chật vật.

Tốc độ tiến bộ của đám kiếm quân này quá nhanh, mặc dù chúng không dung hợp bảo khí vào thân nhưng mà chiến đấu với Lã Mông chúng lại có thể hấp thu được bảo khí chi lực và linh tính trong đao và kiếm của hắn để tự luyện ra kiếm và đao cho mình.

Đặc biệt là kính ảnh đã sao chép được 4 phần thiên mệnh của Lã Mông kia, nó lại trực tiếp mô phỏng sau đó dùng chiến đấu để lấp đầy tất cả thiếu khuyết, thực lực cũng tiến bộ nhanh như thổi.

"Lạc tinh kiếm" ở tay trái đang không ngừng ngưng tụ hơn, lạc tinh kiếm phách mạnh mẽ dẫn động ra tốc độ khiến người rung động, một kiếm chém ra là bằng gần 100 kiếm cùng chém.

"Vẫn thiên đao" cũng đang không ngừng được hoàn thiện, bảo khí chi lực đang tự thân tăng lên, kim khí trong trời đất đều bị dẫn động về đây rồi nhập vào thể nội kiếm ảnh này.

Chiến thần quyết là lấy bảo nhập thể, còn chiến thần quyết mà kính ảnh này tu luyện lại lấy khí, kim, mạng nhập thân, lấy thân luyện khí.

Đừng xem thường cách này, tuy nó thua kém chiến thần quyết chân chính ở chỗ không có bảo khí luyện thể tức là không thể ngay tức thì tăng mạnh chiến lực nhưng bằng cách luyện thể này sẽ thiếu đi rất nhiều tính cố định và như vậy nó sẽ có thể không ngừng tiến hóa, không ngừng mạnh lên, tiềm lực phát triển cũng không ngừng phát triển không có điểm cuối.

Khác hẳn so với chiến thần quyết nguyên gốc lấy khí nhập thể, còn đây lại phệ khí để luyện thể. Lấy nhân làm chủ, hoàn toàn chưởng khống việc tu luyện của mình.

Cho nên hiện giờ kính ảnh này có thể chiến gần ngang tay với Lã Mông đó là sở dĩ hắn có được kiếm phách, đao phách để bù lấp lại khuyết điểm bảo khí chứ nếu không thì căn bản không thể được.

Chỉ có điều Lã Mông hắn cũng đâu phải chỉ có bấy nhiêu đó thực lực.

Chỉ thấy tại trung tâm, một mảnh ánh sáng bùng phát lên vô số những đạo tiểu phù văn hệt như những đầu phi ngư vảy vàng, gai nhọn bắt đầu túa ra.

Những phi ngư này số lượng nhiều không kể xiết, mỗi con đều như có linh tính, sức sát thương từ gai nhọn vô cùng mạnh, đặc biệt là nó bơi lượn trong không trung trơn trượt như lươn.

Kim quang tán xạ, mấy ngàn phi ngư che trời phủ đất phún trào ra lập tức liền khiến kiếm quân trận hơi rối loạn.

Ở giữa chiến trận, Lã Mông khí thế như hồng, trên thân hiện lên một bộ kim giáp tuyệt đẹp, vô số vảy giáp mầu ánh kim tỉ mỉ xếp đặt, phù văn tự nhiên từ những chiếc vảy này nối liền từ tất cả các phụ kiện với nhau khiến bộ Phi Ngư Giáp phủ kín từ đầu tới chân trở nên uy vũ tuyệt luân.

Phía sau áo còn có 2 dải phi phong bào phất phới, dải áo choàng này nhẹ phẩy phía sau hệt như cái đuôi của cá chép khiến tốc độ và phù lực không ngừng gia trì lên thân.

"Keng....keng. ..keng..." đao vào kiếm của kính ảnh chém tới không ngờ lại tuyệt nhiên không thể phạm tới một chút bản thể Lã Mông.

Xung quanh phi ngư bào, hư ảnh 2 đầu phi ngư uy vũ vẫn không ngừng vẫy động hộ thể, công kích tới người đều bị chúng tá lực đẩy ra bên, chờ kiếm khí tới được giáp bào thì đã bị giảm đi đáng kể.

Trên thân giáp, phi ngư chân ý và tuyệt hải chi thế tự thành một thể, "ý" và "thế" này khiến cho giáp này không những có được công kích lực mà phòng ngự còn không thể chê.

Người ta nói công kích là bện pháp phòng thủ tốt nhất chính là như vậy, cho nên phi ngư giáp này chính là lấy 3 tầng phòng ngự này mà thành.

Bên ngoài thì có phi ngư quân đoàn 1 vạn phi ngư được luyện ra từ chân hồn "phi ngư tinh" ngưng luyện thành.

Bên trong thì có 2 đầu âm dương phi ngư vương tá lực đi.

Tầng chân giáp bằng vảy cá tinh khiết bên trong lại cứng rắn vô bỉ không gì xuyên thủng, đặc biệt là đại thế "tuyệt hải chi thế" lại càng như thâm cùng đáy biển áp lực trấn áp, mọi lực lượng xâm phạm tới đều bị đánh tan.

Bên trong cùng lại còn có thêm một lớp nội giáp mềm mại để giảm xốc khiến mọi lực lượng khi tới đây đều bị nhu động giải tán hết không phạm vào thân thể bao nhiêu.

Phi Ngư Giáp này không những có thể kháng cự lực mà còn kháng hết mọi công kích sắc bén quả thật là một món tuyệt phẩm phòng ngự pháp bảo.

Trước đàn phi ngư quân hàng vạn con phóng tới, kiếm quân 100 người liền lập tức luống cuống, trận hình khó giữ.

Phi ngư này không chủ động công kích mà chủ yếu là lấy sự trơn trợt để quấy nhiễu, gai nhọn trên người còn có một loại độc dược gây tê khiến đối thủ khó lòng xoay chuyển.

Lã Mông kính ảnh lúc này bị một đàn phi ngư vây quanh gần như hoàn toàn mất khả năng tái chiến.

Ngay tại thời điểm đó, Lã Mông động.

Hắn biết nếu như mình chậm trễ thêm vài phút nhất định đám kính quân này sẽ lại mạnh mẽ hơn, kính ảnh của hắn cũng sẽ sao chép được Phi Ngư Giáp đối phó hắn cho nên...hắn động.

Hắn biết tình thế này đã không thể ẩn dấu thực lực được nữa, lại càng không thể khinh địch lỗ mãng được nữa cho nên..hắn động.

Chỉ thấy tay phải hắn lấp lóe một tia phù văn mầu đỏ máu, tay trái thu lại Vẫn Tinh Kiếm rồi hóa thành một đạo phù văn mầu trắng tinh.

Vừa thấy 2 đạo phù văn này, quy nguyên đan điền của Thiên lập tức quặn lên sau đó sôi trào.

"Uhm...là âm dương sinh tử định thân phù, âm dương trận pháp..."

Ánh mắt Thiên lấp lóe những tia sáng mừng rỡ.

"Đó là cái gì vậy Thiên ca..." Nhan nhi hỏi.

"Uhm...là thứ tốt"

Trong lúc mà Thiên nói chuyện, Lã Mông đã triển khai 2 tay, 2 lá phù một đỏ một trắng này thoát ra khỏi tay sau đó lấy một quỹ tích không thể hiểu nổi dường như bỏ qua hết mọi giới hạn khoảng cách về không gian chỉ lấp lóe mấy cái liền ấn nhập lên ncực một đám kính quân.

2 đạo phù văn này tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, tốc độ như quỷ thần khó lường chỉ chớp mắt cái đã khắc lên ngực 100 kiếm quân của Thiên sau đó quay trở lại 2 tay Lã Mông.

Không khí lúc này lập tức lặng ngắt như tờ, một âm thanh cũng không còn.

Không khí lập tức như cô đọng lại, vạn vật giống như rơi vào tĩnh mịch.

Ánh mắt Tần trưởng lão và 8 vị chưởng môn thoáng hiện một nét sợ hãi.

Đàn phi ngư dần được triệt hồi để lộ ra cảnh tượng bên trong, bách kiếm quân giống như 100 khối băng tinh bị đóng lại tại chỗ không cách nào nhúc nhích, trên ngực lấp lóe 2 đạo ánh sáng trắng, đỏ tổ hợp lại thành một hình thù kỳ quái phù văn.

Trên tay Lã Mông, 2 lá bạch hồng song phù hình thành một trận thế vô hình thâm ảo mà tối nghĩa đến cực điểm.

Xung quanh 2 tay hắn, 2 loại khí âm dương ít ỏi hội tụ về 2 đạo phù văn khiến ánh sáng nhẹ phát ra từ nó hô ứng dẫn động nên một loại đại thế thâm ảo huyền bí đến kỳ lạ.

2 loại khí âm dương này khi hỗn hợp lại thì vô cùng ôn hòa nhưng chỉ hơi thoáng mất cân bằng một chút liền...

"Két...két..." 2 mảnh không gian rắn chắc bị ma diệt biến thành 2 cái hố đen không gian loạn lưu, phạm vi 10m xung quanh mọi vật chất đều biến mất hoàn toàn khỏi trời đất.

Nếu không phải Lã Mông nhanh nhẹn né kịp thì chính hắn cũng đã bị hố đen không gian nuốt vào, hiểm hiểm thoát thân.

Rất hiển nhiên, chính 2 món siêu cấp phù bảo này Lã Mông hắn vẫn chưa thể hoàn toàn khống chế món phù bảo uy lực cực mạnh này.

Và đồng thời, hắn tin chắc rằng oai lực của phù bảo...nhất định sẽ triệt để giải quyết được đám kính ảnh kia, thậm chí có thể khiến Thiên tổn thất thảm trọng.

100 đạo kính ảnh này theo hắn đoán chắc thì đó chính là toàn bộ tối hạn của Thấu Thiên Kính, và như vậy chờ hắn thu đám kính ảnh này đem về, còn sợ không moi móc ra bí mật của nó hay sao.

Ý tưởng này của Lã Mông thật sự là vô cùng hợp lý, chỉ tiếc rằng....thật sự là như vậy hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status