Hắc hóa xin cẩn thận

Chương 271: Anh gì ơi, tôi thấy ấn đường của anh biến thành màu đen này (12)


Edit: Ư Ư

Phòng rất lớn, trang trí khá xa xỉ, xuyên qua hành lang đi đến trước cửa phòng, bà cụ nhìn con mèo đen trên vai cô rồi nói: "Con dâu tôi không thích mèo, cô hộ sĩ, con mèo này......"

Thẩm Ngư đành phải nhìn nó ý bảo nó nhảy xuống, cô còn cho rằng nó không nghe lời nhưng chưa nói thì nó đã nhảy xuống ngoài cửa phòng gãi gãi lông.

Bà cụ thấy không có mèo mới cho hai người đi vào, một chiếc giường đỏ thẫm đập vào mắt, tiến lên phía trước vài bước lại thấy một người phụ nữ đang ngồi trên giường nghe nhạc tốt cho thai nhi.

Cảm giác duy nhất Thẩm Ngư khi nhìn thấy người này là quá gầy, sao một người phụ nữ mang thai có thể gầy đến như vậy.

Người phụ nữ này có một khuôn mặt trái xoan, làn da trắng nõn nhưng lại tái nhợt, tóc buộc ở sau đầu, cằm gầy nhọn, cánh tay lộ ra bên ngoài gầy trơ xương.

Tại sao thai phụ này lại gầy như vậy? Không phải bình thường khi mang thai đều sẽ béo lên à?

Người phụ nữ này nâng mắt nhìn bọn họ, hỏi bà cụ: "Mẹ, bọn họ là ai vậy?"

Bà cụ giải thích: "Bọn họ là người ở trung tâm tới đây kiểm tra sức khỏe cho thai phụ. Mọi người nói chuyện một lát đi, bà đi gọt trái cây." Dứt lời, bà cụ bèn đi ra ngoài.

Người phụ nữ này nhìn qua cũng đã hơn bốn mươi tuổi nhưng thật ta chỉ có ba mươi, cô ta bình tĩnh hỏi: "Hai người tới đây để làm gì?"

Thẩm Ngư ngồi xuống ghế bên mép giường, mỉm cười nói: "Ghi chép tình trạng mang theo của người mẹ và đứa bé."

Cô ta lại lắc lắc đầu trực tiếp từ chối: "Không cần, hai người đi đi, sau khi sinh con xong tôi sẽ tới trung tâm tĩnh dưỡng."

Thẩm Ngư và Mạc Bạch nhìn nhau, nửa ngày sau mới nói: "Chúng tôi sẽ làm rất nhanh, sẽ không làm mất nhiều thời gian của chị đâu......"

Cô ta giống như bị kích thích, đột nhiên đứng dậy ném tai nghe xuống mặt đất rồi quát to: "Tôi nói đi ra ngoài! Tôi không cần!"

Tiếng quát này hấp dẫn bà cụ ở bên ngoài, bà cụ chạy vào trấn an cô ta rồi nói với bọn họ: "Hai người đi đi, thật sự xin lỗi."

Thẩm Ngư lắc lắc đầu rồi kéo Mạch Bạch ra bên ngoài.

Vẻ mặt hắn ta khá nghiêm trọng, sắc mặt Thẩm Ngư cũng không tốt lắm.

Chắc chắn có mờ ám nên người phụ nữ này mới bài xích bọn họ như vậy, quan trọng nhất là một thai phụ sao lại có thể gầy như vậy?

Sau khi ra khỏi chung cư, Thẩm Ngư nhíu mày nói với Mạc Bạch: "Tôi có một suy nghĩ."

Mạc Bạch nhìn về phía cô chờ cô nói tiếp.

Thẩm Ngư nuốt nuốt nước bọt, nói: "Có thể là do Ninh Đồng đang ở trong bụng cô ta."

Mạc Bạch ngước mắt: "Sao có thể?"

Đúng vậy, sao có thể! Tuy trong cơ thể Ninh Đồng là trẻ con nhưng lại là một con quỷ, là quỷ chẳng khác nào đã chết, sao có thể......

"Chẳng lẽ là thai chết?" Hai người trăm miệng một lời nói.

Sự khó hiểu trong mắt Thẩm Ngư tan đi, đáy mắt tỏa sáng nói: "Chỉ có thể là thái chết thì cô ta mới muốn đổi hồn! Trong cơ thể Ninh Đồng mới có thể là quỷ trẻ con!"

Mạc Bạch nhíu mày, "Nếu là như vậy thì rất khó."

Người phụ nữ này có để đổi hồn, để thai chết có một cuộc sống mới, nhất định phải sử dụng một loại cấm thuật mạnh mẽ, mà loại cấm thuật này cũng sẽ hút tinh khí của cô ta để cung cấp cho thai nhi, tinh khí là mạng sống của một người, nếu không có tinh khí thì cô ta cũng sẽ chết.

Chờ đến khi thai nhi càng lúc càng lớn, tinh khí của cô ta bị hút hết, dù cho sinh được con nhưng cô ta vẫn sẽ chết vì khó sinh.

Nhưng nếu mạnh mẽ rút linh hồn của Ninh Đồng ra thì chẳng khác nào sinh mệnh của cô ta cũng đi tới cuối.

Chương thứ bao nhiêu bạn Mèo có thể nói chuyện (Vẫn giới hạn trong 5 chương tiếp theo nhóe)???
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status