Thông tin truyện
Hào môn kinh mộng 3: Đừng để lỡ nhau
Đánh giá: 8.9/10 từ 6 lượt.
Một trận chiến tâm lý hồi hộp.
Một đêm triền miên, hơi thở của anh ấm nóng mê hoặc, một cuộc điện thoại đã đặt dấu chấm hết cho bầu không khí mờ ám này.
“Thì ra hôm nay anh kết hôn.” Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, cô vòng tay ôm chặt lấy anh từ đằng sau, đôi tay như một con rắn linh hoạt, lướt đi do thám khắp cơ thể anh.
Anh im lặng quay đầu, ánh mắt sâu thẳm dù cố đến mấy cũng không thể nhìn thấu.
Cô ung dung nói: “Yên tâm, tôi không còn là một cô bé nữa.”
Anh là nhà cung ứng đá quý tiếng tăm vang dội, cô là nhà phân tích tâm lý thông qua việc đọc những giấc mơ, hai người hoàn toàn không chút liên hệ lại vì một vụ án ly kỳ mà gắn chặt số mệnh lại với nhau.
Anh xiết nhẹ cằm cô: “Tôi trở thành đối tượng nghiên cứu của em rồi sao?”
Cô khẽ nở một nụ cười diễm lệ, đắm mình trong hơi thở của anh: “Anh Niên chẳng phải đang sống sờ sờ ra đấy sao? Trước mắt tôi chỉ có hứng thú với giấc mơ cuối cùng của một người đã chết. Còn anh và tôi, chỉ là một cuộc chơi, nếu chơi được cả hai chúng ta đều vui vẻ, còn không chơi nổi… thì cút!”
Sắc mặt anh rất thản nhiên: “Tố Diệp! Niên Bách Ngạn tôi, em chưa chắc đã chơi nổi đâu.”
Niên Bách Ngạn là người đàn ông vô cùng khắt khe đối với công việc và cấp dưới, rất khó hòa hợp với mọi người nhưng lại khiến phụ nữ vì anh mà điên đảo; Tố Diệp là một người phụ nữ luôn khiến người ta phải tranh luận, trông bề ngoài có vẻ là một kẻ chỉ biết đến tiền nhưng thực chất lại là người mạnh miệng yếu lòng, khiến người ta xót xa.
Giấc mơ, ký ức, tiềm thức và những cuộc chiến thương trường đằng sau những đồ trang sức lấp lánh, lớp lớp những trận chiến tâm lý kỳ quái đụng phải nhau. Làm sao để tính lòng người, đo lòng mình, tìm ra sự thật trong những cái như thật như giả ấy? Bạn tưởng những gì bạn nhìn thấy là thật? Có lẽ đều là giả; Bạn tưởng những gì bạn nghe thấy là thật, có lẽ vẫn là giả; Vậy bản thân bạn có phải là thật không? Có lẽ cũng là giả!
Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Cho dù duyên phận ngắn ngủi, cũng không bỏ lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mộng kinh hoàng.
Một đêm triền miên, hơi thở của anh ấm nóng mê hoặc, một cuộc điện thoại đã đặt dấu chấm hết cho bầu không khí mờ ám này.
“Thì ra hôm nay anh kết hôn.” Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, cô vòng tay ôm chặt lấy anh từ đằng sau, đôi tay như một con rắn linh hoạt, lướt đi do thám khắp cơ thể anh.
Anh im lặng quay đầu, ánh mắt sâu thẳm dù cố đến mấy cũng không thể nhìn thấu.
Cô ung dung nói: “Yên tâm, tôi không còn là một cô bé nữa.”
Anh là nhà cung ứng đá quý tiếng tăm vang dội, cô là nhà phân tích tâm lý thông qua việc đọc những giấc mơ, hai người hoàn toàn không chút liên hệ lại vì một vụ án ly kỳ mà gắn chặt số mệnh lại với nhau.
Anh xiết nhẹ cằm cô: “Tôi trở thành đối tượng nghiên cứu của em rồi sao?”
Cô khẽ nở một nụ cười diễm lệ, đắm mình trong hơi thở của anh: “Anh Niên chẳng phải đang sống sờ sờ ra đấy sao? Trước mắt tôi chỉ có hứng thú với giấc mơ cuối cùng của một người đã chết. Còn anh và tôi, chỉ là một cuộc chơi, nếu chơi được cả hai chúng ta đều vui vẻ, còn không chơi nổi… thì cút!”
Sắc mặt anh rất thản nhiên: “Tố Diệp! Niên Bách Ngạn tôi, em chưa chắc đã chơi nổi đâu.”
Niên Bách Ngạn là người đàn ông vô cùng khắt khe đối với công việc và cấp dưới, rất khó hòa hợp với mọi người nhưng lại khiến phụ nữ vì anh mà điên đảo; Tố Diệp là một người phụ nữ luôn khiến người ta phải tranh luận, trông bề ngoài có vẻ là một kẻ chỉ biết đến tiền nhưng thực chất lại là người mạnh miệng yếu lòng, khiến người ta xót xa.
Giấc mơ, ký ức, tiềm thức và những cuộc chiến thương trường đằng sau những đồ trang sức lấp lánh, lớp lớp những trận chiến tâm lý kỳ quái đụng phải nhau. Làm sao để tính lòng người, đo lòng mình, tìm ra sự thật trong những cái như thật như giả ấy? Bạn tưởng những gì bạn nhìn thấy là thật? Có lẽ đều là giả; Bạn tưởng những gì bạn nghe thấy là thật, có lẽ vẫn là giả; Vậy bản thân bạn có phải là thật không? Có lẽ cũng là giả!
Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Cho dù duyên phận ngắn ngủi, cũng không bỏ lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mộng kinh hoàng.
Danh sách chương
- Quyển 3 - Chương 101: Những người bạn phóng khoáng ở Nội Mông
- Quyển 3 - Chương 102: Đỡ rượu
- Quyển 3 - Chương 103: Chưa say tới mức bất tỉnh nhân sự
- Quyển 3 - Chương 104: Tình cảm của em là thật chứ?
- Quyển 3 - Chương 105: Sự cưng chiều của người đàn ông
- Quyển 3 - Chương 106: Bản chất của nhà đại tư bản
- Quyển 3 - Chương 107: Có phải người mình không?
- Quyển 3 - Chương 108: Trận chiến ngầm không có người chiến thắng
- Quyển 3 - Chương 109: Vết sẹo trên cánh tay
- Quyển 3 - Chương 110: Sức mạnh ba người
- Quyển 3 - Chương 111: Văn để trị quốc, võ để an bang
- Quyển 3 - Chương 112: Là tình cảm chứ không phải tình yêu
- Quyển 3 - Chương 113: Đều là những nhân tài ẩn dật
- Quyển 3 - Chương 114: Người đàn ông uy vũ trên lưng ngựa
- Quyển 3 - Chương 115: Tôi nên ích kỷ một chút
- Quyển 3 - Chương 116: Nụ hôn của anh
- Quyển 3 - Chương 117: Khi cần thiết tôi sẽ hy sinh
- Quyển 3 - Chương 118: Văn Giai và tuổi thanh xuân ngày xưa ấy
- Quyển 3 - Chương 119: Chuyện tình yêu giữa ngày hè
- Quyển 3 - Chương 120: Lãi của việc cưỡng hôn như thế nào?
- Quyển 3 - Chương 121: Chị xin em đừng huỷ hoại anh ấy
- Quyển 4 - Chương 122: Khoá chặt trái tim
- Quyển 4 - Chương 123: Trước giờ chưa gọi tên em
- Quyển 4 - Chương 124: Ai ai cũng mắc bệnh
- Quyển 4 - Chương 125: Một cảnh xuân
- Quyển 4 - Chương 126: Thương nhân= tổn thương người khác
- Quyển 4 - Chương 127: Ông chủ vô nhân tính
- Quyển 4 - Chương 128: Người đàn ông công tư phân minh
- Quyển 4 - Chương 129: Đẹp tĩnh lặng như lá mùa thu
- Quyển 4 - Chương 130: Nhà họ Diệp mỗi người một vẻ
- Quyển 4 - Chương 131: Cụ tổ của Tiểu Tam
- Quyển 4 - Chương 132: Ai phản bội ai
- Quyển 4 - Chương 133: Phát điên
- Quyển 4 - Chương 134: Chúng ta ly hôn đi
- Quyển 4 - Chương 135: Đi theo tôi
- Quyển 4 - Chương 136: Càng không yên tầm về em
- Quyển 4 - Chương 137: Sự ấm áp của mười ngón tay đan
- Quyển 4 - Chương 138: Em chưa từng tin tưởng tôi
- Quyển 4 - Chương 139: Con người ai cũng có nhiều mặt
- Quyển 4 - Chương 140: Anh có vui không
- Quyển 4 - Chương 141: Cô và mẹ tôi có gì khác nhau
- Quyển 4 - Chương 142: Sau này chúng ta không ai nợ ai
- Quyển 4 - Chương 143: Cảm nhận cảm giác trân trọng một người
- Quyển 4 - Chương 144: Chuyện từ miệng người khác nói ra
- Quyển 4 - Chương 145: THời buổi này còn ai sợ ai
- Quyển 4 - Chương 146: Cảm giác an toàn
- Quyển 4 - Chương 147: Cách yêu một người
- Quyển 4 - Chương 148: Dập tắt ngọn đèn thứ chín mươi chín
- Quyển 4 - Chương 149: Anh ở đường Nam, em ở đường Bắc
- Quyển 4 - Chương 150: Nỗi sợ của Niên Bích Ngạn