Hệ thống đi lạc tu tiên kí

Chương 1148: Đại chiến Dư Trầm


Tên này béo lùn trưởng lão vừa ra tay, ở đây tất cả các vị ngoại môn trưởng lão đều kinh ngạc vô cùng.

Một cái lập tức thốt lên:

“ cái gì, Dư Trầm Dư trưởng lão vậy mà đã đột phá kim đan kì? chuyện lúc nào? Tại sao chúng ta không ai biết a!”

“ tốt một cái Dư Trầm, giấu được lại thật kín kẽ a! ngoại môn trưởng lão mọi người đều không hề có người nào biết hắn đột phá đây!”

“không tốt, kim đan kì cùng trúc cơ kì thực lực cách biệt quá lớn, không thể để hắn toàn lực xuất thủ, nếu không Triệu Vô Cực muốn xong đời!”

“ hừ, Triệu Vô Cực tự làm tự chịu, còn có thể trách ai?”

“ ngu xuẩn, Triệu Vô Cực nếu xảy ra chuyện, nội môn trưởng lão Triệu trưởng lão cùng Sở trưởng lão lửa giận trút xuống không phải là chúng ta mấy cái trúc cơ kì đỉnh phong có thể chịu được a!”

“ muộn rồi, Dư Trầm đã ra tay rồi! Không kịp! Haizz!”

Mấy vị ngoại môn trưởng lão lập tức một trận lộn xộn lên tiếng.

Có người bởi vì Dư Trầm đột phá kim đan kì mà cảm thán sợ hãi, cùng hâm mộ.

Có ngươi lại chê cười Triệu Vô Cực ngu xuẩn.

Nhưng có người thì lại lo sợ Dư Trầm chơi chết Triệu Vô Cực, cuối cùng liên lụy đến bọn hắn.

Mỗi người ở đây đều có một cách nghĩ riêng, không ai giống ai.

Nhưng trong lòng bọn hắn giống nhau đều là chột dạ, chỉ là nhiều ít khác nhau mà thôi.

Bởi vì Triệu Vô Cực thật xảy ra chuyện, Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền giận chó đánh mèo tỉ lệ sẽ là vô cùng cao.

Mà để bọn hắn kinh ngạc như vậy chính là vị này Dư Trầm Dư trưởng lão.

Ngoại môn trưởng lão cảnh giới đều vô cùng đồng đều, mỗi người đều là cao tuổi tu sĩ không có hi vọng xung kích kim đan kì, bởi vậy mới đón nhận lấy cái này ngoại môn trưởng lão chức vị, muốn kiếm một cái chức vị an nhàn nhưng lại có quyền hành trong môn phái, đồng thời nuôi dưỡng của mình hậu đại.

Bởi vì bọn hắn đều không có hi vọng đột phá, Dư Trầm lại có thể đột phá trúc cơ kì đạt tới kim đan kì mới khiến cho bọn hắn kinh ngạc như vậy.

Mà ngồi ở trên chủ tọa Thái Nhất trưởng lão chỉ là nhíu mày một cái, hắn cũng không hề động đậy, ánh mắt tràn đầy hứng thú nhìn về phía Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch cũng có thể xem như đồng niên sinh, tu luyện thời gian cách biệt không lớn, hai người giao tình lại không tệ, là từ trong giang hồ đánh ra sinh mệnh chi giao tới.

Từ Tiểu Bạch trở thành Thanh Vân Tông chưởng môn Long Ngạo Thiên đệ tử, nhưng Long Ngạo Thiên bận rộn tu hành, bơi vậy trước một thời gian gửi ở chỗ hắn rèn luyện, Thái Nhất cũng xem như Từ Tiểu Bạch nửa cái sư phụ.

Đối với Từ Tiểu Bạch mà nói hắn cảm giác tiểu tử này thiên tư vô cùng tốt, tư chất không tệ, tính kiên trì cũng rất đầy đủ, có thể chịu được tịch mịch.

Tổng hợp mà nói, Từ Tiểu Bạch là một cái vô cùng thích hợp tu đạo thiếu niên.

Nhưng xuất sắc như vậy thiếu niên đều bị Triệu Vô Cực ép một đầu.

Đã gần mười năm từ lúc hai người đến Thanh Vân Tông, Từ Tiểu Bạch cũng chưa bao giờ thể hiện qua một lần hắn vượt qua được Triệu Vô Cực.

Trừ việc cảnh giới Từ Tiểu Bạch đột phá nhanh hơn một chút, sau đó lại bị Triệu Vô Cực đuổi sát, Từ Tiểu Bạch thiên tài chi quang gần như bị sự tồn tại của Triệu Vô Cực làm lu mờ đi không ít.

Bởi vậy Thái Nhất vô cùng hứng thú với Triệu Vô Cực, hắn muốn biết rốt cuộc tiểu tử này mạnh đến chừng nào, đâu mới là giới hạn của hắn?

Phải là như một cái nào thiên tài yêu nghiệt mới có thể để người có thiên tư tốt như Từ Tiểu Bạch gần mười năm không thể nào vượt qua được đối phương?

Hơn nữa hắn trong lòng cũng có một chút thắc mắc, chẳng lẽ nguyên anh kì tu sĩ sinh ra hậu đại thiên phú cứ như vậy trác tuyệt hay sao?

Là tu sĩ cảnh giới cao liền có thể có được hậu đại xuất chúng, hay là do Triệu Vô Cực thiên sinh vốn đã có sẵn trong mình thiên kiêu tiềm chất rồi?

Trong lòng bởi vì có nhiều câu hỏi, bởi vậy Thái Nhất quyết định án binh bất động, lấy bất biến ứng vạn biến, xem Triệu Vô Cực đến tột cùng mạnh đến cỡ nào.

Mà vị này Dư Trầm ngoại môn trưởng lão quả thật là một viên đá thử rất tốt.

Tuy đối phương đột phá thành công kim đan kì để hắn có chút kinh ngạc nhưng tông môn bên trong quan hệ vô cùng rắc rối chằng chịt, bởi vậy cũng không phải vạch trần người khác liền là tốt.

Dư Trầm vừa xông tới, trên thân kiếm Hỏa diễm bùng nổ hướng Triệu Vô Cực mi tâm đâm tới, tốc độ nhanh chóng vô cùng.

Kim đan kì bùng nổ tốc độ, cho dù là hàng đầu trúc cơ kì đỉnh phong viên mãn cảnh giới cũng khó mà có thể xem nhẹ.

Triệu Vô Cực ánh mắt chỉ cảm thấy hoa lên một cái, trước mặt mình hỏa diễm kiếm đã đâm tới, nhịp độ chiến đấu biến đổi quá đột ngột khiến hắn có chút không kịp thích ứng.

Nhưng Triệu Vô Cực thân kinh bách chiến đâu phải đơn giản như vậy liền có thể bị trúng chiêu, hắn ánh mắt trước đây còn được cường hóa qua, bởi vậy rất nhanh liền bắt được kiếm ảnh.

Triệu Vô Cực vội vàng ngửa người ra phía sau, dưới chân đạp mạnh một cái, hướng về phía sau bay ngược mà ra.

Dư Trầm mũi kiếm ở trước ngực cùng mặt hắn gọt qua để cho hắn có chút khó chịu nhưng nóng rực hỏa diễm ngược lại đối với hắn ảnh hưởng lại không quá lớn.

Đối với Hỏa hệ tu sĩ nói chung cùng hỏa hệ kiếm tu nói riêng mà nói, đến từ phi kiếm sức công kích chiếm bọn hắn gần như 6 7 phần sức mạnh, 3 4 phần còn lại chính là đến từ hỏa hệ sức công phá.

Mà đối với Triệu Vô Cực trước mắt mà nói, hắn lại cảm giác được vị này Dư Trầm Dư trưởng lão hỏa diễm lực sát thương giống như có chút thấp a!

Hắn cũng không cảm giác được đối phương hỏa diễm sức mạnh có bao lớn, ngược lại đối phương đang sợ thực lực, chủ yếu đến từ trên tay hắn thanh này phi kiếm.

Rời xa Dư Trầm sau, Triệu Vô Cực ổn định thân hình một cái ánh mắt thanh lãnh nhìn về phía Dư Trầm nhanh chóng đọc lên thông tin của đối phương.

Tên: Dư Trầm

Thân phận: Thanh Vân Tông ngoại môn trưởng lão

Cảnh giới: kim đan kì nhất trọng

Đặc thù thể chất: Không

Võ công: Lưu tinh phi hỏa kiếm pháp, Hỏa Lãng Quyết

Thần thông: Liên hỏa bạo kích, đoạn chi trọng sinh

Trạng thái: khó chịu

Độ thân mật: 0

Ghi chú: cẩn thận, kim đan kì có đã thức tỉnh thần thông thứ 2, nhất là dạng này tu sĩ có thần thông có thể phục hồi cơ thể bộ phận,cho dù chặt xuống đầu đối phương cũng chưa chắc là giết chết đối phương!

hệ thống cho ra thông tin lần này ngược lại vô cùng chi tiết.

Triệu Vô Cực cũng không rõ ràng, là Dư Trầm rất dễ dàng bại lộ ra hắn thực lực cùng thủ đoạn vẫn là gần nhất hệ thống đang ngày càng mạnh lên.

Nhưng Triệu Vô Cực có thể khẳng định, ghi chú của hệ thống đã càng ngày càng bám sát tình hình thực tế, đôi lúc thậm chí còn có thể vô cùng nhân tính hóa.

Biết được Dư Trầm thông tin, Triệu Vô Cực tự nhiên cũng dễ dàng hơn tác chiến.

Đầu tiên mà nói, trúc cơ kì thần thông Liên Hỏa bạo kích là một loại thuộc về liên kích thần thông.

Cứ mỗi 3 đòn đánh thành công trúng địch nhân sẽ thành công kích hoạt thần thông, tạo thành thần thông nhất kích uy lực bùng nổ, khiến chô đối phương phải chịu trọng thương vô cùng nặng nề so với lực công kích bình thường mà Dư Trầm có thể gây ra.

Cái này thần thông có thể nói là mạnh, nhưng cũng có thể nói là phế.

Bởi vì cao cấp tu sĩ bình thường chiến đấu rất ít cận thân chiến đấu, bọn hắn thắng bại thường chỉ trong một hai chiêu ở giữa.

Bởi vậy muốn tam liên kích để bạo phát thần thông, như vậy quả thật rất khó.

Nhưng nếu thần thông này là ở cấp thấp tu sĩ như trúc cơ kì, cơ hội cận thân chiến đấu nhiều như vậy hắn thần thông càng dễ có đất dụng võ.

Còn cái thứ hai kim đan kì thức tỉnh thần thông đoạn chi trọng sinh thì quá dễ hiểu rồi, cái này không cần giải thích Triệu Vô Cực cũng có thể từ trên mặt chữ hiểu được nó ý nghĩa.

Như vậy, hắn cần phải cẩn thận đối phương cận chiến hoặc đánh bị thương, tránh né tối đa khả năng gây ra thương hại của Dư Trầm tránh cho đối phương có cơ hội tích lũy thần thông.

Triệu Vô Cực vừa động suy nghĩ một chút, Dư Trầm bên này đã lại lần nữa múa kiếm xông tới, hỏa diễm tràn lan bốn phía đem Triệu Vô Cực bao bọc lại, đốt xung quanh võ đài giống như một cái biển lửa.

“ khá khen cho ngươi có thể tránh né được một kích đầu tiên của ta, nhưng chiêu này của ta cũng không phải chỉ có một kiếm là liên hoàn thập tam kiếm, ngươi có tránh đằng trời!”

Dư Trầm nói xong nhanh như chớp liền múa ra từng đạo hỏa diễm kiếm ánh chém tới, sắc mặt vô cùng đắc ý.

Kim đan kì đánh trúc cơ kì, cho dù ngươi có là thiên tài cũng không thể nào vượt cấp khiêu chiến được đi?

Huống chi ngươi còn là trúc cơ kì cửu trọng mà thôi!

Trúc cơ kì đỉnh phong viên mãn, như vậy còn có một tia cơ hội, nhưng nếu là trúc cơ kì cửu trọng, bại là cái kết đã mặc định sẵn.

Dư Trầm trong lòng nắm chắc trên tay kiếm múa càng lúc càng nhanh, liên tục đánh ra của mình trọn bộ liên kích.

Nhưng để hắn kinh hãi phát hiện chính là Triệu Vô Cực đang cực kì nhẹ nhàng phóng ra bộ pháp né tránh của hắn kiếm chiêu.

Mỗi lần hắn vung kiếm chém tới, đối phương bộ pháp cực kì linh hoạt liền bước ra một bước tránh né, dùng cực kì nhỏ bé di chuyển khoảng cách thành công tránh né của hắn công kích.

Triệu Vô Cực giống như là đang thoải mái dạo bước trong vũ trường, đối mặt với Dư Trầm công kích tới hoàn toàn không chút nào sợ hãi.

Nếu không phải có chút e ngại hỏa diễm của đối phương có thể bộc phát, Triệu Vô Cực đã sớm dùng nhập vi thân pháp cực nhỏ phạm vi di chuyển tránh né rồi.

Dạng này cận thân công kích cường độ đối với hắn mà nói, quả thật rất nhanh, nhưng công kích còn chưa đủ biến hóa xảo diệu cũng chưa đủ tính toán ngăn chặn hắn tránh né lộ tuyến.

Đối phương chỉ là đơn thuần dựa vào tốc độ cùng lực lượng của kim đan kì tu sĩ mà áp chế công kích hắn mà thôi.

Đối với thường xuyên ở trong cao tốc chiến đấu qua lại Triệu Vô Cực mà nói, chỉ cần cho hắn chút thời gian thích ứng, hắn rất dễ dàng liền có thể nắm bắt hoàn toàn Dư Trầm kiếm pháp lộ tuyến, sau đó hoàn mĩ tránh né.

So với mỗi ngày khổ luyện kiếm pháp Từ Tiểu Bạch mà nói, Dư Trầm không giống đang sử dụng kiếm pháp, mà là đang cầm kiếm lung tung vung loạn mà thôi.

Triệu Vô Cực trước đây cùng Từ Tiểu Bạch luận bàn, Từ Tiểu Bạch mỗi kiếm đâm ra cực kì phổ thông, nhưng trong mắt hắn giống như là có hàng chục hàng trăm hư ảnh tán loạn mà ra, cho dù hắn tránh né đến vị trí nào cũng có thể lập tức biến chiêu công kích trúng hắn.

Mà Từ Tiểu Bạch cũng không hề dùng cái gì chiêu thức hoa mĩ, hắn chỉ đơn giản là đâm thẳng, trảm, vẩy kiếm các loại cực kì cơ bản sáo lộ động tác mà thôi.

Đây chính là kiếm pháp tu luyện đến cảnh giới phản phác quy chân mới có thể thể hiện ra trình độ.

Hai bên tuy đều là kiếm tu, nhưng đối với kiếm lĩnh ngộ quả thật kém xa tít tắp.

Mà Dư Trầm chính là bên bị bỏ xa tít tắp loại kia.

Hoàn mĩ tránh né đối phương liên hoàn kiếm chiêu về sau, Triệu Vô Cực dưới chân đạp mạnh một cái lần nữa kéo ra khoảng cách để lại vẻ mặt ngưng trọng Dư Trầm đứng tại chỗ.

Hắn cười nhạt nói ra:

“ Dư trưởng lão, đáng tiếc a.

Nếu kiếm pháp của ngươi là thập bát liên trảm, như vậy ngươi có một tí ti cơ hội như vậy đánh trúng ta rồi.

Đáng tiếc ngươi chỉ có thập tam liên trảm mà thôi, cái kia ta đây liền thất lễ rồi.

Có điều ta cũng phải nói, Lưu Tinh Phi hỏa kiếm pháp dù sao cũng là huyền giai cực phẩm kiếm pháp, bị ngươi luyện thành cái này bộ dáng, quả thật quá thê thảm a.

Nếu bộ kiếm pháp này ở trong tay Từ Tiểu Bạch, ta chỉ sợ đã phải rất vất vả thậm chí bị thương mới có thể tránh thoát.

Ngươi quả thật quá kém, nói ngắn gọn mà nói, chính là phế vật!”

Triệu Vô Cực chê cười âm thanh vô cùng to lớn, nhất là phế vật hai chữ kia nói được vô cùng rõ ràng, đám Thanh Vân Tông đệ tử cũng là tại chỗ liền mộng

Một người không nhịn được run giọng nói ra:

“ con mịa nó, Triệu Vô Cực thật ngưu bức!

Ngoại môn trưởng lão đã đột phá kim đan kì mà hắn cũng dám mở miệng mắng, đây là cỡ nào ngưu bức mới có thể làm ra sự tình a!”

“ hắc hắc không phải ngưu bức mà là chỗ dựa lớn liền thoải mái lãng, không cần sợ!”

“dù sao ta cũng bội phục Triệu Vô Cực, cho dù ta có hắn chỗ dựa cứng như vậy, ở đơn đấu kim đan kì cường giả cũng không dám như vậy đi chọc giận đối phương a.

Đây là ngại chết không đủ nhanh sao?”

“ chết? Ha ha, Triệu Vô Cực dám như vậy nói chuyện hắn đương nhiên là có tự tin của riêng mình.

Các ngươi đừng quên, hắn chính là Thanh Vân Tông chúng ta thiên tài, ở trong đám tuấn kiệt, khó có thể có người cùng hắn so sánh chớ nói chi là đồng trang lứa.

Hắn chắc chắn là có hậu thủ a!”

“ thật sao? Triệu Vô Cực có hậu thủ sao? Nếu nói như vậy, một trận chiến này hẳn là một trận vô cùng kinh khủng đại chiến a! thật là chờ mong!”

“các ngươi đám này ngu xuẩn, đi xem chiến đấu nhiều như vậy còn chưa học được bài học sao?

Dạng này cao cấp chiến đấu tràng diện, nếu không sớm lui lại đến lúc đó cái kia pháp trận phòng ngự một khi vỡ nát, các ngươi nhất định phải gặp tai ương!

Mau tránh mau tránh, đừng cản đường ta!”

“ đúng vậy, đại gia mau lui a!”

“ lùi a!”

Đám người giống như tỉnh hồn dồn dập lui xuống, xung quanh võ đài lập tức trống đi một mảnh lớn, chỉ còn lại Triệu Vô Cực cùng Dư Trầm đứng ở bên trên, làm tâm điểm cho trận chiến này.

Mà Dư Trầm nghe Triệu Vô Cực xỉ nhục lời nói, sắc mặt lập tức giận đến đỏ bừng quát lớn:

“ Triệu Vô Cực, ngươi mục vô trưởng bối, đáng tội gì?”

“ tội gì? Ngươi muốn làm trưởng bối, trước hết phải có trưởng bối phong phạm mới có thể có được của người khác tôn kính.

Điền Vô Lượng thách đấu ta, đây là chuyện giữa chúng ta, ngươi ở một bên chít chít méo mó làm cái gì?

Điền Vô Lượng vừa thua ngươi liền không nhịn được nhảy ra cùng ta làm khó dễ, lại còn một loạt mũ chụp đi lên muốn buộc tội ta.

Ha ha ha, quả thật cười chết ta a!

Ta cho dù có phạm tội cũng là về Hình đường xét xử, chỗ nào đến lượt ngươi ở đây khoa tay múa chân?

Chẳng lẽ ngươi muốn đối với ta dùng tư hình hay sao?

Lại nói, ngươi có thấy ai đang ngồi ở chỗ kia không?

Thái Nhất trưởng lão chính là chưởng quản Hình đường, chuyên trị các loại vi phạm tông môn sự tình.

Thái trưởng lão còn chưa lên tiếng, ngươi muốn thay Thái trưởng lão làm việc sao? Có phải hay không muốn ngồi lên luôn cái này Hình đường đường chủ?”

Dư Trầm vốn cũng không định cùng Triệu Vô Cực nhiều lời, nhưng hắn bị Triệu Vô Cực nói đến chỗ chí mạng, cũng không tiện tiếp tục động thủ.

Nếu động thủ, chẳng phải càng chứng minh Triệu Vô Cực lời nói là chính xác, mà hắn là thẹn quá hóa giận sao?

Nhưng không đánh, như vậy tiếp theo hắn phải làm sao mới đúng a!

Cho Triệu Vô Cực chụp mũ đối phương không thèm chút nào để ý, ngược lại Triệu Vô Cực chụp mũ cái này làm hắn trong lòng có chút nao nao.

Dư Trầm quay mặt lại nhìn lấy Thái Nhất nói ra:

“ Thái trưởng lão, ngươi tuyệt đối đừng nghe tên tiểu tử này nói bậy, ta chỉ là cầm nã Triệu Vô Cực vi phạm tông quy mà thôi!”

Thái Nhất nghe đối phương nói vậy ánh mắt hơi híp lại một cái sau đó khuôn mặt lần nữa trở lại băng lãnh trạng thái, khó mà nhìn ra hắn trong lòng lúc này đang nghĩ gì.

Mà Triệu Vô Cực thì cười ha ha nói ra:

“ Dư Trầm, không cần phí lời.

Ngươi chẳng phải là muốn bắt ta hay sao?

Như vậy ta bây giờ liền cho ngươi một cái cơ hội

Gần nhất ta bế quan tu luyện có chút thành tựu, võ kĩ có tăng lên.

Chỉ cần ngươi có thể chịu được một chiêu này của ta, như vậy mọi chuyện liền dễ nói

Nhưng nếu không chịu được... hắc hắc, vậy thì cũng nên cố gắng bảo mệnh a.

Dù sao chiêu thức của ta ta cũng không quá rõ ràng bây giờ nó mạnh đến mức nào, bởi vậy ngươi tốt nhất nên dùng toàn lực, nếu không cơ hội xuất chiêu cũng không có đâu a!”

Triệu Vô Cực cười cười nhìn Dư Trầm nói ra, mà Dư Trầm thì sắc mặt giận đến phát tím.

Hắn có thể nghe ra được trong giọng nói của Triệu Vô Cực vô cùng vô tận xem thường chi ý.

“Hắn vậy mà dám xem thường ta, xem thường một cái kim đan kì tu sĩ?”

Dư Trầm trong lòng cuồng nộ, từ lúc mượn được Hạ Chu cái này con đường đột phá kim đan kì đến nay, hắn bởi vì thực lực tăng lên mà trong lòng cũng theo đó bành trướng không ít.

Đối với trúc cơ kì tu sĩ xem thường, hắn làm sao có thể chịu được.

Hắn là kim đan kì tu sĩ, ngự trị ở phía trên trúc cơ kì, trúc cơ kì đối với hắn mà nói chỉ là sâu kiến mà thôi.

Triệu Vô Cực dám ở trước mặt mọi người xem thường hắn như vậy, hắn sao có thể chịu được.

“ Triệu Vô Cực, ngươi... muốn.... chết!”

Dư Trầm nghiến răng nghiến lợi từng chữ nói ra, tay phải buông ra phi kiếm, phi kiếm của hắn hướng về bầu trời phương hướng bay tới, đại lượng linh lực ở trong khí hải của hắn phun trào mà ra, dẫn động xung quanh bốn phương tám hướng không ít linh khí.

Đại lượng linh lực hóa thành hỏa linh khí quấn quanh phi kiếm của Dư Trầm, rất nhanh phi kiếm của Dư Trầm hóa thành một cái nóng rực hỏa diễm lưu tinh, bầu trời cũng bị hắn phi kiếm nhiễm lên một cái to lớn áng đỏ như là màu máu, đồng thời kim đan kì uy thế toàn diện thả ra, khiến cho bầu không khí vô cùng căng thẳng, đám đệ tử phía dưới cũng là câm như hến, thở cũng không dám thở mạnh một cái.

Mấy cái ngoại môn trưởng lão thì yên lặng lau một cái mồ hôi căng thẳng nói ra:

“ đây chính là kim đan kì cường giả uy năng sao, quả thật vượt xa trúc cơ kì chúng ta a!”

“ không ngờ Dư Trầm đột phá xong lại có thể mạnh mẽ đến nhường này!”

“ Triệu Vô Cực đừng có chuyện gì a, nếu không chúng ta chỉ sợ phải chơi xong!”

Ngoại môn trưởng lão ngươi một lời ta một lời nhẹ giọng bàn tán, bọn hắn lúc này cũng không dám đứng ra ngăn cản chiến đấu.

Dù sao dạng này tràng diện, đã hoàn toàn vượt qua khả năng can thiệp của bọn hắn.

Kim đan kì đã có thể sơ bộ dẫn động thiên địa linh khí cùng bản thân võ kĩ cộng minh để gia tăng thêm uy lực cho võ kĩ, lên đến nguyên anh kì thì có thể đại lượng dẫn động thiên địa linh khí cộng minh.

đây chính là điểm khác biệt to lớn nhất của kim đan kì cùng trúc cơ kì, khiến cho trúc cơ kì đối mặt với kim đan kì thời điểm khả năng vượt cấp khiêu chiến đã gần như là số không.

Trúc cơ kì chỉ có thể dựa vào trong cơ thể mình tồn chứa linh lực sử dụng ra các loại pháp thuật thần thông công kích, tổng thể mà nói chính là dựa vào sức người.

Nhưng sức người là có hạn, linh lực của một người cũng không phải là trường hà, tất nhiên có lúc dùng hết.

Nhưng ở giữa thiên địa bao la, linh khí lại là vô hạn, nếu có thể đem bọn chúng vì mình sử dụng như vậy tu sĩ lực công kích sẽ lập tức tăng mạnh đạt đến một tầng cao mới.

Bởi vậy có thể khiêu động thiên địa linh khí cùng không thể khiêu động thiên địa linh khí là hai cái khái niệm hoàn toàn khác nhau, cũng là kim đan kì cùng trúc cơ kì ở giữa to lớn nhất khác biệt.

Mà Triệu Vô Cực nhìn thấy trên bầu trời to lớn đồng thời dài đến mười mấy mét như là hỏa diễm lưu tinh phi kiếm thì trong lòng quả thật cũng có chút giật mình.

Đây là lần đầu tiên hắn cùng kim đan kì trực diện chiến đấu, đối với kim đan kì thực lực đúng là có nhận biết mới.

Như vậy to lớn một đạo công kích, Triệu Vô Cực cũng không thể nào đánh ra được chứ đừng nói là khiêu động thiên địa linh khí.

Sắc mặt hắn có chút trầm xuống, ánh mắt gắt gao nhìn vào đạo này giống như hỏa diễm lưu tinh phi kiếm.

Mà Dư Trầm thì lúc này đã ha ha cười to nói ra:

“ Triệu Vô Cực, ngươi thật sự vô tri đến đáng thương a.

Ngươi không hề nhận thức rõ, kim đan kì cùng trúc cơ kì ở giữa chênh lệch tự nhiên có bao lớn a.

Nhìn thấy không, ngươi có thể đỡ nổi một chiêu này của ta hay sao?

Hôm nay ta thân làm ngoại môn trưởng lão, nhất định không thể để ngươi cái này mục vô trưởng bối lại tính cách ác liệt, đối với đồng môn đệ tử hạ tử thủ như ngươi tiếp tục làm càn!”

Triệu Vô Cực nhìn vào Dư Trầm, đối phương gương mặt tràn đầy đắc ý đối với hắn hò hét, ngược lại Triệu Vô Cực thì vô cùng từ tốn đáp lời:

“ ta còn tưởng ngươi kim đan kì thật có bao nhiêu mạnh, hóa ra cũng chỉ đến thế mà thôi a.

Xem ra là gần nhất mới đột phá, nên bản mệnh phi kiếm cũng chưa kịp nâng cấp thành linh bảo a!

ở trong kim đan kì, ngươi cũng chỉ là một cái nhược kê mà thôi, hò hét to như vậy ta còn tưởng ngươi là phương nào đại năng đây!”

Triệu Vô Cực đối mặt với kim đan kì uy áp mặt không biến sắc, ngược lại còn trào phúng đối phương một phen, trong lòng thì nhanh chóng có suy tính.

“muốn sử dụng chiêu kia sao? Không, còn không cần! Dư Trầm thực lực cũng chỉ đến đây mà thôi!”

Hắn trong lòng nhanh chóng cho ra đáp án, mà Dư Trầm thì mặt đã nghẹn giận đến phát tím:

“ tốt tốt tốt, Triệu Vô Cực, đã như vậy để ta dạy dỗ ngươi như thế nào làm người a!

Lưu tinh phi hỏa kiếm pháp, Triệu Vô Cực, nằm xuống cho ta!”

Dư Trầm lập tức thôi động lưu tinh phi hỏa kiếm pháp, dài dến mười mấy mét cháy rừng rực nóng bỏng hỏa diễm lưu tinh phi kiếm bỗng nhiên gia tốc, giống như lưu tinh đụng địa ào ào hướng Triệu Vô Cực phương hướng đổ xuống.

Chỉ cần Triệu Vô Cực trúng một kiếm này, chỉ sợ một chút cặn cũng khó mà lưu lại.

Triệu Vô Cực hai tay bỗng nhiên đồng thời bóp đến một chỗ, linh lực điên cuồng dâng lên, miệng quát lớn một tiếng:

“ ra, Thánh Diệu đỉnh!”

Ông ông ông!

Một cái to lớn cổ lão đan đỉnh lập tức từ trong đan điền hắn bay ra, đón gió mà lớn, trong nháy mắt đã biến thành to mười mét cự đỉnh.

Bên trên cự đỉnh tràn đầy cổ loa hoa văn, có từng đạo từng đạo linh lực huyền ảo lưu chuyển quanh thân đỉnh vô cùng hấp dẫn ánh mắt.

Triệu Vô Cực Thánh Diệu đỉnh vừa ra, một luồng cổ lão khí tức đã trải rộng toàn trường, bầu không khí lập tức lộn xộn đi lên:

“ ta thiên cái này to lớn đan đỉnh là Triệu Vô Cực bản mệnh pháp khí sao? Hắn từ chỗ nào làm được? cũng quá lớn a, sắp cùng kim đan kì ngoại môn trưởng lão kích thước ngang bằng rồi a!”

“ Triệu Vô Cực bản mệnh pháp khí không phải là thủ sáo sao? Từ lúc nào đã là đan đỉnh rồi?”

“ cái này đan đỉnh tốt quen thuộc, giống như đã thấy qua ở chỗ nào thư tịch, nhưng trong nhất thời không nhận ra a!”

“ khốn kiếp, đây là trong tàng thư các tầng một giới thiệu tông môn lịch sử quyển sách kia có nói qua

Là Thanh Vân Tông chúng ta Luyện đan phong nhiều đời phong chủ truyền thừa Thánh Diệu đỉnh a!”

“ Thánh Diệu đỉnh, đây là vật gì?”

“ hừ, Thánh Diệu đỉnh mà cũng không biết, đúng là cô lậu quả văn a!

Thánh Diệu đỉnh là Thanh Vân Tông Luyện đan phong truyền thừa cực kì lâu đời đan đỉnh, nó có thể trợ giúp luyện đan sư ở trong lúc luyện đan đại lượng giảm bớt thời gian luyện đan, cũng có thể trợ giúp tăng cường bọn hắn tỉ lệ thành đan cùng một số thời khắc linh quang lóe lên, khiến cho thuật luyện đan có được cự đại đột phá.

Hơn nữa nó cũng có thể dùng làm vũ khí đối địch, uy lực cũng không hề tầm thường một chút nào.

Rất nhiều đời trước Thanh Vân Tông Luyện đan phong phong chủ đều dùng nó làm bản mệnh pháp bảo, mà bây giờ cái này đan đỉnh lại rơi vào tay Triệu Vô Cực, đủ thấy được tông môn đối với hắn coi trọng nha!”

“ như vậy Dư Trầm cùng Triệu Vô Cực đánh lên không phai là tìm đường chết sao?”

“ ha ha, sự tình cũng không phải là đơn giản như vậy tính.

Dư Trầm chắc chắn cũng là có chỗ dựa mới dám như vậy làm việc, nếu không sao hắn dám đắc tội Triệu Vô Cực cơ chứ?

Đừng quên Triệu Vô Cực nói cũng không sai, Thái Nhất trưởng lão còn ngồi ở kia, nếu là xử phạt phải từ hắn đến mới đúng, sao đến lượt Dư Trầm ra tay!”

“ các ngươi nói, Triệu Vô Cực lúc này tung ra Thánh Diệu đỉnh có phải hay không muốn liều mạng? Hắn Thánh Diệu đỉnh có thể chống nổi kim đan kì lực công kích hay không a?”

“ xem xuống liền biết!”

đám ngươi nhao nhao thảo luận không ngừng mà Triệu Vô Cực lúc này thì tinh thần đã vô cùng tập trung, hắn trong lòng vô cùng chờ mong.

Khống hỏa quyết ở Vô tận sơn mạch đã bị hắn nâng cấp đến cảnh giới tối đa, mà Thánh Diệu đỉnh cũng có được khả năng khống chế ảnh hưởng tới hỏa diễm vô cùng mạnh mẽ.

Triệu Vô Cực lúc này chính là muốn thử nghiệm một phen Thánh Diệu đỉnh cùng hắn Khống hỏa quyết phối hợp có thể hay không đem địch nhân hỏa diễm cho tước đoạt.

Triệu Vô Cực cả người bỗng nhiên kim quang đại phát, Thánh Diệu đỉnh điên cuồng xoay tròn, đồng thời rống to:

“ Khống hỏa quyết, thu cho ta!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status