Hệ thống đi lạc tu tiên kí

Chương 1047: Là của ta


Triệu Vô Cực khóe mắt giật giật, tên Trường Hồng này dựa vào thần thông ưu thế mang cảnh giới áp chế có thể cùng Từ Tiểu Bạch đánh cái ngang tay, đây là hắn bản lĩnh, bởi vậy Từ Tiểu Bạch giới thiệu hắn cùng với mình Triệu Vô Cực mới vui vẻ làm quen.

Nhưng đối phương vừa mở miệng liền khen Triệu Tiếu Tiếu ngực lớn, cái này đây là muốn ở trước mặt hắn trêu chọc nữ nhân của hắn sao?

đã vậy còn đem luôn cả sư tỷ của hắn cùng một chỗ trêu chọc, Triệu Vô Cực cảm giác tên này chính là muốn ăn đòn.

Từ Tiểu Bạch vội vàng cười nói:

“ Vô Cực, đừng đánh hắn, hắn chính là có cái này miệng tiện bệnh, bởi vậy lần trước tham gia Nhất nguyệt bí cảnh, hắn cũng không dám nói gì nhiều a.

Ngươi cùng hắn nói chuyện một hồi liền quen thuộc, hắn không hề có ý trêu chọc Triệu Tiếu Tiếu đâu!”

Trường Hồng giống như cũng biết mình sai, vội vàng cúi đầu nói:

“ Vô Cực sư đệ, ta chính là thỉnh thoảng lại vô ý thức nói lung tung, ta không hề cố ý làm như vậy đâu, sư đệ chớ để bụng a!”

Triệu Vô Cực nhìn hắn khom người tạ lỗi, cảm giác tên này giống như không phải là đang đùa giỡn mình, hắn hỏi:

“ đây là cái gì quái bệnh?”

Từ Tiểu Bạch ha ha cười nói:

“ cũng không phải bệnh, chỉ là tên này nói ngắn gọn mấy câu còn được, hắn muốn nói dài đôi lúc sẽ không khống chế được đem trong đầu mình một số suy nghĩ cho nói ra.

Vừa nãy hắn chính la nhìn thấy Tiếu Tiếu liền so sánh của nàng ta cùng Đông Phương Uyển Nhi sư tỷ đấy, ha ha!”

Từ Tiểu Bạch một trận vừa nói vừa cười, Trường Hồng lúng túng gãi đầu, Triệu Vô Cực thở dài nói:

“ đây là bệnh a, ngươi cơ thể cùng tinh thần lực không khớp với nhau.

Tốt nhất góp một bút Linh thạch tìm Luyện Đan phong phong chủ Bạch trưởng lão xem bệnh đi thôi!”

Trường Hồng lúng tung nói:

“ ách, Bạch trưởng lão mỗi lần ra tay chi phí không ít, ta lúc này vừa dồn hết tài nguyên vào tu luyện, cũng không có số này!”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ được rồi, sau này có lại đi xem bệnh đi thôi, tránh này nào đó bị người cho đánh chết tươi a!”

Triệu Vô Cực nói xong Từ Tiểu Bạch cùng Trường Hồng khóe miệng đồng thời co quắp một cái, tên này không phải vừa rồi liền có ý nghĩ đem hắn đánh chết tươi đấy chứ?

Triệu Vô Cực cúng quá bạo lực a!

tuy trước đây ở Nhất nguyệt bí cảnh thấy hắn giết người không chớp mắt, nhưng bây giờ gặp phải mới biết rõ, tên này cũng là một phần tử bạo lực a!

Bề ngoài soái khí cười cười nói nói, nhưng hắn nếu thật sự động thủ quả thật là muốn mạng người tiết tấu a.

Trường Hồng sau lưng mồ hôi lạnh chợt trượt, hắn còn nhớ rõ như in ngày đó, Triệu Vô Cực là như thế nào đánh giêt Thiết Tí Yêu Hầu, là như thế nào phá tan Thiên Nguyên Tông bố cục!

Không thể chọc vào, không thể chọc vào!

Trường Hồng trong lòng tự nhủ, nhất định không thể tiếp tục đối với Triệu Vô Cực miệng tiện, nếu không bị đánh gãy răng tràng cảnh thật cách hắn không xa.

Triệu Tiếu Tiếu nghe vậy thần tình mới hòa hoãn xuống một chút, hôm nay vừa bước chân vào Triệu Vô Cực gặp phụ mẫu, ra ngoài liền bị trêu chọc, nếu không phải có Triệu Vô Cực ở một bên, chỉ sợ nàng đã dùng kiếm nói chuyện.

“Ồ, các ngươi tập trung ở đây làm gì?”

một cái giọng nói vang lên, Triệu Vô Cực quay đầu lại, người tới vậy mà là Vạn Hắc Vận.

Vạn Hắc Vận con hàng này thời gian gần nhất qua được rất phong sinh thủy khởi, bởi vì hắn thần thông, rất nhiều người liền đối với hắn sợ hãi, không hề dám đắc tội hắn.

Bởi vậy Vạn Hắc Vận ở Thanh Vân Tông là một cái danh nhân, nổi tiếng miệng quạ đen Vạn Hắc Vận.

Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực gật đầu chào hỏi một cái, Triệu Vô Cực lên tiếng:

“ Vạn Hắc Vận, ngươi đây là định đi đâu?”

Vạn Hắc Vận mỉm cười nói:

“ ngươi không biết hôm nay là trung thu sao? Chúng ta tu sĩ tuy không quan niệm cái gì năm mới cái gì trung thu, thời gian đều dùng tu hành, nhưng phàm nhân rất hưởng ứng thứ này nha.

Ta đây đang định xuất môn xuống phàm nhân thành thị chơi một vòng cảm nhận bầu không khí, dù sao ở tông môn tu luyện mãi cũng quá ngột ngạt a.

Thế nào, muốn đi không?”

Triệu Tiếu Tiếu ánh mắt sáng lên lay lay tay Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực nhìn nàng một cái mỉm cười nói:

“ được rồi, ta cũng đi!”

Từ Tiểu Bạch lập tức hưởng ứng:

“ ta cũng đi, Trường Hồng sư huynh, có muốn đi cùng không?”

Vạn Hắc Vận lúc này mới chú ý tới, đứng bên cạnh Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực còn có cái này một người.

Hắn vuốt vuốt cằm suy nghĩ một chút sau đó ồ một tiếng nói:

“ ta nhớ ra, ngươi không phải lần trước cùng chúng ta tham gia Nhất nguyệt bí cảnh người sao?

Ách, sao cảnh giới lại cao như vậy? So với ta trúc cơ kì tam trọng sơ kì còn gần cao hơn hai cái tiểu cảnh giới nha?

Chẳng lẽ ngươi thức tỉnh cái gì nhanh tăng cường cảnh giới thần thông sao?”

Vạn Hắc Vận mở miệng đoán liền đoán ra Trường Hồng nội tình bảy tám phần, Trường Hồng xấu hổ cười nói:

“ không có gì, may mắn mà thôi.

Nghe nói Vạn Hắc Vận sư đệ ở Thanh Vân Tông chúng ta cũng là một cái danh nhân, hôm nay được gặp quả nhiên danh bất hư truyền.

Miệng quạ đen nha, da cũng đen không kém!”

Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch nghe xong liền muốn che mặt, Triệu Tiếu Tiếu một bên cười khúc khích

Nàng bây giờ liền biết, tên này thật sự là miệng tiện bệnh.

Vạn Hắc Vận nghe xong sắc mặt tức đến ửng hồng lên

Thanh Vân Tông người khác gọi hắn là miệng quạ đen hắn đều biết, hắn cũng hiểu, đây chính là do hắn thần thông mà gây nên.

Nhưng hắn rất ghét người khác ở trước mặt hắn nhắc việc này nha

Đã thế tên này còn đâm chọc hắn da đen, ta da rất đen sao?

Ách, giống như thật có điểm đen.

Bởi vậy đi đâm chỗ đau Vạn Hắc Vận không chút chần chờ, ngón trỏ chỉ vào Trường Hồng miệng nói:

“ xui xẻo một ngày!”

đám người xung quanh lập tức cảm giác được một cỗ âm lãnh khí tức xuất ra, sau đó bám vào người Trường Hồng.

Triệu Vô Cực trong lòng thở dài:

“ không tìm đường chết sẽ không phải chết nha, ngươi vì cái gì lại chọc Vạn Hắc Vận.

Đến ta còn phải cùng Vạn Hắc Vận làm hòa, Trương huynh, ta kính ngươi một trang hảo hán!”

Trường Hồng quả thật muốn vả cho mình một cái tát, lại là miệng tiện.

Cỗ âm lãnh khí tức vừa rồi bám vào người hắn, hắn liền biết mình trúng chiêu của Vạn Hắc Vận.

Vạn Hắc Vận muốn nguyền rủa ai, trước giờ chưa có ai tránh được, cho dù là thi triển thân pháp thần công võ kĩ gì, cái này nguyền rủa đều sẽ bám vào người của ngươi, có chạy đằng trời.

Hắn vừa rồi miệng tiện liền bị Vạn Hắc Vận rủa một ngày xui xẻo, lại nói Vạn Hắc Vận vốn có tiếng thù dai, sau này gặp phải hắn lại thuận tay vung ra một cái trù ẻo, chẳng phải bản thân mình liền muốn xui xẻo cả ngày hay sao?

Từ Tiểu Bạch cũng nhịn cười lần nữa đứng ra giải thích, ánh mắt nhìn về phía Trường Hồng tràn đầy thương hại thần sắc.

Vạn Hắc Vận nghe xong sắc mặt mới đỡ một chút ít, nhưng vẫn là nói:

“ đây chính là do ngươi nghĩ xấu ta, cái này tự gây nghiệt không thể trách ta a!”

Trường Hồng khổ sở nói:

“ được rồi Vạn sư đệ, ngươi lần sau đừng đối với ta sử dụng thần thông nữa là được!”

Triệu Vô Cực cùng đám người cố nén buồn cười thần sắc, lấy ra phi kiếm hướng Thanh Vân Tông dưới núi chầm chậm bay đi.

“chờ ta với a!”

Trường Hồng nói một tiếng, vội vàng đuổi theo.

Trường Hồng cũng tế ra phi kiếm, nhưng hắn một chân vừa bước lên, sau đó đạp không một cái bước hụt, trực tiếp ngã chổng vó ra đất, đầu cắm xuống đất mông chổng lên trời.

Bộ dáng kia muốn bao nhiêu buồn cười có bấy nhiêu buồn cười nha.

Triệu Tiếu Tiếu thấy cảnh này cười trên đau khổ của người khác:

“ Vô Cực, chàng xem kìa, là thật nha! Thật sự muốn gặp xui xẻo, hắc hắc!”

Triệu Vô Cực cũng gật đầu nói:

“ để hắn nhớ kĩ một chút giáo huấn, lần sau cũng đừng miệng tiện nữa rồi.

Đây là bệnh, nhất định phải trị!”

Đám người một đường nhanh chóng đi tới phàm nhân thành thị, sau đó đáp xuống hòa vào dòng người bên trong.

Trung thu thời điểm rất nhiều người đổ ra đường ngắm cảnh vui chơi đốt đèn hoa đăng.

Không khí vô cùng nhộn nhịp tiếng nói tiếng cười hòa lẫn vào nhau, khiến bầu không khí vô cùng vui vẻ náo nhiệt.

Triệu Tiếu Tiếu vui sướng nắm lấy tay Triệu Vô Cực, đám người ở trong dòng người dạo chơi, Triệu Tiếu Tiếu kéo Triệu Vô Cực chỉ chỉ vào một hàng bán kẹo hồ lô nói:

“ Vô Cực, ta muốn kẹo hồ lô, chàng mua cho ta a!”

Triệu Vô Cực gật đầu đi tới, từ nhẫn trữ vật lấy ra một lượng bạc bắt đầu mua sắm.

Hắn cũng lười cầm tiền thối lại, xem như là chúc mừng trung thu vui vẻ cho cái kia bán hồ lô tiểu ca đi.

Dù sao hắn lúc còn ở giang hồ đánh cướp mấy cái bang phái gia tộc, trong nhẫn trữ vật vàng bạc chất một đống lớn dùng không hết, cũng không thiếu mấy cái đồng lẻ này.

Nói là đồng thời đi xem trung thu, nhưng Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu giống như biến thành nhân vật chính, mỗi thứ đều bị hai người động thủ chơi qua, đám người đi phía sau lại cảm giác giống như bị đút một miệng thức ăn cho chó đồng dạng, vô cùng ủy khuất.

Bởi vậy Từ Tiểu Bạch, Vạn Hắc Vận cùng Trường Hồng cũng bắt đầu tham gia trò chơi.

Từ Tiểu Bạch thì không nói, cái gì ném vòng thú, ném phi châm, hắn chơi mười cái trúng cả mười, khiến cho lão bản cửa hàng trò chơi đều muốn khóc.

Triệu Vô Cực bên này cũng thắng vài cái tiểu đồ chơi tặng cho Triệu Tiếu Tiếu, khiến nàng vui vẻ cười đến híp cả mắt lại.

Chỉ tội cho Trường Hồng, con hàng miệng tiện này còn đang bị Vạn Hắc Vận nguyền rủa, ném cứ gọi bách phát bách trượt, tiền vung ra ào ào khiến chủ cửa hàng cười đến không ngậm được mồm, quả thật là dê béo a.

Đã thế con hàng này còn rất cay cú, muốn ném bằng được mới thôi, hắn không hề biết rằng, Vạn Hắc Vận nguyền rủa so với hắn trong tưởng tượng càng mạnh a

Nhưng Vạn Hắc Vận cũng không phải là cái gì may mắn mặt hàng.

Con hàng này giống như là nguyền rủa người khác quá nhiều, đem chính mình vận khí cũng cho chơi xong

Mười cái ném ra thì chín cái trượt, chỉ trúng duy nhất một cái, đủ thấy hắn vận khí kém đến mức nào.

Đám người dạo chơi một vòng, Triệu Tiếu Tiếu kéo tay Triệu Vô Cực nói:

“ Vô Cực, bên kia có sạp hàng trang sức, chúng ta qua đó xem đi!”

Triệu Vô Cực gật đầu, hai người nhanh chóng đi tới mua.

Hắn ánh mắt bỗng nhiên giật mình một cái nhìn về phía một cái trông rất tầm thường ngọc châm.

Ngọc châm này toàn thân xanh nhạt phía đầu uốn cong một cái được điêu khắc thành hình ngọc bài.

Nếu không phải Triệu Vô Cực linh thức mạnh mẽ hắn cũng thật không cảm nhận ra bên trên có một cỗ nhẹ nhàng linh lực ba động.

Triệu Vô Cực cầm cái này châm ngọc lên xem, cảm giác linh lực ba động càng mãnh liệt, theo hắn suy đoán, cái này châm ngọc bên ngoài là giả ngọc, bên trong hẳn là chứa một khối Linh thạch làm ruột.

Phàm nhân không thể hấp thu linh lực, nhưng nếu đeo Linh thạch trên người lâu dài dưới Linh thạch ảnh hưởng cũng có thể kéo dài tuổi thọ, đẩy lui tật bệnh, khiến cho tinh thần sảng khoái.

Bởi vậy phàm nhân thế giới cũng không ít người mang loại này trang sức.

Căn cứ cái này linh lực ba động mà tính, bên trong hẳn là một khối thượng thẩm Linh thạch, cũng tương đương với 1 vạn khối hạ phẩm linh thạch ( thượng phẩn Linh thạch =100 trung phẩm Linh thạch = 10 000 hạ phẩm linh thạch)

Hắn lên tiếng:

“ cái này châm ngọc, ta...”

Triệu Vô Cực còn chưa nói hết lời, một cái âm thanh bá đạo trực tiếp cắt ngang hắn lời nói:

“ cái châm ngọc kia, là của ta!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status