Nữ phụ nhà giàu không nghĩ có được tình yêu

Chương 29: Người đầu tư Daddy



*Người đầu tư daddy: một người nào đó đầu tư vào một thương vụ, là phái nam, thường là cha nuôi của nữ diễn viên, là cha con trá hình, chủ yếu giao dịch tình dục. Còn một nghĩa nữa không dính đến trao đổi thể xác, là ai cho tiền đầu tư thì gọi người đó là Daddy, vì chỉ có cha là hay cho tiền con mình mà không hỏi mục đích tiêu xài.

Từ sau khi cha của Dịch Dương qua đời ngoài ý muốn, Dịch Dương cơ bản là do một tay ông nội Dịch nuôi lớn, ông nội giao tương lai Dịch gia tương lai tập đoàn vào trong tay Dịch Dương, dốc hết sức lực tâm trí bồi dưỡng, tính cách của cháu trai mình ra sao, ông nội Dịch trong lòng rõ ràng.

Mắt thấy Dịch Dương có thể một mình đảm đương một phía, vực dậy tập đoàn Dịch thị, ông nội Dịch mới an tâm về hưu ở nhà dưỡng lão, cho Dịch Dương nguyên vẹn quyền lực, không hề hỏi đến việc công ty.

Nhưng gần đây, khi đi câu cá với mấy ông bạn già, nghe được mấy lão già mất nết đó nói đùa qua lại.

Nói cái gì mà Dịch Dương quăng 30,000,000 triệu đầu tư một bộ phim truyền hình, chính là vì lấy lòng một nữ minh tinh nào đó trong giới giải trí, trong ngôn ngữ lập loè ám chỉ.

Đương nhiên ông nội Dịch có thể đoán được nữ minh tinh này là ai.

Trừ bỏ cháu dâu đáng yêu Hứa Tân Di của ông thì còn có thể là ai?

Có tiền hay không không sao cả, điều ông nội Dịch không rõ chính là, năm đó Dịch Dương cưới Tân Di chỉ bởi vì một hôn ước miệng mà thôi, hoàn toàn không có cảm tình đối với Tân Di.

Ông ở trên núi nằm viện điều dưỡng hai năm, biết hai đứa nhỏ này chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, nào có cơ hội bồi dưỡng tình cảm, ông từ viện điều dưỡng trở về, hai người lại tình tứ gắn bó keo sơn, ân ái giống như đang trong tình yêu cuồng nhiệt, hiện tại thậm chí vì Hứa Tân Di không chớp mắt quăng 30,000,000 triệu.

Ông nội Dịch sống hơn nữa đời, quá rành rồi, sao lại nhìn không ra hai người này là vì sức khỏe của ông mới hành động gặp dịp thì chơi như vậy.

Hôm nay tới tìm Dịch Dương nói chuyện, chủ yếu cũng là vì chuyện này.

"Ông nội, ông nghe con giải thích ......" 

Bị Hứa Tân Di bày trận, Dịch Dương không thể nề hà, nói: "Con cũng chỉ là thuận miệng nói chơi mà thôi."

"Tùy tiện nói chơi? Bất luận điều gì nói ra đều phải phụ trách nhiệm, phụ không được trách nhiệm thì đừng tùy tiện nói." (Xin lỗi cho ad chen ngang, nhưng thích câu này của ông nội Dịch ghê á).

Dịch Dương gật đầu "Dạ, ông nội, con đã nhớ kỹ."

"Hiện tại con đã trưởng thành đã gần 30 rồi, có chủ ý của mình, ông cũng không nên can thiệp vào quyết định của con, nhưng có chuyện ông muốn hỏi con, rốt cuộc con có tình cảm với Tân Di hay không?"

"Ông nội, con với cô ấy ......"

"Đừng ở trước mặt ông giả vờ làm vợ chồng ân ái" Ông nội Dịch cắt lời của anh "Ông còn chưa già tới mức mắt mờ như vậy, ông nhìn ra được hai vợ chồng con diễn kịch ở trước mặt mình, ông không khờ"

Dịch Dương im lặng.

"Ông già rồi, có đôi khi khó tránh khỏi hồ đồ, lúc trước bắt con kết hôn với Tân Di, không suy xét đến cảm nhận của con, là ông sai, ông chỉ hy vọng con có thể tha thứ cho ông. Hiện tại ông chỉ muốn hỏi con, rốt cuộc con có cảm giác đối với Tân Di hay không? Nếu con không yêu con bé, thì nhân lúc còn sớm nói rõ ràng đi, chặt đứt tình cảm của con bé dành cho con, đừng tiếp tục cột con bé nữa, làm chậm trễ con bé ... Người có tội lớn nhất là ông và con đó, con biết không?"

"Ông nguyện ý cho phép chúng con ly hôn?"

"Đây là chuyện riêng của hai đứa, ông không có quyền can thiệp, nếu ly hôn có thể giải thoát cho cả hai, ông đương nhiên đông ý, hai đứa cũng không cần coi khinh ông, cảm thấy ông già rồi, sức khỏe không chịu không nổi kích thích. Sóng to gió lớn gì mà ông chưa thấy qua, chút việc cỏn con này, ông còn có thể thừa nhận được."



Ly hôn?

Mọi việc không thể chỉ xem mặt ngoài, những lời này là Dịch Dương học được sau khi nghe được tiếng lòng của Hứa Tân Di, vô cùng khắc sâu.

Nhớ tới lúc đầu, quyết tâm kiên định không thay đổi ý kiến, muốn ly hôn, hiện tại nghĩ lại, cái ý nghĩ này hình như chưa từng xuất hiện qua.

Trước nay anh chưa từng thấy người phụ nữ nào giống Hứa Tân Di, ồn ào lại thích diễn kịch, cuộc sống buồn tẻ vô vị xưa nay của anh chưa từng thể nghiệm phong phú như vậy.

Một lòng muốn ly hôn với anh, muốn trải nghiệm cuộc sống bao trai, ha, con nhỏ này này lớn lên xấu, nghĩ còn rất đẹp ...

"Ông nội, trước kia là do con bận làm việc, nên xem nhẹ Tân Di, trong khoảng thời gian này tiếp xúc với cô ấy, con bình tĩnh nghĩ kỹ, là do con làm không tốt, sau này con sẽ tận lực đền bù cho cô ấy."

"Đền bù?" Ông nội Dịch hơi hơi giật mình "Như vậy là con đối với con bé ...... Con không lừa ông đi?"

"Con lừa ông làm gì?" Dịch Dương trợn tròn mắt nói dối "Từ khi biết đến thế giới nội tâm của cô ấy, con mới phát hiện, cô ấy rất tốt, không hề giống những người con gái khác, cho nên ông cứ yên tâm, sau này con sẽ quý trọng cô ấy."

Nói lời này, giọng điệu của Dịch Dương vô cùng thành khẩn, ánh mắt kiên định, không giống giả tạo.

Ông nội Dịch cười, nhẹ nhàng thở ra "Con có thể nghĩ được như vậy, ông nội rất vui, nhưng mọi chuyện không thể miễn cưỡng chính mình. Thôi, con đều nói như vậy ... Vậy hai đứa tính khi nào công khai mối quan hệ vợ chồng đây, ông thấy gần đây trên mạng đồn thổi về Tân Di toàn những lời không thể nghe, con bé là vợ hợp pháp của con, con hẳn là bảo vệ con bé, không thể để con bé chịu tổn thương mới đúng"

Trong lòng Dịch Dương rõ ràng, chỉ cần anh dám công khai quan hệ vợ chồng giữa hai người, nói không chừng con nhỏ Hứa Tân Di này sẽ bắt đầu nghiên cứu làm trinh thám bắt chước Conan tìm ra một trăm loại cách chết.

"Chuyện này nghe Tân Di."

"Được rồi, vậy hôm nào con hỏi Tân Di một chút, ông nghĩ chắc con bé sẽ rất vui đấy, đúng rồi, vừa rồi Tân Di nói nhớ con, con coi có thời gian đi thăm con bé đi, nhiều năm như vậy tâm ý của con bé đối với con ra sao, ông đều xem ở trong mắt. Con bé làm vợ không tìm ra một chút khuyết điểm nào, con cũng nên học làm cách nào trở thành một người chồng tốt đi."

Đến phim trường thăm con nhỏ đó?

Dịch Dương mỉm cười "Dạ được, hai ngày sau chờ con làm xong dự án này, con nhất định sẽ đến phim trường thăm cô ấy."

――――

Đoàn phim《 hoàng đồ 》đang trong quá trình quay, còn rất khẩn trương, có thể dùng 'cả ngày lẫn đêm' tới hình dung, mỗi người khổ không nói nổi.

Cũng may Hứa Tân Di cảm thấy hứng thú đối với nghề nghiệp diễn viên, lời thoại đọc thuộc làu, mỗi lần quay, NG tuyệt đối không vượt qua năm lần, ngẫu nhiên còn có chút việc vui để tiêu khiển, ngẫm lại cũng không có cảm giác mệt.

"Một cảnh NG 23 lần, thật là nhân tài, tôi ở đoàn phim tùy tiện chỉ một người diễn còn tốt hơn cô ta, tôi thật là phục đạo diễn Từ, đầu năm nay, người nào cũng có thể tiến tổ đóng phim."

Lý Hàn Tinh một lần lại một lần NG, đến lần thứ 23, Hứa Tân Di cắn hạt dưa nhìn nhìn, thường thường dùng những lời lẽ khó chịu nói sốc Lý Hàn Tinh mấy câu.

Lý Hàn Tinh nghe những lời nói khắc nghiệt của Hứa Tân Di, hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cô ta cũng chưa nói sai, NG nhiều lần như vậy, đóng cách nào cũng không vừa lòng đạo diễn Từ, ngay cả chính cô cũng không nhịn được, xấu hổ muốn chạy khỏi nơi này.

Đối với Hứa Tân Di, đạo diễn Từ giống như giáo viên chủ nhiệm đối với học sinh giỏi có thành tích tốt trong lớp, vừa thương lại vừa ghét, không thể làm gì được.

Chỉ dùng ánh mắt nhìn cô một cái, ý bảo cô thu lại tính tình, đừng làm quá phận.

"Đầu năm nay, còn không cho phép người ta nói lời nói thật? Ok ok ok, tôi không nói nữa, mấy người có thể nhanh nhanh quay xong dùm tôi cái được không, tôi chờ đến cảnh quay của mình chờ hơn nửa tiếng rồi." Hứa Tân Di tiếp tục cắn hạt dưa.



"Hàn Tinh, cô chú ý tập trung dùm tôi, lại quên lời thoại thì cứ nhép nhép miệng, hậu kỳ phối âm là được, nghe hiểu chưa?"

Lý Hàn Tinh hai mắt đẫm lệ mông lung, biểu tình ủy khuất gật đầu nói tốt.

Hứa Tân Di mắt trợn trắng.

Mắc bệnh *bạch liên hoa, lại không có mệnh bạch liên hoa.

Bạch liên hoa: hoa sen trắng (hỏi chút mọi người muốn ad dịch thẳng sang thuần việt hay vẫn giữ từ hán việt).

Sau khi Lý Hàn Tinh NG thêm một hai ba bốn năm sáu lần, đạo diễn Từ mới bất đắc dĩ nói câu 'Cut'.

Nhắm mắt xem như qua.

Ở khu chờ diễn, mấy cậu nhóc cười đi thành nhóm đến gần Hứa Tân Di.

"Cô Hứa, em là Trần Tố, đợi lát nữa em cùng cô có cảnh quay chung, nhưng có chỗ em không hiểu, muốn hỏi cô một chút, không biết cô có thể giúp em được không?"

Hứa Tân Di liếc mắt ngó lại đây.

Đẹp trai tỏa sáng, tự tin ngây thơ, nét mặt tinh xảo nhỏ bằng một bàn tay, làn da non mềm muốn chảy nước, cặp mắt sáng đến kinh người.

Nhìn hình như bằng tuổi với mấy ẻm An Nhã kêu tới câu lạc bộ đêm.

Hứa Tân Di ném hạt dưa trong tay "Kêu chị Tân Di là được, không cần khách khí như vậy, nơi nào không hiểu?"

Trần Tố mặt mày mở ra, cười đưa kịch bản "Chị Tân Di, nơi này em không hiểu, em phải mang loại tâm tình gì để diễn."

Hứa Tân Di nhìn thoáng qua đoạn kịch bản Trần Tố khoanh tròn bằng bút đỏ.

"À,tuy đoạn này không có viết rõ tâm lý nhân vật, nhưng nhìn vào lời thoại là biết, nhân vật cậu đóng đối với nữ chính vừa yêu vừa hận, lưng đeo huyết hải thâm thù, lại dần dần bị nữ chính hấp dẫn, cậu thống hận bản thân dễ dàng dao động, cậu hãy nghĩ theo cách này, nhân vật này giống người có hai nhân cách, một nói muốn giết nữ chính, một lại không thể thấy nữ chính đau khổ, hãy tưởng tượng bản thân rối rắm đứng ở giữa tình yêu cùng thù hận, không sai biệt lắm chính là như vậy."

Trần Tố như bừng tỉnh hiểu rõ "Em đã hiểu được rồi, chị Tân Di, cảm ơn chị chỉ giúp. Em...... Muốn add nick WeChat của chị ... Có thể chứ? Chị là tiền bối, em thì cái gì cũng đều không hiểu, sau này chỗ nào không hiểu, em còn muốn nhờ chị chỉ dạy thêm nhiều, không biết chị có thể hay không......"

"Có thể."

Hứa Tân Di hào phóng lấy ra di động, giống như nhặt được vàng, Trần Tố trân trọng add nick WeChat.

"Cảm ơn chị Tân Di, chị yên tâm, em sẽ không quấy rầy đến chị đâu."

"Không có việc gì." Hứa Tân Di không để ý, vẫy vẫy tay.

―― Dù cậu thường xuyên quấy rầy chị cũng không sao.

Cô hít một hơi thật sâu, là hơi thở ánh mặt trời tràn đầy hormone thanh xuân.

"Tân Di, Hàn Kiêu, cảnh quay kế tiếp hai người chuẩn bị tốt chưa?"

Sau khi Hứa Tân Di đoán Hàn Kiêu có thể là đồng chí, thái độ đối với Hàn Kiêu có chút...... Nói như thế nào, không có hồ hởi hưng phấn như trước đó nữa.

Rốt cuộc gu xu hướng giới tính của người ta không phải là phụ nữ, cô lại không biết điều mà trêu chọc, đối với Hàn Kiêu mà nói, chắc trong lòng rất ghê tởm cô.

Vẫn nên bảo trì chút khoảng cách cho tốt.



Rốt cuộc bạn trai quản lý Lạc Kiệt của người ta ở bên cạnh nhìn kìa, cô không muốn bị đánh ghen thì phải né Hàn Kiêu xa xa ra.

"Đạo diễn Từ, cảnh kế giữa tôi và thầy Hàn, có thể dùng thế thân được hay không?"

"Thế thân?" Đạo diễn Từ híp mắt "Cảnh nào cần thế thân?"

Hứa Tân Di chỉ chỉ vào kịch bản "Nơi này, cuối cùng Thích Minh Nguyệt và Triệu Tử Hành đồng thời rơi xuống nước, hai người thân mật ôm nhau, thân phận con gái của nữ chủ cứ như vậy bị bại lộ."

Đây là tình tiết rất quan trọng, vì kể từ đó, nữ chủ sẽ trở lại thân phận con gái của mình.

"Đoạn này có chỗ nào khó xử sao mà dùng thế thân?"

"Đạo diễn Từ, ngày đầu tiên quay cảnh hôn thầy Hàn đã dùng thế thân, trận này quay cảnh cùng nữ chủ cỡi ngựa, thân thể kề sát, khẳng định không được tự nhiên, ngài kêu thế thân tới trước đi, để phòng ngừa, miễn cho lát nữa thầy Hàn đòi dùng, lúc đó tôi càng mất mặt."

Đạo diễn Từ có thể chỉ huy bất kỳ ai ở đoàn phim, duy độc kiêng kị ảnh đế Hàn Kiêu.

Rốt cuộc loại cấp ảnh đế như Hàn Kiêu rất quan trọng, đồng ý quay phim truyền hình của ông, quả thực đã ra ngoài dự kiến.

"Ok, tôi kêu thế thân vậy."

Bên kia, chuyên viên trang điểm đang make-up lại cho Hàn Kiêu, anh đang xem lại kịch bản để lát nữa quay diễn, ấn đường nhíu chặt đối với cảnh quay cuối cùng.

Lạc Kiệt nhìn sắc mặt của anh không tốt, hỏi: "Sao vậy? Còn không thể thích ứng?"

Hàn Kiêu trầm giọng "Tớ cố gắng thử xem"

"Không được thì dùng thế thân."

Hàn Kiêu chưa nói tốt, cũng chưa nói không tốt.

Trong lòng anh rõ ràng, hôm nay anh cần thiết quay cảnh này, không chỉ là bởi vì chức nghiệp một người diễn viên nên có, mà là anh cần đối mặt, khắc phục chức sợ hãi nữ giới.

Hiện trường quay phim, tất cả những nhân viên vào chỗ.

Hứa Tân Di và Hàn Kiêu đứng ở bên cạnh hồ nước, chung quanh là những tấm màn xanh, dùng để làm hiệu ứng đặc biệt hậu kỳ.

"Tân Di, chuẩn bị tốt chưa?"

"Ok."

"Hàn Kiêu?"

Hứa Tân Di cách Hàn Kiêu gần nhất, nhìn ra được, giờ phút này sắc mặt Hàn Kiêu không được tốt lắm.

Anh thở sâu, nhìn đạo diễn Từ gật gật đầu.

"Ok, mọi người chú ý, năm phút sau bắt đầu quay, mọi người cẩn thận kiểm tra lại."

Hàn Kiêu nhìn hồ nước, nhớ lại kịch bản, cảnh cuối cùng anh phải nhảy xuống nước cứu Thích Minh Nguyệt lên bờ.

"Thầy Hàn, thầy đừng lo lắng, vừa rồi tôi đã nói với đại diễn Từ, cảnh cuối cùng chúng ta dùng thế thân." Hứa Tân Di vừa nói vừa mỉm cười nhìn hắn.

Dưới ánh mắt trong sáng rõ ràng, đáy lòng Hàn Kiêu đột nhiên xúc động, theo bản năng tránh né tầm mắt của Hứa Tân Di, âm thầm điều chỉnh hô hấp, nói: "Không cần."

Hứa Tân Di nhìn Lạc Kiệt đang đứng quan sát cách đó không xa.

"Thầy Hàn, thầy xác định không cần sao? Thật ra cũng không sao đâu, nếu thầy không muốn có bất kỳ thân mật tiếp xúc chúng ta có thể dùng thế thân, thầy không cần miễn cưỡng chính mình." Đối với những người tử tế với mình, Hứa Tân Di luôn luôn dịu dàng kiên nhẫn.

Trong khoảng thời gian này tới nay, những người thân bên cạnh biết tình huống của Hàn Kiêu, đều khuyên anh cố lên, nỗ lực chịu đựng, lại không có một người nói, không cần miễn cưỡng chính mình.

Rõ ràng là mùa đông, rõ ràng diễn cảnh thân mật cảm thấy vô cùng khẩn trương, nhưng nhập vào mắt Hàn Kiêu là đôi mắt trong sáng và giọng điệu dịu dàng kia ... Đó là cảm giác an tâm ... Trước nay chưa từng cảm nhận được.

Hình như phần sợ hãi cũng ít đi rất nhiều.

Anh cố gắng ép bản thân nhìn về phía Hứa Tân Di "Tôi thân là một diễn viên, đây là điều tôi nên làm."

"Ok, theo ý thầy vậy"

Lý Hàn Tinh quay xong cũng không đi, đứng ở một bên xem kịch vui.

Lấy trình độ chán ghét Hàn Kiêu đối với Hứa Tân Di suốt mấy ngày nay, suất diễn kế tiếp ... Ha ha ha, có trò hay để xem rồi ...

"Tất cả chuẩn bị,《 hoàng đồ 》cảnh 10, take 1, action!"



Thích khách vây kín, nữ chủ và nam chủ ra sức chém giết, một mũi tên từ chỗ tối bắn lén ra bay thẳng đến hướng nam chủ, vì cứu nam chủ, nữ chủ đột nhiên đẩy nam chủ ra, chính mình lại hứng trọn mũi tên, bị lực bắn đẩy bay xuống hồ nước.

Nam chủ sốt ruột, ra sức chém giết lũ thích khách còn sót lại, không chút do dự nhảy xuống hồ nước sâu, bơi tới phía nữ chủ.

Nữ chủ nằm ở giữa hồ nước, hai mắt nhắm nghiền, ngực trúng mũi tên, miệng vết thương phún máu, tràn ra xung quanh, như một đóa màu đỏ hoa nở rộ giữa hồ nước xanh biếc.

Hàn Kiêu đứng yên ở trong nước, cố sức mở to mắt, nhìn Hứa Tân Di được nhân viên đỡ nằm thẳng ở trong nước, tay chân dần dần cứng đờ.

Hai người yên lặng, một đứng một nằm ở trong hồ nước lạnh giá.

"Chuyện gì nữa đây?" Camera phía đạo diễn Từ thấy Hàn Kiêu trì trệ không có hành động tiếp, ấn đường nhíu chặt.

Nhưng ngay sau đó, từ màn hình camera, ông nhìn thấy Hàn Kiêu đột nhiên bơi lại phía Hứa Tân Di, ôm cô vào trong ngực, ra sức bơi về phía bờ hồ, nơi có ánh sáng.

Hai người thoát khỏi mặt nước.

"Cut! Ok, qua"

Hiện tại là đầu mùa đông, thời tiết rét lạnh, Hứa Tân Di và Hàn Kiêu toàn thân ướt đẫm, trợ lý của hai người đưa khăn lông sạch sẽ.

Hàn Kiêu nắm tay Hứa Tân Di, sau khi ý thức được bản thân đang làm gì, như bị điện giật, buông ra ngay lập tức: "Không sao chứ?"

Hứa Tân Di lắc đầu.

"Tân Di, Hàn Kiêu, hôm nay thế là xong rồi, ok, hai người nhanh chân trở về khách sạn tắm rửa đổi quần áo sạch đi, đừng để bị cảm."

Đạo diễn Từ ra lệnh một tiếng, trợ lý vây quanh hai người đang ướt dầm dề, nước chảy tỏng tỏng, vội vàng rời đi phim trường.

Lý Hàn Tinh nhìn cảnh quay thuận lợi vô cùng thành công của Lý Tân Di, căm giận, dậm chân rời đi.

Nhìn cảnh phim hoàn thành xuất sắc, đạo diễn Từ rât vừa lòng, vừa rồi Hàn Kiêu tạm dừng một lát như một nét bút vẽ rồng điểm mắt, làm cảnh quay hôm nay càng có ý nghĩa.

"Ok, hôm nay chỉ đến đây thôi, mọi người vất vả rồi, kết thúc công việc, về nghĩ ngơi đi"

Tiếng hoan hô vang khắp phim trường, nhân viên đoàn phim bắt đầu dọn dẹp thiết bị chuẩn bị trở về khách sạn.

"Trần Dương, bọn họ là tới trả quần áo, nhờ bọn họ dọn dùm chút đạo cụ luôn, sau khi xong kết tiền công ngay, cậu lo việc đó đi."

Người phụ trách tên là Trần Dương, vội gật đầu "Ok, đạo diễn."

Bốn người đi theo người phụ trách đến phòng thay đồ trả trang phục diễn, sau đó quay trở lại phim trường giúp mọi người dọn dẹp đạo cụ vào kho, ngày mai còn có đoàn phim khác phải dùng.

Trần Dương ở một bên nhìn chằm chằm, bốn trong ba người đều là cao lớn mạnh khỏe, duy nhất có một người mang dáng người gầy gầy, không rên một tiếng dùng bả vai gầy khiêng mấy cục đá to làm bằng gỗ đi ra ngoài.

Là một chàng cậu thanh niên, trắng nõn sạch sẽ, lớn lên rất đẹp trai.

Hơi quen mắt, nhưng nhớ không nổi từng gặp qua ở đâu.

Nửa tiếng sau, mọi người đã dọn dẹp sạch sẽ trường quay, Trần Dương nhanh chóng kết tiền công cho bốn người, mỗi người 50 đồng tiền.



"Vất vả, tôi kết tiền lương hôm nay cho mọi người, Triệu Long."

Một người đàn ông đứng dậy.

"Đây là của anh."

"Trần Tiêu, đây là của anh."

"Chu Vĩnh Huy, của anh."

"Giang Niệm" Trần Dương hỏi cậu "Có phải tôi đã từng gặp cậu ở đâu đó hay không?"

Giang Niệm hơi khép mắt, im lặng lắc đầu.

"Chắc có lẽ là tôi nhìn lầm rồi." Trần Dương đưa 50 đồng tiền cho Giang Niệm.

Một đôi tay thon dài, mu bàn tay toàn vết thương tiếp nhận nhân dân tệ nhăn dúm, Giang Niệm liếc mắt nhìn chung quanh, phim trường nơi nơi trống vắng không người, im lặng đi theo ba người kia rời đi.

――――

Buổi tối, Hứa Tân Di rốt cuộc cũng quay trở lại khách sạn, sau khi tắm rửa sạch sẽ, cả người thoải mái nằm ở trên giường, một ngày mệt mỏi, cô thật sự không còn chút sức lực làm việc khác, đang mơ màng sắp ngủ, âm thanh thông báo tin nhắn Wechat từ di động reo lên.

Hứa Tân Di mơ mơ màng màng mở mắt ra, cầm lấy di động nằm bên gối nhìn, là Trần Tố gửi tới một tấm ảnh.

Đã trễ thế này còn tìm cô làm cái gì?

Hứa Tân Di click mở WeChat, nhìn đến hình ảnh, nháy mắt, buồn ngủ tỉnh hơn phân nửa.

Trần Tố gửi tới là một tấm ảnh, nửa người trên trần trụi, vai rộng eo hẹp, cơ bụng tám khối, khối nào ra khối ấy, vừa thấy đã biết cơ thể người đàn ông này vô cùng gợi cảm.

Nhưng thực mau, bức ảnh đã bị thu hồi.

Ngay sau đó, Trần Tố đã gửi tin nhắn chữ lại: Xin lỗi nha chị Tân Di, em gửi sai người.

Hứa Tân Di im lặng một lát, tiện đà trong lòng không thể tin tưởng.

Thằng nhóc đó nhìn ngây thơ như ánh mặt trời, tâm địa gian xảo, trong lòng mưu mô cũng không ít.

Ảnh khỏa thân của mình còn có thể nói gửi sai người, gửi sai sao không thu hồi ngay, mà đợi hai phút sau mới thu hồi.

Quả nhiên, bơi trong giới giải trí không có một ai đơn giản.

Hứa Tân Di trả lời hai chữ ' không sao '.

Trần Tố lại trả lời một câu: Chị Tân Di còn chưa ngủ? Có phải tại em quấy rầy đến chị hay không?

Hứa Tân Di: Không có.

Trần Tố: Hôm nay thật sự rất cảm ơn chị, nếu không có chị, chắc cảnh đó em cũng không biết nên diễn như thế nào.

Hứa Tân Di: Là cậu thông minh thôi.

Trần Tố: Hôm nào đó em mời chị ăn một bữa cơm đi, thật tình chỉ muốn cảm ơn chị mà thôi, cũng muốn xin chị chỉ dạy em nhiều hơn.

Hứa Tân Di: Gần đây có chút bận, để đóng máy rồi nói sau.

Trần Tố: Ok, vậy em nhớ kỹ lời chị nói hôm nay đó nha, thời gian cũng không còn sớm, chị nghỉ ngơi sớm một chút.

Hứa Tân Di đóng lại di động.

Cốt truyện này phát triển có chút quen mắt, nếu theo những gì cô biết, thì kế tiếp Trần Tố sẽ tự đưa lên tận giường.

"Ký chủ, hiện tại ngươi chính là vợ của Dịch Dương, không thể làm loại chuyện OOC này."

Hứa Tân Di cười "Ngươi nói cái gì vậy, ta là loại người này sao? Yên tâm, ở trong lòng ta, hôn nhân vẫn rất là thần thánh, ta chỉ cảm thấy người kêu Trần Tố này rất có dã tâm, có mưu mẹo, ta và hắn chẳng qua theo như nhu cầu mà thôi."

Không hiểu sao, Hứa Tân Di đột nhiên nhớ tới Giang Niệm.

Thằng bé xui xẻo kia sau khi bị Thiên Ngu tuyết tàng cũng không biết đã đi đâu.

Tiểu A nhịn không được nhắc nhở cô "Người này vừa thấy đã biết không có ý tốt, khẳng định là muốn lợi dụng ngươi leo lên cao, ngươi tỉnh táo một chút đi"

"Nói giống như ta là người có quyền lực lắm vậy, yên tâm, ta phân biệt được."

Hứa Tân Di nghiêm túc nhớ đến tấm ảnh Trần Tố ' lỡ tay lầm ' gửi cho cô.

"Chờ ta ly hôn với Dịch Dương, có lẽ có thể giao lưu một chút với thằng nhóc Trần Tố này"

Cơn buồn ngủ chợt đến, Hứa Tân Di ngáp một cái, đóng lại di động, ngủ.



――――

Mấy ngày kế tiếp, tiến trình quay phim vô cùng gió êm sóng lặng, trong quá trình quay, có mấy ẻm trai trẻ từng tiếp xúc với Hứa Tân Di nhanh chóng sôi nổi thân thiện lên, một tiếng chị Tân Di dài, một tiếng chị Tân Di ngắn, bu xung quanh cô, nhờ cô chỉ dạy.

Hứa Tân Di hưởng hết *Tề nhân chi phúc.

* Tề nhân chi phúc: Bắt nguồn từ một câu chuyện từ thời nhà Tề, ý nói chế độ 1 chồng, 2 vợ ( 1 vợ cả, 1 vợ bé) là sung sướng nhất. Bây giờ, người hiện đại dùng câu này chỉ 1 chồng, N vợ bé.

"Chị Tân Di, chị có nghe nói gì không? Hôm nay, phía đầu tư có thể sẽ đến đoàn phim"

"Bọn họ tới đoàn phim làm gì?"

"Chắc là quan sát tiến độ đoàn phim."

Hứa Tân Di để việc này ở trong lòng, rốt cuộc người đầu tư daddy đâu đâu cũng có, mỗi khi tới đoàn phim cũng liền đi cái lưu trình xem một cái thôi.

Bộ bọn họ có thể lấy tiếng là nhà đầu tư mà nhúng tay vào tác phẩm của đạo diễn nổi tiếng?

Nhưng, Hứa Tân Di trăm tính ngàn tính cũng không đoán được chính là, người đầu tư Daddy có chút dính líu với Lý Hàn Tinh.

Ba giời chiều, đoàn phim tạm dừng, theo như lời đạo diễn Từ, nhà đầu tư bộ điện ảnh này muốn tới tham quan đoàn phim.

Lần này tới là Tôn tổng, người này đầu tư *mười triệu, là một trong năm người đầu tư nhiều tiền nhất, đồng thời cũng đại biểu những nhà đầu tư khác đến đoàn phim quan sát một chút tiến độ quay.

"Tôn tổng, ngài đã tới"

Tôn tổng tuy rằng có tiền, nhưng đều sở hữu những đặc điểm của đàn ông trung niên, không thích tập thể dục, đầu hói, bụng bia, không có con mắt thẫm mỹ, mười phần đại gia chân đất.

Hứa Tân Di bắt bẻ mà nhìn ông, toàn thân người này viết ba chữ, ' ta có tiền '.

"Đạo diễn Từ, chào ông, lần này lại đây không có quấy rầy đến mọi người đi?"

"Không có việc gì."

"Vậy là tốt rồi, ngày hôm qua, lúc tôi trò chuyện với Hàn Tinh còn hỏi em ấy, chỉ sợ chậm trễ tiến độ của mọi người thôi"

Tôn tổng nhìn trái nhìn phải "Hàn Tinh đâu?"

Mọi người ngầm hiểu không nói.

"Tôn tổng, em ở đây nè" Lý Hàn Tinh từ sau đám người mỉm cười đi ra.

Hôm nay, Lý Hàn Tinh không có cảnh quay, bỏ vốn gốc, thay sườn xám show-off dáng người, từng bước đi đều lay động con tim các phái mạnh, make-up tinh xảo, vừa nói vừa cười đi đến bên cạnh Tôn tổng.

"Chờ anh lâu lắm luôn á"

Tôn tổng cười nhìn đạo diễn Từ giới thiệu "Đạo diễn Từ, con bé là bà con xa của tôi, sau này, trong quá trình đóng phim, mong anh chăm sóc con bé nhiều hơn."

Người đầu tư luôn có mấy bà con xa như vậy, đạo diễn Từ đối với mấy chuyện giống như vầy trong giới giải trí đả sớm thấy nhiều không trách.

Đạo diễn Từ dẫn Tôn tổng tham quan đoàn phim một vòng, Lý Hàn Tinh thì lo tiếp khách VIP của riêng mình.

"Đạo diễn Từ, đoàn phim tôi cũng đã nhìn, tôi chỉ cảm thấy hứng thú đối với quá trình quay thôi, không biết có thể diễn một hai cảnh cho tôi xem được hay không?"

"Đương nhiên có thể."

Lý Hàn Tinh ngồi ở bên cạnh Tôn tổng, cười nói: "Tôn tổng, anh không biết đâu, đoàn phim của chúng ta trừ bỏ thầy Hàn ra, người có kỹ thuật diễn tốt nhất thuộc về chị Tân Di đó nha, ngày thường em cũng vẫn luôn xem chị Tân Di như tấm gương, dốc lòng học tập đó nha, không bằng làm đạo diễn Từ kêu chị Tân Di diễn một đoạn, anh thấy thế nào, nhân tiện để em học tập luôn, được không anh?"



Hứa Tân Di nhìn sang.

--- Con khốn Lý Hàn Tinh này tìm việc cho cô sao? Hay la nó nghĩ ra chiêu gì chỉnh cô nữa đây?.

Người đẹp ở cạnh, sao Tôn tổng có thể không đồng ý, lập tức cười nói: "Ok, vậy phiền toái đạo diễn Từ."

Rõ ràng chính là làm khó dễ, kiếm chuyện rõ như ban ngày.

Đạo diễn Từ khép mắt, hít sâu, sau đó nhìn Hứa Tân Di, ánh mắt truyền đạt ý ' cô làm được không '.

Hứa Tân Di lười biếng nói: "Xin lỗi nha Tôn tổng, hôm nay tôi không quá thoải mái, nếu ngài thật sự muốn xem diễn, không bằng kêu Hàn Tinh diễn dùm đi, gần đây kỹ thuật diễn của cô ta tiến bộ rât nhanh. Phía trước NG hai mươi ba lần, hiện tại chỉ NG hơn mười lần là có thể qua."

Mọi người có mặt tại phim trường nghẹn cười.

"Cô ......" Lý Hàn Tinh giận dữ, nhỏ giọng nhẹ nhàng làm nũng với Tôn tổng: "Tôn tổng ――"

Tôn tổng vỗ vỗ mu bàn tay của cô, đưa cho cô một ánh mắt yên tâm "Được rồi, được rồi, anh biết mà."

Ông ta nói vơi đạo diễn từ: "Đạo diễn Từ, lần này tôi tới, cũng không phải vì hiếu kỳ mà đến, ông biết ... Những người đầu tư khác không có thời gian, lúc này mới ủy thác tôi tới đoàn phim nhìn một cái, tốt xấu gì chúng tôi cũng đầu tư gần 60,000,000, một số tiền lớn như vậy ... Ông cũng phải để chúng tôi nhìn xem thành quả ra sao chứ, để chúng tôi có niềm tin vào quyết định của mình một chút, ông nói đi?"

Bên trái là nhà đầu tư, bên phải là diễn viên.

Đạo diễn Từ vào thế khó xử.

Hứa Tân Di thấy thế, trợn to mắt liếc đôi cẩu nam nữ kia "Được rồi, đạo diễn Từ, không sao, tôi ok, muốn diễn đoạn nào?"

"Tôi cũng diễn chung đi."

Hàn Kiêu đứng dậy, nói "Diễn cảnh kế tiếp giữa tôi với Tân Di."

"Ok" Đạo diễn Từ cười.

Có Hàn Kiêu ở, Tôn tổng và Lý Hàn Tinh không dám làm thêm chuyện xấu.

Lý Hàn Tinh nhìn Hàn Kiêu, âm thầm cắn chặt răng.

"Tân Di, cô đi hoá trang thay quần áo đi"

Hứa Tân Di đứng dậy đi ra ngoài.

Chuyên viên trang điểm đi theo bên cạnh, lo lắng nhìn cô, nói "Chị Tân Di, nhìn là biết Lý Hàn Tinh chính là muốn gây chuyện với chị rồi, sao chị lại nhận lời chi vậy rơi vào bẫy nó rồi đó thấy chưa, giờ chị tính làm sao đây?."

"Bằng không còn có thể làm sao bây giờ? Đây là công việc của tôi, đạo diễn Từ nói ' Cut! Qua ', chẳng lẽ một người ngoài nghề như Tôn tổng dám nói không tốt? Huống chi...... Người đầu tư Daddy, không thể trêu vào nha ..."

"Đúng vậy ha."

Bỗng nhiên có một giọng nói vang lên bên tai: "Có người nào mà cô không thể trêu vào?"

"Kẻ nào vừa nói ..." Hứa Tân Di quay đầu lại.

Dịch Dương một thân tây trang giày da, từ trên xe bước xuống, nhìn nhân mô cẩu dạng, mặt không cảm xúc, một gương mặt lạnh đến rớt da gà, vẫn là bộ dáng người chết chớ lại gần như trước.

"Người đầu tư Daddy của riêng cô."

*Nhân mô cẩu dạng: có người nói là hình người mặt chó (cũng không chính xác lắm). Câu này dùng để mắng 1 người tuy có hình dáng con người, nhưng trong lòng lại vô cùng đen tối, luôn nghĩ cách hại người. Xin lỗi mọi người, ad không có câu thuần việt nào có thể hình dung về từ này, nên ad để nghĩa hán việt luôn.

Hết chương 29

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.2 /10 từ 18 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status