Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu

Chương 98: Mất mạng ngay tại chỗ


Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Mộ Tử Duệ mở to mắt nhìn Mộ Thiên Thần đi tới, bây giờ trên khuôn mặt anh trai hoàn toàn không nhìn ra nét hồn nhiên ngây thơ của ngày xưa.

Như biết Mộ Tử Duệ đang nhìn mình, Mộ Thiên Thần cũng bình tĩnh nhìn qua, trong con mắt hẹp dài lộ ra sự lạnh lùng hà khắc sắc bén, dường như có ma lực hiểu rõ hết thảy, Mộ Tử Duệ thấy chột dạ trốn tránh tầm nhìn.

Quá khứ anh ta cho rằng anh trai mình là người đần độn, anh ta đã không ít lần lừa đảo anh trai ngốc nghếch này.

Đường Chấn kinh ngạc chỉ vào Mộ Thiên Thần, ngay cả tay cũng không nhịn được run rẩy, “Thiên, Thiên Thần, cậu không phải ngốc….Ngốc….”

Hai chữ kẻ ngốc thật sự nói không nên lời.

Cậu ta giống kẻ ngốc chỗ nào chứ.

Mộ Thiên Thần nhìn mọi người trong phòng hội nghị, ung dung lạnh nhạt nói: “Trong tay tôi giữ 56% cổ phần tập đoạn Mộ thị, ai sẽ nhậm chức tổng giám đốc tập đoàn Mộ thị chắc hẳn trong lòng mọi người đều đã rất rõ ràng?”

Trong phòng hội nghị không ai lên tiếng.

Mộ Tử Duệ chợt lấy lại tinh thần từ trong sự chấn động kinh ngạc, “Anh, sao anh có thể có nhiều cổ phần như vậy?”

Anh ta tuyệt đối không lường trước cuối cùng người đến cướp đoạt tập đoàn Mộ thị thế mà lại là anh trai mình.

Vẻ mặt Mộ Thiên Thần nghiêm khắc giải quyết công việc chung, giống như có sức mạnh siêu nhiên ghê gớm hoàn toàn biến thành một người khác, “Tôi mua cổ phần trong tay tất cả cổ đông khác, hơn nữa trong tay mình vẫn giữ 5%, tổng cộng là 56% cổ phần.”

“Anh mua toàn bộ cổ phần của cổ đông khác?” Mộ Tử Duệ lập tức nhìn về phía những cổ đông nhỏ khác, tất cả những cổ đông đó đều chột dạ tránh tầm mắt.

Đối phương ra giá thật sự rất cao mà lại còn rất hợp ý, tất nhiên là nên bán.

Lúc này trợ lý Bạc đi tới giữa trung tâm chính thức tuyên bố, “Từ giờ trở đi thăng chức anh Mộ Thiên Thần trở thành tổng giám đốc mới của tập đoàn Mộ thị.”

Những cổ đông nhỏ ở đây không chút ý kiến, hôm nay bọn họ đến cũng chỉ vì nhận được thiệp mời bắt buộc phải ra mặt, thật ra bọn họ đã không còn là cổ đông, hội đồng quản trị và bọn họ cũng không còn quan hệ gì nữa.

Làm thế nào Mộ Tử Duệ cũng không thể tưởng tượng nổi anh trai ngốc nghếch của mình lại là tổng giám đốc tập đoàn Ngự Thiên còn chạy tới cướp đoạt tập đoàn Mộ thị.

Phía tầng cao tòa cao ốc đối diện với cửa sổ kính phòng họp lớn có một bóng dáng đang nằm sấp phía trên, một chiếc giá đỡ súng ngắm, gương nhắm chuẩn vào người trong phòng hội nghị, quét qua mỗi một người cuối cùng dừng trên huyệt thái dương của Mộ Thiên Thần.

“Tôi còn có việc, không theo mọi người được rồi.” Mộ Thiên Thần nói xong xoay người rời khỏi phòng họp, để lại mọi người sửng sốt kinh ngạc ở trong phòng hội nghị.

Mộ Tử Duệ lập tức đuổi theo.

Trước sân lớn của tập đoàn Mộ thị có một chiếc xe dừng lại, Đường Hân vội vã chạy vào tập đoàn Mộ thị.

Mộ Thiên Thần đi vào thang máy, khoảnh khắc thang máy chậm rãi đóng lại, Mộ Tử Duệ bỗng vọt vào, cũng trong phút chốc đó thì thang máy bên cạnh vừa vặn mở ra, Đường Hân vội chạy vào phòng họp.

Trong phòng họp còn đang ồn ào sôi nổi, đang kinh ngạc thảo luận thì ra Mộ ngốc nghếch chính là bàn tay phía sau liên tục khiến tập đoàn Mộ thị rơi vào bước đường cùng, nhưng vì sao cậu ta phải làm như vậy?

Đường Hân đẩy cửa phòng họp, tất cả cổ đông nhìn thấy bà ta đến nhưng cũng không nói gì.

“Tử Duệ đâu?”

Một cổ đông nói: “Cậu ta vừa mới đuổi theo anh trai đi ra ngoài.”

Đường Hân nhìn mọi người trong phòng hội nghị một cái, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên mặt Đường Chấn, “Các người đi ra ngoài hết đi.”

Tất cả cổ đông ào ào rời đi, khi Đường Chấn cũng chuẩn bị rời khỏi, bị Đường Hân gọi lại.

“Anh, em có lời muốn nói với anh.”

Đường Chấn đứng lại, bây giờ Mộ ngốc nghếch đột nhiên lấy phương thức như vậy để ra sân, ông ta cũng cần phải cân nhắc nên dùng thái độ gì với nhà họ Mộ. Trước khi chưa xác định được nên làm thế nào thì thái độ phải lập lờ nước đôi đã.

Ông ta cười khách khí nói: “Hân Hân, quá khứ chúng ta có chút hiểu nhầm, nhưng anh vẫn luôn xem em là người thân.”

Đường Hân xoay người nhìn ông ta, “Thiên Thần không ngốc nghếch, anh hẳn đã biết rồi chứ?”

Từ Ninh Tử bà ta biết được Thiên Thần một mình lái xe đi ra ngoài nên cái gì cũng đã hiểu rõ rồi.

“Hân Hân, anh thật không ngờ chuyện lớn như vậy mà em vẫn luôn gạt anh.” Đường Chấn nói.

“Em cũng vừa mới biết.” Đường Hân nhìn Đường Chấn nói, “Bây giờ anh sợ rồi sao?”

Đường Chấn kiên định nghiêm mặt nói, “Anh sợ cái gì? Anh cũng không làm chuyện gì thương thiên hại lý (ý như không có tính người). Nên sợ hãi chắc là em!”

“Hân Hân, anh còn chưa nói em đấy, tốt xấu gì chúng ta cũng là anh em họ, trước kia em là con gái nhà họ Đường, sao có thể đăng tấm ảnh chụp khó coi của con trai mình như thế này lên báo chứ? Cho dù cậu ta chỉ đưa bóng lưng lờ mờ ra ngoài nhưng người quen biết cậu ta vẫn sẽ nhận ra cậu ta. Nhà họ Mộ cần phải làm như thế sao? Lại làm những chuyện mờ ám người không nhận ra. Nhà họ Đường thành trò cười cho người khác, làm con gái nhà họ Đường gả ra ngoài như em trên mặt có bao nhiêu nở mày nở mặt?

“Chính con dâu anh dụ dỗ con trai em, em còn chưa tìm anh tính sổ đó, ngược lại anh nói em trước.” Nhắc tới những thứ này Đường Hân cũng vô cùng tức giận, cố ý cất cao giọng nói, “Quả thật là không phải người một nhà không tiến vào một cửa!”

“Nếu hôm nay chúng ta nói chuyện đến mức này, tôi đây cũng nói rõ luôn.” Đường Chấn biết bây giờ quan hệ giữa nhà họ Đường và nhà họ Mộ đã hoàn toàn kết thúc, đối với người em họ này ông ta cũng không có gì phải sợ. Mộ Thiên Thần cũng sẽ không vì bà ta mà gây khó dễ cho mình, bởi vì bà ta mới chính là kẻ thù chân chính của cậu ta.

“Tôi đã sớm nói với Tử Duệ rồi, nếu nó dám công bố đoạn video này ra thì tôi sẽ vạch trần tất cả những chuyện vụng trộm cô làm, cho cô nửa đời sau đều trôi qua trong tù.”

Trong đáy mắt Đường Hân hiện lên vẻ lạnh lùng, “Ông thật đúnglà anh trai tốt của tôi, chuyện năm đó ông và ba cũng có tham gia, chủ ý lúc đó chẳng phải ba và ông nghĩ ra à?”

“Nhưng cuối cùng phái người thực hiện chính là cô.” Đường Chấn cười nói, năm đó chính ông ta cố ý giữ lại chiêu thức ấy cũng vì chính là để đề phòng ngày hôm nay.

Giờ phút này Đường Hân mới suy nghĩ cẩn thận, “Thì ra ông đã sớm đề phòng tôi?”

“Đây cũng là ý tứ của ba, dù sao con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, ai có thể xác định tương lai chúng ta không trở mặt vì tiền chứ.” Đường Chấn nói, “Quả nhiên ba là người có tầm nhìn xa trông rộng.”

“Cũng sắp qua ba mươi năm, ông có chứng cứ sao? Không có chứng cứ xem ai tin lời ông nói.”

“Những người năm đó cô mua chuộc chắc còn sống, tôi nhớ các bà ấy còn trẻ hơn cô.”

Sắc mặt Đường Hân đột nhiên thay đổi, “Đường Chấn, ông….”

“Hân Hân, là cô và con trai cô quá đáng cũng đừng trách tôi người làm anh này tuyệt tình, các người đã khiến nhà họ Đường thành trò cười, tất nhiên tôi cũng cần phải công bố ra bên ngoài chuyện năm đó cô mua chuộc bác sĩ động tay động chân làm hại….”

Phanh.

Đột nhiên có tiếng súng vang lên, trên cửa sổ thủy tinh xuất hiện một lỗ hổng, Đường Chấn sững sờ đứng đó, trên huyệt thái dương xuất hiện một lỗ thủng máu bắn ra.

Trên mặt Đường Hân đầy vết máu bắn tóe lên, trợn to mắt hoảng sợ nhìn Đường Chấn từ từ ngã xuống đất, tròng mắt sợ hãi run rẩy đột nhiên hét thảm một tiếng, “A….”

Cửa phòng họp chợt bị đẩy ra, trợ lý Bạc chạy vọt vào chứng kiến một màn bên trong lập tức nhìn về phía bên cạnh, thấy trên cửa sổ thủy tinh có một vết đạn, con mắt liếc thấy có bóng dáng biến mất trong nháy mắt ở phía tầng cao ốc tòa nhà đối diện.

Giây phút Mộ Tử Duệ đi vào thang máy, ánh mắt đầy chất vất nhìn anh trai, “Vì sao phải làm như vậy?”

Mộ Thiên Thần im lặng coi như không có sự tồn tại của anh ta.

“Anh, vì sao phải làm như vậy? Nếu anh muốn tập đoàn Mộ thị thứ chỉ việc mở miệng, ba vốn muốn giao tập đoàn Mộ thị cho anh, nhưng vì sao anh lại phải giả ngây giả dại lừa mọi người, còn dùng cách này tranh đoạt?” Mộ Tử Duệ chất vấn, “Anh có biết ba vì tức giận anh mới trúng gió liệt người! Đây chính là ba đẻ của chúng ta đó!”

“Toàn bộ những thứ này vốn là của nhà họ Mộ tôi, chẳng qua tôi chỉ lấy lại tất cả của nhà họ Mộ mà thôi.”

Mộ Tử Duệ nghe không hiểu, “Anh, anh đang nói cái gì đó? Chúng ta đều là người nhà họ Mộ, gì mà gọi là lấy lại của nhà họ Mộ tôi…?”

Mộ Thiên Thần nhìn em trai cao lớn như mình, “Tôi chỉ thay ba tôi lấy lại mọi thứ thuộc về nhà họ Mộ.”

“Anh đang nói gì vậy? Là ba kêu anh làm như vậy? Nhưng nếu như anh giúp ba lấy lại mọi thứ vì sao vừa muốn đối nghịch với tập đoàn Mộ thị lại còn khiến ba tức giận trúng gió?”

“Xem ra cậu chẳng biết gì hết.” Mộ Thiên Thần nhàn nhạt nói, “Cậu nên đi về hỏi mẹ cậu đi, bà ta cái gì cũng biết.”

Cửa thang máy mở ra, Mộ Thiên Thần đi ra ngoài lái xe rời khỏi đó.

Di động đột nhiên vang lên, thấy trợ lý gọi tới, sau khi nghe máy sắc mặt liền thay đổi.

Anh bình tĩnh tháo tai nghe xuống tiếp tục lái xe.

Hai mươi mấy phút đồng hồ sau đi tới bệnh viện.

Trong phòng bệnh, Mộ Thiên Thần bình tĩnh nhìn Mộ Đình trên giường bệnh, “Đường Chấn đã chết.”

Mộ Đình giật mình mở to hai mắt, Mộ Thiên Thần nói thêm. “Ông ta bị người ta bắn một phát súng xuyên qua huyệt thái dương chết ngay tại chỗ, mẹ cũng đang ở đó.”

“Tôi vốn muốn để bọn họ nói ra tất cả chuyện năm đó, Đường Chấn đã chết, như vậy thì tự mình tôi nói cũng không sao cả.”

“Hơn nửa giờ trước tôi vừa mới dùng phương thức đánh bại con trai của ông trở thành tổng giám đốc mới của tập đoàn Mộ thị, hơn nữa nắm giữa 56% cổ phần tập đoàn Mộ thị.”

Mộ Đình cố gắng nói: “Mộ thị…. Lúc đầu…. Liền… Giữ lại… Vì cái gì….”

“Ông muốn nói tập đoàn Mộ thị vốn muốn để lại cho tôi, vì sao tôi còn phải dùng cách thức tranh đoạt hết tất cả mọi thứ phải không?” Mộ Thiên Thần bình tĩnh hỏi lại, “Tôi không cần sự sắp xếp của ông, tất cả của nhà họ Mộ năm đó bị ông cướp đi, hôm nay tôi phải cướp về mọi thứ.”

“Mặc dù gần ba mươi năm nay tập đoàn Mộ thị vẫn luôn do nhà họ Mộ quản lý, nhưng thật ra tập đoàn Mộ thị đã sớm bị người ngoài cướp đi.” Mộ Thiên Thần nhìn Mộ Đình trên giường bệnh, “Mà ông chính là người ngoài đó!”

Bên kia, phòng họp của tập đoàn Mộ thị đã bị cảnh sát khống chế, không cho bất kỳ kẻ nào tiến vào.

Đường Hân bị gọi đến bên cạnh ghi chép.

Tận mắt thấy anh họ mình bị giết chết trước mặt, cho quan hệ giữa hai người ồn ào cứng nhắc, nhưng dù sao cũng là anh họ, vẻ mặt Đường Hân có chút hoảng hốt.

Khi Mộ Tử Duệ gọi điện thoại cho mẹ mình thì mới biết được thì ra mẹ đang ở trong phòng họp.

Sau khi ghi chép xong Mộ Tử Duệ đỡ mẹ vào phòng nghỉ nhỏ bên cạnh văn phòng tổng giám đốc để nghỉ ngơi.

“Mẹ, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì?” Mộ Tử Duệ không nhịn nổi hỏi ra miệng.

Anh ta không biết vì sao anh trai lại phải giả ngốc?

Còn những lời kỳ lạ kia là có ý gì?

Còn cậu cũng từng nói nhà họ Mộ có chuyện ám muội, bây giờ lại bị bắn chết.

Tất cả những thứ này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

“Mẹ!” Mộ Tử Duệ gọi tiếp một tiếng Đường Hân mới hốt hoảng tỉnh táo lại.

“Mẹ, mẹ nói với con đến tột cùng là năm đó đã xảy ra chuyện gì? Vì sao anh trai phải giả ngốc? Anh trai nói lấy lại tất cả thuộc về nhà họ Mộ là có ý gì? Cuối cùng năm đó mẹ đã làm gì? Mẹ nói với con đi!”

Đường Hân đi tới sofa bên cạnh ngồi xuống, “Rót cho mẹ ly nước.”

Mộ Tử Duệ lập tức rót một ly nước đặt lên bàn trà trước mặt Đường Hân, tay Đường Hân bưng cốc nước lên không ngừng run rẩy.

Bà ta uống một ngụm rồi mới nói, “Ba con là con nuôi nhà họ Mộ.”

“Cái gì?” Mộ Tử Duệ kinh ngạc.

“Việc này mẹ cho rằng sẽ mang vào quan tài.” Đường Hân lặng lẽ nhớ lại chuyện năm đó.

Ông cụ nhà họ Mộ chỉ có một đứa con ruột tên là Mộ Xuyên.

Lúc Mộ Đình sáu tuổi được nhà họ Mộ nuôi dưỡng, nhỏ hơn Mộ Xuyên hai tuổi nên trở thành nhị thiếu gia nhà họ Mộ.

Tính cách của Mộ Xuyên lịch sự tao nhã không ham học hỏi quá mức như Mộ Đình, lòng tự trọng cũng rất lớn, hơn nữa vô cùng bá đạo.

Cho dù thứ gì đó của Mộ Xuyên, chỉ cần cậu ta thích thì liền muốn cướp.

Nhà họ Mộ đối xử với cậu ta như con ruột, còn Mộ Xuyên cũng xem cậu ta như em ruột, cho nên chỉ cần cậu ta thích đều sẽ nhường cậu ta.

Nhưng tóm lại con đẻ và con nuôi có phần khác nhau, nói ví dụ trên phương diện kế thừa tập đoàn Mộ thị, chính là tuyệt đối không thể nhường.

Nhà họ Mộ vốn muốn sau khi Mộ Đình học thành tài về nước sẽ trở thành trợ thủ đắc lực giúp anh trai cậu ta quản lý tập đoàn Mộ thị, nhưng Mộ Đình giỏi hơn người không đồng ý làm cấp dưới cho người khác.

Từ sau khi cậu ta tiến vào tập đoàn Mộ thị, mỗi một chuyện đều hoàn thành gần như xuất sắc.

Còn tính cách của Mộ Xuyên ôn hòa, đối với chuyện gì cũng không ép buộc vì thế luôn bị cấp dưới của cậu phàn nàn với em trai.

Mộ Xuyên cũng không thèm để ý tới chuyện này, lúc đó hai anh em ở chung được xem là hòa thuận.

Lúc Đường Hân tuổi còn trẻ bị sự ngang ngược và dũng mãnh của Mộ Đình cảm phục, nhưng Mộ Đình lại yêu người phụ nữ của anh trai cậu ta là Lâm Thi Thi, một người phụ nữ dịu dàng như nước.

Có một lần Mộ Xuyên đi công tác bị trộm tiền và xe, còn bị đánh ngất xỉu, trời xui đất khiến được Lâm Thi Thi tình cờ đưa về.

Mộ Đình có thói quen chỉ cần cậu ta thích thì kiên quyết tranh giành, mặc kệ đó là thuộc về ai.

Mộ Xuyên giấu diếm thân phận, yêu đương cuồng nhiệt cùng Lâm Thi Thi, còn Mộ Đình lại dám vụng trộm cưỡng bức Lâm Thi Thi, nhưng nhiêu đấy cậu ta còn chưa cảm thấy đủ còn muốn cưới cô gái này.

Lúc trước nhà họ Đường và nhà họ Mộ cũng đã từng đề cập qua chuyện hôn sự của Đường Hân và Mộ Đình, Mộ Đình cũng không phản đối, nhà họ Mộ cũng đồng ý chuyện hôn sự này.

Thật ra Mộ Đình và Đường Hân đã sớm có quan hệ bạn giường, mà bây giờ cậu ta lại muốn cưới Lâm Thi Thi, đây không chỉ là muốn bỏ Đường Hân đắc tội với nhà họ Đường sau lưng bà ta, mà còn khiến ba mẹ nuôi tức giận, hơn nữa cậu ta biết với tính tình của anh trai mình thì không có khả năng đồng ý.

Biện pháp duy nhất chính là đoạt hết toàn bộ nhà họ Mộ, trở thành chủ nhân nhà họ Mộ, như vậy mới không có bất cứ kẻ nào dám ngăn cản cậu ta.

Đường Hân khôn khéo ở chỗ ngay sau khi được Mộ Đình cho bà ta biết hết toàn bộ chuyện vụng trộm sau lưng, nhưng không đi cãi lộn lại càng không gây sự với Lâm Thi Thi mà biết điều giúp ba giúp cậu ta đoạt được toàn bộ nhà họ Mộ.

Cuối cùng, Mộ Đình thành công.

Anh ta chiếm được toàn bộ nhà họ Mộ, ba nuôi tức giận đến đột phát chảy máu não chết ở bệnh viện, không bao lâu sau mẹ nuôi cũng qua đời.

Mộ Xuyên bị đả kích trầm trọng, trên đường lái xe đi gặp Lâm Thi Thi không cẩn thận lật xe xảy ra tai nạn xe cộ, lúc người đưa tới bệnh viện thì đã không cứu được nữa.

Mộ Đình đưa anh đoạn đường cuối cùng, về phần vài phút cuối hai anh em nói gì thì không ai biết.

Kế tiếp Lâm Thi Thi bị ép bức sống ở thành phố này, nhưng cô đã mang thai sắp sinh nở.

Mộ Tử Duệ nghe mẹ kể chuyện, khiếp sợ nhìn mẹ mình, “Thì ra lúc con chưa sinh đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.”

Anh ta đột nhiên ý thức được điều gì đó, “Thật ra anh trai chính là con trai của người phụ nữ tên Lâm Thi Thi và bác trai phải không?”

Đường Hân không trả lời, Mộ Tử Duệ xem như ngầm thừa nhận.

“Vậy người phụ nữ Lâm Thi Thi đâu?” Mộ Tử Duệ lại hỏi.

“Đã chết.” Đường Hân nói.

Mộ Tử Duệ sửng sốt, “Cô ấy chết như thế nào?”

Trong phòng bệnh ở bệnh viện, Mộ Thiên Thần nhìn Mộ Đình bình tĩnh hỏi, “Nguyên nhân thật sự về cái chết của mẹ tôi năm đó ông biết không?”

Nhắc tới người phụ nữ duy nhất mình yêu cả đời, cảm xúc Mộ Đình kích động hẳn, trong hốc mắt có ánh nước.

Mộ Thiên Thần thở dài châm biếm nói, “Uổng công cho ông thông minh một đời, thủ đoạn cố chấp, nhưng ngay cả người phụ nữ của mình chết như thế nào cũng không biết.”

Anh nhìn Mộ Đình gằn từng tiếng nghiêm túc nói: “Mẹ tôi không phải khó sinh, mà là bị vợ ông hại chết.”

Mộ Đình khiếp sợ mở to hai mắt, đáy mắt tất cả đều là tuyệt vọng và đau lòng.

Trong phòng nghỉ Mộ Tử Duệ đột nhiên nhớ tới những lời cậu Đường Chấn uy hiếp anh ta, giật mình nói ra điều mình nghi ngờ, “Mẹ, không phải là là mẹ….”

“Lúc còn trẻ ba con chỉ cần coi trọng thứ gì đó thì nhất định phải lấy được, biện pháp duy nhất chính là khiến người phụ nữ này biến mất.” Đường Hân nói, “Lúc trước mẹ cũng trả giá vì tình cảm nhiều lắm, không thể không có ba con.”

Năm đó vì có thể ở bên cạnh Mộ Đình mà Đường Hân lựa chọn giúp ông ta không có điểm dừng.

Giúp ông ta cướp đi toàn bộ nhà họ Mộ, giúp ông ta đi đón Lâm Thi Thi, giúp ông ta chăm sóc cuộc sống hàng ngày cho Lâm Thi Thi.

Khi đó Lâm Thi Thi đã sớm hận Mộ Đình thấu xương, không cho ông ta tới gần, là bà ta theo sát bên cạnh chăm sóc cô ấy.

Ngày Lâm Thi Thi sinh em bé, bà ta mua chuộc bác sĩ và y tá khoa phụ sản cố ý động tay động chân làm hại Lâm Thi Thi băng huyết chết trên giường đẻ.

Mộ Đình cực kỳ đau khổ nhưng sau đó vẫn chấp nhận đề nghị của bà ta, danh chính ngôn thuận cho đứa nhỏ kia một cơ hội sống sót.

Rất nhiều phóng viên đột nhiên nhận được tin tức chạy vào bệnh viện, Đường Hân vừa ôm đứa bé vừa sinh được một tuần tuổi được Mộ Đình và bảo vệ trong nhà hộ tống rời đi.

Toàn thành phố ào ào đưa tin một tuần trước Đường Hân sinh mổ được một bé trai ở bệnh viện.

Không ai biết người con trai này đã bị thay đổi thân phận.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status